Tô Hiểu phải ở với ta.
Lúc ấy ta vừa nghe được Tô Hiểu sẽ ở cùng hai sư đệ, lập tức quỷ thần xui khiến đổi ý.
Ta xác thực không yên tâm Tô Hiểu ở phòng ta, nhưng ta càng không yên tâm đám sư đệ của ta a.
Hai người bọn họ đều là cực phẩm gây bất ngờ a. Vạn nhất thấy Tô Hiểu xinh đẹp, không nhịn được giở trò thì sao? Ta không muốn thấy sư đệ sắp đến tuổi xây dựng sự nghiệp của mình bị bẻ cong a! Cho dù nhị sư đệ nhịn được, tính cách tứ sư đệ hoạt bát, nếu hắn không tim không phổi ngủ cùng Tô Hiểu thì nhịn thế nào được!
Ngay cả ta cũng không ngủ cùng Tô Hiểu đấy! !
Ách. . . Tự lấy mình làm tiêu chuẩn sao thấy là lạ. Ta cũng không muốn ngủ chung với Tô Hiểu, ta lo Tô Hiểu sẽ bị dọa sợ. Không sai, nhất định là như vậy.
Chờ ta đuổi đám Liễu Nguyên đi, lại nghĩ lý do qua loa cho nhị sư đệ, nói không ở chung là tốt cho bọn hắn. Ta cũng sợ hắn không giữ mồm giữ miệng nói ra quan hệ của ta với Thần Nguyệt giáo, cho nên không dám để Đường Dịch rời phòng.
Giải thích một hồi như vậy đã tốn một buổi chiều, bất tri bất giác mặt trời chiều ngả về tây, mây che kín trời.
Người trong phòng ta vừa đi hết, công chúa điện hạ cũng không nhịn được nữa.
Điện hạ khó khăn lắm mới được giải phóng hai chân, lập tức xuống giường đi một vòng, hoạt động thân thể.
"Giường của ngươi quá nhỏ."
Điện hạ vừa vận động giãn tay chân, cau mày nói: "Ngươi cao như vậy, nên bảo Y Nhân làm riêng cho ngươi một cái giường."
"Không phải giường lớn để ngủ ngon sao?" Ta cười nói: "Cho nên xưa nay lão đại không cho chúng ta dùng giường lớn. Chẳng những dễ ngủ nướng, còn dễ gây phiền toái."
Điện hạ hiếu kỳ nói: "Có thể gây phiền toái gì?"
Ta sờ mũi: "Mời cô nương nằm xuống phiền toái thôi."
"Lưu manh!" Gương mặt xinh đẹp của điện hạ ửng đỏ, cau mày nhàn nhạt nói: "Sau này, không cho nói lời như thế trước mặt ta."
Điện hạ không tự xưng bản cung, mà tự xưng 'Ta'. Điều này nói rõ, nàng vừa ra ngoài liền thoát ly thân phận công chúa. Tính tự giác thật không tầm thường.
"Điện hạ, không biết lúc nào Tô Hiểu qua, ngươi phải cẩn thận chút."
"Ta biết."
Điện hạ làm vận động giãn người, nhưng ánh mắt không tiếp xúc với ta. Dường như đang tức giận, lại như không muốn nói chuyện.
Thật ra điện hạ là người rất dễ ở chung, chỉ giữ lễ đoan chính mà thôi. Như vậy hẳn là ta chọc giận nàng a.
Tự ngẫm lại, tối hôm qua tiếp xúc thân mật với công chúa, cộng thêm hôm nay nhìn no mắt. Thực sự ta nhận không ít phúc lợi. . . Phải nói, đây cũng là lý do khiến điện hạ tức giận a.
Nếu không nói minh bạch chuyện này, sớm muộn cũng gây hoạ.
"Điện hạ, chuyện tối qua ta chưa giải thích rõ ràng."
Ta chỉnh lý chuyện tối qua, nói vắn tắt ra lần nữa. Lần này điện hạ chỉ lẳng lặng nghe, không biểu hiện cảm xúc ra ngoài.
"Tối hôm qua đích thực tại hạ tốn không ít thời gian truy đuổi người kia, nhưng không phải đuổi tới hừng đông như ta nói. Chủ yếu bởi vì điện hạ ngủ trên giường, lại chưa hết dược lực. Tại hạ lo lắng xảy ra chuyện gì đó. . ."
Ta thấy khuôn mặt điện hạ ửng đỏ, vội vàng nói: "Tối hôm qua ta không trở về, mà đi núi rừng ngoài thành, ngâm trong suối một đêm. Việc này thiên chân vạn xác, tại hạ có thể phát thệ."
Lúc này dường như điện hạ mới hơi hứng thú: "Ngâm suối một đêm, trong thời thiết lạnh như thế?"
"Ân. . ." Ta gãi gãi đầu, ngượng ngập nói: "Điện hạ phải biết, các ngươi đều bị loại dược vật này ảnh hưởng, sao tại hạ có thể vô sự? Tối hôm qua tại hạ phát nhiệt toàn thân, không thể không tìm địa phương mát mẻ nghỉ ngơi, đó là vì sao tối hôm qua tại hạ kiên trì không ngủ trong nha môn."
