“Tiểu tử! Hôm nay chính chủ đến, ngươi muốn song phi, đã hỏi ta chưa!”
Đường Dịch thấy một tên mập đột nhiên xông vào kêu to, không hiểu ra sao, nhíu mày lại: “Hôm nay bản điếm không chiêu đãi người ngoài, ngươi tìm ai?” Trong lòng lại nhớ đến lời dặn của Minh Phi Chân, hôm nay không cho bất kỳ người nào vào.
“Ta tìm ai? Ta hỏi ngươi muốn song phi với ai!”
Đường Dịch càng khó hiểu, một công tử thanh niên đi đến bên cạnh mập mạp. Quân này mặt như quan ngọc, dáng người cao ráo, rất có phong độ. Hắn ngăn cản mập mạp kia, thấp giọng nói: “Huynh trưởng, sao ngươi nóng nảy thế? Đối phương có không ít người, ngươi là thân thể thiên kim, chú ý an toàn.”
“Ta thì có vấn đề an toàn gì?”
Lục vương gia đẩy Lạc Tư Mệnh ra, quát: “Tiểu tử, còn không qua đây!”
Đường Dịch chỉ lạnh nhạt nói: “Ngươi là ai?”
Lạc Tư Mệnh nhìn kỹ Đường Dịch, thấy hắn khí độ bình thản, ánh mắt trầm tĩnh, hiển nhiên mang võ công thượng thừa. Không khỏi nghi hoặc thân phận người này.
“Huynh trưởng, người này thật là gian phu sao? Ta thấy không......”
Lục vương gia đã tức nổ phổi.
“Ta là ai? Nghĩa đệ, ngươi nhìn cẩu tặc càn rỡ này! Hắn lại dám hỏi ta là ai?”
Lục vương thấy ‘Gian phu’ này lẽ thẳng khí hùng chất vấn mình là ai thì càng tức giận. Thẳng sống lưng, giậm chân một cái, khí chấn sơn hà.
“Ta, chính là trượng phu của Thúy Bình!”
Vốn dự đoán gian phu này vừa biết thân phận của mình, sẽ sợ đến run lẩy bẩy. Ai ngờ tên này tâm cơ thâm trầm, mặt không đổi sắc nói.
“Thúy Bình là ai?”
“Ngươi ngươi ngươi ngươi ngươi ngươi! ! Cẩu gian phu nhà ngươi!”
Quả là tức chết người! Lục vương gia bắt gian không một trăm lần cũng có năm mươi lần, tuy đây là lần đầu bắt được, nhưng chưa bao giờ nghĩ tới phản ứng của đối phương lại ngang ngược như thế. Cướp tiểu thiếp của vương gia, vậy mà vẫn dám giả ngu?
Lục vương gia tức giận đến run rẩy, vung ống tay áo, bàn tay lớn chỉ gian phu: “Bắt lấy cho ta! Ta muốn tra khảo cẩn thận, nếu phản kháng, lúc tất yếu không cần người sống!”
Sau lưng lập tức có bốn năm kiếm thủ vọt tới. Những người này đều là tùy tùng của Lục vương điện hạ, Minh Phi Chân đã gặp lúc ban ngày, ban đêm bọn hắn vẫn đi theo. Những người này đều thuộc chính phái, ngõ hẹp gặp nhau trên giang hồ còn khiến người hết hồn. Chỉ tiếc ở trấn Tàm Hồ bây giờ, gặp phải người trong võ lâm không phải bất ngờ, không ai để trong lòng.
“Đường huynh, chúng ta tới giúp ngươi.”
Thiết Hàn Y một ngựa đi đầu, vận một hơi vọt mạnh lên. Một kiếm thủ không ngờ đối thủ tới nhanh như vậy, hắn rút kiếm đâm liền, ai ngờ đâm không vào. Còn chưa kịp giật mình thì đã bị đâm trúng ngực, như va vào một bức tường, lập tức bay ra ngoài, ngã đứt gân gãy xương.
Thiết Hàn Y vừa ra chiêu đã giải quyết một người, Lục vương và Lạc Tư Mệnh đều giật mình, không ngờ trong tửu lâu này ngọa hổ tàng long.
Còn chưa giật mình xong, bên kia lại có hai người bay ra, một người che hai nơi trên thân, không ngừng nôn ra máu, hình như bị người ta đánh trúng hai quyền. Một người khác không biết trúng thủ pháp gì, nhưng bất tỉnh nhân sự. Long Tại Thiên phủi nắm đấm, Độc Cô xoay bả vai, đều chưa tốn chút sức.
