Mục lục
[Dịch] Cảnh Lộ Quan Đồ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lưu Kế Khôn cũng cảm giác bụng chướng đến khó chịu, lại không chịu nhận thua như vậy. Khi Đỗ Long nhìn bụng mình đã nhỏ rồi mà còn chướng đến giống có bầu mấy tháng, hắn không kìm nổi cười nói:

- Tiếp tục uống hết xem bụng ai nổ tung trước. Như vậy đi, chúng ta đổi cách chơi tiếp tục đấu xem thế nào?

Lưu Kế Khôn hỏi:

- Đổi cách gì?

Đỗ Long nói:

- Đổi cái bàn nhỏ hơn một chút. Chúng ta một bên vật tay một bên uống thì thế nào? Ai thắng thì có thể uống ít một chén.

Lưu Kế Khôn nhíu mày ngẫm nghĩ một chút, hướng mắt nhìn lại Hà Nguy. Hà Nguy tin tưởng y, vì thế gật đầu. Lưu Kế Khôn xúc động nói:

- Được, chúng ta sẽ vừa vật tayvừa đấu rượu!

Bàn rượu nhanh chóng bị đổi đi. Tay của Đỗ Long và Lưu Kế Khôn nắm chặt với nhau,cổ tay hai người ngoắc lại. Gần như đồng thời dùng lực. Lần này hai người vừa uống rượu vừa vật tay. Trận đấu kiểu mới này khiến người xem càng cảm thấy thú vị hơn.

Chỉ thấy tốc độ uống rượu của hai người đều chậm lại một chút. Đấu tay phân cao thấp đã trở thành cuộc đấu chính thay cho dạ dày.

Đỗ Long cảm thấy tay Lưu Kế Khôn rất vững chắc, vô hiệu hóa nội lực của hắn. Đúng như Đỗ Long đã dự đoán, quả nhiên Lưu Kế Khôn đã luyện nội công. Lưu Kế Khôn có vẻ rất kinh ngạc, thực lực của Đỗ Long ngoài dự kiến của y.

Đỗ Long dần tăng cường áp lực. Lưu Kế Khôn bắt đầu không cản nổi nữa rồi. mặt y càng ngày càng đỏ. Mọi người nhìn y thấy có chút không ổn. Hà Nguy cũng có cảm giác không ổn. Gã ta ngẩng đầu nhìn về người nào đó trong đám đông ra hiệu. Người nọ đã sớm đến sau lưng Đỗ Long. Thấy có lệnh y lặng lẽ đưa tay ra, sờ vào lưng Đỗ Long.

Bên cạnh đột nhiên lại có một bàn tay đưa ra, bắt lấy tay của người kia. Hàn Văn Thanh cười lạnh nhìn người kia nói:

- Cậu muốn làm gì?

Người nọ ngượng ngùng rút tay về phòng thủ, nói:

- Không làm gì. Phía sau có người đẩy tôi, cho nên…

- Cút

- Hàn Văn Thanh nghiêm nghị quát.Mắt người kia lóe lên vẻ hung dữ, nhưng vẫn cúi đầu rồi đi.

Đỗ Long nghe phía sau có tiếng động, nhưng hắn không để ý đến. Lưu Kế Khôn dần dần không ngăn cản nổi, mặt y đỏ bừng lên, đột nhiên dùng sức vỗ mạnh xuống bàn.

Đây chính là biểu hiện nhân thua của người trong trận đấu vật tay. Đỗ Long thấy thế liền rút nội lực về. Lưu Kế Khôn không nói một tiếng đứng lên, nhanh chóng xuyên qua đám người, chạy về phía nhà vệ sinh. Hà Nguy thất vọng nhìn Đỗ Long, mắt lóe lên vẻ phức tạp. Trọng tài trẻ tuổi nói to tuyên bố:

- Dự thi một hồi cuối cùng gã tuyển thủ tự động chịu thua. Trận đấu như vậy là chấm dứt. Tôi tuyên bố trận đấu hôm nay là Hoa Thiếu thắng, Hà thiếu gia bị thua cuộc. Bây giờ xin mời các người rời khỏi tam Giác Vàng.

Hà Nguy hừ một tiếng, nói to:

- Hôm nay bị tên họ Hoa đánh trở tay không kịp, chờ gã ta tỉnh lại tôi sẽ tìm gã tính sổ!

Nói được câu đàng hoàng, Hà Nguy đi ra, nhưng vẫn có cảm giác không yên. Cuộc đời gã chưa từng mất mặt như vậy, đều là do Đỗ Long… Chuyện này, nhất định có gian dối! Phải tìm cơ hội xử lý hắn!

Mọi người nhanh chóng bao vây quanh Đỗ Long. Mọi người đều khen ngợi, thậm chí một vài cô gái còn đưa ta sờ soạng người Đỗ Long, khiến cho thằng nhỏ của hắn phồng lên…

Đỗ Long thực sự đang kiên trì dựa vào ý chí. Thấy đã thắng, hắn cố gắng tách ra khỏi đám người, cũng đi về phía nhà vệ sinh. Trên đường gặp hai người đẹp nâng chén từ xa thăm hỏi. Đỗ Long sắc mặt vui vẻ, sau đó hắn chỉ chỉ vào bụng, chân không chút do dự nào đi nhanh về phía nhà vệ sinh.

