Lạc Tư Mệnh không biết vì sao nghĩa huynh đột nhiên tới chơi đêm giao thừa, hốt hoảng nói: “Huynh trưởng, ngươi nói chậm thôi, mời qua bên này.”
Đôi mắt nhỏ của Lục vương híp lại, buồn cười nói: “Ngươi mới chậm thôi, đi bộ cũng vung tay vung chân. Tới tới tới, ngồi với vi huynh.”
Đừng nhìn Lục vương gia thân rộng thể mập, chung quy là long tử long tôn, thong dong rộng lượng. Tuy rằng mây xanh ngập đầu, còn dưới mái hiên nhà người ta, lại kéo ngược Lạc Tư Mệnh vào chỗ ngồi.
Lục vương cười nói: “Sao luống ca luống cuống, thở hồng hộc, không hề giống ngươi a.”
“Ờ, ta......”
Chung quy khó mà nói vừa rồi mình muốn hôn một cô nương vô tri vô giác, còn chưa thành công đã bị ngươi cắt đứt. Đành phải bịa vài câu.
“Huynh trưởng giễu cợt. Vừa rồi tiểu đệ đang...... Đang thay quần áo, nghe thấy huynh trưởng gọi đến, không dám thất lễ, cho nên hơi vội vàng.”
Lục vương nghĩ cũng đúng, nhìn mặt Lạc Tư Mệnh, đột nhiên kêu lên.
“Nói bậy!”
Lạc Tư Mệnh lắp bắp kinh hãi: “Sao, sao ta phải nói bậy?”
“Còn muốn gạt ta. Ha ha ha ha, bản vương anh minh thần võ, trước mặt chân nhân không nói láo. Tứ đệ, vừa rồi ngươi không thay quần áo.” Lục vương cười ha ha, hoàn toàn quên mục đích mình tới, “Nói đi, trong phòng ngươi có bảo bối gì, cũng không chia sẻ với ca ca.”
“Huynh trưởng, sao, sao...... Sao ngươi biết......”
Lục vương vỗ đùi: “Ta đã nói rồi, tiểu tử nhà ngươi, vừa rồi ăn gì trong phòng? Còn không thành thật khai ra.”
“Sao? Ăn gì?” Lạc Tư Mệnh không hiểu ra sao: “Nói ra thật xấu hổ, tối nay tiểu đệ còn chưa dùng cơm, không ăn gì a.”
“Hừ, kỳ quái. Lạc tứ thiếu gia của chúng ta bình thường thận trọng kỹ tính, nghĩa phụ luôn luôn khen ngươi, còn suốt ngày nói bản vương qua loa.” Vừa nói vừa vươn tay ra, lau một ít bột phấn kỳ quái màu xanh bên miệng Lạc Tư Mệnh. Ngửi thấy thơm ngọt như đường, lướt qua vỡ nát như bánh, nhìn cẩn thận...... Hình như là cặn bánh đậu xanh.
Lục vương xưa nay thích ăn bánh đậu xanh, không nhịn được lắc đầu, than thở thế phong nhật hạ nhân tâm bất cổ. Tứ đệ ta thường ngày trung thực, vậy mà hôm nay giấu đồ tốt trong phòng, không cầm ra nhấm nháp với ca ca.
Lạc Tư Mệnh vừa nhìn đã biết lai lịch của thứ này. Bột phấn này là kỳ dược của Tra chân nhân, dùng để chữa bệnh cho thụy cô nương.
Ngày đó hắn mời các vị danh y tới chữa bệnh, bốn người có ý kiến khác nhau. Ý kiến của Lạc Tư Mệnh là để bốn người này thay nhau trị liệu, biện pháp của người nào tốt hơn, cứu tỉnh được bệnh nhân thì trọng thưởng. Tra chân nhân danh xưng thần tiên sống tốn mấy ngày mới phối ra thuốc này, chẳng qua thụy cô nương mắc phải chứng chết giả, không thể nuốt xuống. Cần người có nội công thâm hậu mớm thuốc, lại dựa vào nội lực để hóa giải dược lực, nhưng cử động này làm hỏng danh tiết của nữ tử, Lạc Tư Mệnh rất khó xử.
Vừa rồi hắn ý loạn tình mê muốn dùng miệng mớm thuốc, không ngờ Lục vương kêu to bên ngoài. Xưa nay Lạc Tư Mệnh chưa từng làm loại chuyện không thể lộ ra ngoài ánh sáng này, hắn vừa mới tiếp cận Thẩm Y Nhân đã bị dọa cho chạy ra ngoài, nhất thời quên mất trong miệng còn ngậm thuốc. Lúc này mới phát giác, nhưng trong miệng nào còn dược hoàn, vừa rồi nóng lòng sớm đã nuốt vào trong bụng.
