Mục lục
[Edit] Võ Lâm Chi Vương Thoái Ẩn Sinh Hoạt
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Phong tuyết dần dần ngừng lại.

Mây đen dày đặc phủ kín bầu trời, rốt cuộc vẫn bị một ánh trăng trong sáng nhọc nhằn xuyên qua, dần dần càng nhiều ánh sáng đâm thủng hắc ám. Ánh trăng chậm rãi phủ kín đại địa.

Quảng trường ngoài Ngự Thư phòng như được ngâm trong suối nước mông lung ảm đạm, tình trạng như mộng ảo.

Dưới minh nguyệt chiếu rọi, sau nhiều năm, Giả Vân Phong lại một lần nữa cảm nhận được cái gì gọi là có mắt như mù.

Hắn rõ ràng thấy Minh Phi Chân gần ngay trước mắt, nhưng cảnh tượng trước mặt như biết nói dối. Kiếm của hắn đâm qua, nhưng căn bản không đâm trúng người hắn. Mỗi một kiếm Giả Vân Phong công ra, đều bị Minh Phi Chân ung dung né tránh. Giả Vân Phong cảm thấy phi thường khó hiểu, hắn phảng phất đang chiến đấu với một người không tồn tại.

Trạng thái tùy tâm sở dục của Giả Vân Phong dần dần biến mất. Cuối cùng, hắn không còn cảm thấy tài hoa phấn chấn lúc xuất kiếm. Kiếm thuật của hắn trở nên nóng nảy, sau khi mất chuẩn lại càng thêm cuồng loạn, dần dần tỏ ra lộn xộn. Liều mạng vung Thiên Ngoại Phong như một người say trên đất trống.

Giả Vân Phong. . . Lại một lần nữa, không nhìn thấy gì.

Không nhìn thấy thân ảnh của đối phương.

Không nhìn thấy vị trí của đối phương.

Hắn vốn cho là, hắn đạt đến cảnh giới đó. Hắn vốn cho là, hôm nay sẽ là ngày quan trọng nhất đời hắn.

"Vừa nãy ngươi cố ý!" Giả Vân Phong điên cuồng rống to, "Vừa nãy ngươi cố ý nhường ta! !"

Minh Phi Chân không tránh không né, một kiếm của Giả Vân Phong chém qua vai hắn, lại xuyên qua.

Minh Phi Chân thản nhiên nói: "Ngươi đã luyện thành khí cơ cảm ứng, muốn thăm dò động tĩnh của ta. Nhưng mà, vị trí của ta và ngươi khác biệt."

Giả Vân Phong giận dữ muốn điên, chém thêm vài kiếm, nhưng không có chút ý nghĩa nào. Minh Phi Chân thậm chí còn không nhấc tay chân, đã né tránh mấy trảm cuồng bạo của hắn.

Minh Phi Chân đứng ngay trước mặt, hắn đưa tay là có thể chạm vào, lại như đứng ở một độ cao không thể với tới, cúi đầu nhìn xuống hắn.

Ngay cả lời của hắn, lọt vào trong tai cũng giống như từ xa bay tới.

"Cho nên ta nói ngươi sai."

"Ngươi, không nhìn thấy. Không nhìn thấy trận chiến năm đó, ngươi kém ta ở chỗ nào."

"Võ công ngươi xem như rất tốt, tiến thêm một bước là có thể đứng vững ở hàng ngũ đỉnh tiêm cao thủ. Nếu ngươi có thể gắng sức, ngươi cũng có cơ hội trông thấy thứ mà ta thấy năm đó.

Trong mắt Minh Phi Chân, động tác Giả Vân Phong thực sự quá chậm. Như hắn nói, cảnh giới giữa bọn hắn hoàn toàn khác biệt.

Đây là cảnh giới mà khi võ công đạt đến một độ cao tuyệt đỉnh mới có thể tiến vào.

Người tiến vào cảnh này, lúc vận công có thể nhìn nhanh thành chậm, sống trong thời gian khác với người thường. Chiêu thức của Giả Vân Phong có nhanh hơn nữa, một khi chậm lại trong mắt Minh Phi Chân, cũng không còn chút ảo diệu nào để nói. Cho nên hắn có thể dùng động tác vô cùng vi diệu để sớm né kiếm của Giả Vân Phong.

Cảnh này, võ học Đạo gia gọi là đạo tâm tinh vi, trong võ học Phật gia xưng là tu di giới tử chi cảnh. Trong chốn võ lâm, cách gọi tầm thường nhất, phổ biến nhất là thần thông.

Giả Vân Phong rốt cuộc không thể đâm nữa, bất luận hắn vận kiếm thế nào, kết quả đều là phí công.

"Thần. . . Thần thông chi cảnh. . ."

Đôi môi khô khốc của hắn đang run rẩy, dường như không hề hay biết lời mình vừa nói. Trong tai vẫn truyền đến thanh âm của thanh niên tóc trắng.

"Trên đời có một số người, võ công tiến bộ nhanh hơn người khác, kỳ ngộ tốt hơn người khác. Về sau, bọn hắn trở thành người có vũ lực cao cường nhất thế gian này. Đồng thời, cũng bước vào thần thông cảnh giới. Trong những người này, có một ít ngươi biết, cũng có ít người ngươi không biết. Tuyệt Phong tam nhân của triều đình coi như một ví dụ, trong chốn võ lâm được tôn sùng Tuyệt Thánh Thập Tọa là một ví dụ khác. Giáo chủ Ma giáo đã mất tích là một ví dụ, mà ta, cũng là một ví dụ."

Vậy mà, địch nhân trước mắt đã bước vào cảnh giới cao thủ tuyệt đỉnh trên đời, chiến ý của Giả Vân Phong đã hoàn toàn biến mất.

Vì sao người này lại mạnh như vậy?

Hắn còn trẻ như vậy. . . Tóc trắng. . . Mặt nạ đồng xanh. . .

Từ mái tóc màu trắng, còn có mặt nạ trước mặt, Giả Vân Phong chợt nhớ tới một tin đồn. Mấy năm trước, Ma giáo đột nhiên xuất hiện một cao thủ. Ngồi lên vị trí hộ pháp thần tôn bỏ trống mấy chục năm, đồng thời hiệp trợ giáo chủ Ma giáo Tây Môn Xuy Đăng thống nhất hai tông của Thần Nguyệt giáo. Người đó. . . Thường đeo một chiếc mặt nạ đáng sợ, còn có một mái tóc dài trắng như tuyết!

"Ngươi là Ma giáo Tán thần tôn!"

Câu này vốn là lấy âm lượng bình thường nói ra, nhưng lúc nói ra lại như bị thứ gì đó giới hạn trong một phạm vi nhỏ bé, không thể truyền ra ngoài.

"Ngươi đoán đúng rồi."

Đấu chí của Giả Vân Phong đột nhiên tan rã, vào thời khắc này hắn mới biết mình đang trêu chọc người nào!

Minh Phi Chân đi lên một bước, phảng phất như quỷ mị, đứng trước mặt Giả Vân Phong.

"Nhưng bây giờ, nên hảo hảo nói chuyện giữa chúng ta."

Giả Vân Phong cảm thấy mình bị khí cơ của đối phương khóa chặt, không thể động đậy.

"Ngươi vốn có cơ hội tìm kiếm cảnh giới võ học thượng thừa nhất trên đời. Võ công phái Hoa Sơn, có thể làm ngươi đạt đến cảnh này. Nhưng từ ban nãy, ngươi vứt bỏ bản môn Thương Long Kiếm để dùng Sát Liên Ma Ảnh Phân Quang. Ta nghĩ nguyên nhân ngươi không thể tiến thêm một bước, đã rất rõ ràng.

Minh Phi Chân nhàn nhạt nhìn Giả Vân Phong, thanh âm dưới mặt nạ đồng xanh băng lãnh dị thường.

"Ta nói rồi, nếu sau này ngươi có thời gian mà nói, kiếm thuật của ngươi sẽ còn tiến nhanh, tiến bộ đến tình trạng thế gian hãn hữu."

Một ngón tay, chậm rãi tiếp cận.

Dường như lâm vào ác mộng, Giả Vân Phong cảm thấy mình tuyệt không thể né tránh ngón tay này. Biết rất rõ ràng nó đang đến gần, hai chân lại không thể tự chủ chạy trốn. Tựa như trận thua mười ba năm trước.

Giả Vân Phong phảng phất nói mê, lẩm bẩm: "Ta, ta. . . Cho ta thời gian, cho ta thời gian, ta sẽ trở nên mạnh hơn, mạnh hơn nữa!"

"Không sai, cho ngươi thời gian ngươi sẽ mạnh lên." Minh Phi Chân thản nhiên nói: "Nhưng ngươi không xứng, có được thời gian này."