Vào nhà vệ sinh, chỉ nghe được tiếng người nôn lên nôn xuống. Đỗ Long lại thấy khó chịu, vội vàng tìm cái bồn cầu, há miệng, dịch rượu hôi chua cứ vậy phun ra.

Đỗ Long ước chừng đã uống khoảng hai mươi tám chén cốc tai. Đó là một con số đáng sợ. Người bình thường e rằng bàng quang đã nổ rồi. Đỗ Long chiến thắng, nhưng khá bi thảm. Lão hổ cũng không đánh lại được nhiều sói. Ai bảo đồng đội hắn hơi yếu một chút?

Đỗ Long từng lần một phun rượu ra, nhưng không long trời lở đất như Lưu Kế Khôn.Tuy nhiên cũng thật là khó chịu. Đúng lúc đó, ngoài cửa đột nhiên có mấy người đi vào. Tiếng khóa trái cửa nhà vệ sinh nhẹ nhàng gợi lên sự cảnh giác của Đỗ Long. Đỗ Long nín thở, chỉ nghe thấy tiếng bước chân đi vào ngoài cửa.

Đỗ Long mở mạnh cửa ra, chỉ thấy vài người trẻ tuổi che mặt cầm gậy bóng chày đang đứng ngoài cửa. Một tên trong đó nhấc chân đạp cửa, nhưng Đỗ Long lại đột nhiên mở cửa khiến cho động tác của y dừng lại.

Đỗ Long thở phù một cái, đem thứ nghẹn trong cổ phun ra ngoài. Dịch rượu màu nâu phun ra mặt người đá cửa đứng bên phải, sau đó vẩy lên mấy người bên cạnh. Toàn mùi rượu hôi nồng nặc, trên mặt mấy người kia đều xuất hiện trạng thái ghê tởm.

Đỗ Long hơi dễ chịu một chút, hắn không ngừng lao ra chỗ người đang ngồi xổm, nhấc chân đá vào ngực người kia một cái. Đá cho y và đồng bọn phía sau chưa kịp đề phòng một phát đâm vào cửa nhà vệ sinh. Cửa nhà vệ sinh bị phá vỡ vang lê một tiếng động lớn. Lưu Kế Khôn đang nôn ở bên trong bị đụng vào, suýt nữa ngã xuống bồn cầu. Y giận tím mặt quay đầu lại, hai mắt lảo đảo cười nhìn Đỗ Long đang đứng trước mặt, bên cạnh còn có nhiều người cầm gậy bóng chày giơ lên.

Lưu Kế Khôn tức giận nói:

- Đỗ Long, cậu khinh thường người quá đáng rồi đây! Bố đây liều mạng với cậu!

Đỗ Long sửng sốt, chỉ thấy Lưu Kế Khôn vọt nhanh tới. Đỗ Long nghiêng sang một bên, tiện tay đẩy cái gã đang xông về phía mình phía bên trái một cái. Người nọ không tự chủ được lao về phía Lưu Kế Khôn. Lưu Kế Khôn nghĩ những người này đều là đồng lõa của Đỗ Long, không chút do dự bắt lấy cái gậy bóng chày trên không trung, nâng đầu gối, thúc vào bụng dưới đối phương. Người nọ nhất thời nôn ra mật xanh mật vàng ngã ra đất. Sau đó Lưu Kế Khôn cầm gậy bóng chày như hổ điên lao tới những người trẻ tuổi định đánh lén Đỗ Long từng tên từng tên ngã nhào ra đất.

Đỗ Long xem tình hình trước mắt không nói gì, chỉ thấy Lưu Kế Khôn xoay người nhìn hắn hung ác. Đỗ Long quát:

- Lưu Kế Khôn, anh tỉnh lại đi. Mục tiêu của những người này là tôi. Nếu tôi muốn đánh anh, còn cần dẫn trợ thủ sao?

Lưu Kế Khôn thoáng tỉnh táo, chỉ thấy Đỗ Long đột nhiên vọt tới một tên bên cạnh. Tiếng nôn ọe vang lên, Lưu Kế Khôn thấy thế cười ha hả, nói:

- Hóa ra cậu cũng nôn đấy, ha ha… Ọe…

Hai người cùng đứng lên nôn, trong WC mùi hôi nồng nặc. Mấy người bị Lưu Kế Khôn đánh bại đỡ nhau đứng lên, Lưu Kế Khôn trừng mắt nhìn bọn họ, quát:

- Không cần biết ai phái chúng mày tới, cút hết cho tao. Đỗ Long là kẻ thù của tao, chỉ tao mới có thể đánh bại hắn. Ai muốnchen ngang tao đánh nhừ tử người đó!

Những người kia vội vàng chạy đi. Đỗ Long nôn ra rồi mới cười nói:

- Người muốn đánh tôi nhiều lắm, anh chẳng lẽ muốn làm người bảo vệ tôi?

Lưu Kế Khôn nhìn Đỗ Long, gần như cùng lúc đứng lên nôn ra. Sau khi nôn xong, Lưu Kế Khôn mới nói:

- Tôi không có thời gian rảnh rỗi bảo vệ cậu. Hôm nay cậu gặp may, lần sau tôi sẽ vui vẻ đứng bên cạnh nhìn người ta đánh cậu tàn phế đấy.

Đỗ Long hừ một tiếng, nói:

- Anh cứ từ từ chờ đi, không chừng có cơ hội. Tôi cũng kha khá rồi, anh cứ từ từ nôn đi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK