Lạc Tư Mệnh chỉ thấy vô cùng kinh ngạc, trợn to hai mắt kinh nghi bất định, quát: “Rốt cuộc có chuyện gì! Luyện Thần Chú hội đích thực là mệnh lệnh của phụ thân, mỗi lần thư của phụ thân từ Kiếm Tâm Tiểu Trúc đến, ta đều đi cùng nhị thúc., cùng mở ra xem. Ngài cũng rõ ràng chuyện Luyện Thần Chú hội, vì sao bây giờ biến thành ta độc đoán lộng quyền? Hơn nữa vì sao nói bước qua thi thể của ngài?”
Lạc Tư Mệnh còn muốn nói nữa, nhưng một tiếng ‘Ra tay đi’ của Lạc Diễm như ám hiệu. Đám tử đệ Lạc gia ngồi bên Chú Luyện phòng đột nhiên nhảy lên làm loạn, cầm vũ khí xuất phẩm của Chú Luyện phòng trong tay. Năm mới đêm giao thừa, không ngờ giấu vũ khí dưới bàn.
Nhất thời kiếm quang tuyết tuyết, đao quang nổi lên bốn phía, tiếng quát tràn ngập sảnh đường, tiếng của Lạc Tư Mệnh bị ép xuống.
Trong Quy Tàng đảo, số lượng con cháu của Chú Luyện phòng vốn thua xa Kiếm phòng gánh trách nhiệm thủ vệ, theo lý thuyết thì không phải sợ hãi. Nhưng số lượng con cháu có tư cách tham gia dạ hội giao thừa lại xấp xỉ, cộng thêm đối phương cầm lợi khí, lập tức Kiếm phòng bị quét tan.
Người thuộc bàng chi hoặc là tạp hệ của Lạc gia thì sững sờ tại trận, không ai dám xuất thủ.
Những người này chính là nhân vật tinh anh của Lạc Kiếm sơn trang, đa số là cột trụ giữa dòng, tuyệt không phải loại rắn chuột hai khúc. Nếu ngoại địch đột kích, đừng nói là tay không tấc sắt, dù tay gãy chân đứt cũng dám tiến lên anh dũng giết địch.
Nhưng bây giờ là nội đấu giữa trưởng phòng và nhị phòng, Chú Luyện phòng và Kiếm phòng, hai bên đều họ Lạc.
Lạc Diễm theo Lạc Danh tranh đấu giành thiên hạ từ nhỏ, sau khi chấp chưởng Chú Luyện phòng thì dốc lòng đánh sắt, nhưng ai cũng biết Lạc Kiếm sơn trang phục hưng không thể thiếu công lao của hắn. Bình thường hắn trầm mặc ít nói, nhưng thủ đoạn mạnh mẽ, với địch nhân hay người nhà đều không nương tay, chính là trưởng bối có uy nghiêm nhất trong Lạc gia. Bình thường ai dám chọc hắn?
Lạc Tư Mệnh tại vị mấy năm, tuổi tác thua xa thúc hắn. Nhưng hắn làm người nghiêm chỉnh, xử sự linh hoạt, rất được lòng người. Cho dù không ai đề cập, nhưng vị trí trang chủ đời kế tiếp, tuyệt không phải ngoại nhân. Đây là nhận thức của Lạc Kiếm sơn trang, thậm chí là toàn thể võ lâm Giang Nam.
Một là thúc thúc cấp nguyên lão, một là điệt tử dòng chính, giúp ai đều có lý.
Đáng tiếc chính là, bất kỳ ai trong hai người này đều không phải chủ nhân chân chính của Lạc Kiếm sơn trang. Lạc Tư Mệnh lãnh nội chính của sơn trang, thống binh mã Hồ Châu, nhưng chung quy chỉ là trang chủ ‘Thay mặt’. Võ công của Lạc Diễm có cao hơn nữa, cuối cùng vẫn là ‘Nhị gia’. Không thể đồng thời chấp chưởng Viêm Hoàng và Tư Mệnh Quân, nói gì cũng phí công. Bởi vậy trong sảnh xuất hiện loạn tượng, nhưng những người này không dám xuất thủ, chỉ ngồi yên một chỗ, phức tạp trong lòng mà thôi.
Người phức tạp hơn, lại là Lạc Tư Mệnh bị hỏa kình nhắm trúng, quanh người càng ngày càng nóng.
“Nhị thúc! Thế này là sao!”