Nghe nói thuốc này là tiên phương hồi hồn, có hiệu quả khởi tử hồi sinh, không biết thường nhân ăn có di chứng hay không. Lạc Tư Mệnh nghĩ mà sợ, nhưng lúc này cũng không để ý được.
“Huynh trưởng vội vã đến tìm tiểu đệ, không biết có chuyện gì?”
“Ôi ôi, nhìn bánh đậu xanh của ngươi, lại quên nón xanh của vi huynh!”
Lục vương mạnh mẽ vỗ đùi, thịt mỡ trên mặt cũng rung động.
“Huynh đệ, ngươi phải giúp vi huynh.” Lời này tuy không lễ độ lắm, lại rất tự nhiên, khiến Lạc Tư Mệnh cảm thấy ấm áp hơn thân nhân trong Lạc gia.
Lạc Tư Mệnh cười nói: “Nếu huynh trưởng có lệnh, trong nước đi trong nước, trong lửa đi trong lửa.”
“Tốt, chỉ cần câu này của ngươi!”
Giao tình của Lục vương gia và Lạc gia là chuyện khi hắn còn bé.
Lạc Danh và đương kim hoàng thượng là sinh tử chi giao, lúc còn trẻ hoàng thượng luôn gọi Lạc Danh là huynh. Trước đây hắn cực kỳ thích vi phục xuất tuần, lần đó dẫn tiểu Lục vương đến Lạc Kiếm sơn trang. Ngoại trừ Lục vương theo đuổi một tiểu nha hoàn của Lạc Kiếm sơn trang còn bị mặc kệ, chính là Lạc Danh nể tình cảm với hoàng thượng mà thu Lục vương làm nghĩa tử.
Lạc Danh có bốn con, ba con trai còn lại lớn tuổi hơn Lục vương, Lục vương tuy là đế vương chi tử, cũng phải gọi bọn hắn là huynh. Mà Lục vương lớn hơn Lạc Tư Mệnh một tuổi, Lạc Tư Mệnh liền gọi hắn là huynh. Bởi vì chuyện này, Lục vương qua lại mật thiết với Lạc gia từ nhỏ.
Nhưng bởi vì lo lắng Lục Long Tỏa Quốc, hoàng thượng vô ý thức quản giáo nghiêm khắc các hoàng tử, không giống từ phụ lắm. Mà Lục vương có hình thể béo phì, bởi vậy không được hoàng thượng coi trọng, hoàng vị càng không đến lượt hắn. Cho nên mẫu phi của hắn cũng không thích hắn.
Lục vương mất gửi gắm tâm linh, thế là từ nhỏ đã hiếu thuận Lạc Danh như cha ruột.
Lạc Danh vô cùng cao ngạo, tầm mắt rất cao, cũng rất thích sự tự nhiên phóng khoáng của nghĩa tử này. Tuy tình cảm nghĩa phụ tử này bắt nguồn từ sự kết hợp lợi ích của Lạc Kiếm sơn trang và triều đình, lại bất tri bất giác phát triển thành cảm tình sâu đậm chân chính.
Vốn là một dị số.
Bởi vậy Lục vương gia đối đãi Lạc Tư Mệnh còn thân mật hơn mấy huynh đệ của mình.
“Ôi ôi ôi, ngươi không biết a, tứ đệ.”
Nói ra cũng kỳ quái, bản thân hắn là tứ, Lạc Tư Mệnh cũng là tứ, lại gọi người ta là tứ đệ.
“Ta vừa thành thân không bao lâu, tiểu thiếp kia lại chạy theo người!”
Lạc tứ thiếu gia cũng giống nhân dân cả nước, hết sức rõ ràng truyền thuyết của Lục vương. Chuyện này đã sắp siêu thoát truyền thuyết, tiếp cận tầng thứ thần thoại. Chỉ cần là nữ nhân hắn coi trọng, không đến ba ngày sẽ bỏ trốn. Lạc Tư Mệnh cũng chứng kiến vô số lần, thái độ cũng từ lòng đầy căm phẫn lúc đầu trở thành bi ai sâu sắc, cho đến dở khóc dở cười bây giờ.
“Huynh trưởng, ngươi muốn tiểu đệ làm gì, nói thẳng đi.”
“Ta muốn làm gì? Bắt đôi gian phu dâm phụ đó! Minh chính điển hình! Lại nhét vào lồng heo dìm xuống nước!”
Đây lại là một truyền kỳ khác, Lục vương gia bị lục nhiều lần như vậy, nhưng đến nay chưa từng có tiền lệ bắt gian phu dâm phụ. Chuyện này tuy là lòng dạ Lục vương gia rộng lớn, to như thảo nguyên, nhưng cũng có nguyên nhân cổ quái trời xui đất khiến —— không nói rõ được cũng không tả rõ được. Tóm lại là không bắt nổi nữ nhân chạy trốn của mình, chỉ có thể giải thích là số mệnh.
