Mục lục
[Dịch] Cảnh Lộ Quan Đồ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mạnh Hồng Vĩ vừa đạp xe vừa ngâm nga một bài hát vui nhộn đi qua một bãi đất trống, gã hoàn toàn không biết phía sau có hai người như u hồn theo dõi mình.

Hai người đi theo Mạnh Hồng Vĩ chính là Hạ Hồng Quân và một đặc công đã xuất ngũ tên là Hàn Gia Tường. Hai người đều mang theo dụng cụ hồng ngoại nhìn ban đêm, quan sát Mạnh Hồng Vĩ từ xa, nhất cử nhất động của gã hai người vẫn bám sát tới cùng.

Hạ Hồng Quân đột nhiên thấy điện thoại của mình rung lên dữ dội trong ngực, y lấy điện thoại ra xem thì nhận được một tin nhắn, nội dung tin nhắn rất ngắn gọn:

- Tôi là Long Ưng bạn của Đỗ Long, anh ấy gọi cho tôi tìm kiếm tung tích của một người, hiện tại tôi đã tìm ra được, người đó trước mắt đang ở…

Vừa nhìn thấy địa chỉ đó, Hạ Hồng Quân thiếu chút nữa chửi thề, bởi vì địa chỉ đó rõ ràng là nhà đối diện của Mạnh Hướng Đông! Lẽ nào lúc hắn và Đỗ Long đi đến nhà Mạnh gia bắt người, Mạnh Hướng Đông và con tin lại ở nhà đối diện sao?

Đỗ Long trước khi sắp đi đã từng dặn dò Hạ Hồng Quân nói chút nữa có người sẽ gửi tin nhắn cho y, nói rõ vị trí của Mạnh Hướng Đông, bảo Hạ Hồng Quân nhanh chóng đến đó cứu người. Lúc đó Hạ Hồng Quân vẫn có chút hoài nghi khả năng người bạn thần bí của Đỗ Long, nhưng hôm nay nhận được tin nhắn này, Hạ Hồng Quân lập tức tin đến chín phần.

Hạ Hồng Quân lúc này bảo Hàn Gia Tường tiếp tục theo dõi Mạnh Hồng Vĩ, đợi tín hiệu của y thì áp sát bắt sống gã hoặc báo cho cảnh sát địa phương. Sau đó Hạ Hồng Quân liền quay lại nội thành, trên đường y đi qua một thôn, nhảy lên một chiếc xe máy phóng đi khỏi phải đi bộ, lúc người dân trong thôn nghe thấy tiếng động cơ hô hoán gọi người bắt trộm thì y đã đi xa mất rồi.

Về phần Đỗ Long khi bị Mạnh Hướng Đông uy hiếp cởi hết quần áo nhảy lên giường, hắn khẽ vén tấm chăn lên thì nhìn thấy một nữ cảnh sát mặc quân phục bị trói, hai chân hai tay giang ra thành hình chữ đại nằm dưới ánh sáng chói lóa.

Cô gái bị chùm ánh sáng mạnh chiếu đến khiến hai mắt híp lại, sắc mặt cô đỏ ửng một cách không bình thường, hai má phụng lên, bị người ta nhét một chiếc khăn bông trắng vào mồm, nhưng dù như thế Đỗ Long chỉ cần liếc mắt cũng nhận ra cô.

Cô gái mặc quân phục cảnh sát nằm trên giường đúng là Nhạc Băng Phong, ông ta dùng dây thừng trắng trói tay chân cô lại, đầu dây còn lại được buộc cố định vào bốn chân giường. Nước bọt đã thấm ướt hoàn toàn chiếc khăn bông nhét trong miệng, hai cánh mũi phập phồng thở hổn hển, cô ra sức dãy giụa trong một khoảng nhỏ.

Đỗ Long rút chiếc khăn ướt sũng trong miệng của cô ra, Nhạc Băng Phong há mồm thở hổn hển, sau đó từ chiếc miệng nhỏ nhắn của cô phát ra những tiếng rên rỉ kêu đau.

- Mau lên, cởi hết quần áo của cô ta ra, cưỡng gian cô ta đi! Nhanh lên một chút!

Giọng của Mạnh Hướng Đông phát ra liên tục từ chiếc điện thoại, cùng với đó là tiếng đau rên rỉ của Bạch Nhạc Tiên. Đỗ Long bất đắc dĩ phải xé toạc bộ quần áo của Nhạc Băng Phong, cúc áo của cô vung loạn tứ tung, chiếc áo cảnh sát bị xé toạc ra, lộ ra chiếc áo sơ mi trắng ở bên trong…

- Xé hết, xé cả quần của cô ta, xé hết ra, tao muốn thấy rõ một chút! Kéo ở dưới gối đó!

Mạnh Hướng Đông điên cuồng kêu rống lên.

Lúc này Nhạc Băng Phong đã thích ứng được với tia sáng, cô mở to mắt, sau đó ra sức giằng co.

