Hai ngày nữa chính là ba mươi tết, để nghênh đón năm mới đến, kinh thành đã tiến vào trạng thái chuẩn bị chiến đấu, muốn hi sinh nửa năm chi tiêu của già trẻ cả nhà để phát quang phát nhiệt cho năm mới.
Có thể nói là, lão bách tính toàn kinh thành chuẩn bị cho một ngày này đã lâu, buôn bán đồ tết đã bắt đầu từ ba tháng trước. Hơn nữa, có người muốn mua đồ tết hi hữu không tiếc ngựa qua Quan Đông, thuyền sang Tây Hải, tất phải mang món đồ hãn hữu hiếm thấy nhất về để mọi người vui vẻ lúc năm mới, vậy thì càng phải bắt đầu chuẩn bị từ nửa năm trước. Có thể nói mấy tháng trước năm mới, lão bách tính toàn thành thậm chí toàn quốc đều đợi một ngày này. Muốn vùi tiền tài có hạn vào những chuyện muốn làm vô hạn.
Tây Vực từng có một thuyết pháp, hàng năm đều có một thời gian đặc biệt, lão bách tính Trung Nguyên như toàn thể phát bệnh. Một ngày này, vô duyên vô cớ, đột nhiên trên dưới cả nước ngập trong vàng son, hàng đêm sênh ca, kinh tế ngừng, toàn quốc bãi công. Một ngày này, hình như thẩm mỹ của lão bách tính toàn quốc rơi vào rãnh nước, không hẹn mà cùng thích mặc màu đỏ chót. Một ngày này, người đi trên đường phố, ngay cả đi cũng là khiêu vũ. Một ngày này, toàn bộ quốc gia như điên, mỗi ngày mỗi đêm đều đắm chìm trong đánh bạc và say rượu. Quả thực dọa sợ thương nhân Tây Vực tới đây. Một ngày này, chính là tết xuân của Trung Nguyên!
Tuy thuyết pháp này tràn đầy sự rập khuôn cứng đầu và kinh hoảng sau khi bị dọa cho trí lực hạ thấp của người Tây Vực, chẳng qua cũng không cách sự thật quá xa.
Bây giờ còn hai ngày là đến giao thừa, mọi nhà giăng đèn kết hoa, mặc áo đỏ đội nón xanh, bày ra tư thế có thể nghênh đón năm mới nhất. Đám hùng hài tử cùng đi trên đường với người lớn, hoan thanh tiếu ngữ, mạnh mẽ đâm tới, đụng vào người tuyệt không xin lỗi. Người qua đường cũng tập mãi thành thói quen, tươi cười nghênh đón, đá bọn hắn hai cước cũng coi như hết nợ.
Có thể nói cả kinh thành, đã là vận sức chờ phát động.
Trong hoàng cung càng phối hợp, hôm nay vẫn không dứt khói lửa, chỉ chốc lát, một ngôi sao sẽ bay lên bầu trời Kim Lăng cố đô, tuôn ra vạn đạo hào quang, dẫn bạo cảm xúc nhiệt liệt của lão bách tính. Tung bay trong không khí là niên vị náo nhiệt —— pháo, khói hoa, rượu, còn mơ hồ tung bay mùi thịt heo nướng với tỏi giã!
Vào ngày này, không chỉ gia đình lão bách tính bắt đầu ăn.
Rất nhiều đại hộ nhân gia phong hành tích thiện, phải có khuôn vàng thước ngọc dư khánh, từ hai ngày trước giao thừa, rộng mở đại môn, mở ra tiền viện, tiệc lễ có mấy chục ghế. Phàm là đi qua, hữu duyên, thích, vui vẻ, bất kỳ thân phận gì, đều có thể đi vào cùng bàn ăn cơm. Đồ ăn đưa ra như nước chảy, khách nhân tới lại đi, đi lại tới, yến hội như vậy phải bày đủ ròng rã ba ngày, náo nhiệt đến một khắc năm mới tới.
Trong không khí cả nước vui mừng này, chỉ có trong vòng ba thước xung quanh ta như bị đông cứng. Trong không khí có hàn khí khiếp người, ngay cả người đi qua ta cũng không nhịn được phải rùng mình.
Bên cạnh ta, có một đại cô nương dung mạo tuyệt diễm, vẻ mặt yên ả lạnh nhạt, nhẹ nhàng đi cùng ta. Mặt nàng giếng cổ không sóng, trong mắt lại cất chứa phẫn nộ sâu sắc. Đến nỗi, tuy có mỹ nhân làm bạn bên cạnh, nhưng không người qua đường nào nhìn ta bằng ánh mắt hâm mộ. Trái lại cảm thấy bầu không khí nơi này không tầm thường, ngày càng chịu khó tránh.
Tuy đáp ứng đi xem hội chùa cùng ta, nhưng bắt đầu từ khách sạn, Bạch tổng quản chưa từng nói một câu. Bầu không khí như tháng chạp hàn đông kết sương, một mạch im lặng.
Ta thử mở miệng.
“Ta......”
“Cút.
