Mục lục
[Edit] Võ Lâm Chi Vương Thoái Ẩn Sinh Hoạt
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ánh trăng mênh mông, đêm đen rét lạnh.

Với ta thì hàn phong đánh tới lại vừa vặn.

Rất nhiều ngày không đi tản bộ thoải mái như thế, nhất là còn đuổi thỏ phía trước.

Ta nhìn bóng hình hối hả phía trước, tiếp tục đi theo.

Người áo đen kia quả nhiên khinh công cao tuyệt, chạy như bôn lôi, như gió táp, lúc trước hắn chạy trốn xé gió ầm ầm, thanh thế doạ người. Lúc này thật sự dùng tới công phu thật, hệt như bị gió bao trùm, không cần tốn sức phá vỡ khí lưu, mà dùng công pháp thần kỳ nào đó để hòa vào trong khí lưu, mượn gió tiến lên, thảo nào chạy nhanh như thế.

Nội công của hắn tinh thuần thâm hậu đến kinh ngạc. Vừa mới chạy mấy chục dặm với chúng ta, Hàn Mai tứ kiếm mệt mỏi muốn chết. Hắn vẫn có thể tăng tốc, mà còn vùi đầu chạy như điên, lúc này đã ở ngoài mấy chục dặm mà không hề thở mạnh.

Chúng ta chạy một canh giờ. Hắn không một mực lao lên, đồng thời cũng đi vòng quanh trấn Tàm Hồ. Lúc đầu chúng ta ở phía bắc trấn Tàm Hồ, lúc này lại ở phía nam. Nếu ta không biết nội tình, cũng khó tìm được tung tích của người này. Ai biết người này chạy như điên về phía bắc, nhưng một canh giờ sau, lại xuất hiện ở phương nam trấn Tàm Hồ?

Người áo đen chạy lâu như thế, vẫn không thấy thở dốc, nhưng trên người mồ hôi đầm đìa như nước sôi. Hắn vừa chạy vừa vận công, chân khí đi khắp toàn thân, phóng ra hàng loạt nhiệt lượng. Trong gió lạnh hơi nước bốc lên, vừa mới dừng lại, quanh người như lượn lờ khói mây.

Người áo đen dừng lại, hít sâu một hơi. Võ công hắn trác tuyệt, nội lực cao hiếm thấy, tuy vậy nhưng một canh giờ bão táp này cũng không dễ chịu. Chúng ta chạy hồi lâu đã tới bên hồ.

Người áo đen kia thấy khắp nơi không ai, trước mắt một mảnh ánh nước, dường như nghĩ gì đó. Hắn nhìn khắp nơi, lấy một mảnh lá sen lớn, vận lực cắt vào trong nước. Lấy nội lực của hắn, cái vận lực này có thể tạo nên tầng tầng sóng nước. Kỹ xảo vận lực của hắn vô cùng thần kỳ, lá sen cắt vào mặt nước, vậy mà như cắt vào vật hữu hình. Cổ tay lật nhẹ, nâng lá sen lên, vậy mà một miếng nước bị hắn cắt ra, giống như dao sắc cắt đậu hũ. Loại hiện tượng thần kỳ này không thể giải thích, lại có bí quyết. Cần dùng nội công và kỹ xảo vận lực tinh diệu thượng thừa, bọc toàn bộ dòng nước trong nội lực, cần cả tinh xảo và hùng hậu.

Võ công của người áo đen này mạnh hơn ta suy nghĩ, ta càng ngày càng muốn biết hắn là ai.

Người áo đen dội nước xuống, tưới từ đầu đến chân, đỉnh đầu bốc lên từng tia khói trắng.

Người áo đen thở dài một hơi, dường như thấy dễ chịu rất nhiều. Hắn lại nhìn trái ngó phải, chân khí phun trào, dường như quan sát xung quanh có người theo dõi hay không.

Ta cũng rất thức thời cố gắng hạ thấp tiếng ăn bánh đậu......

Hắn quan sát một vòng, yên tâm. Nhưng đáng chú ý là, hắn vận công một lượt rất nhanh, có thể thấy nội công thật sự tinh thuần. Sao trên giang hồ có nhân vật này mà ta cũng không biết. Vẫn phải đọc nhiều sách xem nhiều báo, học giỏi ngủ nhiều a.

Người áo đen thấy xung quanh không ai, rốt cuộc buông lỏng cảnh giác. Động tác của hắn vô cùng ngắn gọn, đi tới bên hồ, bắt đầu cởi quần áo dạ hành đã bị mồ hôi làm ướt. Quần áo dạ hành của hắn thiết kế không giống ta, chẳng những có áo khoác, còn có một món bên trong. Nhìn dáng vẻ kia, dường như muốn biểu diễn tráng nam đi tắm.

