Có một nhóm người như này. Bọn hắn ngày đi đêm nấp, thần long kiến thủ bất kiến vĩ.
Bọn hắn thân ở triều đình, cũng lẻn vào giang hồ. Ẩn thân chợ búa, cũng trà trộn hoàng cung.
Bọn hắn làm việc cực kì ít xuất hiện. Ngươi có thể biết bọn hắn, nhưng lại rất khó nói ra bọn hắn chân chính làm qua chuyện gì. Càng khó chính là chuẩn xác biết bọn hắn đến tột cùng ở đâu.
Đó là bởi vì bọn hắn hoặc là không làm, một khi làm chính là phong vân biến sắc đại sự. Bọn hắn hoặc là không xuất hiện, vừa xuất hiện chính là thiên kinh địa động chi thế.
Bọn hắn là người chấp hành mệnh lệnh bên cạnh quân vương, đế hoàng trung thành nhất cản đạo giả.
Bọn hắn được người xưng là - - Quân Vương trắc.
Một buổi tối trăng sáng sao thưa. Ngoại ô thành Nam Kinh một chỗ đình viện bỏ hoang.
Một nam tử anh tuấn cao lớn, nhìn chằm chằm chỗ sâu trong đình viện, ánh mắt lành lạnh. Nam tử này họ Thiết, tên Hàn Y. Trên giang hồ gọi hắn là Thiết Huyết Hàn Y. Bởi vì hắn một thân khổ luyện công phu đã đạt đến lô hỏa thuần thanh, nội khí ngoại thông cảnh giới, thực sự cao minh. Theo như truyền thuyết, một kẻ xấu từng nhấc một thanh đại đao nặng hơn ba mươi cân tại thời điểm Thiết Hàn Y mơ ngủ chặt xuống, lại chỉ nghe 'Đương' Một tiếng, đại đao hổng một lỗ, Thiết Hàn Y lại hoàn toàn vô sự.
Thiết Hàn Y, danh liệt Lục Phiến Thần Cơ Bảng thứ hai mươi mốt, chính là người mạnh nhất dưới cửa công đỉnh phong hai mươi cao thủ Giáp cấp. Đồng thời cũng là cao thủ ít có trong Quân Vương trắc.
Đứng bên cạnh Thiết Hàn Y là một mỹ mạo nữ tử niên kỷ khá nhỏ. Nàng lưng đeo một cây ngân cung, dùng vải đen bọc lại để phòng phản quang bị người phát hiện. Nữ tử này đồng dạng là cao thủ trong Quân Vương trắc, người giang hồ xưng Ngân Cung Lạc Diệp Diệp Lạc. Nàng tuy còn trẻ tuổi, nhưng cung kỹ siêu phàm. Từng lấy một tiễn xuyên qua bảy mảnh lá rụng mà gọi tên. Tại trên Lục Phiến Thần Cơ Bảng xếp hạng gần với Thiết Hàn Y, xếp tại vị trí thứ hai mươi hai.
Nhưng một đôi tuấn nam mỹ nữ như thế, trong con mắt của người giang hồ, lại là một đôi tai tinh.
Người xông xáo giang hồ, chỉ cần không làm chuyện xấu, liền không sợ gặp phải Lục Phiến môn. Chỉ cần không đắc tội quan viên, liền cũng không sợ gặp phải Kỳ Lân vệ. Nhưng chỉ có Quân Vương trắc là mọi người tránh như tránh tà, bất kể hắc bạch hai đạo. Bởi vì bọn hắn chính là sống sờ sờ ôn thần. Đóng cửa ngồi trong nhà, họa từ trên trời rơi xuống lời này với bọn hắn là nửa điểm không giả.
Quân Vương trắc xử lý hoàng gia đại sự, bình thường thời điểm động thủ nhất định là tên đã trên dây không thể không bắn. Một khi Quân Vương trắc xuất hiện, vậy thì đại biểu gió tanh mưa máu đã bao phủ đỉnh đầu. Người tình cờ gặp coi như muốn chạy trốn, thường thường cũng sẽ bị tác động đến.
Thiết Hàn Y cùng Diệp Lạc xuất hiện, liền đại biểu nơi này, đã bị Quân Vương trắc để mắt tới.
Bọn hắn đang tra chính là một vụ án chưa giải quyết. Một huyền án mặt ngoài đã bỏ xuống hồi lâu.
Một năm trước, Tra Nguyên bị người trong ma giáo sát hại.
Nhưng nguyên nhân thành mê.