Hồi đáp ngắn gọn hữu lực, mạch suy nghĩ rõ ràng không sai sót, chỉ cần chấp hành theo phương án này, ta có thể nhanh chóng thu được xưng hào cặn bã nhất nhân gian......
Ban ngày ta ôm Bạch tổng quản vào ngực, trải qua một quá trình xung động dạng sử thi. Từ sau lúc đó, vẻ mặt Bạch tổng quản nhìn ta như đang nhìn thứ gì đó dơ bẩn.
Dọc đường, đi qua gánh hàng rong thú vị, hoặc là quầy ăn vặt ngon, ta hết sức lấy lòng không lưu dư lực.
Bạch tổng quản, nhìn này, ngươi từng thấy thứ này chưa, đây là......”
“Chết đi.”
“Đây là nhà giàu Kim Lăng, chúng ta có thể vào ăn......”
“Cút xa một chút.”
“Còn đây là......”
“Biến thái.”
“......”
“Sắc cẩu.”
“Đi chết.”
“Đi chết, đi chết.”
“Đi chết, đi chết, đi chết, xuống mười tám tầng địa ngục đi!”
Này! Nghe ta nói a! Lúc ta nói chuyện, nghe khó chịu mắng ta hai câu thì cũng thôi đi, vì sao ta không nói chuyện cũng bị mắng a! Hơn nữa đến phía sau đơn thuần là nguyền rủa a! Ngươi làm sao vậy! Bị ta hôn xong từ thái giám tiến hóa thành nữ vu sao! Khoảng cách nghề nghiệp hơi xa a!
Xem ra Bạch tổng quản thật sự tức điên, với thói quen nói chuyện ưu nhã của Bạch tổng quản, có thể nói đây là lần đầu tiên nói tục.
Thật không thể chịu nổi không khí này, đây không phải không khí đi dạo hội chùa, trái lại giống cảm giác đàm phán với lão đại hắc đạo trước đây a!
Ta không khỏi bật thốt lên.
“Đã là bằng hữu, ngươi cũng không thể cứ giận ta vì chuyện này a!”
“Bằng hữu?” Bạch Liên không thèm nhìn ta, “Cách ngươi đối xử bằng hữu thật là chân thành.”
Ngữ khí như là nói chuyện với ta cũng đã làm bẩn hai chữ hữu nghị, ký thị cảm ‘Ta coi ngươi là bằng hữu, ngươi lại muốn lên ta’ càng dày đặc......
“Ngươi nghe ta giải thích a! Cả sự kiện không phải như ngươi tưởng tượng.”
Bạch Liên dừng bước, ánh mắt như có thể giết người: “Vậy thì thế nào?”
Ta cũng chưa nghĩ ra giải thích thế nào, lầu bầu nói: “Ta nói, bởi vì ngươi thật xinh đẹp, ngươi tin không......”
Bạch Liên trợn tròn mắt hạnh: “Ngươi lặp lại lần nữa cho ta!”
Ta vội vàng khoát tay nói: “Không phải, không phải, không phải, ngươi nghe ta giải thích lần nữa.”
“Được, ngươi giải thích, ta nghe.” Bạch Liên khoanh hai tay, trợn đôi mắt to nhìn ta, nhất cử nhất động đều mị nhân, đầy nữ nhân vị, “Đây là lần thứ hai. Hôm nay ngươi lại......”
Dường như hai chữ ‘Hôn môi’ là từ ngữ xấu hổ không thể tuyên bố ra ngoài của Bạch tổng quản da mặt mỏng, nàng không thể nói ra, cắn cắn đôi môi như cánh hoa, oán trách mắng: “Tóm lại chính là như vậy, ngươi có gì muốn nói về hành động biến thái của mình?”
Ai là biến thái a!
Ta không cố ý a!
Cho dù là lần đầu tiên hay là lần thứ hai, ta đều không tận lực muốn hôn tới, nhưng khi đó dường như sâu trong thân thể có xung động ghê gớm, khiến ta không thể khống chế tay chân và miệng của mình. Đến khi ta lấy lại tinh thần, Bạch tổng quản đã suýt nữa té xỉu trong ngực ta.
Bạch Liên nghe xong giải thích của ta, vẫn là vẻ căm ghét: “Xung động? Không khống chế nổi? Đó không phải là biến thái sao?”
Không được cắt câu lấy nghĩa a! Đây là sai lầm về biểu đạt! Tuy rằng nói như vậy thật sự rất giống biến thái, nhưng ta không phải a!
Ta miệng lưỡi vụng về nói: “Ta nói là, ta không thể khống chế chính mình a!”
Bạch Liên nhíu mày, càng ghét bỏ: “Đó không phải là biến thái sao?”
Ta hết cách rồi, trực tiếp từ bỏ giải thích, cam chịu nói.
“Được được được, ta là biến thái được chưa. Ta cũng không biết mình làm sao. Có lẽ ta âm thầm thích ngươi từ lâu. Vừa sờ vào tay ngươi là hết cách, quả thực là không nhịn được muốn hôn ngươi.”