Lạc Diễm kiếm chỉ Lạc Tư Mệnh, nhưng không nói gì khác: “Cầm kiếm của ngươi lên, dưới kiếm Viêm Hoàng, không thương tổn hạng người tay không tấc sắt.” Thái độ kiên quyết như sắt, lại quyết tâm đánh một trận.
—— Nhị thúc biết rõ đầu đuôi, vì sao nói loại lời này? Tối nay là giao thừa, Lạc Kiếm sơn trang ta quy củ nghiêm ngặt, cho dù là người mình cũng không được mang binh khí. Nhất định là nhị thúc lấy thế uy hiếp, mới không ai dám kiểm tra. Hắn trăm phương ngàn kế làm chuyện này...... Chẳng lẽ, nhị thúc bất mãn vì ta tạm thay vị trí trang chủ, tối nay quyết tâm làm loạn?
Từ khi Lạc Tư Mệnh làm trang chủ thay mặt đến nay, mâu thuẫn với Lạc Diễm nhiều vô số kể. Hắn còn quá trẻ đã bị phụ thân chỉ tên chấp chưởng Tư Mệnh Quân, Lạc Diễm không tâm phục lắm. Khi đó hắn đang tráng niên, võ công kiến thức đều vượt xa hoàng mao tiểu tử Lạc Tư Mệnh. Huynh trưởng thà để một tiểu tử mười mấy tuổi cầm quyền, cũng không suy nghĩ đến hắn, làm sao không đố kị?
Tính cách Lạc Tư Mệnh hòa hợp nhã nhặn, xử sự thoả đáng, dần dần danh vọng ở Lạc gia càng cao, càng làm Lạc Diễm phản cảm. Không nói liên tục ra nan đề khó xử, từ bọn thủ hạ đến nhi tử mình đi gây phiền toái cho Lạc Tư Mệnh, hắn cũng chưa từng ngăn cản. Lạc Tư Mệnh muốn hoà hợp êm thấm, cẩn thận tránh lui khắp nơi, không ngờ hôm nay...... Vẫn phải tuốt gươm tương đối.
Lạc Tư Mệnh nhớ tới đủ loại nhẫn nhịn tránh lui trước đây, không khỏi cảm thấy trái tim băng giá.
—— Thì ra ta làm nhiều như vậy...... Nhưng ngươi vẫn không nhận đứa cháu này!
Đã nghĩ đến nước này, còn gì để lo lắng?
Tay phải bổ một nhát như quỷ mị, Tư Mệnh Quân nhảy từ dưới bàn tay lên. Xuất kiếm cực nhanh, phiên nhược kinh hồng, Lạc Diễm suýt nữa không kịp phản ứng. Nếu hàn kình của Tư Mệnh Quân không tạo ra từng tia lam mang, mấy chục sợi băng tuyến và một đường kiếm phong giản dị trong không khí khô nóng, sợ rằng lúc Lạc Diễm thấy rõ một kiếm này, mũi kiếm đã cách hắn ba thước.
Lạc Diễm quát: “Hảo tiểu tử!”
Xoay kiếm bản rộng, vung ra một luồng khí xoáy nóng rực, phong bế đường tiến của Tư Mệnh Quân.
“Huyền Hỏa Vô Môn!”
Một chiêu Huyền Hỏa Vô Môn này chính là thủ thức trong Viêm Hoàng kiếm quyết, dùng hỏa kình hộ thể, làm người không thể xâm phạm.
“Hay cho một chiêu Huyền Hỏa Vô Môn!”
Lạc Tư Mệnh đột ngột phân kiếm, huyễn ra mười ba hư ảnh, kiếm pháp nhanh đến không thể tưởng tượng nổi. Mới một nháy mắt đã đổi từ trái sang phải thành từ trên xuống dưới. Hắn chấp chưởng Kiếm phòng, tinh nghiên kiếm pháp Lạc gia, không chỉ am hiểu Tư Mệnh kiếm lục của Tư Mệnh Quân. Những năm gần đây võ công hắn còn tiến nhanh, sợ rằng thể ngộ trên kiếm đạo còn trội hơn thúc phụ.
Lạc Diễm cau mày quát.
“Long Dập.”
Viêm Hoàng đi con đường đại khai đại hợp, lúc vung vẩy kiếm phong, có huyễn tượng hình rồng ẩn hiện. Lực sát thương của Viêm Hoàng kiếm quyết vô cùng lớn, không hề sợ liều mạng. Kiếm pháp của Lạc Tư Mệnh có nhanh hơn nữa, đến lúc cận thân vẫn phải dùng lực đấu lực với sức phá hoại kinh người của Viêm Hoàng.
