Mục lục
[Dịch] Cảnh Lộ Quan Đồ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đi tới trước đội đặc công, Hoàng Kiệt Hào giới thiệu với Đỗ Long:

- Vị này là đội trưởng trung đội đặc công quận Tây Sơn Hoàng Hải Hùng, năm trăm năm trước là người một nhà với tôi, hôm nay y được sự đồng ý của anh Liễu phát động trung đội đặc công tới đây, xem như nể mặt anh và cô Bạch nha. . .

Hoàng Hải Hùng vốn muốn phái người vào lục soát một chút, tuy nhiên Đỗ Long một lòng cam đoan bên trong không có kẻ bắt cóc, Hoàng Hải Hùng không còn gánh nặng trong lòng, bởi thanh danh của Bạch tiểu thư quan trọng hơn cho nên không có một mực xông vào. Hoàng Kiệt Hào vừa giới thiệu, Hoàng Hải Hùng liền nói ngưỡng mộ Đỗ Long đã lâu, cũng không biết hắn đảm nhiệm chức vụ gì, chỉ biết Đỗ Long rất có danh tiếng trong ngành công an.

Hoàng Hải Hùng nói:

- Anh tự mình tiến vào đây sao? Chúng tôi phát hiện trên tường có vài vết chân đạp, thân thủ không tệ đâu. Anh mang theo thức ăn cho chó bên mình sao? Con chó săn kia có tính cảnh giác không tệ, nó tại sao không cắn khi anh tiến vào?

Đỗ Long cười nói:

- Tôi là người khá hung dữ, vừa trừng mắt đã khiến con chó kia cụp đuôi chạy đi.

Hoàng Hải Hùng nghe vậy liền cười cười, hắn không hỏi thêm, chỉ vỗ vỗ vai Đỗ Long, nói:

- Đội đặc công chúng tôi hàng năm đều tuyển người, anh có hứng thú có thể nói với tôi một tiếng, tôi sắp xếp bài khảo sát cho anh. Với thân thủ của anh ở đội hai luyện tập một chút hẳn là không thành vấn đề.

Hoàng Kiệt Hào cười nói:

- Tôi đã nói với anh, đừng có giáp mặt đào tường như vậy rất không trượng nghĩa.

Hoàng Hải Hùng bật cười ha hả, lại vỗ vỗ vai Đỗ Long, nói:

- Vậy mới tốt chứ.

Sau đó mang theo phạm nhân xuống dưới tầng.

- Báo cáo đội trưởng, toàn bộ khách sạn đã bị khống chế, chỉ có một người lọt lưới!

Một đặc công trẻ tuổi báo cáo với Hoàng Hải Hùng.

Hoàng Hải Hùng nghiêm mặt khiển trách:

- Như vậy còn để người chạy trốn, các cậu làm gì vậy?

Gã đặc công trẻ tuổi biểu hiện sắc mặt khổ cực nói:

- Tên kia là cao thủ, Lý Tường bị y phi trúng một đao, nếu không phải tránh né nhanh, một đao kia đã cắm trúng cổ Lý Tường rồi.

- Phi đao?

Hoàng Hải Hùng ngẫm nghĩ một chút, nói:

- Nếu tên kia như vậy. . . Các cậu không ngăn được hắn cũng không kỳ quái. Lý Tường bị thương có nặng không? Mau điều tra lai lịch tên bỏ trốn cho tôi.

Rất nhanh đội đặc công điều tra được một cái tên, nhưng Hoàng Hải Hùng vừa nghe được miêu tả đặc thù về khuôn mặt người kia, lập tức khẳng định đây là tên giả, y nói:

- Người kia bảy tám phần chính là tội phạm đang bị truy nã Trần Hủ Mộc. Người này xuất thân là bộ đội đặc chủng, tài bắn súng rất lợi hại, lợi hại hơn nữa chính là khả năng phi đao, người này phi đao rất ít khi thất bại. Lý Tường chỉ bị thương trên bả vai đã là trong cái rủi có cái may rồi. Hai nhà Hắc Bạch đều đang tìm y, không ngờ trốn ở chỗ này.

- Tiểu Chu, anh dẫn theo ba người dùng súng ống hồng ngoại xuyên thấu màn đêm đuổi theo y. Chú ý giữ khoảng cách nhất định, người này rất nguy hiểm, thời điểm nguy hiểm có thể nổ súng bắn chết y. Hãy chú ý an toàn, nếu như không truy đuổi được phải lập tức trở về, hiểu chưa?

Tiểu Chu vái chào một cái, nói:

- Rõ! Bốn chọi một, chúng tôi cam đoan bắt được hắn trở về!

- Không đơn giản như vậy, cho dù tôi tự mình đuổi theo cũng không nắm chắc bốn phần. Các cậu phải cẩn thận, tay không trở về tôi cũng không trách tội các cậu, bởi vì đó là chuyện bình thường.

Hoàng Hải Hùng nói.

Gã đặc công trẻ tuổi có chút không phục thẳng bước mà đi, Đỗ Long hỏi:

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK