“Xin bảo chủ nể giao tình của quý bảo với tệ trang! Tha tiểu nhân một mạng!”
Lúc ta làm Dạ La bảo chủ, cách thời điểm Tán thần tôn tan biến giang hồ không xa, bởi vậy vô cùng cẩn thận. Ngoại trừ thủ lĩnh của đại môn phái ra, ta không gặp người ngoài mấy. Thế mà người trước mắt này nhận ra ta?
Ta vốn không muốn giết hắn, nắm chặt cổ hắn, chỉ hỏi: “A? Ngươi biết ta?”
Võ công của hắn thật sự không nên chuyện, ngay cả chút phản kháng cũng không có, sau khi bị ta bắt được thân thể run như cái sàng.
“Tiểu nhân, tiểu nhân cũng họ Trà, tên là Trà Bảo. Là, là nhị đệ của Trà Hào —— trang chủ Trà Hồ trang.”
“A? Ngươi là nhị trang chủ của Trà Hồ trang? Không giống a.” Ta tăng thêm chút lực tay, cổ họng hắn co lại, không thể thở nổi, “Đừng nói Trà Hào nghĩa bạc vân thiên, giao tình của ta với Trà Hồ trang cũng coi như không tệ. Tam sư đệ ta luôn đi chỗ đó mua trà. Nhưng vì sao nhị đệ hắn lại hại ta?”
“Là cầm, hự......”
Hắn bị ta bóp cho dần dần không thể nói, con mắt trắng bệch. Ta từ từ nới lỏng lực đạo, huyết dịch bỗng rót vào đầu, làm hắn nhất thời thất thần. Bức cung trong tình trạng này là tốt nhất.
“Nói!”
Trà Bảo sợ đến phát run, “Ta cầm ba ngàn lượng bạc của người ta, đáp ứng giả mạo chứng cớ vào lúc đó.”
“Trà Hồ trang ngươi chính là cự phú Hàng Châu, vì ba ngàn lượng cỏn con, ngươi dám bí quá hoá liều?”
“Gia huynh quản giáo cực nghiêm, ta, ta lại tiêu nhiều. Không ít người tham dự chuyện này, ta thấy không tốn khí lực gì, cho nên mới......”
“Lại là một bại gia tử.” Ta nói thẳng vào trung tâm: “Người hạ độc là ai?”
“Là, là tên họ Vương kia, hắn hạ độc, độc dược cũng của hắn......”
Ta cười lạnh nói: “Vậy ba người các ngươi rất hỗ trợ a. Nói xấu ta vì tiền thì cũng thôi đi, nhưng cô nương người ta suýt mất mạng trong tay các ngươi. Trà Hồ trang ngươi vốn là một môn nghĩa liệt, anh danh của tổ tiên đều hủy trong tay thứ bại gia nhà ngươi.”
“Bảo chủ tha mạng!”
“Giết ngươi? Tiện nghi ngươi. Đoán chừng ca ngươi cách đây không xa, ta viết một lá thư qua, đương nhiên có người xử lý ngươi.”
Dứt lời ta mạnh mẽ thu tay, mặc cho hắn ngã xuống đất, lại một cước giẫm lên ngực hắn, nhìn chằm chằm khuôn mặt bởi vì sợ hãi mà xanh mét. Gằn từng chữ hỏi ra vấn đề cuối cùng: “Ai bảo ngươi làm như vậy?”
Trà Bảo run rẩy nói: “Chính, chính là họ Vương kia. Trước đây chúng ta chưa từng thấy hắn, hắn chỉ nói đến từ phương bắc, là phú thương. Chúng ta thấy hắn xuất thủ cực kì xa xỉ, nghĩ rằng kết giao thêm bằng hữu không tệ, bèn làm quen. Hôm qua gia huynh nhận được tin tức, nói là ngài muốn đi Hồ Châu, mời các đồng đạo giang hồ nể mặt. Gia huynh bèn nói ngài không có lộ phí, dọc đường bất tiện......”
Ta sờ sờ mũi, trong ấn tượng của bọn hắn, ta nghèo như vậy sao......
“Nhưng lúc ấy rất nhiều người nghe tin tức này, mọi người đều nói chắc chắn ngài không có tiền để tiêu.”
Mẹ nó a! Vì sao các ngươi đều thấy ta không có tiền a!
Ta đúng là không có tiền a! Ngươi có muốn đưa cho ta một ít không!
“Gia huynh nghĩ rằng nếu nhiều người muốn đưa bạc cho ngài, hắn sẽ không tham gia náo nhiệt, bèn dặn dò ta đưa tới một ít mỹ nhân, để ngài an ủi đường xá tịch mịch. Mà những người khác, cơ hồ đều đưa tiền, bởi vì bọn hắn cho rằng ngài không có......”