Lạc Tư Mệnh bỗng ép hàn kình kinh người của Tư Mệnh Quân lên mũi kiếm, chịu đựng nhiệt độ cao, đột nhập đến ba thước quanh người Lạc Diễm mới xuất kiếm. Khoái kiếm điểm nhanh, vừa vặn điểm vào thân Viêm Hoàng lúc Lạc Diễm rút kiếm phòng thủ. Thế công của Lạc Diễm bị tập kích ngăn trở, khí nóng chợt giảm, Lạc Tư Mệnh mới tránh bị hỏa kình đốt thương.
Hai thúc điệt đều là nhân vật đứng đầu Lạc gia, rất thấu hiểu võ công của nhau, nếu muốn phân thắng bại phải ngoài trăm hiệp.
Thế cục đang giằng co, chợt một tiếng thở dài vang lên ngoài cửa.
“Mời dừng tay.”
Đột nhiên, một bóng đen không thấy rõ thực thể bị ném vào sảnh đường. Tuy không thấy rõ sự vật bị ném vào nhà, nhưng âm thanh xé gió làm người sợ hãi. Không ngờ tiếng gió lớn đến gần át được âm thanh đánh nhau chết sống của mọi người.
Vật kia rơi giữa Lạc Diễm và Lạc Tư Mệnh, hai người chỉ cảm thấy một đại lực tuyệt thế ép đến, không ai dám đón đỡ, đều lui lại một bước.
Vật kia bay thẳng vào giữa hai người, ầm ầm rơi trên mặt đất, như cự thạch rơi xuống. Có lẽ thứ bay tới là một ám khí cự đại vô bằng.
Nhưng nhìn kỹ, người người đều biến sắc.
Thứ bay vào, khiến hai đại cao thủ của Lạc gia không thể không né tránh, lại là một đóa hoa mai.
“Là ai!”
Một người đi vào.
Thân hình của nàng vô cùng thon dài, ngày đông đã tới, nhưng hai tay không một mảnh vải. Ánh mắt chiếu tới, chỉ thấy một thân thể mê người lướt qua. Cảm thấy run rẩy trong lòng, không biết ai nói: “Nữ tử này thật đẹp!”
Đi từ cửa vào, chính là một mỹ nhân lạnh lùng tuyệt diễm.
Lạc Diễm lẩm bẩm: “Kim cương ngưng vũ, hái lá đả thương người...... Trong thiên hạ, không nhiều nữ tử trẻ tuổi có tu vi này, xin hỏi có phải Kim Ngọc Phi Diên đích thân tới?”
Mỹ nhân thanh diễm kia không giận không vui, lạnh nhạt nói: “Bản tọa chính là Ngọc Phi Diên.”
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
10 Tháng mười một, 2018 22:50
Nghiện thuốc chạy đi tìm txt, đi dạo dọc google tìm ra đúng đc chỗ nguồn sf :(.
10 Tháng mười một, 2018 22:47
1 tên cao thủ giang hồ nằm trong đội ngũ thủ lĩnh của tổ chức đứng thứ 2 số các tổ chức sát thủ mà võ công lại không bằng 1 tiểu công chúa ?
10 Tháng mười một, 2018 19:36
ôi mẹ ơi tôi chui hố này sâu thật rồi
10 Tháng mười một, 2018 19:13
bác cv làm chất lượng hơn số lượng. đọc thích hơn hẳn.
10 Tháng mười một, 2018 13:41
giả vân phong lại là cuồng thiên , ngày càng nhiều điều bất ngờ trong vụ phản loạn lần này
10 Tháng mười một, 2018 12:43
Raw ra đến quyển 12
Gần 900 chương
10 Tháng mười một, 2018 12:00
raw chap bao nhiu r ạ ???
10 Tháng mười một, 2018 11:34
Là sao bạn?
10 Tháng mười một, 2018 11:30
chà truyện này sắp hết dịch chưa
08 Tháng mười một, 2018 20:54
đến quỳ công chúa tắm thì không dám nhòm trộm nhìn thấy đàn ông thì đòi lột trần , cảm thấy nghi ngờ xu hướng tình dục của phi chân lão đệ
08 Tháng mười một, 2018 12:32
" Đến lúc đó, trên Dạ La bảo, chỉ sợ cờ gấm của Bạch Vương thất quan cắm đầy tiền đình. Trái một bộ 'Đào lý xuân phong, đời đời truyền lại', phải một bộ 'Y bát được truyền, khắp chốn mừng vui'. Những trư bằng cẩu hữu của ta sẽ tụ tập lại, trắng trợn chạy tới chúc mừng, chắc chắn trong mỗi lời chúc đều có "Quả nhiên có kỳ sư tất có danh đồ!" Oan ức này ta phải cõng đến kiếp sau a. Nữ nhân cùng mạng nhỏ, cái nào trọng yếu? Ta kiên định đứng ở cái sau."
