Phục Tượng thầm than không may, thời điểm này lại gặp phải trân châu giấu trong kho lúa. Hôm nay, hắn thật sự là hơi mệt. Nội lực Phục Tượng vốn thâm hậu, không sợ đánh lâu. Đã từng liên đấu với người ba ngày, cuối cùng vẫn thắng, mà lúc thắng khí mạch vẫn trầm sâu.
Nhưng hôm nay, đầu tiên Phục Tượng dùng toàn lực ác đấu với Minh Phi Chân. Sau đó phải diễn trò, động thủ chân thực với Nam công công trước mặt hoàng thượng, lúc động thủ với Thẩm Y Nhân lại càng không hoa trương giả bộ. Đến Đường Dịch đã là người thứ tư trong ngày. Phục Tượng không phải làm bằng sắt, cũng dần dần cảm thấy ăn không tiêu.
Huống chi hắn ỷ vào chưởng lực cường hoành quần nhau với công phu bách biến thiên huyễn, rất phí sức.
Đang không biết nên đối phó đấu pháp giương đông kích tây kỳ diệu này như thế nào, bỗng nhiên ra ngoài dự liệu của tất cả mọi người. Đường Dịch đột nhiên lui lại, như chim nhạn hành không, thân pháp phiêu hốt lượn lờ, lao đến tên Hắc Phong Thập Tam Dực đang đánh nhau với Long Tại Thiên, khuỷu tay hung hăng kích vào lưng hắn.
Sát thủ Hắc Phong Thập Tam Dực này dùng song câu, Long Tại Thiên tay không tấc sắt đã là nỏ mạnh hết đà, đang bị đánh cho bủn rủn, mắt thấy lưỡi câu tiếp theo có thể muốn mạng hắn. Bỗng nhiên một lực lượng mạnh mẽ truyền đến từ phía sau, một ngụm lão huyết phun ra ngoài. Long Tại Thiên thoát khỏi khốn cục, cười ha ha, một cước đạp hắn bay ra ngoài.
Phục Tượng không coi chừng trong chốc lát, thế mà thủ hạ của mình đã bị tổn thất, oán hận lao lên. Chỉ thấy Đường Dịch kẹp tay đoạt lấy song câu của Hắc Phong Thập Tam Dực kia, quay người sử dụng một chiêu câu pháp kỳ dị.
Chiêu thức này rất quỷ dị, đường cong của song câu ẩn giấu biến hóa khó hiểu, thêm nữa Đường Dịch xuất ra Huyết Dương Chân Khí, có một loại bách lực. Phục Tượng giật mình, hắn không thấy rõ chiêu số nhất thời không dám đón đỡ, trước tiên lui lại.
Long Tại Thiên khen một tiếng: "Khá lắm, thanh côn giúp Côn ngư tú hải! !"
Câu thuộc hàng ngũ kỳ môn binh khí, nay đã không phổ biến. Chớ nói tinh thục, không có mấy năm thời gian ngay cả cơ sở cũng khó mà nắm chắc. Nhưng thấy Đường Dịch mới lấy được song câu này một lát mà đã đánh ra chiêu số tinh diệu như vậy, tựa như đã sử dụng đôi ngân câu này mấy chục năm, ai mà không kinh hãi?
"Tốt! " Chỉ nghe Long Tại Thiên lại lớn tiếng khen hay, còn lớn tiếng hơn lúc nãy: "Tam tài câu pháp! Đường lão đệ, ta không nhìn lầm ngươi!"
Đường Dịch ngân câu xuất thủ, tay trái một loại chiêu số, tay phải là một loại chiêu số khác. Trong câu pháp cũng chia đơn câu song câu, vũ khí khác biệt chiêu số cũng khác biệt. Đường Dịch đây là cầm song câu phát động hai chiêu đơn câu. Cũng chẳng trách Long Tại Thiên kinh ngạc.
Đường Dịch phát động câu pháp, trên lôi đài một mảnh ngân quang cuồn cuộn như thủy ngân. Hắn lên xuống một cái lao đến cách Tranh vương hai trượng. Phục Tượng vốn đang ngạc nhiên, lúc này cuối cùng cũng minh bạch dự định của Đường Dịch. Hắn đây là muốn lấy lực lượng một người chọi một đám quân của Tranh vương ở Phi Ngư bình a.
