Thẩm lão đại cả giận nói: "Giải quyết, ngươi giải quyết cái gì! Mạng cũng sắp ném đi."
Nàng quay đầu lại nhìn sắc mặt phát xanh của ta, dường như tâm cũng mềm nhũn.
"Đừng mạnh miệng, đi theo ta."
Nhưng lời còn chưa nói hết, Phục Tượng đã đuổi theo như oán quỷ quấn thân. Hắn nở nụ cười trào phúng: "Thẩm phó tổng đốc thật can đảm a. Một kiếm này kém chút muốn mạng tại hạ." Dáng vẻ vẫn thần hoàn khí túc, hiển nhiên một kiếm vừa rồi không tạo thành tổn thương với hắn.
Thẩm lão đại tự biết vừa mất đi một cơ hội để trọng thương hắn, cảm thấy buồn nản không thôi, nhưng mặt không đổi sắc chút nào. Chỉ oán hận trợn mắt nhìn ta một cái.
Ta đón ánh mắt có chút chỉ trích của nàng, buông tay nói: "Đã nói ta sẽ giải quyết mà. Sao nhìn ta như vậy? "
"Tốt, cho dù ngươi đúng. Vậy ngươi nói cho ta, ngươi định giải quyết thế nào?"
Ta nghĩ tới nghĩ lui, cũng chỉ biệt xuất ra một câu: "Chuyện của người lớn, tiểu hài tử đừng quản."
"Ngươi cũng dám tự xưng đại nhân trước mặt ta?" Thẩm lão đại trừng mắt nhìn ta, ánh mắt càng thêm nghiêm khắc, nhưng không kiên trì được bao lâu liền vui lên, tức giận cười nói: "Ngươi bị điên, hoặc là thật sự có lòng tin. Vì sao ta cảm thấy ngươi không hề sợ hãi? Ngươi bị dọa ngu rồi sao?"
"Không phải ta đáp ứng ngươi lấy tình báo sao? Sao có thể chưa làm gì đã nhận thua. Yên tâm đi, thời điểm thích hợp ta sẽ chạy." Ta đứng lên, vận công tiêu trừ thanh khí trên mặt, nhìn qua tốt hơn rất nhiều.
"Không ai tham sống sợ chết hơn ta, yên tâm đi."
Lão đại còn muốn nói thêm gì đó, ta đưa một ngón tay chặn đôi môi mềm mại của nàng, cười nhạt nói: "Nam nhân làm việc, nữ nhân ngoan ngoãn chờ ở nhà là được."
Dường như thời gian đứng im một lần nữa.
Gió nhẹ nhàng thổi qua, hình như mang đến hàn ý khác với lúc trước.
Ngẩng đầu nhìn lên, toàn bộ bầu trời thăm thẳm bị tuyết phấn tinh tế lấp đầy.
Tuyết.
Tuyết rơi rồi.
Hôm nay vẫn chưa tới lập đông, nhưng trận tuyết đầu tiên lại rơi vào lúc này, như từ nơi sâu xa tự có định số.
Bầu trời thanh tịnh phản chiếu hoàng cung nội ngoại yên lặng như tờ.
Bông tuyết thuận gió mà xuống, băng tinh nở thành cánh hoa, từng mảnh từng mảnh rơi vào trên người, tăng thêm sức cuốn hút của tuyết trắng.
Thẩm lão đại không bão nổi. Cũng không né tránh, mặc cho ngón tay ta đặt trên môi nàng. Càng làm cho ta kinh ngạc chính là nhiệt độ nóng hổi truyền về từ trên môi , tựa như cảm giác Thẩm lão đại cho người ta, tựa như nàng đang thở mạnh.
"Ngươi bị thương. . ." Thẩm lão đại mặc kệ ngón tay ta đặt trên môi nàng, hơi thở ấm áp như lưỡi mèo nho nhỏ liếm láp, trong gió lạnh xung quanh, cảm giác thật thoải mái." Nếu bây giờ ta đánh ngươi, khẳng định sẽ đánh chết ngươi. Cho nên lần này tha cho ngươi. . . Ngươi còn không buông tay?"
