Mục lục
[Edit] Võ Lâm Chi Vương Thoái Ẩn Sinh Hoạt
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trà Bảo nói tiếp.

“Tiếp theo họ Vương kia thở dài một hơi, lại nói: ‘Đáng tiếc a, mọi người đồng tâm hiệp lực, lại chỉ may áo cưới cho người khác.’

Ta hỏi ‘Làm sao có thể. Luyện Thần Chú Hội này, tranh thắng bằng thực lực, năng giả cư chi là công bằng nhất. Sao có chuyện may áo cưới cho người khác.’

Hắn khẩn thiết nói ‘Ba vị suy nghĩ cẩn thận, lúc đầu cơ hội này đã ít. Lư Sơn kiếm quan, Ngô Đồng Kim Vũ hiên, thậm chí là phái Võ Đang cũng có người đến. Các vị cảm thấy mình có thể thắng được bọn hắn? Không được đúng chưa. Cơ hội này vốn đã ít. Nhưng lúc này, ngay cả Dạ La bảo chủ cũng muốn thò một chân. Các vị đều là lão bằng hữu của Minh bảo chủ, cho dù chưa từng thấy cũng đã nghe. Minh bảo chủ kia là nhân vật dễ chơi sao? Năm đó, ngay cả công tử của Lư Sơn kiếm quan cũng bị hắn đánh cho một trận. Sau đó còn tưởng sắp khai chiến, ai biết lão quan chủ của Lư Sơn kiếm quan tự mình đăng môn xin lỗi, thể diện còn lớn hơn hoàng thượng. Nhân vật như vậy, các vị suy nghĩ xem, nếu hắn xuất thủ, chúng ta còn cơ hội không?’

Lúc ấy ta nói ‘Cho dù là thế, làm như vậy cũng quá hèn hạ. Huống chi với võ công của Minh bảo chủ, nếu chúng ta có thể hãm hại được hắn, cũng không cần sợ hắn ở Luyện Thần Chú Hội’

Hắn nói ‘Trà huynh, ngươi chỉ biết một mà không biết hai. Người ngoài mạnh hơn nữa, cũng đến được đâu. Dù ác liệt như Lư Sơn kiếm quan, cuối cùng cũng chỉ lấy một thanh danh khí cho xong. Tổng cộng mười hai thanh danh khí, cho dù khấu trừ những người này, cũng luôn còn lại mấy thanh. Vì dương danh lập vạn, chúng ta bèn làm con cá cắn mồi, đấu với nhau một trận thì đã sao? Nhưng Minh bảo chủ này ghê gớm a. Vậy mà hắn quảng cáo giang hồ đồng đạo, nể mặt hắn? Ba chữ nể mặt này đáng để nghiền ngẫm. Cái gì là nể mặt a? Không phải là không thể tranh đoạt với hắn trên Luyện Thần Chú Hội sao?’

Lúc ấy Tiền béo bèn nói ‘Không thể tranh với hắn? Võ công hắn cao như vậy, nếu đoạt thì cũng đoạt thanh thần binh xuất thế sau cùng a. Địch nhân của hắn chính là các đại phái như Bạch Vương thất quan, Võ Đang. Có liên can gì đến những người chúng ta.’

‘Lời này hay ở đây. Võ công của Dạ La bảo chủ đã đăng phong tạo cực, ngay cả Lư Sơn kiếm quan cũng phải nể mặt. Hắn lại muốn chúng ta nể mặt. Ý là gì? Đám người chúng ta chỉ muốn cướp chút canh thừa thịt nguội, nghĩ cách nắm hi vọng tương lai dưới tay những đại môn phái như bọn hắn. Hắn lại muốn chúng ta nể mặt, ý này chính là, hắn chẳng những muốn đoạt thần binh sau cùng, ngay cả mười hai thanh danh khí kia, cũng không muốn bỏ qua!’

Mã Thần hội Mã Tuấn nói ‘Hắn...... Với tính cách bá đạo của hắn, vô cùng có khả năng. Người đánh xe nhà ta vừa nhắc tới hắn đã phát run, có lẽ hai chữ nể mặt của hắn, chính là ý này.’

Tiền béo nói ‘Lẽ nào lại như vậy, quả thật là khinh người quá đáng!’

Ta hơi do dự ‘Nhưng, chuyện này không có bằng chứng. Hành động bừa bãi, sợ rằng không ổn. Hơn nữa võ công hắn như thế, chúng ta đắc thủ kiểu gì?’

‘Trên đời không có việc khó, chỉ sợ người hữu tâm a. Trà huynh, đừng nói huynh đệ không chiếu cố ngươi. Ngươi xem, đây là độc dược đặc chế ta mua được từ chợ đen. Chà thành phấn, vận công tản ra, rải rác trên da thịt, không đến một chén trà sẽ có triệu chứng trên mặt. Đến lúc đó chúng ta đi lên chỉ trích Minh công tử họ Chung —— thủ hạ của hắn, làm hỏng thanh danh của Minh bảo chủ, khiến hắn không dám hiện thân ở Luyện Thần Chú Hội. Mà Minh bảo chủ sẽ không chịu phục, nhất định sẽ đi điều tra chuyện này. Đợi hắn tra ra độc dược đến từ Bắc Cương, biết rõ ràng thành phần lai lịch, cũng là chuyện hai ba tháng. Xem hắn tham gia Luyện Thần Chú Hội kiểu gì, còn bá đạo kiểu gì!’

Ba người chúng ta nửa tin nửa ngờ. Cuối cùng, vẫn hơi sợ hãi Minh bảo chủ ngài, hơn nữa cũng không tin ngài là loại người đó.

Họ Vương này chỉ nói ‘Ba vị vẫn không tin ta. Như vậy đi, các vị vẫn nhận bạc, coi như chúng ta kết giao bằng hữu. Mà chuyện a, không bằng chúng ta xem ngày mai Minh công tử họ Chung có thu lễ vật không. Đám người chúng ta không phải ba bốn nhà, ta nhìn tình hình này, khoảng chừng mười bảy mười tám môn phái muốn đi bái phỏng. Nếu Minh bảo chủ cần hỗ trợ, chúng ta có nhiều người như thế, luôn có lễ vật thích hợp. Nhưng nếu không thu...... Các vị nên minh bạch. Ý của hắn chính là cái sau. Lúc đó, chúng ta sẽ phải động thủ.’

Chúng ta thấy đây cũng là biện pháp, lập tức ước định. Nếu ngài nhận lễ vật, sẽ bỏ mặc chuyện này. Nếu ngài không nhận, chúng ta sẽ bắt đầu động thủ. Chúng ta vốn chọn đại, họ Vương kia thấy Lữ cô nương đến từ danh môn võ lâm, cho rằng có giá trị hơn, nên hạ độc nàng.”

“Ngươi nhìn thấy ta lúc tặng lễ, còn dám tiếp tục ra tay?”

“Trước kia, tiểu nhân chỉ cùng gia huynh gặp ngài một lần, khi đó không dám xác định là ngài. Vừa nãy chỉ thử thời vận hì hì hì.”

Ta lại đạp một cước: “Ngươi còn biết khôn vặt a!”

Giẫm hắn xong, ta khoanh tay trầm tư.

Ta bảo Khổ chủ sự thả tin tức cho ta, lại bị giải thích bóp méo thành như vậy. Có lẽ người nghĩ như Trà Bảo không ít. Cho nên Lữ cô nương vừa nghe ta nói không đi Lạc Kiếm sơn trang, nàng liền hết sức cao hứng. Thì ra là như vậy a.

Nhưng chuyện này quả là kỳ quái. Tuy ta có chút cừu nhân ở Giang Nam, nhưng không mấy người thông minh như vậy a. Vừa nghe tin tức của ta đã phản ứng nhanh như vậy.

Không thể không nói, tỷ lệ thành công của chủ ý này không thấp, đối phương chỉ không biết, kỳ thực Chung gia Minh công tử này chính là bản nhân Minh bảo chủ. Hơn nữa cũng đánh giá thấp ta, cho rằng ta không thể giải loại độc này.

Nghĩ như vậy mà nói, tuy đối phương nghe sự tích của ta, kỳ thực không phải quen biết cũ của ta. Nếu không sẽ không phán đoán sai lầm như vậy.

“Đây là mượn dao giết người a, mấy thằng ngu xuẩn các ngươi, bị lợi dụng......”

“Ngài, chẳng lẽ ngài không muốn đi Lạc Kiếm sơn trang?”

“Nói nhảm! Ngay cả thiếp mời ta cũng không có, đi kiểu gì? Đánh vào à? Luyện Thần Chú Hội cần dùng vũ khí thành danh của bản thân và thiếp mời mới có thể tham gia, ngươi lăn lộn ở Giang Nam lâu như vậy, nghe nói ta dùng vũ khí lúc nào?”

Trà Bảo ngẩn ngơ, lập tức cả giận nói: “Tên khốn kiếp này, thế mà gạt ta!”

“Ngươi mới là khốn kiếp!” Ta đạp lên mặt hắn một cước, “Dù sao Lữ cô nương cũng là bằng hữu của Trà Hồ trang các ngươi, thế mà ngươi mặc cho nàng đi chết.”

“Không không không, tiểu nhân không dám a! Họ Vương kia đảm bảo, độc dược này tuy mãnh liệt, nhưng nhất thời ba khắc sẽ không thương tới tính mệnh. Chỉ cần chúng ta trở về nhanh, kịp thời mời y cứu chữa là được.”

“Vậy ngươi vẫn là khốn kiếp! Nam tử hán đại trượng phu, hạ độc nữ lưu để đạt được mục đích của bản thân, uổng cho ngươi là người trong hiệp nghĩa đạo.”

Trà Bảo bị nói cho mặt đỏ tới mang tai, cũng không dám phản bác, đành phải cúi đầu.

Họ Vương...... Rốt cuộc người này là ai, dường như không quá khó đoán.

