Mục lục
[Edit] Võ Lâm Chi Vương Thoái Ẩn Sinh Hoạt
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Long Tại Thiên quay đầu lộ ra hàm răng trắng sáng, nở nụ cười vô cùng có mị lực nam tử: “Lão gia, tiểu nhân cứu giá chậm trễ. Xin ngài tha thứ! Nhưng dù sao, tiểu nhân cũng cứu được ngài từ tay gian nhân. Haiz, một chút việc nhỏ, không đáng nhắc đến.”

Hoàng thượng: “...... Sau này ngươi đổi chỗ với Minh Phi Chân, hắn ngồi xe của ta, ngươi đi làm việc vặt.”

Long Tại Thiên: “A? Vì sao? !”

Lăng công tử lau máu trên mặt, lạnh lùng vẩy trường kiếm, một điểm hàn quang bay qua, đâm tới mặt Long Tại Thiên. Long Tại Thiên chợt cảm thấy hàn khí bức người, đối phương chẳng những có kiếm pháp tinh diệu, bội kiếm cũng là vật phi phàm. Vội vàng ngửa đầu né tránh, xoay người lăn lộn. Lăng công tử xông lên phía trước bổ kiếm, lại bị một hỏa tiễn bắn nhanh tới, bất đắc dĩ vòng kiếm vung đi. Hóa ra là Đường Dịch cầm thương tới cứu, Long Tại Thiên xoay người vọt lên, đồng thời gia nhập chiến cuộc, giơ quả đấm chiến với Lăng công tử.

“Ha ha, lão tử chỉ nói muốn đánh! Đánh nhau đánh nhau!”

Hán tử buộc khăn đỏ cười to, tay mò ra sau lưng, nắm chặt chuôi Quỷ Đầu Đao, không khí trong phòng lập tức ngưng lại. Hiển nhiên tu vi đao pháp của hắn từ trong đến ngoài, đã tới tình trạng đao khí ngoại phóng, có thể chấn nhiếp lòng người.

“Tiểu tử chơi đao, Liệt mỗ nhân thân cận với ngươi chút! !”

Đại hán họ Liệt này như có thù với đao, người này chừng ba mươi tuổi, lớn hơn Bạch Lai Mộ một khúc, lại không để ý phải chăng lấy lớn hiếp nhỏ, chỉ thấy người ta có bội đao đã coi như địch. Quỷ Đầu Đao sau lưng hắn có sống cực rộng, lưỡi lại sắc, phong diện u ám, đen nhánh như hút quang mang xung quanh vào. Chỉ từ phong trạch đã có thể đoán được, đây là một thanh giai phẩm hiếm có.

Hán tử họ Liệt bỗng chém ra một đao, đao thế cực kỳ bá đạo. Trên đường gặp phải cái bàn ngăn cản, lướt qua cực nhanh như cắt đậu phụ, không tạo thành ảnh hưởng gì, quả nhiên là sắc bén tuyệt luân!

Bạch Lai Mộ ôm đầu hô: “Mẹ ơi! ! Ta tìm ngươi chọc ngươi!”

Bạch Lai Mộ trẻ tuổi, võ nghệ còn không tới nơi tới chốn, tự biết khó đấu được, nhưng người lại nhanh trí. Hắn trốn ra sau lưng Đường Dịch và Long Tại Thiên, hô với trước mặt: “Xem đao!” Rút trường đao bên hông chém về phía Lăng công tử. Lăng công tử lấy một địch hai, đang đánh hăng, không ngờ có người đột nhiên quét ngang. Tuy vô cùng hồ nghi nhưng không kinh hoảng, trở tay vẩy nghiêng kiếm, thong dong đỡ một đao của Bạch Lai Mộ.

Chẳng ai ngờ Bạch Lai Mộ có chiêu này, Đường Dịch và Long Tại Thiên đối địch với Lăng công tử lập tức đổi vị trí với hắn. Còn hơi mơ hồ, đột nhiên đồng thời phát giác đao khí sau lưng đã tới. Hai người không tự giác trở tay đánh ra một thương một quyền, kình khí thương quyền đao va chạm, đều cảm thấy cánh tay chấn động. Đao kình của đối phương rất mạnh, bức hai người lui một bước.

Đại hán họ Liệt một đao không thành, nhưng không tiến công, bất động tại chỗ hô hấp thật sâu, như đang điều tức. Trên mặt mỉm cười, dường như hưng phấn vì có người tiếp được một đao của hắn.

Thanh niên thư sinh vẫn luôn điềm tĩnh không tham dự vào, vô tình hay cố ý nhìn chằm chằm Độc Cô đứng yên không xuất thủ bên cạnh hoàng thượng. Độc Cô hơi mỉm cười gật đầu, hai người nhìn nhau cười một tiếng.

Về phần nữ tử cầm Chày Kim Cương, nàng đứng lãnh đạm, dường như không mấy hứng thú với náo nhiệt trước mắt.

Hoàng thượng vội vã kêu: “Lão Thiết!”