Nó mà học được thì giờ lên làm chưởng môn Đại La Sơn lâu rồi :))))))) học mỗi cái hàng long thập bát mô thấy gái cửi đồ còn không dám đụng :)))))))))
08 Tháng mười một, 2018 07:51
lão sư phụ của phi chân hàng nào chả dám đụng làm đệ tử ít nhiều cũng phải kế thừa mấy chiêu chứ
08 Tháng mười một, 2018 03:55
spoil
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
"Ta thái sư phụ tinh thông mệnh lý, từng cho ta xem mệnh thời điểm hô 1 tiếng 'Cẩn thận nữ nhân', sau đó bỗng nhiên dừng lại, lại hô 'Còn có nam nhân' !" Nghe đoạn này là đã cảm thấy giới tính Tô Hiểu có vấn đề rồi. :))
07 Tháng mười một, 2018 23:08
Kẻ thù của nó là ai nó còn chưa biết thì nghi ngờ nội gián cái giề :)) Sau đêm hai thằng ân ái trong rừng thì nó chỉ xác định được 2 điều: 1) Thằng Phi Chym rất mạnh có thể tát vỡ mồm nó bất cứ lúc nào và 2)Thằng Phi Chym không có ý hại nó... mà tính nó vốn không thích để thằng khác nhúng tay thì cứ im im train lv là chuẩn rồi, khi nào nó thấy nó vả được thằng main thì khác
07 Tháng mười một, 2018 21:41
cảm ơn tác giả, mong ngóng từng chương :heart:️
07 Tháng mười một, 2018 21:31
Tầm khoảng chục vợ đổ về là đẹp à =))
07 Tháng mười một, 2018 19:13
Mục đích ban đầu của Đường Dịch đúng là đến để tìm lại hồ sơ, điều tra + trả thù nhà
Nhưng giờ nếu đặt tình huống như vậy thì khả năng nghi ngờ Phi Chân là nội gián chắc chắn không thể không có. mà đã là nội gián => nguy hại đến Lục Phiến Môn => Lục Phiến Môn bị giảm uy năng hoặc lụi bại => Đường Dịch cũng không thực hiện được mục đích của mình
Nói chung tại hạ thấy đoạn đó tác giả viết chưa được hợp lý cho lắm
07 Tháng mười một, 2018 16:11
Cô cô, lão đại, trap, thái giám cứ cho thêm con công túa này thì toàn hàng để trưng bày, đụng phát nát đời ngay :))
07 Tháng mười một, 2018 13:49
vãi cả hàng long thập bát mô không biết khi nào thì phi chân lão đệ sẽ kế thừa phong thái của sư phụ nhỉ chứ xung quanh mỹ nữ nhiều lắm rồi đó
07 Tháng mười một, 2018 08:53
nó để lại thằng main để thỉnh thoảng kiểm tra võ công của bản thân, coi như main là mục tiêu để đánh bại mà
07 Tháng mười một, 2018 07:46
Đường Dịch vô lục phiến môn vì nó muốn được phép tra xét một số hồ sơ án để kiếm hung thủ chứ không phải muốn mượn tổ chức báo thù
07 Tháng mười một, 2018 07:43
công nhận điểu huynh số đủ nhọ có được vị hôn thê đẹp với chức quan cao nhưng mà nón xanh thì nhiều lắm
06 Tháng mười một, 2018 19:49
Mình pm rồi, giờ chỉ chờ bác ấy rep thôi =))
06 Tháng mười một, 2018 19:37
Mục tiêu của Đường Dịch có phải làm tổ chức mạnh lên đâu. Nó chỉ muốn nó mạnh lên rồi có cơ hội đọc tài liệu thôi.
06 Tháng mười một, 2018 19:17
"Điểu huynh mau tới! Điểu huynh mau tới! Ta sắp không khống chế được hiện trường rồi! ! Cỏ xanh trên đầu ngươi, ta kéo ba mươi con trâu đến ăn cũng không hết a!"
Khúc này đọc đi đọc lại vẫn thấy bựa :))
BÌNH LUẬN FACEBOOK