"Tiểu tử cuồng vọng, muốn động điện hạ qua cửa lão phu đã!"
Đường Dịch lại không tiếp chưởng kình vô cùng của Phục Tượng, hắn cứ đánh, ta cứ trốn. Phục Tượng sợ ném chuột vỡ bình, không dám sử dụng toàn lực để tránh làm bị thương Tranh vương, lại để cho Đường Dịch lách mình mấy cái vòng qua một đám hộ vệ của Tranh vương, song câu đồng thời bay ra vừa vặn chém trúng cổ hai tư binh, hai người kêu thảm một tiếng, Tranh vương lập tức tứ cố vô thân.
Tranh vương hét lớn: "Ngươi, ngươi dám!"
Đường Dịch chỉ thản nhiên nói: "Tranh vương điện hạ, ngươi mưu nghịch tạo phản, tại hạ Lục Phiến môn Đường Dịch, phụng mệnh đuổi bắt ngươi, xin ngươi phối hợp."
"Ta không phối hợp! Có bản lĩnh ngươi tự tay bắt ta!"
Tranh vương rút ra từ bên hông một thanh cổ kiếm trang trí hoa lệ, mũi kiếm mơ hồ lộ ra kim quang, chính là lương phẩm. Tranh vương dụng công không chuyên, võ công thường thường. Nhưng người dạy võ hắn cơ hồ cũng là cao thủ, cho nên mấy cái này vẫn là có. Tranh vương oa oa kêu to một kiếm đâm qua, thanh thế cũng không nhỏ.
Đường Dịch không tránh không né đưa tay trái ra. Cũng không biết hắn vận lực thế nào, nhẹ nhàng linh hoạt vồ được trường kiếm. Con mắt nhìn cũng không nhìn, tiện tay kéo ra kiếm hoa, nghiêng người đâm một kiếm ra sau lưng mình. Đâm trúng Phục Tượng đang từ phía sau lao đến, đại thủ của Phục Tượng vừa vặn chộp vào mũi kiếm. Chỉ cần phun kình lực, là thành cục diện giằng co nội lực.
"Lăn đi! ! "
Đường Dịch quát như sấm mùa xuân, trên cổ kiếm kim quang đại thịnh, hào quang tỏa sáng, lập tức chớp lên chín lần, oai vệ như du long. Dù chỉ lực Phục Tượng rất mạnh cũng không thể nắm chắc, đành phải buông tay ra. Ngay cả Tranh vương cũng nhìn đến ngây người: Chuôi 'Kinh Thiên" kiếm này ở bên cạnh ta mấy năm, chưa từng thấy có quang mang, sao vừa đến tay tiểu tặc tử này lại có uy thế như vậy!
Một bên Thẩm Y Nhân hơi đè xuống độc tính, nhìn thấy một kiếm này của Đường Dịch, trong đôi mắt đẹp dị sắc lăn tăn, vui vẻ nói: "Tốt! Côn Lôn phái kiếm pháp quả nhiên danh bất hư truyền, lăng lệ khoái tật, đây là Vân Long Cửu Thiểm! Không, thập bát thiểm!"
Vân Long Cửu Thiểm biến thành cửu bàn biến hóa, Đường Dịch lại thêm bộ pháp kì lạ của Minh Kính cung vào trong đó, dưới chân hắn có hai phần âm dương, thân kiếm cũng biến thành một âm một dương, đồng thời có hai loại uy lực khác biệt, từ cửu thiểm biến thành thập bát thiểm.
Phục Tượng không phải muốn trọng thương Đường Dịch, mà là lấy lui làm tiến. Hắn mượn kiếm pháp của Đường Dịch nghiêng người lao lên không, đổi vị trí với Đường Dịch, căn bản không tiếp kiếm chiêu của Đường Dịch, trực tiếp chạy về phía Tranh vương.
"Phục Tượng, nhanh bảo hộ bản vương!"