Tra Nguyên là người Quân Vương trắc, hơn nữa là nhân vật đã từng đến Thiết Hàn Y vị trí này. Hắn khi còn sống nhiệm vụ cuối cùng là lẻn vào Tranh vương phủ thu thập chứng cứ phạm tội. Vẫn luôn rất thuận lợi. Nhưng sau lần cuối cùng nộp lên chứng cứ lại không biết bị ai vạch trần, dẫn đến bị người Tranh vương phủ truy sát, nhưng cuối cùng của cuối cùng, người lại chết tại trong tay Ma giáo.
Thiết Hàn Y từng là Tra Nguyên thuộc hạ, hắn muốn tra ra nguyên nhân cái chết của lão cấp trên, tìm ra hung thủ. Căn cứ tất cả tình báo trước mắt, đình viện này rất khả nghi.
Hết thảy những thứ này đêm nay sẽ có đáp án.
Thiết Hàn Y mở cửa lớn ra, hai người lặng yên không tiếng động ẩn náu đi vào. Đình viện này nghe nói từng là sản nghiệp của một hương thân, nhưng về sau không biết nguyên nhân gì vứt bỏ ở chỗ này. Xưa nay ít có người tới, quả nhiên vừa nhìn chính là một quang cảnh hoang vu.
Nhưng địa phương hoang vu như vậy, lại cũng có người.
"Là ăn mày." Diệp Lạc nhìn chằm chằm một nam tử đầu bù che mặt ngủ trong đình viện: "Thiết đại ca, sợ rằng có bẫy."
Thiết Hàn Y trong lòng cũng cảm thấy kỳ lạ, lại nói không ra là cái gì. Chỉ là đối Diệp Lạc nháy mắt, Diệp Lạc thanh tú động lòng người gật đầu một cái, tay mò về ngân cung trên lưng mình.
"Ta đi nói chuyện với hắn." Thiết Hàn Y đi lên mấy bước, Diệp Lạc thì dừng lại ở ngoài cửa lấy trường cung tiếp ứng. Đây là bọn hắn nhất quán phối hợp thủ pháp.
Thiết Hàn Y đi về phía trước hai bước, bỗng nhiên một bóng người như tiễn từ nóc nhà hướng hắn phóng tới. Ở trước mặt chính là một quyền, phong thanh cực lớn, thế như kinh lôi, công lực coi như không kém hắn.
Thiết Hàn Y lúc này nếu như lui, người này nhất định quấn lấy Diệp Lạc. Diệp Lạc mặc dù cung kỹ thành thạo, nhưng cận thân bác đấu có chỗ khiếm khuyết, chưa hẳn có thể địch nổi người này mấy lần lôi đình thế công. Thiết Hàn Y nao nao, hét lớn một tiếng, liền thẳng quyền tiến lên nghênh tiếp.
Đối phương cũng là bình tĩnh không sợ, cứng đối cứng cùng Thiết Hàn Y, quả thực là đối ba quyền một thoái. Hai bên nắm đấm chạm nhau, như là hai đại chùy va vào nhau, va đến lòng người sinh bất an.
Thiết Hàn Y chỉ là hơi hơi lùi nửa bước thân thể liền ngừng lại, người kia lại đạp Đảo Thải Thất Tinh lùi ra xa. Lúc này Thiết Hàn Y mới nhìn rõ ràng, đối phương mặc một bộ áo vải, dáng dấp dung mạo không đáng để ý, giống như một anh nông dân lương thiện.
Thiết Hàn Y quát: "Người đến phương nào!" Vừa nói xong lại phát giác nội tức hơi loạn, nguyên lai vừa rồi so chiêu hắn vậy mà không thể hoàn toàn hóa giải đối phương quyền kình, đã chịu chút vết thương nhẹ. Hắn giờ mới hiểu được vì sao đối phương phải Đảo Thải Thất Tinh Bộ, nguyên lai là vì hóa giải quyền lực của mình.
Thiết Hàn Y trong lòng run lên, dồn khí đan điền: "Ngươi rốt cuộc là ai? Vì sao muốn tập kích ta?"
Tên ăn mày trên mặt đất kia dường như bị đánh thức, vừa nhìn Thiết Hàn Y, bỗng nhiên hô to: "Thiên linh linh địa linh linh, người hảo tâm bố thí ta chút tiền làm giàu a."
Thiết Hàn Y đã bị người tập kích, nào còn có thể không biết tên ăn mày này rất cổ quái: "Mưu mẹo nham hiểm, giấu giếm được ai? Giả thần giả quỷ, lên!" Thiết Hàn Y thoáng cái nắm bả vai người kia hơi dùng sức, dưới hắn thần lực vậy mà trực tiếp bóp nát xương bả vai người kia.
Tên ăn mày kia hô to gọi nhỏ, thế mà đau đến khóc lên: "Ôi ôi, đánh người rồi! Có quan lão gia đánh người a, còn vương pháp hay không a! Trong kinh thành cũng không thể như vậy a!"