Phải chăng lúc này ta nên nhảy ra ngăn cản, nếu không cho dù lát nữa ra tay đánh ngất hắn. Cũng không thể để trần hắn ném ở dã ngoại.

Nhưng ta mới do dự một lát, động tác của người này lại mau lẹ, thoáng chốc đã cởi áo khoác xuống. Chỉ còn một món áo trong. Chỉ thấy cái áo trong này cũng đen nhánh, bó sát người, chính là một món đồ lặn. Đại khái định trốn theo đường thủy sau khi bị truy tung, chuẩn bị rất đầy đủ.

Mà ta cũng không mở miệng được.

Đồ lặn không để lộ cơ bắp mà hán tử kia giấu dưới áo đen rộng lớn, mà hiện ra một đường cong mịn màng như nước, vũ mị động lòng người. Bên hông đai lưng buộc chặt nhưng vẫn thừa ra. Đai lưng này không dài, nhưng không ngờ nàng thắt còn thừa. Có thể thấy eo rắn dưới đồ lặn tạo thành tỉ lệ tinh tế như nào. Người này trường thân ngọc lập, dáng người cao lớn hơn nam tử nhiều. Nhưng dưới quần áo lại là nữ thể rất mị hoặc.

Người áo đen này là con gái?

Miệng ta há thật to, nhưng cô gái này hoàn toàn không biết. Nàng đi về phía trước mấy bước, đã vào trong hồ. Mới đưa tay cởi nút thắt đồ lặn, nàng đưa lưng về phía ta, không biết làm động tác gì, ánh trăng liền chiếu rọi trên lưng ngọc trắng như tuyết của nàng. Cô gái này tuy khung xương lớn, nhưng thân thể không gây nên ấn tượng đầy đặn. Rèn luyện đầy đủ và quản lý cẩn thận khiến cơ bắp của nàng không sưng to, cũng không thô ráp khó coi, trái lại có cảm giác bách luyện thành cương, bó cơ trên người được nén thành những mặt phẳng xinh đẹp.

Nàng tiếp tục cởi xuống, đồ lặn không còn trên người, nàng nhẹ nhàng giơ lên bắp chân mảnh thẳng như ngọc, cởi sạch đồ lặn ra, động tác này rất có cảm giác thiếu nữ.

Nhưng tiếng lòng ta lại bị đôi chân dài của nàng hấp dẫn. Dáng người của nàng cao hơn xa cô gái bình thường, ngay cả nam tử hán cũng mặc cảm. Nhưng đôi chân ngọc này thì không thể tưởng nổi, có thể thấy vùng eo nàng cực cao, hơn xa nam tử bình thường, kỳ thực hơn phân nửa độ dài này đến từ trên đùi.

Nhìn một lúc, ngay cả ta cũng đỏ mặt. Vừa rồi chỉ chú ý tới đùi đẹp, lúc này mới trông thấy mông eo của cô gái này cũng đẹp vượt quá người thường. Tuổi nàng không lớn, nhưng có hai ngọn núi đẫy đà, như lê vịt chín mọng, chỉ là trắng nõn hơn xa, rung lên như tuyết lở.

Mà tuy động tác tắm rửa của nàng đâu ra đấy, nhưng lúc giơ tay ve tóc lại có nữ nhân vị mà người ngoài khó đạt được.

Ta không cẩn thận chú ý trên người nàng, dường như giác quan đột nhiên phóng đại gấp trăm lần,

Không biết vì sao nàng đột nhiên quay người, dường như muốn nhìn lên bờ để phòng có người đi tới, bị nhìn sạch sành sanh. Nhưng cái quay người này làm ta nhìn thấy hết......

Lược bớt 5000 chữ.

Nàng vốc lên một nắm nước hồ, tưới trên người mình, từ vai gáy đến xương quai xanh. Một đường trôi xuống, nước sạch chảy qua khe núi, như dòng suối nhỏ róc rách trong núi, đến khi trở về trong hồ.

Lúc này ta mới thấy rõ dáng vẻ của nàng, kết quả vừa nhìn thấy ta liền không nhịn được kêu lên.

"Ngọc Phi Diên! ?"

Trong nước, Ngọc Phi Diên như sư tử cái bị bừng tỉnh, lay động bờm tuyết, ánh mắt chứa sát khí.