Độc dược tới từ Bắc Cương, thời cơ trùng hợp như vậy, còn là đồ vật tới từ Bắc Cương. Thân phận của địch nhân vô cùng sống động.

“Lần này là các ngươi tìm tới cửa a. Chẳng thể trách ta.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Đỗ Tiến Hưng
02 Tháng tám, 2019 16:28
Ad cho mk hỏi Truyện này có hậu cung ko vậy ?
Hoaqin
31 Tháng bảy, 2019 11:08
Sau này hốt một mẻ 3 chị em luôn
Hoaqin
31 Tháng bảy, 2019 11:08
Xe đẹp có mà lão, nhớ đoạn main thông não Lữ Dao Cầm không =)))
Quang Anh Luong
30 Tháng bảy, 2019 20:02
Ah cảm ơn chương mới nhá :)) Vất vả rồi :)
Quang Anh Luong
30 Tháng bảy, 2019 19:56
Khoan khoan khoan lão Hoa à, “...có người thích xe đẹp mĩ nhân”? Thời đấy á? :) ?
Quang Anh Luong
30 Tháng bảy, 2019 19:53
Hoàng thượng: Ngươi suýt lấy ta nữ nhi. Lão Phi Chân: Ngài nói nữ nhi nào? =)))) Best luôn :)) giờ còn mỗi tam công chúa là còn nhỏ quá lão ấy không động nổi :))
Quang Anh Luong
28 Tháng bảy, 2019 20:54
Thank lão :)) Edit vẫn ổn định ghê =)))
minh1912
28 Tháng bảy, 2019 00:29
hẳn là gác tiền đánh bạc thua chứ ai đi bán giá thế =)))
Quang Anh Luong
27 Tháng bảy, 2019 13:06
Lão Phi Chân đúng kiểu hồi nhỏ bị lừa quen rồi, lớn lên chai lỳ luôn :)) bị hố từ nhỏ đến lớn. Mà hai lão hoà thượng với đạo sĩ kia cũng nhàn rỗi kinh, bán Dịch Cân Kinh giá 5 đồng :))
Quang Anh Luong
25 Tháng bảy, 2019 19:29
Tem :))))
Hoaqin
25 Tháng bảy, 2019 10:41
Chung thuỷ thì nhầm rồi nhé, bộ này là hậu cung Ít nhất cũng 4 vợ
minh1912
24 Tháng bảy, 2019 21:43
ta tưởng chung thủy với MTV chứ
Quang Anh Luong
24 Tháng bảy, 2019 20:16
Thank lão Hoa :))
Quang Anh Luong
24 Tháng bảy, 2019 18:41
Vợ main thì nguy hiểm cái gì? :v
minh1912
23 Tháng bảy, 2019 19:15
đã tìm đc vậy là không còn nguy hiểm r
Quang Anh Luong
23 Tháng bảy, 2019 17:41
Chương mới :)) lão Tra Bỉ chém gió cấp thần thông cmnr :))
Quang Anh Luong
22 Tháng bảy, 2019 21:18
Cực khổ cực khổ -_- Bác cháy hết mình kinh :// dịch mấy cái này xong còn edit nữa, rồi lại nghĩ thời gian ước chừng hoàn thành :// thôi thì cứ thong thả bác ạ :)) Chỗ này cũng toàn người biết suy nghĩ, chậm tí cũng chả ai dám trách bác
Hoaqin
22 Tháng bảy, 2019 20:59
Mình có dịch phần Tân Xuân, cơ mà đợi đến lúc ấy thì lâu lắm =)) Nếu ngày 2 chương như trước thì phải gần năm, ngày 1 chương thì 2 năm, nghe đã dài rồi Chỉ hi vọng con tác không drop
Quang Anh Luong
22 Tháng bảy, 2019 20:16
Thank chương mới =))))
Quang Anh Luong
22 Tháng bảy, 2019 20:15
Tình hình là lão Hoa định dịch phần Xuân Thu không hay như lão Bún? ://
Quang Anh Luong
21 Tháng bảy, 2019 23:01
Uầg, bom hai chương :)). Vất vả vất vả :))
Hoaqin
21 Tháng bảy, 2019 12:29
Lúc ấy tác giả định end sớm quyển 12, cơ mà làm thế sợ ăn chửi nên kéo thêm hơn chục chương nữa
Quang Anh Luong
21 Tháng bảy, 2019 11:43
Lão Hoa ta hỏi tí? Sao mới tới chương 134 đã hết quyển 12 rồi? :/ ta xem bên kia tới chương 151 mới hết quyển 12 mà? ._.
Quang Anh Luong
20 Tháng bảy, 2019 21:53
Thank lão thớt :)) hôm nay cả ngày không dùng máy nên cứu giá hơi muộn :)))
Quang Anh Luong
19 Tháng bảy, 2019 21:35
Yup, chỉ có bọn Lư Sơn méo biết mình vừa suýt chết xong :)) Về sau thiếu chủ Lư Sơn còn thích nam chứ :)) gia môn bất hạnh :)))
BÌNH LUẬN FACEBOOK