Mục lục
[Edit] Võ Lâm Chi Vương Thoái Ẩn Sinh Hoạt
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tô Hiểu phải ở với ta.

Lúc ấy ta vừa nghe được Tô Hiểu sẽ ở cùng hai sư đệ, lập tức quỷ thần xui khiến đổi ý.

Ta xác thực không yên tâm Tô Hiểu ở phòng ta, nhưng ta càng không yên tâm đám sư đệ của ta a.

Hai người bọn họ đều là cực phẩm gây bất ngờ a. Vạn nhất thấy Tô Hiểu xinh đẹp, không nhịn được giở trò thì sao? Ta không muốn thấy sư đệ sắp đến tuổi xây dựng sự nghiệp của mình bị bẻ cong a! Cho dù nhị sư đệ nhịn được, tính cách tứ sư đệ hoạt bát, nếu hắn không tim không phổi ngủ cùng Tô Hiểu thì nhịn thế nào được!

Ngay cả ta cũng không ngủ cùng Tô Hiểu đấy! !

Ách. . . Tự lấy mình làm tiêu chuẩn sao thấy là lạ. Ta cũng không muốn ngủ chung với Tô Hiểu, ta lo Tô Hiểu sẽ bị dọa sợ. Không sai, nhất định là như vậy.

Chờ ta đuổi đám Liễu Nguyên đi, lại nghĩ lý do qua loa cho nhị sư đệ, nói không ở chung là tốt cho bọn hắn. Ta cũng sợ hắn không giữ mồm giữ miệng nói ra quan hệ của ta với Thần Nguyệt giáo, cho nên không dám để Đường Dịch rời phòng.

Giải thích một hồi như vậy đã tốn một buổi chiều, bất tri bất giác mặt trời chiều ngả về tây, mây che kín trời.

Người trong phòng ta vừa đi hết, công chúa điện hạ cũng không nhịn được nữa.

Điện hạ khó khăn lắm mới được giải phóng hai chân, lập tức xuống giường đi một vòng, hoạt động thân thể.

"Giường của ngươi quá nhỏ."

Điện hạ vừa vận động giãn tay chân, cau mày nói: "Ngươi cao như vậy, nên bảo Y Nhân làm riêng cho ngươi một cái giường."

"Không phải giường lớn để ngủ ngon sao?" Ta cười nói: "Cho nên xưa nay lão đại không cho chúng ta dùng giường lớn. Chẳng những dễ ngủ nướng, còn dễ gây phiền toái."

Điện hạ hiếu kỳ nói: "Có thể gây phiền toái gì?"

Ta sờ mũi: "Mời cô nương nằm xuống phiền toái thôi."

"Lưu manh!" Gương mặt xinh đẹp của điện hạ ửng đỏ, cau mày nhàn nhạt nói: "Sau này, không cho nói lời như thế trước mặt ta."

Điện hạ không tự xưng bản cung, mà tự xưng 'Ta'. Điều này nói rõ, nàng vừa ra ngoài liền thoát ly thân phận công chúa. Tính tự giác thật không tầm thường.

"Điện hạ, không biết lúc nào Tô Hiểu qua, ngươi phải cẩn thận chút."

"Ta biết."

Điện hạ làm vận động giãn người, nhưng ánh mắt không tiếp xúc với ta. Dường như đang tức giận, lại như không muốn nói chuyện.

Thật ra điện hạ là người rất dễ ở chung, chỉ giữ lễ đoan chính mà thôi. Như vậy hẳn là ta chọc giận nàng a.

Tự ngẫm lại, tối hôm qua tiếp xúc thân mật với công chúa, cộng thêm hôm nay nhìn no mắt. Thực sự ta nhận không ít phúc lợi. . . Phải nói, đây cũng là lý do khiến điện hạ tức giận a.

Nếu không nói minh bạch chuyện này, sớm muộn cũng gây hoạ.

"Điện hạ, chuyện tối qua ta chưa giải thích rõ ràng."

Ta chỉnh lý chuyện tối qua, nói vắn tắt ra lần nữa. Lần này điện hạ chỉ lẳng lặng nghe, không biểu hiện cảm xúc ra ngoài.

"Tối hôm qua đích thực tại hạ tốn không ít thời gian truy đuổi người kia, nhưng không phải đuổi tới hừng đông như ta nói. Chủ yếu bởi vì điện hạ ngủ trên giường, lại chưa hết dược lực. Tại hạ lo lắng xảy ra chuyện gì đó. . ."

Ta thấy khuôn mặt điện hạ ửng đỏ, vội vàng nói: "Tối hôm qua ta không trở về, mà đi núi rừng ngoài thành, ngâm trong suối một đêm. Việc này thiên chân vạn xác, tại hạ có thể phát thệ."

Lúc này dường như điện hạ mới hơi hứng thú: "Ngâm suối một đêm, trong thời thiết lạnh như thế?"

"Ân. . ." Ta gãi gãi đầu, ngượng ngập nói: "Điện hạ phải biết, các ngươi đều bị loại dược vật này ảnh hưởng, sao tại hạ có thể vô sự? Tối hôm qua tại hạ phát nhiệt toàn thân, không thể không tìm địa phương mát mẻ nghỉ ngơi, đó là vì sao tối hôm qua tại hạ kiên trì không ngủ trong nha môn."

Hồng Trang công chúa là đại cô nương chưa xuất khuê các, không rõ chi tiết trong đó lắm. Cho nên, nhất thời không nghĩ tới vì sao ta trúng độc mà vô sự. Bây giờ bị ta điểm tỉnh, không khỏi hơi ngượng ngùng, lại hơi hối hận, dường như cảm thấy trước đó hơi oan uổng ta.

Điện hạ đánh giá ta một lúc, không biết đang suy nghĩ gì.

(Nơi này vốn là phòng hắn, tự ta muốn tới. Lại hại hắn chạy đi ngâm suối giữa mùa đông. Hắn vừa vào cửa, ta không đánh thì mắng, nếu không thì dùng đao đe dọa. Vừa nãy nhìn hắn giáo huấn người, tính tình cũng không nhỏ, may mà hắn không nói tiếng nào với ta, đều nhịn xuống)

Thời điểm mở miệng lại, ngữ khí của nàng đã khôi phục yên ổn cùng bình tĩnh lúc đầu.

"Ta đã biết, cứ để chuyện này trôi đi. Sau này không cần nhắc lại."

Chờ đã? Có thể chứ? Đây chính là nụ hôn đầu cùng lần đầu ngài bị sờ mó a. Ta còn tưởng ít nhất phải trúng ba Lưu Ly Đao a.

Vậy thì quá tốt rồi, nếu ở cùng phòng mà không nói tiếng nào, quả thực là muốn mạng ta a.

Không khí trong phòng nhẹ nhõm không ít, ta nắm chắc thời cơ hỏi.

"Điện hạ muốn ở chỗ ta đến kỳ hạn thí tuyển phò mã a?"

"Đương nhiên. Chắc chắn phụ hoàng đã phát tán cao thủ tìm ta khắp nơi. Một khi ta lộ diện, lập tức sẽ bị mang về cung, không thể ra ngoài nữa."

"Kỳ thực thí tuyển cũng chỉ là mười ngày sau, điện hạ an tâm ở trong cung cũng không sao. Chỗ Kim Vương Tôn, ta. . ." Nói được một nửa thì không nói nổi nữa. Điện hạ cũng hành tẩu giang hồ, ta không thể nói cho nàng ta đã đánh Kim Vương Tôn một trận, chúng ta đã rõ ràng nội tình của tiểu tử kia, căn bản không lo lắng a?

"Giao cho ngươi, ta không yên lòng."

Điện hạ thản nhiên nói: "Minh Phi Chân, không phải ta xem thường ngươi. Nhưng Kim Ngân tông là một phái, mà ngươi chỉ là một người. Đừng thấy Kim Vương Tôn bị vây ở phủ, không thể hành động mà chủ quan. Cũng bởi hắn bị kẹt ở hành quán, bản thân không thể ra mặt làm việc, ngược lại sẽ điều khiển tinh nhuệ Kim Ngân tông. Tuy võ công Kim Vương Tôn mạnh, nhưng so với cao thủ chân chính trong Kim Ngân tông, hắn còn kém một bậc. Có những người đó giúp hắn, trái lại mạnh hơn tự hắn hành động."

Nói thật đúng, đích thực A Hổ mạnh hơn Kim Vương Tôn.

Điện hạ nói: "Ta ở chỗ của ngươi, có thể nghiên cứu phương pháp đối phó hắn cùng ngươi, cũng có thể thuận tiện bảo hộ ngươi, hành động thuận lợi hơn nhiều."

"Vậy cũng đúng." Ta khoanh tay suy nghĩ một lát, tiếp lời: "Nếu cuối cùng ta thắng, ta sẽ thành vợ chồng với công chúa. Thử ở chung sớm cũng không tệ, đúng không?"

"A? Ngươi. . ." Điện hạ bỗng chốc hết chỗ nói, dường như cho tới bây giờ, vẫn chưa từng nghĩ sẽ có chuyện này. "Vì sao nói như vậy?"

"Không phải sao?" Ta nghi ngờ nói: "Nếu điện hạ giúp ta thắng Kim Vương Tôn, lại đề nghị giả thành thân, hẳn cũng nghĩ đến sau này chúng ta phải ở cùng nhau, sẽ còn gặp đủ loại chuyện. Không phối hợp ăn ý từ trước, sau này mọi người đều rất xấu hổ a?"

"A, a, đúng. . ."

Dường như điện hạ hoàn toàn không nghĩ tới chuyện này, rốt cuộc giả thành thân trong đầu nàng là thế nào a.

"Ta còn tưởng rằng. . . Ngươi vào phủ phò mã, ta về núi Nga Mi là được. . ."

Sao có thể a! Cho dù ngươi nóng vội trở về xông xáo giang hồ, cũng không thể vừa thành hôn liền lập tức trở về. Ngày thứ ba lại mặt có về xa như vậy sao!