"Ai?"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Đỗ Tiến Hưng
02 Tháng tám, 2019 16:28
Ad cho mk hỏi Truyện này có hậu cung ko vậy ?
Hoaqin
31 Tháng bảy, 2019 11:08
Sau này hốt một mẻ 3 chị em luôn
Hoaqin
31 Tháng bảy, 2019 11:08
Xe đẹp có mà lão, nhớ đoạn main thông não Lữ Dao Cầm không =)))
Quang Anh Luong
30 Tháng bảy, 2019 20:02
Ah cảm ơn chương mới nhá :)) Vất vả rồi :)
Quang Anh Luong
30 Tháng bảy, 2019 19:56
Khoan khoan khoan lão Hoa à, “...có người thích xe đẹp mĩ nhân”? Thời đấy á? :) ?
Quang Anh Luong
30 Tháng bảy, 2019 19:53
Hoàng thượng: Ngươi suýt lấy ta nữ nhi. Lão Phi Chân: Ngài nói nữ nhi nào? =)))) Best luôn :)) giờ còn mỗi tam công chúa là còn nhỏ quá lão ấy không động nổi :))
Quang Anh Luong
28 Tháng bảy, 2019 20:54
Thank lão :)) Edit vẫn ổn định ghê =)))
minh1912
28 Tháng bảy, 2019 00:29
hẳn là gác tiền đánh bạc thua chứ ai đi bán giá thế =)))
Quang Anh Luong
27 Tháng bảy, 2019 13:06
Lão Phi Chân đúng kiểu hồi nhỏ bị lừa quen rồi, lớn lên chai lỳ luôn :)) bị hố từ nhỏ đến lớn. Mà hai lão hoà thượng với đạo sĩ kia cũng nhàn rỗi kinh, bán Dịch Cân Kinh giá 5 đồng :))
Quang Anh Luong
25 Tháng bảy, 2019 19:29
Tem :))))
Hoaqin
25 Tháng bảy, 2019 10:41
Chung thuỷ thì nhầm rồi nhé, bộ này là hậu cung Ít nhất cũng 4 vợ
minh1912
24 Tháng bảy, 2019 21:43
ta tưởng chung thủy với MTV chứ
Quang Anh Luong
24 Tháng bảy, 2019 20:16
Thank lão Hoa :))
Quang Anh Luong
24 Tháng bảy, 2019 18:41
Vợ main thì nguy hiểm cái gì? :v
minh1912
23 Tháng bảy, 2019 19:15
đã tìm đc vậy là không còn nguy hiểm r
Quang Anh Luong
23 Tháng bảy, 2019 17:41
Chương mới :)) lão Tra Bỉ chém gió cấp thần thông cmnr :))
Quang Anh Luong
22 Tháng bảy, 2019 21:18
Cực khổ cực khổ -_- Bác cháy hết mình kinh :// dịch mấy cái này xong còn edit nữa, rồi lại nghĩ thời gian ước chừng hoàn thành :// thôi thì cứ thong thả bác ạ :)) Chỗ này cũng toàn người biết suy nghĩ, chậm tí cũng chả ai dám trách bác
Hoaqin
22 Tháng bảy, 2019 20:59
Mình có dịch phần Tân Xuân, cơ mà đợi đến lúc ấy thì lâu lắm =)) Nếu ngày 2 chương như trước thì phải gần năm, ngày 1 chương thì 2 năm, nghe đã dài rồi Chỉ hi vọng con tác không drop
Quang Anh Luong
22 Tháng bảy, 2019 20:16
Thank chương mới =))))
Quang Anh Luong
22 Tháng bảy, 2019 20:15
Tình hình là lão Hoa định dịch phần Xuân Thu không hay như lão Bún? ://
Quang Anh Luong
21 Tháng bảy, 2019 23:01
Uầg, bom hai chương :)). Vất vả vất vả :))
Hoaqin
21 Tháng bảy, 2019 12:29
Lúc ấy tác giả định end sớm quyển 12, cơ mà làm thế sợ ăn chửi nên kéo thêm hơn chục chương nữa
Quang Anh Luong
21 Tháng bảy, 2019 11:43
Lão Hoa ta hỏi tí? Sao mới tới chương 134 đã hết quyển 12 rồi? :/ ta xem bên kia tới chương 151 mới hết quyển 12 mà? ._.
Quang Anh Luong
20 Tháng bảy, 2019 21:53
Thank lão thớt :)) hôm nay cả ngày không dùng máy nên cứu giá hơi muộn :)))
Quang Anh Luong
19 Tháng bảy, 2019 21:35
Yup, chỉ có bọn Lư Sơn méo biết mình vừa suýt chết xong :)) Về sau thiếu chủ Lư Sơn còn thích nam chứ :)) gia môn bất hạnh :)))
BÌNH LUẬN FACEBOOK