“Hôm nay ta hỏi thăm rõ ràng. Kẻ bắt cóc vợ ta chính là một nhạc sĩ, bình thường thổi địch kéo đàn nhị hồ, rất là tiêu dao sung sướng. Nhất định là không làm chính sự, chỉ biết thổi tiêu, nhàn cũng nhàn ra rắm. Mưu ma chước quỷ này rơi vào đầu lão bà ta.”
Mỗi lần Lục vương bị lục, đối tượng đều không phải nhân vật tài giỏi gì. Không phải người làm vườn thì là hoa vương, không phải giáo sư tây tịch thì là đám nuôi chó nghèo, lần này là nhạc sĩ, Lạc Tư Mệnh cũng không thấy kinh ngạc.
Lục vương thở phì phì nói: “Ta hỏi thăm rõ ràng, tiểu tử kia lừa người nhưng chưa đi. Tối nay muốn biểu diễn một lần cuối cùng mới chịu rời khỏi trấn Tàm Hồ. Đợi ta tìm được đôi cẩu nam nữ này, phải nhét bọn hắn vào lồng heo dìm xuống nước. Tứ đệ, ta không mang nhiều nhân thủ. Tuy có cao thủ bên cạnh, nhưng nhân số không đủ thì uy thế không đủ. Ngươi mang theo mấy người đi bắt gian cùng ta.”
Lạc Tư Mệnh cười khổ nói: “Không thành vấn đề, nhưng hắn biểu diễn ở đâu, huynh trưởng có biết không?”
“Vậy thì không khó, sớm đã biết.”
Lục vương duỗi ra ba ngón tay ngắn mập, khoa tay nói: “Minh Ngọc lâu!”
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
09 Tháng mười, 2018 20:41
Con tác dùng từ lạ lắm ca, lắm từ lúc edit đệ còn phải tra trên baidu để hiểu nghĩa
09 Tháng mười, 2018 20:03
Ngày nào cũng hóng chương.
09 Tháng mười, 2018 16:26
con tác dùng từ lạ nhỉ.:))
09 Tháng mười, 2018 11:57
Truyện hay quá, cầu chương =))
09 Tháng mười, 2018 11:37
Đúng ra để nội ngoại đều giỏi nghe hay hơn =))
09 Tháng mười, 2018 11:36
Là nội ngoại câu giai ca, không phải kiêm tu
09 Tháng mười, 2018 11:02
chương 63:
trong ngoài đều giỏi - nguyên văn là nội ngoại kiêm tu à? Nếu thế thì đâu dịch vậy được.
08 Tháng mười, 2018 12:30
Cơ mà sao truyện này khó thế không biết. Các truyện khác có vip vẫn tìm đc text ngon truyện này tìm cả ngày không được. Mong sớm được đọc tiếp
08 Tháng mười, 2018 12:03
Trang đấy mình tìm rồi, text xấu, thiếu chữ, nói chung chả ra gì
Đến chap vip thì mua rồi scan ảnh thôi
08 Tháng mười, 2018 11:44
Tải TTV Translate về tự đọc bạn nhé
06 Tháng mười, 2018 18:29
Làm gì có free, từ quyển 3 là vào vip, phải bỏ tiền ra mua nhé =))
06 Tháng mười, 2018 10:47
cho xin link truyện với bạn
06 Tháng mười, 2018 10:16
ko biết có trang nào có trn này mà cho đọc miễn phí ko nhỉ:)))
06 Tháng mười, 2018 10:14
buồn.dùng cái ttv tránlate đọc được thêm vài chục chương xong nó bắt vip ms được đọc tiếp
06 Tháng mười, 2018 07:45
Cao thủ võ lâm về quy ẩn nội tâm chả khác gì một thằng điểu ti nghèo hèn háo sắc vậy
04 Tháng mười, 2018 22:25
Chuẩn xác thì là đen trắng xen kẽ
04 Tháng mười, 2018 19:51
rốt cuộc main tóc trắng hay tóc đen a
03 Tháng mười, 2018 18:44
tối còn chương nào không ad, thông báo 1 tiếng để đỡ phải canh :))
03 Tháng mười, 2018 18:39
Thoái ẩn rồi sao công khai cân team được lão =))))
03 Tháng mười, 2018 12:33
Mình search chỉ thấy truyện tranh không, không thấy truyện chữ
bạn có link không?
03 Tháng mười, 2018 12:06
ta rất thích đọc giả heo ăn lão hổ , nhưng nếu chỉ giả heo thì....
02 Tháng mười, 2018 00:10
Raw hả bạn =))
GG search ra ngay ấy mà
01 Tháng mười, 2018 23:26
truyện này hay quá
01 Tháng mười, 2018 18:57
ad có link không, chứ thèm thuốc quá mà cứ chờ mòn mõi thế này
01 Tháng mười, 2018 18:19
cốt truyện bằng bên truyện tranh rồi ha. Tối nay có chương không ad?
BÌNH LUẬN FACEBOOK