Mà một thiếu niên xách đao đấu với một đao khách, chém cho hắn liên tục bại lui, thiếu niên hô to thoải mái.
Kỳ thực sau chiến dịch A Bất Lặc Tư, mấy người bọn hắn có rất nhiều lĩnh ngộ với chiến đấu, khá bổ ích với võ học. Vẫn luôn ngứa tay mà chưa thể thi triển sở trưởng.
Nhất là Bạch Lai Mộ, võ công hắn chỉ cao hơn Tô Hiểu, bản lãnh chân thực không hơn Diệp Lạc. Khổ nỗi xếp hạng trong Tiềm Long thập thất sĩ tương đối cao, kết quả một mạch ăn thiệt thòi. Nén cơn giận này đến hôm nay mới được phát tiết, đánh rất thoải mái.
Bên Đường Dịch thì không náo nhiệt như vậy. Hắn một tay cầm cung đàn, đang so chiêu với một kiếm thủ Điểm Thương phái. Kiếm thủ này coi như võ công mạnh nhất trong những người đến. Sau đó Đường Dịch bằng một cây cung đàn, không hề va chạm với lưỡi kiếm của đối phương, chỉ dùng kiếm thuật đã đâm cho hắn vướng trái vướng phải. Cảnh tượng im ắng nhất, nhưng cũng rung động lòng người nhất.
Nghe thấy một tiếng bốp, Đường Dịch đảo ngược cung đàn, tước cần cổ của kiếm thủ này. Huyết Dương chân khí tràn vào, đánh cho hắn hôn mê bất tỉnh. Đến lúc này còn chưa dùng đến mười chiêu.
Nhất thời đại sảnh lầu một quạ tước vô thanh, sau một chốc, tiếng vỗ tay của người xem mới vang lên như sấm.
Lạc Tư Mệnh kinh nghi bất định, Đường Dịch vừa ra tay, hắn đã không nghi ngờ Đường Dịch là gian phu nữa. Nhưng về sau càng nhìn càng ngạc nhiên.
Hắn không rõ dám kiếm khách của Lục vương có võ công thế nào, nhưng có thể làm hộ vệ vương phủ thì đương nhiên không kém. Vậy mà dễ dàng bại dưới tay mấy người này, không tốn nhiều sức. Hơn nữa với ánh mắt của hắn, lại không nhìn ra võ công lai lịch của những người này. Càng sợ hãi lo lắng.
Chợt nhớ tới câu chuyện trong dạ yến vừa nãy, có kẻ ngoại lai võ công cao cường nhưng không rõ thân phận, đang âm thầm ra tay với nhân sĩ võ lâm, thừa cơ sưu tập tài liệu của Luyện Thần Chú hội...... Tân khách mà Luyện Thần Chú hội mời, Lạc Tư Mệnh đã đọc ngược như chảy, hắn có thể khẳng định trong đó tuyệt không có những người này. Vậy lai lịch của những người này......
“Huynh trưởng, ta thấy......”
Lạc Tư Mệnh đang sinh nghi, Lục vương lại nghiến răng kêu to: “Không ngờ gian phu này còn có bản lãnh! ?”
Lạc Tư Mệnh: “......”
Lục vương rời kinh đi đất phong khi mới mười tám tuổi, khi đó ngay cả Thiết Hàn Y thâm niên nhất vẫn chỉ là một mật thám nho nhỏ làm việc ở nơi khác, còn chưa có danh tiếng. Nói gì đến mấy người trẻ tuổi hơn.
Bởi vậy tuy nơi này đầy người trong triều đình, vậy mà một người cũng không biết Lục vương điện hạ.
Long Tại Thiên thấy cục diện cũng ổn định, nếu chờ đầu gỗ Đường Dịch nói rõ ràng thì không biết đến lúc nào, hoàng thượng còn đang chờ trên lầu, ngăn hội diễn tấu của bọn hắn thì không ổn. Vội vàng ho khan hai tiếng, ra vẻ lãnh đạo, nghênh ngang đi lên mấy bước, đối mặt Lục vương điện hạ.
“Này mập mạp nhỏ.”
“Mập, mập mạp nhỏ?”
Long Tại Thiên híp mắt, ra vẻ du côn quan sát Lục vương điện hạ.
“Ngươi tới làm gì? Không nói rõ ràng đã động thủ đánh người, ngươi có biết thế là sai không. Phải chăng muốn đại ca ca dạy ngươi làm người.”
Lục vương gia kêu to: “Các ngươi! Ngươi chờ đó cho ta! Xem ta gọt ngươi! Huynh đệ, là lúc ngươi động thủ!”