Ta chậm rãi rút đầu ngón tay về, nhìn con ngươi trong suốt như bầu trời xanh của nàng, cười nói: "Lão đại, tin tưởng ta. . . Không có chuyện gì không thể giải quyết."
Thẩm lão đại lặng lẽ không nói, lông mày nhăn ra một tia quật cường động lòng người.
"Không cho ngươi chết, ta không muốn bất kỳ thủ hạ nào chết, ta không muốn ngươi chết. Nghe chưa?"
Trong con ngươi kiên cường đó, dường như ta đọc được quá khứ của người được xưng là nữ hiệp dũng mãnh đệ nhất bản triều. Một thiếu nữ mười mấy tuổi phải chèo chống cả Lục Phiến môn, e rằng không phải câu chuyện nhẹ nhõm gì.
"Ta đáp ứng ngươi, ta sẽ không chết. Tối thiểu hôm nay không chết được."
"Chỉ biết ba hoa."
Thẩm lão đại cất kiếm vào vỏ, nhìn ta thật lâu, nói một câu: "Bảo trọng." Sau đó, nàng mới chậm rãi quay người rời đi.
Ta có chút phức tạp nhìn bóng lưng Thẩm lão đại cùng Phục Tượng đang đứng bên cạnh, có cảm giác hoang đường. Thẩm lão đại cho rằng Phục Tượng là Hắc Phong Thập Tam Dực, sợ ta bị đánh chết. Phục Tượng cho rằng ta yêu Thẩm lão đại, nàng là tới cứu ta. Mà ta thì chỉ không muốn bị hoàng thượng phát hiện thân phận mà thôi.
Bông tuyết chậm rãi rơi xuống, dường như vì vậy mà lòng ta trở nên trong sáng.
Sự tình phức tạp vượt quá tưởng tượng của ta. Rốt cuộc là ai làm ra tất cả những chuyện này.
Ta không tự chủ nhìn về phía ngự tọa, tai cũng không nhịn được dựng thẳng lên.
Từng câu đối thoại của Tranh vương cùng hoàng thượng truyền vào trong tai ta, hoàng thượng cùng Tranh vương đều có chuyện không biết, nhưng trong mắt của ta mọi thứ lại rất rõ ràng. Mà bởi vì có thông tin của bọn hắn, chuyện đám người Phục Tượng muốn làm, bây giờ xem ra không thể rõ ràng hơn được nữa.
Ta nhìn Phục Tượng, im lặng làm khẩu hình: "Các ngươi muốn biến thiên?"
Phục Tượng đọc hiểu môi ngữ của ta, hơi giật mình nói: "Minh bảo chủ thật tinh tế. Vẫn bị ngươi nhìn ra."
"Nhưng ta vẫn không hiểu, vì sao ngươi không giết ta?"
"Gương mặt cùng thân thể của ngài, sau này tại hạ muốn mượn dùng."
Thì ra là thế, vậy tất cả đã rõ ràng. Nếu uy hiếp của ta với bọn hắn lớn như thế, Phục Tượng có thể thống hạ sát thủ ngay sau khi ta trúng chưởng. Thế nhưng hắn không làm vậy. Nguyên nhân phía sau ta vẫn nghĩ không ra, nhưng kết hợp với chuyện Minh Đồ mưu tính nhúng chàm võ lâm Giang Nam thì ta đã hiểu. Với dịch dung thuật cùng dịch cốt thuật thần kỳ, bọn hắn có thể dùng thân thể để chiếm lấy thân phận của ta. Lại thông qua Dạ La bảo cùng ám sát thuật xuất thần nhập hóa, dần dần vươn ma trảo vào võ lâm Giang Nam.
"Chỉ là võ công ngài quá cao, lão phu đành phải lấy chưởng lực kích choáng ngài lần nữa, phòng ngừa ngài phá hoại kế hoạch của chúng ta."
"Cũng đúng, chuyện rơi đầu, dễ dàng sao?"
"Ngài có thể thông cảm là tốt rồi!"
Hai chúng ta đều cười một tiếng, bầu không khí trên lôi đài như miếng băng mỏng.
