Để tránh có người không nhớ rõ, ta nhắc nhở một chút, thời điểm ta xâm nhập điều tra Sát Liên chi bộ, vị Thải Điệp cô nương này chính là thiếu nữ mà Mạnh Giang Nam (Phục Tượng) từng lệnh thử võ công ta. Thời gian trôi qua hơn một tháng, Sát Liên đã hoàn toàn rút đi, cũng không biết tung tích Phục Tượng, nhưng không biết vì sao Thải Điệp lại xuất hiện ở đây.
"Ngươi là Thải Điệp không sai chứ?"
Thải Điệp bị ta gọi ra, giật người một cái, thẳng lưng eo, lật tay phải đã lấy ra một thanh đoản kiếm hàn khí mơ hồ từ trong váy.
"Xem --- "
Không thể nói hết chữ kiếm, kiếm cũng chưa ra khỏi vỏ, đại thủ của ta bên hông nàng đã điểm liên tục mấy cái, phong bế huyệt đạo nàng. Nàng vốn dựa vào xuất kỳ bất ý ám sát, một khi bị phát hiện thân phận, muốn chạy trốn hoặc phản kháng đều quá muộn.
Huyệt đạo nàng bị ta dùng nội lực xuyên vào, không thể động đậy trong vòng năm canh giờ, toàn thân bủn rủn không còn chút sức lực nào. Bàn tay ta đỡ lấy thân eo nàng, vẫn ôm thân thể mỏng manh của nàng.
"Thải Điệp cô nương, nhiều ngày không gặp, ngươi còn tốt chứ?"
"Ta không gọi Thải Điệp!" Nàng sưng mặt lên, tức giận nói: "Ta tên là Ti Ti, Thải Điệp là tên giả."
"Thật không? Trái lại tên Ti Ti này rất độc đáo. Nhưng không biết hôm nay ngươi tới giết ta, là ý của ngươi, hay ý của người khác?"
Trái ngược với vẻ sợ hãi lúc nãy, Ti Ti lạnh lùng quát: "Tiểu nhân hèn hạ! Rơi vào tay ngươi, ta cũng không nghĩ có thể sống sót, ngươi động thủ đi."
"Mang tử chí đến ám sát, xem ra không phải vì tiền a."
Dường như bị ta nhìn thấu suy nghĩ trong lòng, Ti Ti không nhịn được cắn răng nói: "Ngươi giết nghĩa phụ ta!"
"Phục Tượng là nghĩa phụ của ngươi?"
Vậy thì nói xuôi được. Bên người Phục Tượng không thiếu cao thủ Sát Liên, kiếm pháp cùng thủ pháp ám sát của Ti Ti cũng không tệ, nhưng dù sao còn quá nhỏ tuổi, nếu không có tầng quan hệ này, chỉ sợ cũng không giữ nàng. Nhưng với tính tình háo sắc của Phục Tượng, hắn có thể an hảo tâm sao? Nếu hắn không mang ý đồ xấu với Thẩm lão đại, cũng không bị ta phế toàn thân võ công a.
"Ta không giết hắn a, sắc quỷ kia không được các ngươi cứu đi sao?"
"Nếu được chúng ta cứu đi, hôm nay ta còn cần liều mạng với ngươi sao!" Ti Ti căm hận nói: "Nghĩa phụ có ân cứu mạng với cả nhà ta, năm đó nhà ta gặp cường đạo, may mắn lão nhân gia người xuất thủ cứu giúp."
Ta nhìn kỹ tướng mạo Ti Ti, xem như mỹ nhân phôi. Rõ ràng tên kia không có hảo ý a, chắc chắn ngươi bị lừa a muội tử!
"Ngươi ít ngậm máu phun người đi! Hắn đáp ứng, chỉ cần ta hầu hạ hắn đến sinh nhật mười sáu tuổi, sẽ thả ta tự do!"
Đó là muốn chờ ngươi thành thục rồi ra tay a! Định cả thời gian a, ngày đó khẳng định không phải tự do chờ ngươi a! Mặc dù ta không biết là cái gì, nhưng chắc chắn không phải tự do a! !
"Ngươi, sao ngươi có thể vũ nhục nghĩa phụ ta như vậy! Ngươi mới là dâm tặc, nếu không ngươi tới đây với ta làm gì?"