Thiết Hàn Y ngoài cửa vội vàng xông vào, nói: “Lão gia, ngài phân phó.”

“Gọi người vào trấn tràng tử.”

“Vâng!”

Thiết Hàn Y vừa hô, hơn mười võ sĩ nối đuôi nhau vào. Bên kia, Đại Thương môn Bì Tịch Hạ thấy thế, hô với ngoài cửa sổ, vậy mà cũng gọi tới hơn mười đệ tử đến từ môn phái Giang Nam. Lực lượng tương đương với phe hoàng thượng.

Phía bên kia, Lăng công tử đổi đối thủ. Chỉ có một đối thủ, hắn xuất thủ càng lúc càng nhanh, kiếm ra liên miên bất tuyệt như thủy triều. Môn phái của Bạch Lai Mộ đặc thù, hắn xuất thân Tương Tư hạp trong Bạch Vương thất quan, Tương Tư hạp danh xưng đao pháp đệ nhất Giang Nam, đao pháp truyền lại vô cùng dễ nhận ra. Bạch Lai Mộ không dám bại lộ thân phận ở đây, chỉ một mực sử dụng đao pháp ngoại môn để đối địch, cơ hồ bị kiếm thuật tinh diệu của Lăng công tử bức đến tuyệt lộ.

Tình hình đã xảy ra là không thể ngăn cản, hoàng thượng vội vàng quát: “Tất cả dừng tay! Lăng công tử, bên ta cũng thuộc chính phái, không phải tà đồ ngươi tưởng tượng!”

Lăng công tử nào chịu nghe, hắn cười lạnh một tiếng, ngân quang chợt hiện, như sóng tuôn trào. Trên người Bạch Lai Mộ đã thấy sáu lỗ hổng, đều do khoái kiếm gây nên. Từ khi hiện thân đến nay, hắn một mực vênh mặt hất hàm sai khiến, ngạo mạn tự đại, nhưng không ngờ dưới tay cũng cứng kinh người.

Hoàng thượng quen biết cao thủ, nhưng cũng hiếm thấy kiếm nhanh như vậy, sợ hãi trong lòng: “Một chiêu này nghi là ‘Ngân Hà Lạc Cửu Thiên’, chính là kiếm pháp đích truyền của Lư Sơn kiếm quan, tuyệt không phải con cháu bàng chi có thể tập. Chẳng lẽ hắn là con cháu bản gia Lăng gia?”

Lại nghe được một người cười to: “Ha ha ha ha, Cách lão tử, tiểu tử thật tốt. Tới, đón thêm ba đao của lão tử.”

Lại thấy Đường Dịch cầm cây đại thương cháy đến hỏa hồng, đang giao phong với hán tử họ Liệt. Đường Dịch ăn thiệt thòi do lực tay không bằng, bị ép dùng thủ thế. Đối phó đao pháp sắc bén này, diệu dụng của Huyết Dương Chân Khí không thể phát huy, chỉ có thể xem hư thực trên binh khí.

Đường Dịch quyết định, bỗng nhiên vặn eo dời bước, đổi thành hai tay cầm thương. Mũi thương bắn ra thương hoa, luồng lửa cuồn cuộn, một yến ảnh mơ hồ tung tăng giữa diễm lưu, còn có ý tứ huyền diệu vô phương. Bức thế công của hán tử họ Liệt về, kéo thành thế hoà.

Hạ môn chủ thiện dùng thương pháp kêu lên: “Ôi ôi! Thiên Sơn Yến Phi Thương? Tiểu tử này là đích truyền của Yến Phi môn sao!” Nhưng nghĩ đến Đường Dịch vừa nãy xuất thủ lại cảm thấy không đúng, công phu hai tay của hắn cũng là nhất tuyệt. Nhưng Yến Phi môn và Đại Thương môn hắn đều lấy thương làm chủ, nào có chưởng quyền chỉ pháp? Không khỏi thầm nghĩ, sư thừa của tiểu tử này thật lạ.

Hoàng thượng thấy đánh đến loạn thất bát tao, một nắm đay rối, quát mắng: “Long Tại Thiên, tất cả do ngươi gây ra, giải quyết cho ta!”

Long Tại Thiên như đưa đám, hắn hồ đồ xông tới, vốn cho rằng trong phòng toàn là giá áo túi cơm như đám gặp bên ngoài. Ai biết, tất cả cứng rắn khó giải quyết không nói, còn là người trong chính đạo. Bà nội nó, thế này bắt đầu nói từ đâu a. Nhưng trông thấy nóc nhà thủng một lỗ lớn, chợt khẽ động linh cơ, hô hào Diệp Lạc nhàn rỗi bên cạnh.

Nữ tử áo xanh, thanh niên thư sinh, lão giả bên đối phương đều không động thủ, hoàng thượng và Độc Cô cũng không tham dự chiến cuộc, đã trở thành Lăng công tử và đại hán họ Liệt đối chiến Bạch Lai Mộ và Đường Dịch. Trong phòng vốn chật hẹp, bốn người đánh nhau, thế mà đều dùng binh khí. Nhất là Đường Dịch và nam tử họ Liệt, hai người đều sử dụng đấu pháp vô cùng kiên cường, chỉ chốc lát sau đánh cho gian nhà rung động.