"Một vấn đề cuối cùng." Chân khí trong cơ thể ta đình chỉ vận hành, thanh khí bốc lên mặt, lại biến thành dáng vẻ ban nãy, "Các ngươi mưu toan biến thiên, đương kim thiên tử cũng không phải nhân vật dễ đối phó, có thể thành công sao?"
'Mạnh Giang Nam', hoặc là sát thủ Phục Tượng, nở nụ cười thành thật duy nhất.
"Người Minh Đồ, thì sợ gì thiên?"
Đây là câu nói sau cùng của chúng ta.
Màn này ta không thấy được, sau này nghe nói là rất thảm.
Phục Tượng bỗng nhiên bước ra một bước, chân đạp rất mạnh, ngay cả lôi đài cứng rắn vô cùng cũng bị in một dấu chân thật sâu. Hắn thôn nạp thổ tức, chưởng hóa thiên lôi, hung hăng đánh lên người ta, vang to một tiếng, ta như bị sét đánh, bay ra khỏi lôi đài. Ta như con hạc giấy đứt dây, đâm vào tường cũng không dừng lại.
Thẩm Y Nhân vừa bước xuống lôi đài, trong hoa tuyết đầy trời, một điểm đỏ ấm áp đột nhiên bắn lên khuôn mặt như bạch ngọc của nàng. Hoàn toàn tương phản với tuyết tinh băng lãnh. Nàng đưa tay ra lau nhè nhẹ, đến khi thấy rõ màu đỏ trên tay là máu không tốn bao nhiêu thời gian, nhưng động tác thong thả dọa người.
[Ta gọi Minh Phi Chân, từ hôm nay trở đi muốn trung quân ái quốc, đền đáp triều đình, cương quyết làm thuộc hạ tốt của phó tổng đốc, chào lão đại!]
[Lão đại! Ăn lê không? ]
[Lão đại, mấy công văn này ta đọc thay ngươi một nửa, ngươi đi ngủ sớm đi ]
[ Ân. . . Bây giờ ta không tiện đứng dậy, phiền lão đại ngài lần sau đừng mặc thấp ngực được không. . . ]
[ Bởi vì ngươi ngốc, ngươi sẽ vì công đạo mà phấn đấu quên mình, cho nên ta muốn lưu lại bên người ngươi ]
[ Ta nghỉ ngơi làm gì? Lão đại, ngươi có biết thần sắc của ngươi lúc bận rộn rất đẹp không ? Ta không nhìn chẳng phải lãng phí sao? ]
Từng màn từng màn hồi ức hòa vào trong gió tuyết hiện lên trước mắt Thẩm Y Nhân.
"Phi Chân. . . Tên lừa đảo nhà ngươi. . ."
Thẩm Y Nhân quay người lại, huyết châu bay đi, trong mắt tràn đầy sát cơ doạ người.
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
29 Tháng mười, 2018 20:11
Mua víp là tự đọc đc à
28 Tháng mười, 2018 10:04
Thì 118, 119 là vip scan ảnh rồi mà =))
Còn xiền thì tốn 300k mua được đến chương mới nhất =))
28 Tháng mười, 2018 09:36
bộ này chả hiểu sao lên vip không có chỗ nào có text ngon hết chắc cvter sắp tới mua vip scan ảnh về làm thôi
28 Tháng mười, 2018 02:57
28 Tháng mười, 2018 02:57
Hy vọng mua ok, giá mua là bao nhiêu thế, mình donate (nếu rẻ ),hhh
27 Tháng mười, 2018 22:52
Mình cũng tìm rồi, căn bản cũng là scan ảnh ra mà thôi
Chưa kể còn sắp loạn chương với đoạn nữa
Thôi thì mua luôn cho lành =))
27 Tháng mười, 2018 22:05
ủa mình tìm text đc tầm thêm ít nhất tầm 100 chương nữa mà. nhưng mình chạy qt đọc lướt nên cũng ko biết chắc chất lượng text ra sao thôi
27 Tháng mười, 2018 18:36
Chính thức hết txt, chương sau là ảnh=))
27 Tháng mười, 2018 13:30
https://book.qidian.com/info/3413343
Có mỗi 28 chương đã drop à
27 Tháng mười, 2018 09:21
Thấy bảo qua arc này truyện bị cho vào vip nên muốn có raw phải bỏ tiền , nên truyện gần nghìn chương nhưng giờ mới cv đc .