"Điện hạ yên tâm, có lão phu tại, nơi này không ai có thể động vào một cọng lông tơ của ngài!"
Vừa dứt lời, lại ngây ngẩn cả người. Đường Dịch kiếm chiêu chưa ngừng, lại không phải nhằm vào Phục Tượng cùng Tranh vương. Hắn như một cơn gió lốc mang theo tính phá hoại, trong khoảnh khắc này, chân đạp như bay, cổ kiếm trực chỉ Hắc Phong Thập Tam Dực cuối cùng.
Người này đang triền đấu với mấy võ sĩ triều đình vừa được thả ra.
Hắc Phong Thập Tam Dực này dùng liên tử thương. Trong thập bát ban võ nghệ, liên tử thương khó luyện nhất, thẳng như côn sắt, cong như linh xà, cương nhu không đều. Luyện giỏi thì là kỳ môn binh khí khó cản khó phòng.
Chỉ là dường như hôm nay Hắc Phong Thập Tam Dực gặp khắc tinh. Vô luận binh khí trong tay bọn hắn cổ quái hiếm lạ thế nào, Đường Dịch chẳng những không ngạc nhiên, còn có thể trong nháy mắt sử dụng chiêu số cao minh hơn phản đòn.
Hắc phong sát thủ kia thấy Đường Dịch cùng Phục Tượng động thủ đã lâu mà vẫn ngang tay, làm sao không biết mình không phải là đối thủ của hắn. Nhưng mà liên tử thương không phải binh khí bình thường, muốn công phá phòng tuyến của hắn trong một thời ba khắc cũng không dễ dàng. Hắn lập tức múa liên tử thương lên, phát huy ra ưu thế của nó.
Nếu bình thường, cho dù là Đường Dịch, trong thời gian ngắn cũng vô pháp phá được, nhưng lần này lại có chút khác biệt. Đường Dịch không sử xuất chiêu số khắc chế liên tử thương. Hắn sử dụng kiếm thuật, hơn nữa chính là chiêu Vân Long Cửu Thiểm vừa nãy.
Hắc phong sát thủ thầm nghĩ: Ngươi đã chủ quan, thì chớ trách ta!
Đang muốn lấy liên tử thương quấn kiếm của hắn, lại chuẩn bị hậu thủ. Không ngờ, dưới thanh 'Kinh Thiên' cổ kiếm sắc bén, chưa tới cửu thiểm liên tử thương đã bị chẻ thành vài đoạn. Nguyên lai Đường Dịch nhìn thấu nhược điểm võ công của hắn, chỉ là mạnh nhờ binh khí, cho nên trực tiếp lấy sắc bén trảm hắn, phá tan vũ khí.
Sau đó Đường Dịch trực tiếp ném cho 'Kinh Thiên' cổ kiếm cho Long Tại Thiên. Bản thân túc hạ sinh phong, lại lần nữa lao về phía Phục Tượng.
Hắn chém gãy liên tử thương trong thời gian rất ngắn, Phục Tượng thậm chí chưa kịp xê dịch bước chân, đã thấy Đường Dịch trở về. Trong lòng ôm một ý nghĩ: Lão phu đấu xảo với hắn là không cần đấu, đấu tốc độ có lẽ không phân cao thấp, vì kế hoạch hôm nay ta chỉ có dựa vào nội lực đón đánh, mới có hi vọng chiến thắng.
Phục Tượng quyết định chủ ý này, chưởng lực trên tay phát ra, thành thành thật thật một chưởng tiếp một chưởng hóa giải Đường Dịch.
Song chưởng Đường Dịch như thiên thủ Quan Âm, liên tiếp phát động mấy môn chưởng pháp, đều bị đấu pháp như vụng thực xảo của Phục Tượng hóa giải. Khí tức Đường Dịch trầm xuống, không khí xung quanh lập tức khô nóng, lại lần nữa thúc giục Huyết Dương Chân Khí.
Đối với chiêu này Phục Tượng đã sớm có phương pháp phá giải, chỉ cần không tiếp xúc với bàn tay hắn, để bàn tay của Đường Dịch không thể dung nạp chân khí nóng bỏng tà môn này là được.