"Uy, chính ngươi đóng thành cô nương thanh lâu, còn có thể trách ta chiếu cố sao? Ta còn chưa hỏi vì sao ngươi lại xuất hiện ở đây đấy?"
"Ngươi cũng không nhìn đức hạnh của mình. Chúng ta sớm đã thăm dò địa điểm ngươi thường lui tới. Đây là nơi ngươi thường xuyên qua lại nhất ngoài Bát Tiên cư, Đông Pha lâu ra. Đường đường Dạ La bảo chủ, ngươi, tên đại sắc lang nhà ngươi!"
Này! Hôm nay ta tới vì công vụ được không!
Trước kia đến là bởi vì. . . Vì, vì tìm lại thời gian tốt đẹp ngày trước mà thôi, tiểu hài tử biết gì a!
Nhưng Ti Ti chỉ cười lạnh một tiếng: "Đồ háo sắc nhà ngươi, không biết mình đã rơi vào thòng lọng của ta. Mặc dù ta không giết được ngươi, nhưng ngươi theo ta đến chỗ này, cũng đừng nghĩ sống mà đi ra."
"Không, ta biết đây là thòng thòng lọng của ngươi. Nếu không, ngươi cho rằng vì sao ta hỏi ngươi nhiều vấn đề như vậy. Phải biết, có thể giữ được bí mật nhất, mãi mãi là người ở chỗ tối. Bởi vì bọn hắn sống nhờ bí mật."
Ti Ti đang kinh ngạc, trên hành lang yên tĩnh đột nhiên xuất hiện một loạt tiếng cửa mở chỉnh tề.
Cửa phòng đóng chặt mở ra cùng một lúc, trong mỗi gian phòng đều hiện sáu bảy hắc y nhân, bọn hắn tay cầm trường kiếm, sát khí lộ ra ngoài hoàn toàn bộc lộ ý đồ của bọn hắn. Trong thời gian nói mấy câu, hành lang chật ních sát thủ.
Ta nhìn quần áo cùng cách cầm kiếm của bọn hắn, không giống người trong Sát Liên.
"Lão bản sau màn của các ngươi là Kim Vương Tôn phải không?"
Rõ ràng đám người áo đen khẽ giật mình.
Một người áo đen nói: "Ngươi, ngươi chớ nói nhảm, chúng ta sẽ không thừa nhận."
Xem ra là nói đúng a. Mặc dù các ngươi không phải Sát Liên, dù sao cũng là sát thủ chuyên nghiệp a. Có thể đừng bộc lộ thân phận lão bản nhà mình nhanh như vậy không.
“Đến đây, cuối cùng ta cũng minh bạch." Ta lại gần Ti Ti thấp giọng nói: "Ngươi hận ta thu dọn Phục Tượng, cho nên nghe nói có người ra giá cao mời sát thủ giết ta, bèn xung phong nhận việc đến đây. Người thuê ngươi, là Kim Vương Tôn không sai chứ."
Ti Ti cứng họng: "Ngươi, ngươi, sao ngươi biết tất cả mọi chuyện."
"Còn cần hỏi sao? Hắn có thể dùng chiêu số gì, không phải chỉ là mỹ nhân kế cùng sát thủ, hết thảy cũng chỉ chút tiền đồ này."
"Ngươi chớ xem thường chúng ta, những người này đều là hảo thủ của Phi Ưng bang, loạn đao chặt ngươi!"
Đám người áo đen vốn tùy thời mà động, lúc này như hưởng ứng lời Ti Ti, mười mấy người tranh nhau cầm kiếm giết tới!
Ta móc đoản kiếm của Ti Ti từ dưới váy nàng, nhằm một người gần nhất, tiện tay bổ một kiếm.
Hai thanh kiếm tuôn ra một chút hỏa hoa trên không trung.
Kiếm phong của đoản kiếm và trường kiếm chạm nhau, vẻn vẹn trong nháy mắt. Hắc y nhân đột nhiên bay ra thật xa, trực tiếp đụng vào nóc nhà, lúc rơi xuống mặt đất đã như bó cỏ héo. Dường như hắn vốn là vật thể tĩnh trí, bị ta dùng vật cùn như gậy, một gậy đánh bay.
Đám người áo đen sợ ngây người, nhưng bọn hắn là sát thủ chuyên nghiệp, nhiệm vụ không thành không thể lui lại.
Trong lúc do dự, ta cầm đoản kiếm tiến lên, nhằm chính giữa kiếm của bọn hắn, một kiếm bổ tới. Mỗi một kiếm có thể chấn choáng một người, ta đi cực nhanh, tựa như dạo bước nhàn nhã. Đoản kiếm trong tay không ngừng hạ xuống, không ai có thể tạo thành nửa điểm trở ngại.
Trên hành lang, tiếng kim thiết giao kích không ngừng vang lên, đến khi ta tới cửa hành lang, sau lưng ta đầy một đám người áo đen.
Toàn bộ quá trình không tốn ba câu nói, ta nói với Ti Ti: "Ngươi vừa nói cái gì? Gà Tây bang cái gì? Ăn ngon không?"
". . ." Qua một lúc lâu, Thải Điệp mới sợ hãi nói: "Ngươi, con quái vật nhà ngươi! !"
Ta không để ý tiểu cô nương kêu to, đập choáng nàng, vác nàng đi ra ngoài.
Kim Vương Tôn quả nhiên để mắt tới ta, xem ra hôm nay có người theo ta trên đường, vừa nãy thấy ta đi vào Thiên Hương uyển, cho nên liên hệ Ti Ti trong lầu động thủ a. Tâm kế chẳng có gì ghê gớm, nhưng thật sự rất đáng ghét.
Tên Kim đại quần cộc nhà ngươi, nếu ngươi động thủ trước, cũng đừng trách ta xuất thủ!
Ta đang suy nghĩ đối sách, bất tri bất giác đi vào đại sảnh. Rất nhiều người thấy ta vác Ti Ti trên lưng, còn đang hôn mê, đều nhìn Ti Ti bằng ánh mắt đồng tình.
"Ôi ôi người này thật nhẫn tâm, Ti Ti cô nương người ta mới bao tuổi a. Hắn lưng hùm vai gấu như thế, không đau chết người ta a."
Đám tiêu khách các ngươi còn giả hảo tâm sao! Có cô nương trẻ như vậy vào thanh lâu, cũng bởi vì đam mê đặc thù của các ngươi a hỗn đản! Hơn nữa không được đồng cảm với nàng, tiểu cô nương này là sát thủ a! Ta mới là người bị hại.
Kết quả có một cô nương khá sợ hãi đi về phía ta, chắc nàng cho rằng ta là gia phó của Kim Vương Tôn, cũng biết lai lịch Kim Vương Tôn nên không dám chọc ta.
Đi tới gần thấp giọng nói: "Vị lão gia này, Ti Ti cô nương còn nhỏ, sợ rằng không chịu nổi ân trạch của lão gia, nô gia mang nàng trở về."
Ta không thể thả nàng, đành phải miễn cưỡng nói: ". . . Lão tử còn chưa tận hứng, đổi một gian phòng tiếp tục."
Tiếp theo lập tức đi về dọc theo đường cũ, sau lưng một mảnh hư thanh, nhưng ta không oán không hối!
Trở lại hành lang lúc nãy, để bố trí sát cục chắc chắn nơi này sớm đã được chuẩn bị, sẽ không có người đến.
Ta tìm một gian phòng, tiện tay nhét Ti Ti lên giường, tiếp theo ta cũng nằm trên giường, chờ tiểu sư di tới tìm ta.
Ta đã không ngủ giường vài ngày, không, nói cho đúng, ta đã không ngủ vài ngày. Đệm giường mềm mại, làm đầu ta cũng bắt đầu nhũn ra, dần dần cảm thấy hơi bay bổng.
Nhắc lại một lần, bắt đầu từ ngày lão đại rời đi, ta vẫn luôn không ngủ, cho nên vừa buông lỏng sẽ phát giác được mệt mỏi tích lũy.
Thế là, ta làm một chuyện ngu xuẩn nhất trong cuộc đời.
Nếu ta biết sẽ có hậu quả liên tiếp về sau, đánh chết ta cũng không làm như thế
Vậy mà ta. . . Không cẩn thận ngủ thiếp đi! Còn ngủ đến sét đánh bất động!
Ta tuyệt không nghĩ tới, bởi vì ta vắng mặt, khiến toàn bộ sự kiện mất khống chế, đi theo phương hướng xấu nhất.
Đến nỗi sau hôm nay, Kim Vương Tôn sẽ xem ta là tử địch cả đời, không chết không thôi.