"Tóm lại chúng ta phải phối hợp tốt, cũng phải có sự hiểu biết nhất định về sinh hoạt ăn uống mới được. Bằng không, chẳng nói đâu xa, ngài lộ ra ánh sáng cũng chỉ bị bắt hồi cung. Nếu ta bị biết tư tàng công chúa, tội lớn lắm a."

“Quỷ nhát gan, sao ngươi. . ."

Điện hạ còn chưa nói xong, ngoài cửa đột nhiên vang lên âm thanh thanh thúy.

"Minh đại ca, ta tới."

Tô Hiểu tới !

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Hoaqin
12 Tháng năm, 2019 18:41
Tác giả hiện thế, thứ 3 sẽ có chương mới nhé các bác
Quang Anh Luong
08 Tháng năm, 2019 21:49
Chả đến nỗi đấy đâu :)) chắc bí ý tưởng hoặc chán đời thôi
Hoaqin
08 Tháng năm, 2019 11:28
Tác lặn nửa tháng không sủi tăm luôn, vào group QQ cũng không thấy thông tin Chỉ mong nó không drop giữa chừng
Quang Anh Luong
08 Tháng năm, 2019 01:33
Ừ, chắc con tác cũng giở chứng nghỉ dài kỳ rồi =)))
Hoaqin
07 Tháng năm, 2019 21:23
Vẫn sốt bác ơi, mà làm xong rồi nên đăng luôn Đợt này nghỉ dài hạn thôi, sốt virus thốn vồn. Sắp tới còn thi cuối kỳ nữa Đợi tác giả trở lại mình cũng làm lại luôn là vừa
Quang Anh Luong
07 Tháng năm, 2019 20:39
Đỡ đỡ chưa mà đăng sớm thế bác? :-/
Quang Anh Luong
06 Tháng năm, 2019 18:19
Ốm ah bác? -_- chả thông báo làm se lo sốt vó. Cứ nằm nghỉ ngơi thoải mái đi =))) Đừng nói khỏe hẳn, có hứng thì hẵng làm, không cứ gắng gượng ra định kỳ quá xong ốm se lại lo :))
_someone
06 Tháng năm, 2019 17:14
Oạch. Bác ốm á. Thôi thì chúc bác tĩnh dưỡng sớm khôi phục 10 thành công lực.
Hoaqin
06 Tháng năm, 2019 08:53
Sốt nằm sml rồi bác ơi, chương mới làm được một nửa thì ngửa
Quang Anh Luong
05 Tháng năm, 2019 23:59
Thớt bận hay chương mới dài mà up lâu thế? :v
Quang Anh Luong
05 Tháng năm, 2019 23:58
Cả hai :v Với cả bác sẽ thấy vũ khí chính của lão Phi Chân =)))
_someone
05 Tháng năm, 2019 15:09
Ơ, có tới 18 chương chỉ nói về mấy trò bựa của mấy bố bạch vương thôi ấy hả bác. hay là sẽ nói về sự tích của cái tên Giang Nam đánh mặt vương của lão Phi Chân.
Quang Anh Luong
04 Tháng năm, 2019 23:03
18 chương :)))
_someone
04 Tháng năm, 2019 20:17
Thớt ới, kiểu này còn kéo dài nhiêu chap thế.
_someone
04 Tháng năm, 2019 20:16
tự dưng đang tươi sáng lại qua kiểu thế này đúng là ...
minh1912
03 Tháng năm, 2019 21:41
chương mới khó nuốt quá
Decepticon
02 Tháng năm, 2019 13:43
lâu rồi mới đọc một bộ hay thế này cám ơn cvter nhiều nhé ^^
Quang Anh Luong
30 Tháng tư, 2019 08:31
Hiểu rồi, thank thớt :)))
Hoaqin
30 Tháng tư, 2019 08:22
Ít nhất 2 ngày nữa mới có chương mới nhé các bác, chương này hơn 7k chữ với nội dung khá là đau não
Hoaqin
30 Tháng tư, 2019 08:19
Mình làm mỗi bộ này chứ không phải làm cả chục bộ cùng lúc như lão Bún Mà cv thì bạo chương nhanh lắm, có text thì laoox ấy làm một tuần bằng cả tháng của t
Quang Anh Luong
29 Tháng tư, 2019 23:14
Thớt cố làm bộ này đến khi end nha -_- lão Bún nói làm tôi sợ vãi chưởng :((
Quang Anh Luong
28 Tháng tư, 2019 22:30
Đùa mà thật, thật mà đùa =))
_someone
26 Tháng tư, 2019 23:49
"Nếu Minh Phi Chân là Dạ La bảo chủ, vậy chẳng phải Tĩnh An phò mã cũng có thể là Tán thần tôn? Hoàng thượng càng nghĩ càng thấy rất sai, cơ hồ cười ra tiếng" ôi cười bò.
Quang Anh Luong
24 Tháng tư, 2019 22:15
lão Bún hết tháng này có rảnh thật không đấy -_- đợi bom lâu kinh khủng :))
Hoaqin
24 Tháng tư, 2019 11:01
Học về muộn cộng chương dài bác ạ
BÌNH LUẬN FACEBOOK