Trong đôi mắt đó, Đỗ Long không còn tìm thấy ánh mắt lạnh lùng nữa, dáng vẻ lạnh lùng khó gần đã mất đi mà thay vào đó là sự mê loạn, nóng bỏng. Cô ra sức giãy dụa không phải là muốn trốn thoát mà là nhào vào trong lòng người con trai đột nhiên xuất hiện trước mắt, vồ vập ôm lấy hắn hôn môi hắn, cô khát khao được hắn âu yếm, khát khao được hắn chiếm đoạt…

Đỗ Long cũng biết đây là do Nhạc Băng Phong bị Mạnh Hướng Đông cho uống thuốc trước, dưới sự uy hiếp của Mạnh Hướng Đông, Đỗ Long khẽ nói câu xin lỗi với Nhạc Băng Phong. Sau đó hắn cầm kéo lên xoẹt mấy đường, cắt phăng chiếc quần của Nhạc Băng Phong, chiếc áo lót của cô cũng bị cắt đứt làm đôi…

Chiếc áo ngực bị cắt, khiến hai gò bồng đào đầy đặn hiện ra, ngực của Nhạc Băng Phong không ngừng nảy lên. Nhạc Băng Phong bị thuốc làm cho mê muội, trên người bộ phận kín nhất cũng để lộ trước mặt Đỗ Long. Cô không chút ngượng ngùng mà vô cùng hưng phấn uốn éo người, miệng phát ra tiếng rên khe khẽ, vẻ kiêu ngạo và tao nhã ngày thường đều biến thành sự quyến rũ nóng bỏng, cảnh đó làm sao không khiến máu trong người sôi trào chứ?

Dưới sự thúc giục điên cuồng của Mạnh Hướng Đông, Đỗ Long đành phải cầm kéo lên cắt chiếc quần quân phục của Nhạc Băng Phong. Chỉ mấy đường kéo, chiếc quần cảnh sát và chiếc quần bảo vệ cuối cùng của Nhạc Băng Phong bị cắt đứt, để lộ ra đôi chân dài trắng nõn nà và chiếc quần nhỏ màu xanh lam nhạt.

- Cắt nó đi! Xử nó đi! Cưỡng hiếp nó đi!

Mạnh Hướng Đông hét lên như một kẻ tâm thần. Đỗ Long cắn chặt răng, ngón tay chạm nhẹ vào da thịt nõn nà của Nhạc Băng Phong, vén chiếc ống quần của cô lên, cắt toạc một nhát, chiếc quần lót cũng bị đứt ra, để lộ ra một nụ hoa trong đám cỏ đang ngượng ngùng dưới khe suối…

- Đỗ Long mày không làm được sao? Không làm được thì uống Mike cho tao, bằng không tao sẽ thay mày làm đó! Bố mày không nhịn được nữa rồi, mày còn kéo dài thời gian tao sẽ không chơi với mày đâu! Cứng lên cho tao, làm việc cô ta đi!

Mạnh Hướng Đông gào lên điên cuồng, Đỗ Long nghe thấy một tiếng á, sau đó là tiếng khóc nức nở của Bạch Nhạc Tiên.

- Không được động đến cô ấy!

Đỗ Long giận giữ hét lên:

- Tôi làm!

Đỗ Long trong tình huống như vậy muốn cứng cũng không được, hắn quơ lấy lọ thuốc trên bệ cửa sổ, đổ ra hai viên thuốc tử thần, nuốt ực xuống.

Thuốc Mike có phát huy được hiệu lực cũng không nhanh đến như vậy, Mạnh Hướng Đông tiếp tục thúc Đỗ Long. Đỗ Long không biết Hạ Hồng Quân đến khi nào mới tìm thấy Mạnh Hướng Đông, đến khi nào mới đến lúc cứu người, dưới sự thúc ép của Mạnh Hướng Đông hắn chỉ có thể cúi xuống hôn lên mặt, lên thân thể mềm mại của Nhạc Băng Phong. Hắn khẽ vuốt ve thân thể của cô, cảm thấy cơ thể cô vừa mềm mại vừa đẫy đà, hương thơm trên người cũng vô cùng mê đắm, cô mịn màng như một quả táo xanh, mỗi thớ thịt đều ngọt ngào nóng bỏng, khiến người khác hận không thể ngoạm từng miếng nhấm nháp.

Thấy cơ thể của Đỗ Long có sự biến đổi, Mạnh Hướng Đông lúc đó lại tiếp tục thúc ép hắn. Hơn nữa lại ra lệnh cho Đỗ Long cởi trói ở chân cho Nhạc Băng Phong, dựng chiếc chân dài của cô lên, phải đặt đúng chỗ quay camera chân thực nhất, rồi mạnh mẽ mà tấn công…

- Ối…

Bạch Nhạc Tiên ở dưới chân của Mạnh Hướng Đông bị ông ta thò một tay sờ vào ngực cô, cô không chịu được kêu lên. Cô biết Mạnh Hướng Đông lấy cô ra để uy hiếp Đỗ Long, cô nghĩ phải ngậm chặt miệng lại, bất luận Mạnh Hướng Đông có làm gì mình cũng không được kêu la. Nhưng những hành động bỉ ổi của Mạnh Hướng Đông khiến đại tiểu thư vốn được nuông chiều từ bé không thể chịu đựng nổi mà kêu lên, tiếng kêu này tạo ra sức ép quá lớn đối với Đỗ Long, khiến hắn không thể không làm theo yêu cầu của Mạnh Hướng Đông.

Cặp đùi phải trắng như tuyết của Nhạc Băng Phong giơ lên, chiếc chân thon nhỏ của cô gác lên vai Đỗ Long. Dưới chiếc camera đang quay, Đỗ Long bắt đầu đưa thần khí vào, dưới tác dụng kích thích của thuốc, xuân thủy đã ngập tràn khắp vườn hoa.

- Dùng sức! Dùng sức! Mạnh lên nào!

Mạnh Hướng Đông dùng sức lắc mông Bạch Nhạc Tiên, Bạch Nhạc Tiên kêu lên đau khổ. Âm thanh đó truyền đến tai Đỗ Long, hắn hạ quyết tâm, nhắm chặt mắt lại, cuối cùng cũng xông tới…

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK