“Đa tạ Phương Trượng tiên sinh quá khen.” Lữ Dao Cầm nghe hắn tán dương phụ thân, cảm thấy trong lòng hoan hỉ. Nhưng nàng gia giáo tốt đẹp, tuy rất vui nhưng không hí hửng, vẫn không lộ răng, chỉ mỉm cười.
“Gia phụ rất thích dùng kiếm, yêu quý cả bảo kiếm và kiếm pháp. Bởi vậy trong nhà cất rất nhiều kiếm. Trong kho nhà ta có hơn ngàn thanh kiếm, dùng bảy chữ ‘Vạn lý tây phong nhất kiếm hàn’ trong thơ của Lữ Động Tân để sắp xếp. Chữ vạn là vật phẩm nhất đẳng, chữ hàn chính là mạt đẳng.
Khi đó gia phụ quan sát chuôi thanh cương kiếm này thật lâu, một mực không nói, một canh giờ sau mới bảo lấy một thanh kiếm chữ ‘Tây’ tới. Nhưng sau đó gia phụ dùng sức chặt kiếm vào nhau, thanh cương kiếm kia không nhúc nhích chút nào, tàng kiếm nhà ta lại đứt làm hai. Gia phụ tức giận, lại mang ba thanh tàng kiếm chữ ‘Lý’ trảm với thanh cương kiếm, nhưng không một không gãy. Đến khi lấy lưỡi kiếm chữ ‘Vạn’ chém nhau một nhát, thì hỏa hoa tung tóe, đều không tổn hao gì. Lúc này gia phụ mới nở nụ cười, thở dài: “Rốt cuộc không để Lạc Kiếm sơn trang ngươi coi thường. Gia Hưng ta không phải không có người.”
Hoàng thượng thầm nghĩ: Thuần Dương tử chính là cao thủ kiếm pháp đương thời, danh kiếm cất giấu trong phủ cũng không thể khinh thường. Lạc Kiếm sơn trang muốn khuất phục hắn bằng một một thanh kiếm, không khỏi quá coi thường người ta.
Long Tại Thiên lại nói: Thuần Dương Tử này não tàn sao, người ta đưa một thanh kiếm, hắn chém năm thanh. Buôn bán như thế còn không lỗ chết?
“Lúc đầu gia phụ rất hài lòng, lại nhớ ra kiếm này chưa khai phong, lập tức gọi thợ rèn tốt nhất trong thành. Rèn luyện thanh kiếm này, chuôi thanh cương kiếm vừa mở lưỡi, hàn khí tràn đầy mũi nhọn, thanh quang chiếu nhân, nô gia vừa nhìn đã cảm thấy bất an.”
Lữ Dao Cầm nói xong rủ mi dày xuống, hoàng thượng thấy nàng điềm đạm đáng yêu, thầm nghĩ: Mỹ nhân này tâm địa thiện lương, có lẽ không thích đao kiếm. Lại có một phụ thân quá mê kiếm khí, thảo nào lo lắng như thế.
Long Tại Thiên ở bên lại thầm nghĩ: Mẹ nó, cô gái này làm bằng nước sao, một lát khóc một lần, quả thật phiền chết người ta.
Hoàng thượng quan tâm nói: “Sau đó thì thế nào?”
Lữ Dao Cầm nói tiếp, lộ vẻ không đành lòng: “Gia phụ cầm thanh cương kiếm sau khi khai phong, lại chặt với tàng kiếm trong nhà, kết quả kiếm chữ hào cũng gãy...... Gia phụ không tin, lấy từng thanh tàng kiếm chữ hào trong phủ thượng ra thí nghiệm. Cuối cùng chuôi thanh cương kiếm này vẫn như cũ, tàng kiếm nhà ta thì không còn thanh nào, không gì không gãy. Thanh duy nhất còn lại, cũng chỉ có Thuần Dương Kiếm gia phụ đeo.
Nhưng kiếm này không chỉ là kiếm khí gia phụ dựa vào thành danh, cũng là bảo vật gia truyền. Chính là tổ tiên truyền xuống, là truyền thừa của gia chủ Lữ gia ta. Tương lai cũng phải truyền cho ca ca, thậm chí đời kế tiếp, quyết không thể sai sót. Nhưng cha là người tâm cao khí ngạo, kiếm cả nhà đều bị một thanh tác phẩm trung lưu của Lạc Kiếm sơn trang đánh bại, khơi dậy khí phách của hắn. Tại chỗ rút kiếm muốn chặt xuống. Ca ca đệ đệ của nô gia cùng nhau quỳ trước mặt cha, xin cha ngàn vạn nghĩ lại. Ngày đó, ta thấy sắc mặt cha, thật là thống khổ vạn phần. Cha vốn là người thoải mái, thường nói ‘Trên đời người nào biết lời này, ngừng treo danh lợi ở trong lòng’. Ta chưa từng thấy hắn nghiến răng nghiến lợi, lại không cam lòng như vậy......”
Hoàng thượng thầm nghĩ: Nếu ngay cả Thuần Dương Kiếm cũng chặt đứt, Lữ gia coi như thua bởi một thanh kiếm của người ta. Lòng dạ Thuần Dương tử có rộng rãi đến đâu, cũng không hạ thủ được. Nhưng nếu không dám ra tay, chẳng phải tự nhận không bằng? Thuần Dương tử là nhân vật bậc nào, cho dù thua một nước trong phòng tối, cũng không khác ban ngày ban mặt. Một thanh kiếm làm kiếm pháp đệ nhất Gia Hưng tiến thoái lưỡng nan, kế sách công tâm thật lợi hại!
Lữ Dao Cầm thở dài: “Cuối cùng cha vẫn không đành lòng ra tay, lại đi mở thiếp mời đó. Bên trong ghi chú rõ, tặng chuôi thanh cương kiếm này cho gia phụ, chính là tâm ý nho nhỏ của Lạc Kiếm sơn trang. Nếu gia phụ nguyện ý, thì mang theo nó tham gia đại hội.”
Hoàng thượng chầm chậm nói: “Nói như thế, Lạc Kiếm sơn trang dùng danh kiếm tương dụ. Haiz, kiếm chính là quân tử trong binh, mười năm trước lúc Lạc Danh chấp chưởng, môn hạ Lạc Kiếm sơn trang gò bó theo khuôn phép, đều có phong thái quân tử. Không ngờ đến thế hệ con hắn, lại dùng phương pháp cưỡng bức dụ dỗ này. Nhưng cử động này tuy hơi bá đạo, cũng không trái với quy củ giang hồ, bình thường thật khó nói cái gì.”
Long Tại Thiên cũng nói: “Ừm, ừm, có đạo lý.”
Lữ Dao Cầm ngẩng đầu hỏi: “Tiên sinh cho rằng chúng ta nên làm thế nào?”
Hoàng thượng đáp: “Võ giả nên có tự tôn của võ giả, vũ khí dùng quen chính là bằng hữu người nhà, sao có thể vì lợi mà khinh nó. Dù là bảo kiếm đệ nhất thiên hạ, cũng khó đổi vũ khí mình luyện quen từ nhỏ. Huống chi là tổ tiên truyền xuống?”
Long Tại Thiên đáp: “Thu bán......” Bị hoàng thượng giận dữ trợn mắt, đành phải ngậm miệng.
Lữ Dao Cầm nhìn hoàng thượng, trong mắt lộ vẻ tán thưởng, thấp giọng nói: “Tiểu nữ tử cũng nói như vậy, đáng tiếc cha dùng chuôi thanh cương kiếm này xong, lại như mê muội. Sau đó gia phụ bế quan một tháng, chính là với chuôi thanh cương kiếm này. Lúc đi ra sắc mặt tái xanh......”
Long Tại Thiên sờ cằm hỏi: “Bị kiếm chiếu xanh rồi?”
“Mẹ ngươi! Cút ra ngoài cho ta!”
Một cước đạp con hàng ăn cơm không làm việc này xuống.
Long Tại Thiên đầy bụng phàn nàn: Lúc đầu ta cũng không muốn đi lên a. Rõ ràng là hoàng thượng ngươi bảo ta đi lên, lại đuổi ta xuống. Haiz, người bây giờ a, chính là trọng sắc khinh bạn như vậy. Đừng nhìn lão Long ta không xinh đẹp như cô nàng Lữ gia kia, ta có thể tán gẫu a, ý kiến kỹ càng a. Cô nàng kia vừa nhìn đã biết một cước đạp không ra ba cái rắm. Có thể coi như hoàng thượng chọn sai đối tượng nói chuyện phiếm rồi.
Hùng hùng hổ hổ nhưng không dám bỏ đi, đành phải thủ trước toa xe tiếp tục làm thần giữ cửa.
Hoàng thượng ngượng ngùng nói: “Đầu óc của thuộc hạ này thiếu sợi dây, cô nương đừng trách móc.”
Lữ Dao Cầm hì hì cười một tiếng: “Vị đại ca này cực kỳ khả ái, nô gia không trách. A, vừa bị hắn quấy rầy, ta, ta nói tới chỗ nào?”
Hoàng thượng nói: “Nói đến cha ngươi bị chiếu xanh rồi...... Không phải! Nói đến cha ngươi cầm thanh cương kiếm xuất quan.”
“A đúng, chính là nơi đây.” Lữ Dao Cầm vỗ tay một cái, hiếm thấy lộ vẻ hồn nhiên của tiểu nữ nhi, lý thú động lòng người, hoàng thượng thấy thế ngẩn ngơ.
Lữ Dao Cầm tiếp tục nói: “Sau khi xuất quan, sắc mặt cha rất đáng sợ. Hắn không nói gì cả, trực tiếp đi tìm thúc thúc thẩm thẩm của Túy Bát Tiên. Sau đó chúng ta mới biết, thì ra cha mời bọn hắn cùng đi Lạc Kiếm sơn trang. Sau đó cha còn mịt mờ hỏi thăm các võ lâm đồng đạo khác, lại cơ hồ vừa hỏi đã chuẩn. Môn phái dùng vũ khí nổi tiếng ở Giang Nam, thậm chí đại phái bên ngoài Giang Nam đều được mời. Hơn nữa ngoại trừ một ít người, Lạc Kiếm sơn trang đều chuẩn bị ‘Binh khí vừa tay’ cho bọn hắn, không cần bọn hắn mang theo vũ khí thành danh đi, giống như cha.”