Thiết Hàn Y không khỏi ngẩn ngơ, người này thế mà không biết võ công? Chẳng lẽ thật là ăn mày?
Tên ăn mày kia khóc sướt mướt: "Ngươi làm chi đánh người! Đau quá đau quá, ôi ôi, xương cốt ta đều nát a!"
Thiết Hàn Y đề phòng anh nông dân kia, xin lỗi nói: "Vị đại gia này, xin lỗi, ta tưởng rằng ngươi cũng là kẻ xấu. Mời ngươi qua, để cho ta đồng liêu bảo hộ ngươi."
Tên ăn mày kia nhưng lại chuyển khóc thành cười, khuôn mặt lúc đầu sầu khổ bỗng chốc giãn ra, lại lộ ra một khuôn mặt âm trầm tươi cười: "Vậy cũng không cần, ta đích xác không phải người tốt lành gì mà." Thiết Hàn Y ngay lập tức lại nổi lòng cảnh giác, một dải lụa ngân quang đã từ trong ống tay áo tên ăn mày bay vào trên cổ hắn.
Thiết Hàn Y vội vàng vận khí nhấc cánh tay phải lên chặn, đạo đao quang kia đâm vào cánh tay phải của hắn, vang lên thanh âm kim thiết giao kích.
Tên ăn mày kia âm hiểm cười liên tục, cũng không ngừng lại. Múa thanh trường đao ra trên dưới một trăm đầu ngân long, người này dáng dấp hèn mọn, dưới tay lại là chân công phu.
Lúc này anh nông dân kia song quyền lại tới, hai người hợp đánh cùng nhau. Thiết Hàn Y bị tên ăn mày đánh bất ngờ không kịp chuẩn bị mất tiên cơ, kế tiếp là liên tục bại lui.
Quả nhiên, chưa tới mười chiêu, tên ăn mày kia vận đủ nội lực lại hướng cánh tay phải một chém, Thiết Hàn Y không kịp vận khí, một đao kia chẳng những phá vỡ hắn khí công, thương tới da thịt, càng là lưu lại vết thương sâu đến thấy xương. Máu tươi róc rách chảy xuống từ miệng vết thương.
Anh nông dân kia cười to nói: " a! Thiết đại hiệp Thiết Huyết Hàn Y danh hào tiểu nhân đã sớm nghe nói, không phối hợp chút máu làm sao đúng?"
Tên ăn mày cười u ám nói: "Từng nghe nói Thiết Hàn Y Thiết đại hiệp trong giấc mộng bị người dùng đại đao chém trúng lại có thể lông tóc không thương, vô tri thế nhân liền cho rằng là khí ngạnh công mẫu mực. Nhưng lại không biết, giữa đao với đao cũng khác xa nhau. Một đao kia để lão nông làm ruộng chém, cùng để tuyệt thế đao thủ chém, kết quả có thể giống nhau sao?"
Thiết Hàn Y không rảnh phản bác lại, hắn đã là gặp hung hiểm, vội vàng hô một tiếng: "Diệp Lạc! Bắn Liên Châu Tiễn viện trợ ta!" Nhưng đợi trái đợi phải, Diệp Lạc tiễn cũng không đến.
Diệp Lạc hiện tại vướng trái vướng phải, nàng đang cùng một người vô thanh vô tức xuất hiện, trang phục như tiên sinh dạy học ở quê giao chiến. Tiên sinh dạy học này cầm một thanh kiếm, lại là kiếm thuật đại hành gia. Hắn thế công tỉ mỉ, cực kỳ nguy cấp, sau khi Diệp Lạc bị công kiếm thứ nhất liền liên tiếp thất thủ, đến bây giờ vẫn chậm chạp không thể giương cung bắn tên.
Thiết Hàn Y cùng Diệp Lạc cơ hồ không dám tin vào hai mắt của mình. Nơi này là kinh thành, không phải Hà Lạc cũng không phải Giang Nam loại khu vực võ lâm đấu tranh kịch liệt kia, làm sao lại đột nhiên gặp loại này cường địch?
Chỉ nghe hai tiếng kêu thảm, Thiết Hàn Y cùng Diệp Lạc đồng thời bị người chế trụ huyệt đạo. Toàn thân tê rần, liền mềm nhũn ngã xuống.
Thiết Hàn Y như là một con sư tử bị thương, giận dữ hét: "Các ngươi đến tột cùng là ai!"
Anh nông dân kia nói: "Ngươi cũng không biết nơi này là nơi nào liền dám xông vào, ngươi có mấy cái mạng?"
Nơi nào?