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
02 Tháng tám, 2019 16:28
Ad cho mk hỏi
Truyện này có hậu cung ko vậy ?
31 Tháng bảy, 2019 11:08
Sau này hốt một mẻ 3 chị em luôn
31 Tháng bảy, 2019 11:08
Xe đẹp có mà lão, nhớ đoạn main thông não Lữ Dao Cầm không =)))
30 Tháng bảy, 2019 20:02
Ah cảm ơn chương mới nhá :)) Vất vả rồi :)
30 Tháng bảy, 2019 19:56
Khoan khoan khoan lão Hoa à, “...có người thích xe đẹp mĩ nhân”? Thời đấy á? :) ?
30 Tháng bảy, 2019 19:53
Hoàng thượng: Ngươi suýt lấy ta nữ nhi.
Lão Phi Chân: Ngài nói nữ nhi nào? =)))) Best luôn :)) giờ còn mỗi tam công chúa là còn nhỏ quá lão ấy không động nổi :))
28 Tháng bảy, 2019 20:54
Thank lão :)) Edit vẫn ổn định ghê =)))
28 Tháng bảy, 2019 00:29
hẳn là gác tiền đánh bạc thua chứ ai đi bán giá thế =)))
27 Tháng bảy, 2019 13:06
Lão Phi Chân đúng kiểu hồi nhỏ bị lừa quen rồi, lớn lên chai lỳ luôn :)) bị hố từ nhỏ đến lớn. Mà hai lão hoà thượng với đạo sĩ kia cũng nhàn rỗi kinh, bán Dịch Cân Kinh giá 5 đồng :))
25 Tháng bảy, 2019 19:29
Tem :))))
25 Tháng bảy, 2019 10:41
Chung thuỷ thì nhầm rồi nhé, bộ này là hậu cung
Ít nhất cũng 4 vợ
24 Tháng bảy, 2019 21:43
ta tưởng chung thủy với MTV chứ
24 Tháng bảy, 2019 20:16
Thank lão Hoa :))
24 Tháng bảy, 2019 18:41
Vợ main thì nguy hiểm cái gì? :v
23 Tháng bảy, 2019 19:15
đã tìm đc vậy là không còn nguy hiểm r
23 Tháng bảy, 2019 17:41
Chương mới :)) lão Tra Bỉ chém gió cấp thần thông cmnr :))
22 Tháng bảy, 2019 21:18
Cực khổ cực khổ -_- Bác cháy hết mình kinh :// dịch mấy cái này xong còn edit nữa, rồi lại nghĩ thời gian ước chừng hoàn thành :// thôi thì cứ thong thả bác ạ :)) Chỗ này cũng toàn người biết suy nghĩ, chậm tí cũng chả ai dám trách bác
22 Tháng bảy, 2019 20:59
Mình có dịch phần Tân Xuân, cơ mà đợi đến lúc ấy thì lâu lắm =))
Nếu ngày 2 chương như trước thì phải gần năm, ngày 1 chương thì 2 năm, nghe đã dài rồi
Chỉ hi vọng con tác không drop
22 Tháng bảy, 2019 20:16
Thank chương mới =))))
22 Tháng bảy, 2019 20:15
Tình hình là lão Hoa định dịch phần Xuân Thu không hay như lão Bún? ://
21 Tháng bảy, 2019 23:01
Uầg, bom hai chương :)). Vất vả vất vả :))
21 Tháng bảy, 2019 12:29
Lúc ấy tác giả định end sớm quyển 12, cơ mà làm thế sợ ăn chửi nên kéo thêm hơn chục chương nữa
21 Tháng bảy, 2019 11:43
Lão Hoa ta hỏi tí? Sao mới tới chương 134 đã hết quyển 12 rồi? :/ ta xem bên kia tới chương 151 mới hết quyển 12 mà? ._.
20 Tháng bảy, 2019 21:53
Thank lão thớt :)) hôm nay cả ngày không dùng máy nên cứu giá hơi muộn :)))
19 Tháng bảy, 2019 21:35
Yup, chỉ có bọn Lư Sơn méo biết mình vừa suýt chết xong :)) Về sau thiếu chủ Lư Sơn còn thích nam chứ :)) gia môn bất hạnh :)))
BÌNH LUẬN FACEBOOK