Phục Tượng mạnh mẽ vận công, song chưởng xoay vòng, mở rộng chưởng lực gấp đôi, khiến Đường Dịch không thể tới gần người. Mặc dù làm thế rất tốn lực, nhưng Đường Dịch chơi với lửa có ngày chết cháy, hạ tràng chỉ có thảm hại hơn.
Chỉ là đánh như thế một hồi, Đường Dịch du đấu xung quanh, không cách nào tiếp cận được Phục Tượng. Nhưng không khí xung quanh chỉ có khô nóng hơn, nhiệt lượng không giảm chút nào, thế nhưng Đường Dịch vẫn không có vẻ nhịn đau.
Phục Tượng thấy Đường Dịch hành động như thường, hai tay hổ hổ sinh phong. Nhiệt độ không khí gần hai bàn tay chỉ sợ có thể so với nước sôi, mà nhiệt độ bản thân bàn tay, dựa vào cảm giác hơn người của Phục Tượng, cảm thấy đây là một đôi bàn ủi nung đỏ. Tay người sao có thể dung nạp nhiệt lượng như thế, nhất định là cố lộng huyền hư!
Phục Tượng không tin trò quỷ quái này, hơn nữa đấu pháp của hắn quá hao tổn nội lực, quát to một tiếng: "So tài xem hư thực! " song chưởng đẩy ra, đụng vào song chưởng của Đường Dịch.
Chỉ thấy quả nhiên Đường Dịch không địch lại bị chấn bay ngược, thế nhưng một luồng lửa nóng vẫn theo kinh mạch chảy vào thể nội, kinh mạch trên tay bị đốt thương. Phục Tượng không dám tin, trừng mắt nhìn Đường Dịch lại dây dưa như oan hồn bất tán, hai tay hắn cũng là xác thịt, vì sao có thể tới tình trạng này!
Đột nhiên, linh quang chợt hiện, nhan sắc hai tay Đường Dịch bị Huyết Dương Chân Khí nhuộm thành màu đỏ. Thế nhưng thời điểm bốn chưởng tương giao, Phục Tượng lại thấy rõ ràng huyết sắc trên tay lui lại, lộ ra màu đen nguyên bản.
Màu đen chính là thiết sắc, bàn tay hiện ra màu sắc này chỉ có một lý do. Chính là đang vận hành cao minh thiết chưởng như Thiết Hàn Y.
Phục Tượng bừng tỉnh đại ngộ, thất thanh nói: "Thiết Thủ Công Phu! Hỗn tiểu tử trêu đùa gia gia ngươi!" Lúc này Phục Tượng mới giật mình thì đã trễ, nội tức hắn không thông, lại hao tổn nhiều. Chưởng ảnh của Đường Dịch dâng lên như trường giang đại hà, không một chiêu trùng lặp. Không đến nháy mắt, đã bao phủ Phục Tượng trong quyền cước.
Long Tại Thiên ở một bên không khép miệng được: "Thiết Thủ Công Phu a. Đây chính là cần lớn lao nhẫn nại cùng kiên trì mới luyện được. Dù Thiết Hàn Y lợi hại, chỉ sợ trước ba mươi tuổi thiết chưởng cũng không bằng hắn."
Long Tại Thiên nhìn biểu tình không buồn không vui của Đường Dịch, thở dài: "Rất khó tưởng tượng, một người trẻ tuổi như vậy, làm thế nào mà có lý tính cùng kiên nghị như thế.
"Để luyện thành loại võ công như Thiết Thủ Công Phu, cần hai điểm, quy luật cùng kiên trì. Điều này kỳ thực không khó."
Thẩm Y Nhân nhìn Đường Dịch, trong ánh mắt mang theo chút thương xót, cũng mang theo chút tình cảm không muốn người biết, thản nhiên nói: "Khi mà mỗi ngày ngươi đều nghĩ đến báo thù, ngươi sẽ sống rất có quy luật, đồng thời kiên trì không ngừng. Điểm này. . . Ai cũng như nhau.
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
02 Tháng tám, 2019 16:28
Ad cho mk hỏi
Truyện này có hậu cung ko vậy ?