“Nói điểm chính!” Ta hung hăng đạp xuống một cước, giẫm cho gia hỏa này hô to gọi nhỏ, “Nói nửa ngày như thế, họ Vương kia là ai!”
Vì sao cứ cường điệu ta nghèo a! Nhà ngươi là người có tiền ở Hàng Châu a! Thế mà ba ngàn lượng ngươi cũng tham!
Oa a! Ta thì ba ngàn lượng cũng không có! Lão tử chỉ có bảy mươi lượng một tháng, còn cầm toàn bộ đi mua thuốc nhuộm tóc, càng nói càng tức a! Hỗn đản, đến cùng ngươi có thành thật khai báo không!
“Nói! Ta nói! Ta vừa xuất phát, họ Vương kia đã theo sau. Bên cạnh còn có Mã Thần hội Mã Tuấn và chất tử nhà Tiền Bách Vạn, nói là nếu cùng đưa lễ cho ngài, không bằng đồng hành. Ta nghĩ đây là chuyện tốt, nhưng tối hôm qua uống mấy chén, hắn lại nói ra mục đích. Nói muốn cho ba người chúng ta chút bạc, mời chúng ta hãm hại ngài. Ta giật nảy mình, Dạ La bảo chủ là người có thể tuỳ tiện hãm hại sao? Liên thanh cự tuyệt.
Hắn lại nói ‘Này, Dạ La bảo Minh bảo chủ là đại nhân vật trên mây, sao lại tính toán với chúng ta. Ba vị đều nghe rõ, đây là chuyện bị thiên lôi đánh, chớ nên hiểu lầm. Tiểu đệ không muốn hãm hại hắn, mà muốn hắn thay đổi sự chú ý, không muốn đi Hồ Châu nữa.
Các ngươi ngẫm lại, lần này Minh bảo chủ muốn đi Hồ Châu, vì chuyện gì a? Đây chính là năm mới, bây giờ đi Hồ Châu, khẳng định vì Luyện Thần Chú Hội a. Ngươi ta đều biết, chúng ta dĩ nhiên vô duyên với thần binh lợi khí của Luyện Thần Chú Hội. Nhưng theo lời Lạc Kiếm sơn trang, trừ chuôi thần binh tuyệt thế hiện diện sau cùng, tài liệu còn lại trong Luyện Thần Chú đủ để đúc mười hai thanh danh khí khác, có thể phân cho người nổi danh trong hội. Đây chính là danh khí của Lạc Kiếm sơn trang a.
Giang hồ tứ đại chú hào, Vân Thiên cung chiêu xú danh, dù vũ khí lợi hại, cũng không thể dương danh. Đường môn thì khỏi cần nói, ám khí là chủ yếu. Nhưng mấy nhà chúng ta, nhà ai dùng ám khí, hơn nữa nhà ai có thể được một vũ khí của Đường môn, cho dù là thứ phẩm? Những năm gần đây, Minh Kính cung chuyên chế tạo vũ khí cho nhân sĩ giang hồ, đã không còn kinh ngạc. Chỉ có Lạc Kiếm sơn trang này, ai cầm vũ khí của bọn hắn, vừa đi trên giang hồ đã chói lọi. Nếu lấy được một thanh giai binh có tên, càng là danh giá gấp mười.
Mà lúc này, chính bọn hắn nói là danh khí a. Nhiều năm như vậy, Lạc Kiếm sơn trang chỉ đẩy ra không đến hai mươi thanh danh khí, trên giang hồ cũng chỉ còn tầm mười thanh. Luyện Thần Chú Hội này, thoáng cái đã ra mười hai thanh a! Mọi người không động lòng sao? Ai không muốn thêm chút thể diện cho nhà mình, đoạt một thanh về nhà, đây chính là đại sự làm rạng rỡ tổ tông, vinh quang cửa nhà’
Chuyến này, chúng ta đi Luyện Thần Chú Hội, đều có ý nghĩ này trong lòng, nghe hắn nói rất có đạo lý, đều gật đầu nói phải.”
“Người này rất biết nói chuyện, hắn còn nói cái gì.”
“Tiếp theo hắn còn nói thêm ‘Lần này mọi người đi Hồ Châu, đều có chủ ý này. Kỳ thực Giang Nam có hàng trăm hàng ngàn môn phái, ai có thể mạnh hơn ai bao nhiêu, đại ca đừng cười nhị ca. Chỉ nói Trà Hồ trang của Trà huynh, chính là một phương bá chủ ở Hàng Châu, luận thực lực cũng chưa chắc yếu hơn môn phái khác.’
Những người chúng ta gặp, ai cũng nghĩ như vậy. Tuy chúng ta không địch lại mấy vị mạnh nhất, nhưng tìm chút vận may trong mười hai chuôi danh khí, cũng không phải chuyện xấu. Bởi vậy ta cảm thấy có lý, lại gật đầu một cái.”