Lạc Tư Mệnh không biết rõ đối phương là ai, không muốn hành động thiếu suy nghĩ, nhưng không tiện để nghĩa huynh bị người ức hiếp, cau mày nói: “Huynh trưởng, người ta nói một phái dưới vương. Một phái của ngài đâu?”
Gương mặt Lục vương co giật: “Lúc đầu không chú ý nghe ngóng, không biết hắn còn trong trấn Tàm Hồ, bèn phái hết thủ hạ ra ngoài trấn truy đuổi...... Nếu không dẫn ngươi tới làm gì?”
Lạc Tư Mệnh cũng biết vị nghĩa huynh này không đáng tin cậy, nếu người của mình ra tay, không xuất mấy chiêu đã bị nhìn ra. Bất đắc dĩ, hắn phải lên thật.
Lạc Tư Mệnh cất giọng nói: “Vậy để tiểu đệ tiếp cao chiêu của huynh đài......”
Ngoài cửa một giọng nam du dương vang lên.
“Không nhọc đại giá của công tử, chủ tử có chuyện, thuộc hạ gánh vác.”
Một nam tử áo trắng nhẹ nhàng giá lâm như tiên hạc bay liệng, thân pháp cực nhanh, không ai thấy rõ hắn vào cửa thế nào. Hắn đeo một thanh trường kiếm trên lưng, khí độ điềm tĩnh, mỉm cười nói.
“Tại hạ Di Vong Ưu.”
Trong mắt Đường Dịch chợt hiện dị mang, giọng nói có sự kinh ngạc hiếm thấy.
“Chưởng môn...... Côn Lôn.”
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
11 Tháng tám, 2019 15:03
Ad tóm tắt nội dung 60 chương tân xuân được không? Chứ Bún không ra nên chả có gì đọc
09 Tháng tám, 2019 13:06
Con ta không mang họ Minh mà mang họ Tô =))) lão Minh càng ngày càng ăn mặn :))
09 Tháng tám, 2019 12:59
Tem :))
08 Tháng tám, 2019 22:55
Chương mới :))) thank lão
08 Tháng tám, 2019 22:54
Thớt độc ác quá T_T||| Ta còn chưa nhận được mail kích hoạt tài khoản đây :((
08 Tháng tám, 2019 22:33
Tương tư thôi :v
08 Tháng tám, 2019 09:46
Tất nhiên chưa rồi
07 Tháng tám, 2019 23:33
hỏa phượng từng bị mpc đẩy qua sao?
07 Tháng tám, 2019 21:03
Mình mới up hai tấm tân xuân 2019, anh em vào link ảnh xem thử =))))
http://www.tangthuvien.vn/forum/showthread.php?t=154832&page=6
06 Tháng tám, 2019 19:39
Tuếp hàng tiếp hàng :)) Sr bác hơi trễ :)))
05 Tháng tám, 2019 22:32
Thank lão :)
04 Tháng tám, 2019 19:27
Sau vụ này lão Phi Chân nợ 30 vạn :)) Tội nghiệp :))
04 Tháng tám, 2019 19:14
Thank lão nhá :3
04 Tháng tám, 2019 19:13
Cũng chả thua :v lão Bún có định làm quái đâu :v
04 Tháng tám, 2019 15:32
Chương cuối quyển 11, thua tác giả 60 chương ngoại truyện tân xuân
04 Tháng tám, 2019 14:01
bản CV giờ đến chỗ nào rồi ad?
04 Tháng tám, 2019 00:14
Hiểu là trai thật hả
03 Tháng tám, 2019 19:12
Không sao không sao :))) Trúc trắc thế mà bác vẫn up đúng giờ thì ai dám trách bác? :))) Thank chương mới nhá :))
03 Tháng tám, 2019 19:09
Chương này cực kỳ trúc trắc, khó làm. Có gì anh em thông cảm
02 Tháng tám, 2019 20:09
Hiểu từ mơ hồ thăng cấp lên giả gái rồi ah? :v
02 Tháng tám, 2019 18:41
Ôi đang trong hố mà nghe như set đánh trúng mông
02 Tháng tám, 2019 18:40
Công chúa, sư tổ, thái giám, cấp trên, chính đạo, tà phái, giả gái???
02 Tháng tám, 2019 17:57
Không những đông còn rất đa dạng nữa :))
02 Tháng tám, 2019 17:57
Thank lão :))
02 Tháng tám, 2019 17:50
Có và đông
BÌNH LUẬN FACEBOOK