"Vì sao! Vì sao! Ta với ngươi không oán không cừu. Ta, ta. . ."

"Ta đã sớm nói, ngươi giống mười ba năm trước, chỉ là đứa nhóc chưa trưởng thành. Phái Hoa Sơn ngươi truyền thừa mấy trăm năm, biển chữ vàng vô số tiền bối hào kiệt dùng tính mệnh thủ hộ, bị chính tay ngươi làm bẩn. Chưởng môn một phái, là dùng để đùa sao? Không có giác ngộ này, cũng đừng nhận vị trí đó."

Giả Vân Phong phảng phất bị người bóp cổ, dần dần không thể nói.

"Vì sao không buông tha ngươi? Câu này ngươi nên đi hỏi sư phụ ngươi."

Minh Phi Chân liếc nhìn một vòng, nơi xa máu tươi của cấm quân tướng sĩ bắn tung tóe, vẫn đỏ thắm.

Ngón tay chợt biến thành chưởng đao, Minh Phi Chân khoát tay, khí kình ngưng tụ, mang theo một tầng sí mang như lửa, làm cho người cảm thấy trong đó ngưng tụ năng lượng cao đến đáng sợ.

"Đi về hỏi sư phụ ngươi, giang hồ là địa phương như thế nào. Hoặc là hỏi mẹ ngươi, thiếu nợ, có phải trả tiền hay không."

Chưởng đao trùng điệp đánh xuống, chân khí như sấm tụ vào trăm huyệt. Phảng phất có hơn ngàn thanh tiểu đao đâm vào kinh mạch Giả Vân Phong, trăm mạch đều phế. Toàn thân Giả Vân Phong kịch chấn, phun ra một ngụm máu tươi. Lúc nhu nhược co quắp trên mặt đất, con mắt đã trắng dã, thất khiếu chảy máu.

Minh Phi Chân mới chậm rãi nói hết câu đó.

"Giết người, có phải đền mạng hay không."

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Hoaqin
01 Tháng mười, 2018 14:27
Bóp ngực nhé =))
21302766
01 Tháng mười, 2018 13:46
main nhúng tay vào là loạn hết lên.
Hieu Le
01 Tháng mười, 2018 05:26
=)) sờ đít sờ mông nhân có thấy gì không:nhũn nhũn...bóp mông vợ tương lai của lãnh đạo...tội này thơm
kemao97
30 Tháng chín, 2018 12:14
thực ra thế cũng ổn rồi, nhiều truyện ngày chỉ có 2 chương. Nhưng kiểu đọc bị ngắt quãng cứ muốn thêm chương thôi=_=, dù sao có chương là vui rồi :))
Hoaqin
30 Tháng chín, 2018 11:55
Mình làm 1 chương cũng gần tiếng, có khi hơn, đâu phải hôm nào cũng 6 chương được đâu. Bình thường nếu mình rảnh thì 6 chương còn hôm nào bận thì 4 5 chương thôi, còn phải đi học nữa mà =))
kemao97
29 Tháng chín, 2018 22:59
hôm nay 4 chương thôi à ad
Hieu Le
29 Tháng chín, 2018 20:45
=)) ngay trên lưng...đọc cười ỉa luôn
kemao97
27 Tháng chín, 2018 20:13
truyện tranh bỏ nhiều chi tiết quá
kemao97
26 Tháng chín, 2018 21:18
tks ad nhiều!!
Hoaqin
26 Tháng chín, 2018 20:32
Mỗi ngày mình cố gắng ra khoảng 4 5 chương cho anh em, căn bản là quick trans rồi còn edit rồi đọc lại soát lỗi nên rất tốn thời gian.
kemao97
26 Tháng chín, 2018 19:55
có lịch ra chương không ad ơi
kemao97
26 Tháng chín, 2018 15:42
truyện tranh mới dịch được ít thôi, nội dung ngang ngang 13 chương này mà bị biến thể đi chút rồi
Hieu Le
26 Tháng chín, 2018 15:33
có truyện tranh nữa à
kemao97
26 Tháng chín, 2018 11:45
thấy đẹp hơn trong truyện tranh
kemao97
26 Tháng chín, 2018 11:44
https://wapbaike.baidu.com/item/%E6%AD%A6%E6%9E%97%E4%B9%8B%E7%8E%8B%E7%9A%84%E9%80%80%E9%9A%90%E7%94%9F%E6%B4%BB? chủ top vô đây lấy mấy ảnh nhân vật về cho mọi người nè
BÌNH LUẬN FACEBOOK