Mục lục
[Edit] Võ Lâm Chi Vương Thoái Ẩn Sinh Hoạt
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Công chúa nói xong hơi khát nước, ta bèn lấy một bầu rượu. Công chúa không nói hai lời nâng chén uống, rất hào sảng.

Về phần vì sao công chúa cảm thấy ta thích nam nhân, sau khi liên tục tra hỏi, công chúa rốt cuộc nói thật: "Chuyện liên thủ đối phó Kim Vương Tôn với Minh huynh, ta cũng do dự hồi lâu. Cho nên, trước đó ta điều tra những chuyện liên quan tới ngươi. Nói ra thật xấu hổ, dường như không nghe thấy đại danh Minh huynh trên giang hồ, cho nên đành phải hỏi thăm một ít người trong cung ngoài cung."

Thế là nguồn tin của công chúa tập trung vào những người từng gặp mặt, từng nói chuyện với ta.

Dưới đây là nội bộ bí văn:

Đại nội tổng quản Bạch mỗ: Hắn căn bản là gia hỏa thích nam nhân. Cha gia tận mắt thấy, hắn không chỉ có quan hệ mật thiết với đồng liêu. Mà hắn còn với cha gia, cha gia. . . Khụ khụ, tóm lại khẳng định hắn thích nam nhân không sai được.

Đại nội tổng quản Vương mỗ: Ôi ôi, chuyện này không giấu được cha gia. Từ lần đầu tiên gặp hắn, cha gia đã để mắt. Ôi ôi nha, cường tráng như vậy, là để che giấu trống rỗng trong lòng a.

Lục Phiến môn Liễu mỗ: Chắc chắn! Ta lấy thân gia tính mệnh đảm bảo tuyệt đối không sai!

Quét dọn Lục Phiến môn Hoàng mỗ: Minh Phi Chân a, già mà không đứng đắn. Suốt ngày gian lận, lừa uống rượu của lão đầu. Lão đầu rộng lượng, cũng để hắn uống. Cái gì? Có thích nam nhân không? Ôi ôi chuyện này thì khó mà nói. Ách, chẳng qua ta thấy hắn đi ra đi vào, đều là cùng nam nhân, đây có tính là manh mối không?

Lục Phiến môn Tô mỗ: Quan hệ của ta với Minh đại ca rất tốt. Mỗi ngày chúng ta đều đi làm, đi ăn, đi ngủ cùng nhau, ân? Ta ở sát vách hắn a. Vậy cũng là ngủ chung mà ha ha ha ha. Ngươi hỏi cái này a, ân. . . Ta nghiêm trọng hoài nghi hắn cấu kết với Đường Dịch. Bởi vì, lúc bọn hắn thương lượng chuyện gì đó đều làm sau lưng ta, còn nói có ta sẽ phiền phức. Ta cảm thấy đây là lấy cớ, nhất định Minh đại ca có chuyện với Đường Dịch.

Toàn là ăn nói lung tung a a a a! ! !

Công chúa ngươi hỏi toàn những tên thích nói hươu nói vượn a! Hai người đầu ngươi hỏi sai a! Bạch tổng quản ta thừa nhận nhưng Vương công công rõ ràng là bịa a! !

Ngươi đừng nghe Liễu Nguyên giả vờ giả vịt, hắn ghen tị vì Tô Hiểu không để ý tới hắn, chính hắn mới là long dương đam mê a! ! Hoàng đại gia, ngươi đừng vì chơi xúc xắc thua liền mượn cơ hội trả thù a! ! Trong Lục Phiến môn bộ khoái đi với bộ khoái, nữ khoái đi với nữ khoái, ta đi cùng nam nhân thì có gì lạ a! Tô Hiểu ngươi nói nhảm nhất a! Dựa vào cái gì đến cuối cùng thành ta với Đường Dịch a! Nếu vậy ta cũng có chuyện với ngươi a!

A hừ! Ta không thích nam nhân! !

"Thật?"

Công chúa cầm chén rượu. Dường như ngà ngà say, mở to hai mắt nhìn ta, bỗng cười khẽ một tiếng không quá phù hợp tính cách của nàng.

Đây là chế giễu a! Ngươi rõ ràng là gia hỏa rất nghiêm túc, vì sao đột nhiên cười lỗ mãng như vậy! Là rượu đúng không! Nguyên lai tửu lượng ngươi kém như vậy! Còn chưa tới ba chén a!

"Ngươi thật có ý tứ, thích người cũng không dám thừa nhận." Mặt công chúa đỏ ửng, con mắt nhìn ta, có chút đau thương nói: "Cũng giống ta."

. . . Tình huống của chúng ta không giống a!

Ngươi thích một tử thù, ta thì bị các ngươi vu hãm thích nam nhân a! !

Nhưng công chúa không để ý đến ta, tốc độ tự rót tự uống nhanh hơn.

"Ngươi biết không? Nhị ca ta. . . Tranh vương, khi còn bé rất thích khi phụ ta. Nói ta chỉ biết luyện đao, là đại muộn đản, còn ném côn trùng vào quần áo của ta, đẩy ta vào hồ nước."

Ta biết a, bây giờ tên kia vẫn thích khi phụ người. Tháng trước đã khi phụ đến cửa cung, suýt nữa chơi chết cha ngươi, khó khăn lắm mới đánh được hắn vào thiên lao a. Trái lại, khi còn bé hắn đùa thật đáng yêu a. Khi còn bé nhị sư đệ ta cũng thế. Mỗi khi đùa nghịch liền ném một ít sài lang tiểu hoa báo vào người ta, còn đẩy người từ trên núi xuống. Xem ra tiểu hài nào cũng thế a.

"Nhưng sau khi bắt nạt ta, lúc nào cũng mang chút đồ ăn ngon, đồ chơi hay cho ta. Mặc dù không nói gì, nhưng ta biết hắn đang xin lỗi. Đến bây giờ cũng thế, thỉnh thoảng hắn viết thư cho ta, không có mấy chữ, nhưng luôn tặng chút đồ ta thích."

Hiển nhiên là ngạo kiều a! Ta đã nói Tranh vương là ngạo kiều mà!

"Cho nên, dù tất cả mọi người ghét hắn. Ta biết nhị ca. . . Kỳ thực bản tính hắn không hề xấu. Hắn tạo tội nghiệt lớn như thế, hơn phân nửa là bởi vì khi còn bé phụ hoàng lạnh nhạt hắn. Ta cũng không biết vì sao, phụ hoàng rất thương yêu chúng ta, nhưng không nói chuyện với các ca ca mấy. Ta biết hắn rất thương yêu bọn họ, nhưng đến miệng, lại thành một câu nói khác. Hôn sự của ta cũng thế, từ khi phụ hoàng quyết định gả ta đi Kim Ngân tông, cả ngày không dám gặp ta. Hắn biết quyết định của hắn có lỗi với ta, cho nên không thể nhìn mặt ta, nhưng hắn không thể làm gì."

Cả nhà các ngươi đều là ngạo kiều a! Lại nói, vì sao công chúa đột nhiên nói ra tâm sự của mình.

"Ngươi biết vì sao không?"

Tửu lượng công chúa không tốt, nhưng một hớp uống cạn rượu trong bầu: "Bởi vì chúng ta sinh ở đế hoàng gia! Cho nên cái gì cũng thân bất do kỷ!"

Ta nghe được cảm khái, nhớ tới những chuyện hoang đường mình từng làm trước đây. Cho dù là thủ đồ Đại La sơn, Thần Nguyệt giáo Tán thần tôn hay là Dạ La bảo chủ, ở vị trí nào ta cũng có thể sử dụng hỉ ác của mình để quyết định hành động, không khỏi thở dài.

"Thân tại kỳ vị, tiện mưu kỳ sự. Nhân sinh thường có những chuyện không thể làm gì, cũng không quá lưu tâm."

Không biết vì sao, ta chợt nhớ tới tiểu sư di. Đám nhị sư đệ tới, chắc tiểu sư di cũng tới a.

Trong lòng không khỏi âm ỷ đau.

Ta cười khổ nói: "Người trong giang hồ, thân bất do kỷ, từ trước đây đã là như thế."

Công chúa lại sững người nhìn ta, đã có mười phần men say. Dường như căn bản không nghe ta nói, trái lại trừng mắt chỉ vào người ta nói: "Ngay cả xuất giá, ta cũng phải. . . Thành thân với gia hỏa có long dương đam mê trước."

Này! Ai có long dương đam mê a! Ai thích đồng bóng a! Ngươi nói rõ ra cho ta a!

"Ngươi không thích nam nhân?"

Công chúa uốn éo thân hình như thủy xà, mắt say nhìn ta, khuôn mặt nhỏ tuyết nộn tràn đầy tửu ý, hơi thở mang theo từng trận mùi thơm. Nàng cười hắc hắc, duỗi cánh tay trắng như tuyết, nhẹ nhàng nâng cằm ta lên như thiếu nữ hư hỏng đùa giỡn.

"Vậy ngươi chứng minh cho ta thấy a."

"A?"

Đột nhiên công chúa nhào tới, đôi môi lửa nóng phun ra hương thơm làm người muốn say. Đêm nay ta vốn hơi xung động, dục vọng mãnh liệt trào lên từ đáy lòng. Muốn lột mỹ nhân trước mắt thành con cừu nhỏ trắng như tuyết, bờ môi nóng bỏng gần sát, có thể cảm nhận được hô hấp của nhau, sau đó công chúa bỗng hôn lên - - nhưng lệch một ly do ta kéo gáy áo nàng.

Công chúa không kinh ngạc, mà cười to nói: "Ha ha ha ha ha, ngươi còn nói ngươi không thích nam nhân?"

Công chúa điện hạ vốn nghiêm túc, hóa ra sau khi uống say tính cách sẽ đại biến a. Cũng may ta còn chút lý trí, nếu không ngươi sẽ ăn thiệt thòi lớn a.

Ta hơi nhức đầu nói: "Công chúa, ta không phải người trong lòng ngươi, ngươi say rồi."

Công chúa cười ha hả nói: "Ta không say. Ta biết, kỳ thực ngươi không thích nam nhân đúng không?"

"A?"

"Ta biết chẳng những ngươi không thích nam nhân, ngươi còn là anh hùng cao minh, được tôn thờ ở Tây Vực, nhất định có vô số mỹ nữ đầu hoài tống bão a."

Con ngươi công chúa khẽ đảo, mắt say mông lung nhìn ta, dường như ánh mắt là đôi tay ôn nhu nhẹ nhàng vuốt ve khuôn mặt ta. Giọng nói của nàng như trong mộng, thì thầm: "Ta không say, là ngươi. . . Tán thần tôn. . . Là ngươi. . ."

Ta nào nghĩ tới, lúc này lại bị nhìn thấu!

Tay không khỏi buông lỏng, công chúa trực tiếp nhào vào ngực ta.

Nhưng ta thấy thần sắc của công chúa, lại có cảm giác không thích hợp.

Mặt phấn ửng hồng, con ngươi oai hùng híp thành một đường, nhìn điềm đạm đáng yêu, nào có nửa phần anh khí.

Thân thể mềm mại nóng hổi, dường như không có xương cốt, dán sát vào lồng ngực ta. Công chúa thở ra hơi nóng, hai tay chợt mở, phanh cổ áo ta ra, đôi môi mềm mại nhẹ nhàng in lên. Một cái tiếp một cái, lưu lại dấu son môi nóng như lửa trên lồng ngực ta. Mặc dù vô tâm quyến rũ, lại càng câu hồn phách người.

Xúc cảm mềm mại đột nhiên biến mất, thay vào đó là hơi thở nóng như lửa, công chúa đang thì thào nói nhỏ.

"Ta không biết mình bị làm sao. Sau lần đầu tiên gặp ngươi, ta đã nhớ ngươi. Ta biết rõ không đúng. Ta là nhị công chúa của triều đình, ngươi là Tán thần tôn của Ma giáo. Nhưng ta không quên được ngươi."

Không phải lần đầu tiên, ta bị một nữ tử tuổi xuân thổ lộ gọn gàng dứt khoát như vậy. Nhưng bị công chúa mỹ nhân dán lên người thổ lộ yêu thương, ta hơi không chống đỡ được.

"Ta nhớ ngươi mỗi ngày, dáng vẻ ngày đó cứu ta, dáng vẻ ngươi vô địch thiên hạ. Ngươi ôm ta, ngươi thật ôn nhu, khi đó ta cảm thấy trời sập xuống cũng không sao. Bởi vì có ngươi bên cạnh ta, vô luận khó khăn gì ngươi đều có thể phất tay hóa giải, ta cảm thấy rất an tâm.

Xưa nay ta từng thích một người, nhưng đó là lần đầu tiên ta cảm thấy có người bồi tiếp ta, làm ta cảm thấy vô cùng yên tâm.

Nhưng khi ta nhìn vào mắt ngươi, ta lại run rẩy trong lòng, không ngăn được khổ sở. Trong đôi mắt của ngươi. . . Tràn đầy tịch mịch. Giống như có vô số cố sự thương tâm. Ta muốn hiểu rõ ngươi, ta muốn biết vì sao ngươi tịch mịch như thế."

". . . Công chúa, ta. . ."

Vậy mà ta không nói được câu 'Ta không phải là hắn'.

"Ta không biết đây có phải là yêu hay không. . . Ta không thạo những chuyện này. Nhưng lúc nào ta cũng nhớ ngươi. Bây giờ ta. . . Cơ thể thật khó chịu, ngươi có thể sờ ta không?"

Công chúa đột nhiên cầm tay ta, đặt lên đôi má tuyết nộn của nàng, chầm chậm vuốt ve. Công chúa điện hạ xưa nay oai hùng, bây giờ làm người thương yêu như tiểu động vật.

"Tay ngươi thật lớn. . ." Công chúa mông lung ngẩng đầu, si ngốc cười nói: "Đêm nay ngươi. . . Có thể yêu ta không?"

Ta thực sự không nhịn nổi nữa! Không đúng a! Chỉ uống say sao có thể như vậy a! Bình thường công chúa thận trọng vô cùng. Ngay cả chạm vào tay nhỏ, nàng cũng nổi giận a. Bây giờ chẳng những nhận lầm người, còn dính sát đòi hiến thân a.

Ta linh quang chợt hiện, lại là dâm dược kia a! Món thuốc nát này đã hết chưa, không phải vừa này công chúa không có chuyện gì sao? Nguyên lai công chúa cũng trúng độc, chỉ là nội lực thâm hậu, cho nên phát tác muộn hơn Tô Hiểu mà thôi a! !

Công chúa đã hoàn toàn coi ta là Tán thần tôn, dựa vào người ta không chịu rời đi. Mặc dù đích thực là ta. . . Nhưng vì sao ta vẫn thấy kỳ quái.

Công chúa bị mị dược ảnh hưởng, còn uống rượu tăng tốc máu chảy, cho nên không thể thu liễm mị thái, đã hành động theo dục vọng.

Ta còn chưa kịp nói, hai tay công chúa xiết chặt, kéo ta đang hoảng loạn qua.

Bốn môi kề nhau, ta chỉ cảm thấy dường như nhiệt độ trên môi còn nóng hơn mỹ nhân trong ngực.

Hai chân công chúa kẹp chặt, dường như cảm thấy toàn thân tê dại từng trận, chợt thấy rất xấu hổ, quạt ra một bạt tai.

"Ngươi, vì sao ngươi với ta. . ."

Oan uổng a! Vừa nãy là ngươi hôn a!

Hơn nữa, bây giờ ngươi coi ta là người trong lòng, đồng thời còn trúng độc a! Dưới tình huống này mà vẫn xấu hổ như thế a! Da mặt ngươi quá mỏng a!

Công chúa lại sợ đánh đau ta, thẹn thùng nói: "Ngươi, ngươi đừng cởi y phục ta. . . Được không?"

Ta não tàn nói: "Được, được, vậy chúng ta mặc quần áo."

Công chúa lắc đầu: "Ngươi, ngươi đi tắt đèn."

Ta phất tay ra một trận chưởng phong, dập tắt đèn đuốc.

Ta ôm công chúa đi tới giường, trong căn phòng đen như mực vang lên tiếng cười thẹn thùng như chuông bạc, còn có tiếng thở nặng nề của ta.

Thời gian chậm rãi trôi qua, trên giường dần dần im lặng, như vân thu vũ hiết.

Ngoài cửa sổ, một đôi mắt trong sáng đột nhiên dán vào, dường như muốn nhìn rõ chuyện xảy ra trong bóng tối.

"Lúc này mới đến a?"

Ta mở hai mắt, đột nhiên cười nói: "Ta chờ các hạ lâu lắm rồi."

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Saojoker
06 Tháng ba, 2019 21:51
Thế mà mình tưởmg sau này main với cả sự phụ hay thái sư thúc bị hành mà ?
Quang Anh Luong
06 Tháng ba, 2019 18:25
main mạnh nhất võ thôi :)) còn Tĩnh An mạnh nhất mưu lược, nên thằng main nó mới sợ
Hoaqin
06 Tháng ba, 2019 18:11
Truyện này thể loại vô địch văn nhé=))
Quang Anh Luong
06 Tháng ba, 2019 18:10
main mạnh nhất mẹ nó rồi
Saojoker
05 Tháng ba, 2019 22:06
Hình như cự long ban cổ manh hơn cả main đúng ko ad ?
Hoaqin
04 Tháng ba, 2019 18:53
Chương sau hơn 6k chữ, sợ rằng không hôm nay không edit kịp Quyển này toàn chương dài :(
dpnkbpvn
04 Tháng ba, 2019 04:21
Người ta dỗi nhau tý thôi :((
Quang Anh Luong
04 Tháng ba, 2019 00:01
Còn đang bị mắng sấp mặt kia kìa :))
Saojoker
03 Tháng ba, 2019 21:38
Dăm ba Tống gia tuổi lờ so với Tan Thần Tôn
Hoaqin
03 Tháng ba, 2019 21:31
Không phải đâu, sau này Y Nhân có kể cho main đó, quyển 9 là rõ
Hoaqin
03 Tháng ba, 2019 21:29
Nếu muốn chữa thì đập ngất rồi chữa cũng được mà =))
fatelod
03 Tháng ba, 2019 17:56
đọc tới chương mới nhất có thấy cây đao với bộ quyền nào đâu nhỉ
Quang Anh Luong
03 Tháng ba, 2019 17:32
Nhưng một đoạn thời gian khá dài lão Phi Chân núp ở Dạ La bảo mà? Đoạn thời gian đó Y Nhân cũng thực tập ở gần đó :/ Hay chả lẽ là Hàn sơn tự? :) ?
Hoaqin
03 Tháng ba, 2019 15:46
Thế thì mạch truyện không hợp lý lắm :(
Quang Anh Luong
03 Tháng ba, 2019 12:54
biết đâu hai đứa nó là một? :))
Quang Anh Luong
03 Tháng ba, 2019 12:52
khai cái con khỉ :)) chuẩn bị khai bỗng nổ lò thì how to khai? :))
Quang Anh Luong
03 Tháng ba, 2019 12:44
Ah đúng rồi, tay trái của lão đại có vấn đề gì không? Nghe bảo đứt gân các kiểu gần như bị phế, với ông Phi Chân thì đơn giản thôi nhưng mà ổng đang che dấu hành tung thì how to giở trò? :) ?
Quang Anh Luong
02 Tháng ba, 2019 18:41
khổ, thời tiết thay đổi :(( Ta dạo này đầu óc cũng choáng choáng váng váng. Mệt quá thì nghỉ không đăng chương mới mấy hôm cũng được, ko cần cố quá đâu :/
Hoaqin
02 Tháng ba, 2019 18:29
Mấy nay ốm sml bác ạ :(
Тruy Hồn
01 Tháng ba, 2019 23:50
Skill có Dạ Bộ, Dạ La Thiên Ti với Phích Lịch Lôi Thiên Bá. Hắc đao chưa khai phong chỉ có skill gõ =)) Dạ La Thiên Ti là tầm c300 thì phải.
fatelod
01 Tháng ba, 2019 23:07
mới đọc tầm 220c thì thấy trừ nội công ra võ công main chưa luyện được môn nào full: 1/2 thái cực quyền, 1/2 long trải thủ và 1/3 thái tổ quyền pháp :v
Saojoker
01 Tháng ba, 2019 22:13
Mong chương sau
Quang Anh Luong
01 Tháng ba, 2019 21:27
Bác ad sức khỏe thế nào rồi? :/
Quang Anh Luong
01 Tháng ba, 2019 03:13
Ah, có có có :)) hiện giờ lão Phi Chân đã dùng một bộ quyền pháp tự chế, một bộ võ công tự chế và đúc một thanh đao rất trâu bò :)) Quyền tên là Lôi Thiên Bá, ông Phi Chân chế ra lúc nhỏ, võ công thì chỉ có Dạ La Thiên Ti, Thất Vương Tuyến Phi Chân đã dùng 4 chiêu, còn đao thì... :))) Nói chung là Thái sư phụ bảo hung tính rất mạnh, nên ít dùng :))
Hoaqin
28 Tháng hai, 2019 20:34
Man lực vỗ vào thôi, chả bao giờ thấy main dùng skill cả =))
BÌNH LUẬN FACEBOOK