31 Tháng bảy, 2019 11:08
Sau này hốt một mẻ 3 chị em luôn
31 Tháng bảy, 2019 11:08
Xe đẹp có mà lão, nhớ đoạn main thông não Lữ Dao Cầm không =)))
30 Tháng bảy, 2019 20:02
Ah cảm ơn chương mới nhá :)) Vất vả rồi :)
30 Tháng bảy, 2019 19:56
Khoan khoan khoan lão Hoa à, “...có người thích xe đẹp mĩ nhân”? Thời đấy á? :) ?
30 Tháng bảy, 2019 19:53
Hoàng thượng: Ngươi suýt lấy ta nữ nhi.
Lão Phi Chân: Ngài nói nữ nhi nào? =)))) Best luôn :)) giờ còn mỗi tam công chúa là còn nhỏ quá lão ấy không động nổi :))
28 Tháng bảy, 2019 20:54
Thank lão :)) Edit vẫn ổn định ghê =)))
28 Tháng bảy, 2019 00:29
hẳn là gác tiền đánh bạc thua chứ ai đi bán giá thế =)))
27 Tháng bảy, 2019 13:06
Lão Phi Chân đúng kiểu hồi nhỏ bị lừa quen rồi, lớn lên chai lỳ luôn :)) bị hố từ nhỏ đến lớn. Mà hai lão hoà thượng với đạo sĩ kia cũng nhàn rỗi kinh, bán Dịch Cân Kinh giá 5 đồng :))
25 Tháng bảy, 2019 19:29
Tem :))))
25 Tháng bảy, 2019 10:41
Chung thuỷ thì nhầm rồi nhé, bộ này là hậu cung
Ít nhất cũng 4 vợ
24 Tháng bảy, 2019 21:43
ta tưởng chung thủy với MTV chứ
24 Tháng bảy, 2019 20:16
Thank lão Hoa :))
24 Tháng bảy, 2019 18:41
Vợ main thì nguy hiểm cái gì? :v
23 Tháng bảy, 2019 19:15
đã tìm đc vậy là không còn nguy hiểm r
23 Tháng bảy, 2019 17:41
Chương mới :)) lão Tra Bỉ chém gió cấp thần thông cmnr :))
22 Tháng bảy, 2019 21:18
Cực khổ cực khổ -_- Bác cháy hết mình kinh :// dịch mấy cái này xong còn edit nữa, rồi lại nghĩ thời gian ước chừng hoàn thành :// thôi thì cứ thong thả bác ạ :)) Chỗ này cũng toàn người biết suy nghĩ, chậm tí cũng chả ai dám trách bác
22 Tháng bảy, 2019 20:59
Mình có dịch phần Tân Xuân, cơ mà đợi đến lúc ấy thì lâu lắm =))
Nếu ngày 2 chương như trước thì phải gần năm, ngày 1 chương thì 2 năm, nghe đã dài rồi
Chỉ hi vọng con tác không drop
22 Tháng bảy, 2019 20:16
Thank chương mới =))))
22 Tháng bảy, 2019 20:15
Tình hình là lão Hoa định dịch phần Xuân Thu không hay như lão Bún? ://
21 Tháng bảy, 2019 23:01
Uầg, bom hai chương :)). Vất vả vất vả :))
21 Tháng bảy, 2019 12:29
Lúc ấy tác giả định end sớm quyển 12, cơ mà làm thế sợ ăn chửi nên kéo thêm hơn chục chương nữa
21 Tháng bảy, 2019 11:43
Lão Hoa ta hỏi tí? Sao mới tới chương 134 đã hết quyển 12 rồi? :/ ta xem bên kia tới chương 151 mới hết quyển 12 mà? ._.
20 Tháng bảy, 2019 21:53
Thank lão thớt :)) hôm nay cả ngày không dùng máy nên cứu giá hơi muộn :)))
19 Tháng bảy, 2019 21:35
Yup, chỉ có bọn Lư Sơn méo biết mình vừa suýt chết xong :)) Về sau thiếu chủ Lư Sơn còn thích nam chứ :)) gia môn bất hạnh :)))
BÌNH LUẬN FACEBOOK