Thiết Hàn Y trong lòng một mảnh mơ hồ, ngẩng đầu nhìn bọn hắn, lại thấy được ánh trăng chiếu rọi, vừa vặn chiếu vào hai câu thơ trên cột cửa đình viện này.
Hai câu thơ kia viết chính là: Văn quân hảo phong nhã, bất thức lan quân trúc?
Một danh tự đã biến mất đã lâu hiện lên trong đầu của hắn.
"Lan Quân Trúc Không!"
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
02 Tháng tám, 2019 16:28
Ad cho mk hỏi
Truyện này có hậu cung ko vậy ?
31 Tháng bảy, 2019 11:08
Sau này hốt một mẻ 3 chị em luôn
31 Tháng bảy, 2019 11:08
Xe đẹp có mà lão, nhớ đoạn main thông não Lữ Dao Cầm không =)))
30 Tháng bảy, 2019 20:02
Ah cảm ơn chương mới nhá :)) Vất vả rồi :)
30 Tháng bảy, 2019 19:56
Khoan khoan khoan lão Hoa à, “...có người thích xe đẹp mĩ nhân”? Thời đấy á? :) ?
30 Tháng bảy, 2019 19:53
Hoàng thượng: Ngươi suýt lấy ta nữ nhi.
Lão Phi Chân: Ngài nói nữ nhi nào? =)))) Best luôn :)) giờ còn mỗi tam công chúa là còn nhỏ quá lão ấy không động nổi :))
28 Tháng bảy, 2019 20:54
Thank lão :)) Edit vẫn ổn định ghê =)))
28 Tháng bảy, 2019 00:29
hẳn là gác tiền đánh bạc thua chứ ai đi bán giá thế =)))
27 Tháng bảy, 2019 13:06
Lão Phi Chân đúng kiểu hồi nhỏ bị lừa quen rồi, lớn lên chai lỳ luôn :)) bị hố từ nhỏ đến lớn. Mà hai lão hoà thượng với đạo sĩ kia cũng nhàn rỗi kinh, bán Dịch Cân Kinh giá 5 đồng :))
25 Tháng bảy, 2019 19:29
Tem :))))
25 Tháng bảy, 2019 10:41
Chung thuỷ thì nhầm rồi nhé, bộ này là hậu cung
Ít nhất cũng 4 vợ
24 Tháng bảy, 2019 21:43
ta tưởng chung thủy với MTV chứ
24 Tháng bảy, 2019 20:16
Thank lão Hoa :))
24 Tháng bảy, 2019 18:41
Vợ main thì nguy hiểm cái gì? :v
23 Tháng bảy, 2019 19:15
đã tìm đc vậy là không còn nguy hiểm r
23 Tháng bảy, 2019 17:41
Chương mới :)) lão Tra Bỉ chém gió cấp thần thông cmnr :))
22 Tháng bảy, 2019 21:18
Cực khổ cực khổ -_- Bác cháy hết mình kinh :// dịch mấy cái này xong còn edit nữa, rồi lại nghĩ thời gian ước chừng hoàn thành :// thôi thì cứ thong thả bác ạ :)) Chỗ này cũng toàn người biết suy nghĩ, chậm tí cũng chả ai dám trách bác
22 Tháng bảy, 2019 20:59
Mình có dịch phần Tân Xuân, cơ mà đợi đến lúc ấy thì lâu lắm =))
Nếu ngày 2 chương như trước thì phải gần năm, ngày 1 chương thì 2 năm, nghe đã dài rồi
Chỉ hi vọng con tác không drop
22 Tháng bảy, 2019 20:16
Thank chương mới =))))
22 Tháng bảy, 2019 20:15
Tình hình là lão Hoa định dịch phần Xuân Thu không hay như lão Bún? ://
21 Tháng bảy, 2019 23:01
Uầg, bom hai chương :)). Vất vả vất vả :))
21 Tháng bảy, 2019 12:29
Lúc ấy tác giả định end sớm quyển 12, cơ mà làm thế sợ ăn chửi nên kéo thêm hơn chục chương nữa
21 Tháng bảy, 2019 11:43
Lão Hoa ta hỏi tí? Sao mới tới chương 134 đã hết quyển 12 rồi? :/ ta xem bên kia tới chương 151 mới hết quyển 12 mà? ._.
20 Tháng bảy, 2019 21:53
Thank lão thớt :)) hôm nay cả ngày không dùng máy nên cứu giá hơi muộn :)))
19 Tháng bảy, 2019 21:35
Yup, chỉ có bọn Lư Sơn méo biết mình vừa suýt chết xong :)) Về sau thiếu chủ Lư Sơn còn thích nam chứ :)) gia môn bất hạnh :)))
BÌNH LUẬN FACEBOOK