Ta khoanh tay trầm tư, thầm nghĩ lúc vu hãm ta, thần sắc họ Vương này nghiêm nghị, giống như tính cách kiên cường tuyệt không ăn thiệt thòi. Nhưng không ngờ trước người khác thì rất mềm mỏng. Hơn nữa có tài ăn nói, ngôn ngữ rất có sức cuốn hút, hiển nhiên là nhân vật hung ác. Thương nhân vân vân nhất định là gạt người, có lẽ dòng họ cũng là giả.
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
02 Tháng tám, 2019 16:28
Ad cho mk hỏi
Truyện này có hậu cung ko vậy ?
31 Tháng bảy, 2019 11:08
Sau này hốt một mẻ 3 chị em luôn
31 Tháng bảy, 2019 11:08
Xe đẹp có mà lão, nhớ đoạn main thông não Lữ Dao Cầm không =)))
30 Tháng bảy, 2019 20:02
Ah cảm ơn chương mới nhá :)) Vất vả rồi :)
30 Tháng bảy, 2019 19:56
Khoan khoan khoan lão Hoa à, “...có người thích xe đẹp mĩ nhân”? Thời đấy á? :) ?
30 Tháng bảy, 2019 19:53
Hoàng thượng: Ngươi suýt lấy ta nữ nhi.
Lão Phi Chân: Ngài nói nữ nhi nào? =)))) Best luôn :)) giờ còn mỗi tam công chúa là còn nhỏ quá lão ấy không động nổi :))
28 Tháng bảy, 2019 20:54
Thank lão :)) Edit vẫn ổn định ghê =)))
28 Tháng bảy, 2019 00:29
hẳn là gác tiền đánh bạc thua chứ ai đi bán giá thế =)))
27 Tháng bảy, 2019 13:06
Lão Phi Chân đúng kiểu hồi nhỏ bị lừa quen rồi, lớn lên chai lỳ luôn :)) bị hố từ nhỏ đến lớn. Mà hai lão hoà thượng với đạo sĩ kia cũng nhàn rỗi kinh, bán Dịch Cân Kinh giá 5 đồng :))
25 Tháng bảy, 2019 19:29
Tem :))))
25 Tháng bảy, 2019 10:41
Chung thuỷ thì nhầm rồi nhé, bộ này là hậu cung
Ít nhất cũng 4 vợ
24 Tháng bảy, 2019 21:43
ta tưởng chung thủy với MTV chứ
24 Tháng bảy, 2019 20:16
Thank lão Hoa :))
24 Tháng bảy, 2019 18:41
Vợ main thì nguy hiểm cái gì? :v
23 Tháng bảy, 2019 19:15
đã tìm đc vậy là không còn nguy hiểm r
23 Tháng bảy, 2019 17:41
Chương mới :)) lão Tra Bỉ chém gió cấp thần thông cmnr :))
22 Tháng bảy, 2019 21:18
Cực khổ cực khổ -_- Bác cháy hết mình kinh :// dịch mấy cái này xong còn edit nữa, rồi lại nghĩ thời gian ước chừng hoàn thành :// thôi thì cứ thong thả bác ạ :)) Chỗ này cũng toàn người biết suy nghĩ, chậm tí cũng chả ai dám trách bác
22 Tháng bảy, 2019 20:59
Mình có dịch phần Tân Xuân, cơ mà đợi đến lúc ấy thì lâu lắm =))
Nếu ngày 2 chương như trước thì phải gần năm, ngày 1 chương thì 2 năm, nghe đã dài rồi
Chỉ hi vọng con tác không drop
22 Tháng bảy, 2019 20:16
Thank chương mới =))))
22 Tháng bảy, 2019 20:15
Tình hình là lão Hoa định dịch phần Xuân Thu không hay như lão Bún? ://
21 Tháng bảy, 2019 23:01
Uầg, bom hai chương :)). Vất vả vất vả :))
21 Tháng bảy, 2019 12:29
Lúc ấy tác giả định end sớm quyển 12, cơ mà làm thế sợ ăn chửi nên kéo thêm hơn chục chương nữa
21 Tháng bảy, 2019 11:43
Lão Hoa ta hỏi tí? Sao mới tới chương 134 đã hết quyển 12 rồi? :/ ta xem bên kia tới chương 151 mới hết quyển 12 mà? ._.
20 Tháng bảy, 2019 21:53
Thank lão thớt :)) hôm nay cả ngày không dùng máy nên cứu giá hơi muộn :)))
19 Tháng bảy, 2019 21:35
Yup, chỉ có bọn Lư Sơn méo biết mình vừa suýt chết xong :)) Về sau thiếu chủ Lư Sơn còn thích nam chứ :)) gia môn bất hạnh :)))
BÌNH LUẬN FACEBOOK