Hoàng thượng bừng tỉnh đại ngộ: “Thì ra là thế, đây chính là nguyên nhân những người này đi Hồ Châu.”
“Không sai.”
Lữ Dao Cầm gật đầu nói: “Lạc Kiếm sơn trang đúc kiếm không thành, xin võ lâm đồng đạo giúp đỡ, vào tết Thượng Nguyên —— mười lăm tháng giêng sang năm, hội nghị trước Luyện Thần Chú. Bọn hắn tập hợp thiên binh thần khí hi hữu trên đời, cao thủ hãn thế, đánh nhau rèn đúc binh tâm binh đảm trước Luyện Thần Chú, sinh ra thanh thần khí bọn hắn muốn, chính là —— Luyện Thần Chú Hội!”
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
11 Tháng hai, 2019 19:39
Im ngay cho ta :) muốn bị ad lôi vào cung tịch thu tang vật ah? :)))
11 Tháng hai, 2019 18:02
Cho hỏi Minh Phi Chân có gian tình với Minh Tiểu Lâu có
11 Tháng hai, 2019 08:40
Sang bên truyencv mà đọc truyện đến chương 565 rùi
10 Tháng hai, 2019 18:20
Mà cho hỏi đại ca của lão đại có phải Pc ko ? Ở cv.com thì Pc từng cao tóc mỏng ai biết trả lời a
10 Tháng hai, 2019 18:14
Thông báo ae bây giờ ta sẽ thống nhất giang hồ với võ công độc quyền dương vật côn pháp bóp vú long trảo thủ hái hoa rồi chạy dâm tặc vô liên sỉ vv
10 Tháng hai, 2019 18:13
Chương 71: Thiên tiên phối · giữa Ngưu Lang và Chức Nữ (hạ)
10 Tháng hai, 2019 18:01
Đù vậy cảnh anh chân hôn lão đại là ở chương bao nhiêu quyển 8 thế
10 Tháng hai, 2019 17:58
Tử Tử là con trai mà, trap của #1 hiểu theo nghĩa gốc=))
10 Tháng hai, 2019 15:15
Mua truyện trên trang chủ về tự cv tự đọc thôi bạn
10 Tháng hai, 2019 12:26
Ý tôi là ở đấy dịch qua quyển 6 rồi nên hỏi chương mà ông nói ở đâu ấy mà add đọc trước owr đâu thế
10 Tháng hai, 2019 05:53
Hic, em vẫn tin cái thằng tử tử gì đó là trai, kh phải trap đâu bác
10 Tháng hai, 2019 00:25
Là sao vậy bạn
10 Tháng hai, 2019 00:02
Lão Phi Chân đúng là nhanh tay nhợ. vừa thấy có vợ là "thái giám" chưa được bao lâu đã có thêm đứa con "trap" 10 tuổi. Lại nhớ đến câu của ai đó : "cẩn thận nữ nhân ... à còn có nam nhân"
09 Tháng hai, 2019 21:31
Truyệncv.com ý
09 Tháng hai, 2019 21:30
Mà ad có biết chương 57 ***.com là thế nào ko ?
09 Tháng hai, 2019 21:27
Admin với ông Quang Anh Lương sao biết vậy mà ông đọc raw ở đâu thế
09 Tháng hai, 2019 20:36
Ngũ sư muội là con ruột của sư phụ với đại sư nương
Tên là Minh Tiểu Lâu =))
09 Tháng hai, 2019 20:13
ngũ sư muội hình như là con gái của lão sư phụ :v truyện tranh ta đọc eng và xem tranh raw là chủ yếu thôi :)
09 Tháng hai, 2019 19:11
Quang Anh Luong tôi cũng hóng ngũ sư muội mà bác đọc truyện tranh chưa ? Hay những drop rồi buồn vô
09 Tháng hai, 2019 13:23
vật vã quá. con tác toàn ngắt đúng đoạn hay
09 Tháng hai, 2019 13:21
bạn có thể cho xin link tiếng trung đc ko bạn
08 Tháng hai, 2019 23:31
Tố Vân ít tuổi hơn Phi Chân. Mà lão sư tổ lại tip người cổ hủ =)) Cưới về lão cho đi bán muối.
08 Tháng hai, 2019 21:55
Kệ bác :v Ta thuộc phe tiểu sư di xong rồi, giờ vừa hóng route lão đại, Bạch tổng quản với mặt mũi Ngũ sư muội, tiểu lục tử vừa gặm chân giò hầm tương thôi :)
08 Tháng hai, 2019 20:26
Con tác mặn đấy, trap, giả trai, 3d biến thái khắp mọi nơi
08 Tháng hai, 2019 19:15
Quang Anh Luong à ! TÔI định dựa vào trận chiến nhất thống giang hồ đây mà
BÌNH LUẬN FACEBOOK