“A ôi, không ra gì không ra gì, sao lại đánh nhau trong khách sạn của người ta. Thế nào là hành động của chúng ta, hai vị nghe lão phu khuyên một lời. Oan gia nên giải không nên kết, sao phải đả sinh đả tử vì việc nhỏ.”

Lão giả gọi là Thọ lão thật sự không nhìn nổi, rung ống tay áo, kình lực nhu hòa nâng từ dưới lên, lập tức hóa giải thế công của hai người.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
kunzhan
24 Tháng mười, 2018 19:23
còn thêm mấy trăm chương nữa may ra ms đuổi kịp tác
vietbacht
24 Tháng mười, 2018 13:03
cho mình hỏi bản gốc đến chap bao nhiều rồi
Nobuno
23 Tháng mười, 2018 09:06
Có đứa dịch free sang English, có thích đọc English hay ko thôi =)) https://lordobsidian.com/mkrl/
Phương Nam
22 Tháng mười, 2018 12:08
Vuốt tai thôi mà thành sắc hiệp :))) sư bố ông main
mr beo
22 Tháng mười, 2018 11:36
khả năng cao tác thích mấy vụ trap giống anime ,manga không để tô hiểu là gái
Hieu Le
21 Tháng mười, 2018 16:57
chắc chắn tô hiểu là gái
kimcuongxa
21 Tháng mười, 2018 13:59
thằng main dở hơi.
Phương Nam
21 Tháng mười, 2018 04:33
Không biết từ khi vô địch đã tóm đc lão sư phụ đánh trận nào chưa :)))
Hoaqin
20 Tháng mười, 2018 21:55
Làm mấy chương ghen nhau này tốn công lực kinh /quy
Hieu Le
20 Tháng mười, 2018 21:51
tô đắc kỷ =)) ghen kìa
mr beo
20 Tháng mười, 2018 08:56
đọc cái này đôi lúc thấy giống gintama vãi cũng có hai đứa đệ lâu lâu lại dở hơi , đi theo một cao thủ vang bóng một thời trốn về ở ẩn bình thường như tên dở hơi mà lúc nghiêm túc thì cực kì bá
mr beo
20 Tháng mười, 2018 08:52
tác nó chuyển chương kiểu cắt cảnh chứ không phải thiếu text đâu đọc kĩ sẽ thấy là nội dung vẫn liền mạch không hề bị đứt đoạn
mr beo
20 Tháng mười, 2018 08:50
nội lực nhiều chả cần chiêu thức gì hết lấy lực phá xảo cứ tông thẳng là chết hết
Hoaqin
19 Tháng mười, 2018 22:28
Khi max damage max speed max def rồi thì cần gì chiêu số nữa Lao lên tay bo là xong à =))
21302766
19 Tháng mười, 2018 19:01
Main võ công cao nhưng không tinh thông nhiều chiêu số. Chắc do đối địch thì dùng man lực đập bẹp là xong.
Hoaqin
19 Tháng mười, 2018 18:16
Khổ, mình dùng raw chuẩn thì thiếu text đâu ra hả bạn
Phương Nam
19 Tháng mười, 2018 15:42
Đau bụng vcđ =)))) , “ mau dùng lục mạch thần kiếm bắn chết ta đi “ mới sợ :))
mr beo
17 Tháng mười, 2018 17:11
một đám đậu bỉ đi cùng nhau đọc hài vãi
TuanTungTang
15 Tháng mười, 2018 23:03
mình đọc mấy chương 7x cũng cảm giác như thiếu text vậy? Có ai có nguồn raw chuẩn cho mình với
duckute94
12 Tháng mười, 2018 17:53
Nó chuyển cảnh như phim mà bác :))
duckute94
12 Tháng mười, 2018 15:42
“Ngay chốc lát người của chúng ta bị Kỳ Lân vệ đánh chết đi sống lại. Ngay cả bác gái giặt quần áo và thằng nhỏ nấu cơm cũng không bỏ qua”. Đọc tới đoạn này em xin Quỳ =))))))
Gingi
12 Tháng mười, 2018 15:11
à thôi mình check raw thì có vẻ phong cách viết của con tác là nhảy cảnh ko báo trước nên mình cứ cảm giác là thiếu text. mình xin rút lại comment :)
Hoaqin
12 Tháng mười, 2018 12:13
Thiếu text với nhảy tình tiết chỗ nào bạn?
Gingi
12 Tháng mười, 2018 09:06
mấy chương gần đây bị thiếu text nên đọc sang chương sau bị nhảy tình tiết -_-
Hieu Le
11 Tháng mười, 2018 12:43
rồi cắn mỏ công chúa hay gì rồi
BÌNH LUẬN FACEBOOK