Ta nói như bắn liên thanh, không chú ý —— lúc này, mặt Bạch Liên như sắp cháy —— chút nào.
“Dù sao ngươi cũng không phản kháng, ta thấy hình như ngươi cũng cảm giác không tệ. Có lẽ hai chúng ta là Hồng Loan tinh động, thượng thiên mông triệu, vừa gặp gỡ liền thiên lôi dẫn ra địa hỏa, củi khô lửa cháy, đã xảy ra là không thể ngăn cản. Ta nói Bạch tổng quản, ngươi cũng đừng làm công công, dứt khoát đến Hộ bộ đổi quê quán, nữ trang xuất cung gả cho ta......”
“Ngươi! Miệng chó...... Không nhả ra ngà voi!”
Bốp một tiếng vang giòn, vang lên trên mặt ta.
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
02 Tháng tám, 2019 16:28
Ad cho mk hỏi
Truyện này có hậu cung ko vậy ?
31 Tháng bảy, 2019 11:08
Sau này hốt một mẻ 3 chị em luôn
31 Tháng bảy, 2019 11:08
Xe đẹp có mà lão, nhớ đoạn main thông não Lữ Dao Cầm không =)))
30 Tháng bảy, 2019 20:02
Ah cảm ơn chương mới nhá :)) Vất vả rồi :)
30 Tháng bảy, 2019 19:56
Khoan khoan khoan lão Hoa à, “...có người thích xe đẹp mĩ nhân”? Thời đấy á? :) ?
30 Tháng bảy, 2019 19:53
Hoàng thượng: Ngươi suýt lấy ta nữ nhi.
Lão Phi Chân: Ngài nói nữ nhi nào? =)))) Best luôn :)) giờ còn mỗi tam công chúa là còn nhỏ quá lão ấy không động nổi :))
28 Tháng bảy, 2019 20:54
Thank lão :)) Edit vẫn ổn định ghê =)))
28 Tháng bảy, 2019 00:29
hẳn là gác tiền đánh bạc thua chứ ai đi bán giá thế =)))
27 Tháng bảy, 2019 13:06
Lão Phi Chân đúng kiểu hồi nhỏ bị lừa quen rồi, lớn lên chai lỳ luôn :)) bị hố từ nhỏ đến lớn. Mà hai lão hoà thượng với đạo sĩ kia cũng nhàn rỗi kinh, bán Dịch Cân Kinh giá 5 đồng :))
25 Tháng bảy, 2019 19:29
Tem :))))
25 Tháng bảy, 2019 10:41
Chung thuỷ thì nhầm rồi nhé, bộ này là hậu cung
Ít nhất cũng 4 vợ
24 Tháng bảy, 2019 21:43
ta tưởng chung thủy với MTV chứ
24 Tháng bảy, 2019 20:16
Thank lão Hoa :))
24 Tháng bảy, 2019 18:41
Vợ main thì nguy hiểm cái gì? :v
23 Tháng bảy, 2019 19:15
đã tìm đc vậy là không còn nguy hiểm r
23 Tháng bảy, 2019 17:41
Chương mới :)) lão Tra Bỉ chém gió cấp thần thông cmnr :))
22 Tháng bảy, 2019 21:18
Cực khổ cực khổ -_- Bác cháy hết mình kinh :// dịch mấy cái này xong còn edit nữa, rồi lại nghĩ thời gian ước chừng hoàn thành :// thôi thì cứ thong thả bác ạ :)) Chỗ này cũng toàn người biết suy nghĩ, chậm tí cũng chả ai dám trách bác
22 Tháng bảy, 2019 20:59
Mình có dịch phần Tân Xuân, cơ mà đợi đến lúc ấy thì lâu lắm =))
Nếu ngày 2 chương như trước thì phải gần năm, ngày 1 chương thì 2 năm, nghe đã dài rồi
Chỉ hi vọng con tác không drop
22 Tháng bảy, 2019 20:16
Thank chương mới =))))
22 Tháng bảy, 2019 20:15
Tình hình là lão Hoa định dịch phần Xuân Thu không hay như lão Bún? ://
21 Tháng bảy, 2019 23:01
Uầg, bom hai chương :)). Vất vả vất vả :))
21 Tháng bảy, 2019 12:29
Lúc ấy tác giả định end sớm quyển 12, cơ mà làm thế sợ ăn chửi nên kéo thêm hơn chục chương nữa
21 Tháng bảy, 2019 11:43
Lão Hoa ta hỏi tí? Sao mới tới chương 134 đã hết quyển 12 rồi? :/ ta xem bên kia tới chương 151 mới hết quyển 12 mà? ._.
20 Tháng bảy, 2019 21:53
Thank lão thớt :)) hôm nay cả ngày không dùng máy nên cứu giá hơi muộn :)))
19 Tháng bảy, 2019 21:35
Yup, chỉ có bọn Lư Sơn méo biết mình vừa suýt chết xong :)) Về sau thiếu chủ Lư Sơn còn thích nam chứ :)) gia môn bất hạnh :)))
BÌNH LUẬN FACEBOOK