26 Tháng mười, 2018 21:08
tên bộ đó là gì thế bạn ơi?
26 Tháng mười, 2018 21:07
Thấy bảo bộ này kẹt txt nên ko dám đọc sợ đói thuốc.
26 Tháng mười, 2018 19:45
Search tên tác giả thì ra một bộ đô thị, không biết có phải không
26 Tháng mười, 2018 15:08
Cơ bản là main sợ gánh nợ của sư phụ :))) sợ nhất là ng ta biết mình là đt lão sẽ phải trả nợ , với cả khi đã vô đối thì muốn hoá trang dễ không :)) , bác cứ từ từ về sau con tác sẽ giải thích đoạn xuống núi vô địch của main , thấy bảo truyện này gần nghìn chương rồi .
26 Tháng mười, 2018 15:05
Bộ cũ tên gì thế bác
26 Tháng mười, 2018 15:00
Tác giả có bộ cũ hay lắm hài hơn bộ này nhiều. Chẳng hiểu sao bộ này nổi ghê thế, còn bộ kia chẳng mấy ai đọc
26 Tháng mười, 2018 12:25
từ đời sư phụ nó đến giờ có hinh vi nào danh môn chính phái quái đâu , chưa kể minh phi chân nó từng ở ma giáo giữ chức cực cao ngang với giáo chủ đấy mà bọn ma giáo gặp nó nói tên là minh phi chân có đứa nào nhận ra đâu vì trước kia nó xài tên khác
26 Tháng mười, 2018 10:53
- Chẳng hay cao danh quý tánh của các hạ là gì?
- Tại hạ đi không đổi tên, ngồi không đổi họ, tại hạ là ...
- Hóa ra các hạ là... lừng lẫy giang hồ đây sao? Nghe danh đã lâu nay mới có dịp diện kiến. Hân hạnh, hân hạnh.
Người giới võ lâm, lại còn là võ lâm chính đại phái làm gì có chuyện đổi tên đổi họ hành hiệp giang hồ, có chăng có thêm ngoại hiệu nữa thôi. Main đại đệ tử của chưởng môn tam đại phái võ lâm, sư phụ top bảng, võ công lại vô địch thiên hạ mà nói cái tên giang hồ chẳng ai hay biết, Hoàng đế ngờ ngợ rồi quên luôn, cũng thật là kì lạ :D
25 Tháng mười, 2018 23:20
Có sư phụ trùm hóa trang thì đệ tử cũng phải sơ múi được tí chứ =))))
25 Tháng mười, 2018 11:11
hồi nó nổi tiếng xài tên khác với đeo mặt nạ chỉ có mấy trưởng môn mấy phái lớn như võ đan hay thiếu lâm mới biết mặt thôi
25 Tháng mười, 2018 11:02
Muốn che giấu dung mạo thiếu gì cách
Như lúc làm TTT ấy, đeo mặt nạ với để tóc trắng, ai biết được đâu
25 Tháng mười, 2018 10:57
Ko biết vô địch thiên hạ kiểu gì, đánh trăm trận trăm thắng kiểu gì mà ko thấy tên trên bảng, mặt ko ai biết, đến tổ chức tình báo sát thủ hàng đầu võ lâm là Sát Liên cũng ko biết tên, biết mặt luôn =))
25 Tháng mười, 2018 08:32
Còn có 5 chương nữa là hết txt, đọc raw giờ muộn rồi bạn
25 Tháng mười, 2018 02:04
Làm cách nào để đọc bản raw ạ, thèm thuốc lắm r, ai đọc qua nhiều bộ gt em bộ nào cũng hài hài như thế này với
24 Tháng mười, 2018 20:16
gần nghìn chương rồi thì phải
BÌNH LUẬN FACEBOOK