Nửa canh giờ sau, trong hoàng cung.
Tĩnh An công chúa nhẹ nhàng hạ bái, xinh đẹp cười nói.
"Nhi thần tham kiến phụ hoàng."
"Ha ha ha ha ha, tới tới tới, Tĩnh nhi đến. Dọn chỗ dọn chỗ, ngồi bên cạnh trẫm, để trẫm hảo hảo nhìn ngươi."
Hoàng thượng cười đến không khép miệng được.
Hoàng thượng là nữ nhi khống nổi tiếng thiên hạ. Nhưng trong chư vị nữ nhi, hoàng thượng thương yêu tam công chúa niên kỷ còn nhỏ nhất, quan tâm nhị công chúa suốt ngày bên ngoài phiêu linh giang hồ nhất. Nhưng nói đến hợp ý nhất, lại là đại khuê nữ của mình.
Tĩnh An công chúa nhã nhặn chu đáo, mỹ mạo ôn nhã. Mỹ danh cũng chấn động kinh thành, có danh xưng mỹ nhân đệ nhất kinh thành.
Đương nhiên Hồng Trang công chúa cũng là mỹ nhân hiếm thấy, nhưng một là nàng không thường tại kinh thành, thứ hai thích vũ đao lộng thương. Khó tránh thứ tự không bằng tỷ tỷ. Trái lại nếu chọn mỹ nhân đệ nhất võ lâm kinh thành, Hồng Trang công chúa phải đứng hàng đầu.
Khó được chính là Tĩnh An công chúa ôn nhu quan tâm, trong ba nữ nhi, chỉ có nàng thường trò chuyện triều chính đại sự với hoàng thượng, hoặc là tự tay nấu món ngon làm phụ thân vui vẻ.
Nếu nói, phương thức làm phụ thân vui vẻ của ba nữ nhi hoàng thượng không giống nhau.
Tam công chúa niên kỷ còn nhỏ ngang ngược tùy hứng, nhưng thích làm nũng nhất. Nhị công chúa không thích nói, đặc lập độc hành, nếu thấy nụ cười hiếm hoi của nàng, hoàng thượng sẽ cao hứng nửa ngày. Nhưng chỉ có trưởng công chúa Tĩnh An, hiểu chuyện nhất, biết phụ hoàng vất vả, mỗi lần tới chắc chắn mang bánh ngọt hoàng thượng thích ăn. Đồ ăn chỉ là thứ yếu, mấu chốt là lòng quan tâm. Cho nên hoàng thượng thích đại nữ nhi này nhất. Sau khi xuất giá, hàng năm Tĩnh An công chúa chỉ về kinh thành một lần, thời điểm còn lại chỉ ở Tĩnh An cung tại Hàng Châu. Dù hai địa phương gần nhau, nhưng hoàng thượng nhật lý vạn cơ, nữ nhi lại không thích hợp luôn về nhà ngoại. Cho nên quả thực hai cha con hồi lâu không gặp.
"Ngươi ở Hàng Châu quen chưa? Ngày trước nghe nói ngươi đi Tử Thánh sơn với thái hậu, có thu hoạch gì không?"
Tĩnh An công chúa gặp phụ thân cũng cao hứng một hồi, nói một ít chuyện lý thú với phụ thân. Tính cách nàng dịu dàng, không thích nói nhiều với ngoại nhân, nhưng có thể trò chuyện rất vui vẻ với người nhà.
Không bao lâu đã nói đến hôn sự của Hồng Trang công chúa.
"Chuyện này trẫm thấy Tĩnh nhi nói rất đúng." Hoàng thượng cười nói: "Trẫm hồ đồ rồi. Lúc nào cũng nghĩ làm thế nào để bóc lột giá trị từ trên người Kim Vương Tôn, đổi lãnh thổ Kim Ngân tông. Lại quên mất, một bộ đầu nho nhỏ, đệ tử phổ thông của Đại La sơn sao có thể so với tông chủ Kim Ngân Tông?"
"Nói thì nói như thế. . ."
Tĩnh An công chúa nghĩ đến ý chỉ muốn nàng hỗ trợ Kim Vương Tôn của thái hậu, dừng một lát. Nhưng nghĩ đến hạnh phúc của hoàng muội, vẫn nói: "Chuyện này cũng phải xem nhân phẩm đối phương thế nào. Tĩnh nhi chưa từng gặp người tên Minh Phi Chân, nhưng hôm nay Tĩnh nhi đi gặp Kim Vương Tôn, lại thấy nhân phẩm không tốt lắm. . ."
"A?" Hoàng thượng tức giận nói: "Hắn vô lễ với Tĩnh nhi?" Tiểu tử này sắp điên à? Nghiện đánh người Lý gia ta sao?"
Vung tay lên, hô: "Gọi Tuyệt Phong tam nhân trở về cho trẫm, giải quyết Kim Ngân tông trong đêm!"
"Không phải không phải."
Tĩnh An công chúa vội vàng khoát khoát tay, ôn nhu cười nói với đám thái giám vội vàng thành hỗn loạn phía dưới: "Các ngươi thật là, biết rõ phụ hoàng đang nói đùa, vì sao còn ồn ào như thế?"
Mấy thái giám cố ý chạy tới chạy lui tạo cảnh tượng náo nhiệt thấy nụ cười của Tĩnh An công chúa, đều gãi đầu ngượng ngùng cười.
"Ài hắc hắc hắc hắc hắc, công chúa điện hạ anh minh."
Tĩnh An bị chọc cho cười lên một tiếng, sau đó oán trách trợn mắt nhìn phụ thân: "Phụ hoàng cũng thế, chuyện lớn như vậy, sao có thể đùa kiểu này?"
"Nhiều ngày không gặp hoàng nhi, chỉ đùa một chút không ảnh hưởng toàn cục mà." Hoàng thượng cười ha ha một tiếng, sau đó lại hơi khẩn trương nói: "Nhưng Kim Vương Tôn kia, có làm gì Tĩnh nhi không?"
"Trái lại không làm gì Tĩnh nhi, nhưng hôm nay Tĩnh nhi đến làm khách nhà hắn, đạo tặc tới nhà hắn, Kim công tử cùng đám thủ hạ đều không phải đối thủ. Bị đánh đại bại, cuối cùng người kia còn gặp mặt Tĩnh nhi."
Hoàng thượng nghe đến có đạo tặc đã rất khẩn trương, nghe được đạo tặc kia một thân một người đánh bại Kim Vương Tôn cùng một đám thủ hạ của hắn thì càng kinh ngạc.
Nữ nhi mình không biết võ công nói hời hợt, nhưng hoàng thượng lại biết đây là chuyện khó khăn cỡ nào.
Có lẽ Kim Vương Tôn không phải cao thủ đỉnh cấp của Kim Ngân tông, nhưng cũng là cao thủ tuổi trẻ danh liệt thứ hai Thập Thất Giao Long a. Hơn nữa hắn là tông chủ, chắc chắn mang theo cao thủ tùy tùng có trình độ tương đương. Đạo tặc gì có thể một thân một người đánh bại rất nhiều cao thủ như thế a.
Lại nghe được thế mà đạo tặc kia gặp mặt nữ nhi, hoàng thượng bật thốt lên: "Người này có làm gì Tĩnh nhi không? Hắn đến nhà Kim Vương Tôn làm gì? Cấm quân làm ăn kiểu gì! Sao có thể để Tĩnh nhi gặp mặt loại người này, Vương Thổ Thủy, thống lĩnh cấm quân hộ giá là ai! ?"
Vương công công thò đầu ra, cười chân thành nói: "Bẩm hoàng thượng, là Long Tại Thiên thống lĩnh."
Hoàng thượng cả giận nói: "Lại là hắn! Trẫm cho hắn cơ hội còn không biết trân quý a? Lại hạ một cấp cho trẫm, lần sau tái phạm, điều đến Bắc Cương làm biên quân!"
"Phụ hoàng bớt giận." Tĩnh An công chúa thấy phụ thân tức giận vì mình, không nhịn được cười nói: "Ngài luôn như vậy, nếu giận quá hại thân thì sao?"
"Nhưng Long Tại Thiên này hắn, hắn. . . Ai, Tĩnh nhi, ngươi không biết chuyện hoang đường của hắn a."
Nhưng nhận ánh mắt quở trách của nữ nhi, vẫn không địch lại nói: "Vậy cũng đừng hạ, nhưng nói cho hắn biết, tái phạm thì điều đến Bắc Cương ăn đất."
"Vâng, hoàng thượng."
"Tĩnh nhi nói tiếp, người kia thì sao, không gây bất lợi cho ngươi chứ?"
Hoàng thượng quan tâm đến loạn, cũng không nghĩ ra nữ nhi an vị trước mặt mình, còn có thể xảy ra chuyện gì.
"Ngài đừng có gấp. Tĩnh nhi gặp mặt hắn, nhưng hắn quay người rời đi." Tĩnh An cười nói: "Ngài quên một đám cao thủ phò mã tự tay điều giáo bên người Tĩnh nhi, Tĩnh nhi không sợ."
"A, ra thế."
"Chỉ có điều. . ." Tĩnh An cau mày nói: "Kim Vương Tôn chọc phiền toái khắp nơi, lại dẫn đến giang hồ cừu gia thế này, đủ thấy nhân phẩm không đoan chính. Cho nên Tĩnh nhi mới nói nên khảo sát thêm một phen."
Hoàng thượng cũng bày tỏ đồng ý. Hắn rất có lòng tin với đại nữ nhi của mình, cộng thêm lòng yêu thương, một cách tự nhiên thấy Tĩnh An công chúa nói cái gì cũng đúng. Lại nói những chuyện khác.
Tĩnh An bỗng nói: "Đúng rồi, phụ hoàng có gặp phò mã?"
"Phò mã?" Hoàng thượng gãi đầu nói: "Cũng chưa từng nghe nói, làm sao? Phò mã lại đi xử lý sự vụ trên giang hồ?"
"Ân." Tĩnh An gật gật đầu, "Phò mã nói có việc phải xử lý ở Bắc Cương, phải đi. . . Đi lâu một chút."
"A, phò mã này thật bận rộn." Hoàng thượng sờ râu một cái, "Sau Nam Cương là Tây Vực, sau Tây Vực là Bắc Cương, sao ta cảm thấy phò mã luôn bôn ba bên ngoài a?"
Tĩnh An cúi đầu, lặng yên suy nghĩ, ngay cả phụ hoàng cũng không biết, hiển nhiên không phải đang thi hành mật lệnh phụ hoàng cho.
Nghĩ đi nghĩ lại, đứng lên. Lại suy tính tới vấn đề khác, bước chân không tự chủ được di động.
Hoàng thượng cười nói: "Tĩnh nhi a, gần đây ngươi sinh hoạt ở Hàng Châu -- Ài ài! Sao lại đi, trẫm còn chưa nói xong! Đứa nhỏ này, sao vẫn vội vã như thế."
Tĩnh An công chúa chưa nghe hết lời, người đã ra khỏi đại điện, một tay vuốt chiếc cằm trơn bóng, bắt đầu quay đầu nhỏ.
Chắc chắn phò mã đã tới kinh thành, chỉ là không tiện hiện thân.
Ta phải làm thế nào mới có thể gặp phò mã đây?
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
02 Tháng mười một, 2018 11:14
viết truyền hài kiểu gintama nhưng vẫn để quân quyền chí thượng
02 Tháng mười một, 2018 10:48
Trùng chương à. 133, 134.
01 Tháng mười một, 2018 18:29
:)) Đành rằng không biết mặt đã đành. chẳng lẽ tên cũng k biết nốt. Đường đường là Dạ La bảo chủ, còn là chưởng môn kế tiếp của 1 trong 3 đại tông phái giang hồ mà đến cả Hoàng Thượng còn k nhớ tên.:Quỳ
01 Tháng mười một, 2018 18:26
Cứ lần nào kết thúc chương kiểu ngầu lòi là chương sau lại thấy hụt hẫng vcl.:( cảm giác tác giả cho main giấu nghề nhưng mà đoạn nào k có ai xem thì cũng miêu tả đánh nhau đã 1 chút chứ
01 Tháng mười một, 2018 17:01
thời buổi khó khăn đừng nói là gái với trao kể cả ma nữ miễn là dáng ngon thì chén hết
01 Tháng mười một, 2018 17:00
quyết tâm đi ẩn cư làm viên chức nhà nước ăn với chờ chết mà
01 Tháng mười một, 2018 16:56
xem ra main không định nhúng tay vào triều chính.
01 Tháng mười một, 2018 16:56
Quỳ, chắc tác không dã man thế đâu
01 Tháng mười một, 2018 16:56
Căng thế, trai gái ăn hết à =))
01 Tháng mười một, 2018 14:13
Có khi là trap đấy. Có lẽ tác giả thích ăn mặn thì sao.
01 Tháng mười một, 2018 13:45
minh phi chân hóa chaos rồi không biết có ai nhận ra không nhỉ
01 Tháng mười một, 2018 13:13
giờ thì tô hiểu có là thứ gì ta cũng bất bất chấp , mọi người ai biết truyện dịch giống thế này không , giới thiệu mình với
01 Tháng mười một, 2018 07:56
lão thái y đã phán là gái chắc gái thật giả trai, nhiều khả năng là nhà họ tô không có con trai nên nuôi từ nhỏ tô hiểu như con trai để kế thừa dòng họ vụ này giống em kiếm sĩ trong gintama vãi
31 Tháng mười, 2018 22:40
9 thành là gái, 1 thành còn lại theo ý tác giả =))
31 Tháng mười, 2018 22:22
mẹ nó Tô Hiểu không phải nữ nhân thì là giống gì .
31 Tháng mười, 2018 22:14
truyện càng ngày càng hay
31 Tháng mười, 2018 12:30
Hay quá
31 Tháng mười, 2018 11:13
mua ở đâu vậy anh em. full truyện luôn hả
31 Tháng mười, 2018 10:35
truyện này có nhân vật nào bình thường đâu :))
30 Tháng mười, 2018 14:35
nguyên nhân tranh vương làm phản cướp ngôi có hơi bị đậu bỉ
30 Tháng mười, 2018 11:08
Thank
30 Tháng mười, 2018 07:54
lên mấy trang gốc của truyện bên tàu mua vip đọc
29 Tháng mười, 2018 20:23
Mình muốn đọc chương mới nhất thì vào đâu mua vip
29 Tháng mười, 2018 20:22
Truyện tốt đấy, bác cvt nếu gặp vấn đề scan ảnh ra txt xấu hoặc cần gõ lại thành txt tiếng trung để cv chuẩn thì có thể pm mình
29 Tháng mười, 2018 20:20
Tự đọc được nhưng phải scan ảnh
BÌNH LUẬN FACEBOOK