Hồng Trang công chúa là đại cô nương chưa xuất khuê các, không rõ chi tiết trong đó lắm. Cho nên, nhất thời không nghĩ tới vì sao ta trúng độc mà vô sự. Bây giờ bị ta điểm tỉnh, không khỏi hơi ngượng ngùng, lại hơi hối hận, dường như cảm thấy trước đó hơi oan uổng ta.
Điện hạ đánh giá ta một lúc, không biết đang suy nghĩ gì.
(Nơi này vốn là phòng hắn, tự ta muốn tới. Lại hại hắn chạy đi ngâm suối giữa mùa đông. Hắn vừa vào cửa, ta không đánh thì mắng, nếu không thì dùng đao đe dọa. Vừa nãy nhìn hắn giáo huấn người, tính tình cũng không nhỏ, may mà hắn không nói tiếng nào với ta, đều nhịn xuống)
Thời điểm mở miệng lại, ngữ khí của nàng đã khôi phục yên ổn cùng bình tĩnh lúc đầu.
"Ta đã biết, cứ để chuyện này trôi đi. Sau này không cần nhắc lại."
Chờ đã? Có thể chứ? Đây chính là nụ hôn đầu cùng lần đầu ngài bị sờ mó a. Ta còn tưởng ít nhất phải trúng ba Lưu Ly Đao a.
Vậy thì quá tốt rồi, nếu ở cùng phòng mà không nói tiếng nào, quả thực là muốn mạng ta a.
Không khí trong phòng nhẹ nhõm không ít, ta nắm chắc thời cơ hỏi.
"Điện hạ muốn ở chỗ ta đến kỳ hạn thí tuyển phò mã a?"
"Đương nhiên. Chắc chắn phụ hoàng đã phát tán cao thủ tìm ta khắp nơi. Một khi ta lộ diện, lập tức sẽ bị mang về cung, không thể ra ngoài nữa."
"Kỳ thực thí tuyển cũng chỉ là mười ngày sau, điện hạ an tâm ở trong cung cũng không sao. Chỗ Kim Vương Tôn, ta. . ." Nói được một nửa thì không nói nổi nữa. Điện hạ cũng hành tẩu giang hồ, ta không thể nói cho nàng ta đã đánh Kim Vương Tôn một trận, chúng ta đã rõ ràng nội tình của tiểu tử kia, căn bản không lo lắng a?
"Giao cho ngươi, ta không yên lòng."
Điện hạ thản nhiên nói: "Minh Phi Chân, không phải ta xem thường ngươi. Nhưng Kim Ngân tông là một phái, mà ngươi chỉ là một người. Đừng thấy Kim Vương Tôn bị vây ở phủ, không thể hành động mà chủ quan. Cũng bởi hắn bị kẹt ở hành quán, bản thân không thể ra mặt làm việc, ngược lại sẽ điều khiển tinh nhuệ Kim Ngân tông. Tuy võ công Kim Vương Tôn mạnh, nhưng so với cao thủ chân chính trong Kim Ngân tông, hắn còn kém một bậc. Có những người đó giúp hắn, trái lại mạnh hơn tự hắn hành động."
Nói thật đúng, đích thực A Hổ mạnh hơn Kim Vương Tôn.
Điện hạ nói: "Ta ở chỗ của ngươi, có thể nghiên cứu phương pháp đối phó hắn cùng ngươi, cũng có thể thuận tiện bảo hộ ngươi, hành động thuận lợi hơn nhiều."
"Vậy cũng đúng." Ta khoanh tay suy nghĩ một lát, tiếp lời: "Nếu cuối cùng ta thắng, ta sẽ thành vợ chồng với công chúa. Thử ở chung sớm cũng không tệ, đúng không?"
"A? Ngươi. . ." Điện hạ bỗng chốc hết chỗ nói, dường như cho tới bây giờ, vẫn chưa từng nghĩ sẽ có chuyện này. "Vì sao nói như vậy?"
"Không phải sao?" Ta nghi ngờ nói: "Nếu điện hạ giúp ta thắng Kim Vương Tôn, lại đề nghị giả thành thân, hẳn cũng nghĩ đến sau này chúng ta phải ở cùng nhau, sẽ còn gặp đủ loại chuyện. Không phối hợp ăn ý từ trước, sau này mọi người đều rất xấu hổ a?"
"A, a, đúng. . ."
Dường như điện hạ hoàn toàn không nghĩ tới chuyện này, rốt cuộc giả thành thân trong đầu nàng là thế nào a.
"Ta còn tưởng rằng. . . Ngươi vào phủ phò mã, ta về núi Nga Mi là được. . ."
Sao có thể a! Cho dù ngươi nóng vội trở về xông xáo giang hồ, cũng không thể vừa thành hôn liền lập tức trở về. Ngày thứ ba lại mặt có về xa như vậy sao!
"Tóm lại chúng ta phải phối hợp tốt, cũng phải có sự hiểu biết nhất định về sinh hoạt ăn uống mới được. Bằng không, chẳng nói đâu xa, ngài lộ ra ánh sáng cũng chỉ bị bắt hồi cung. Nếu ta bị biết tư tàng công chúa, tội lớn lắm a."
“Quỷ nhát gan, sao ngươi. . ."
Điện hạ còn chưa nói xong, ngoài cửa đột nhiên vang lên âm thanh thanh thúy.
"Minh đại ca, ta tới."
Tô Hiểu tới !
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
26 Tháng một, 2019 21:26
Đăng nhập vào là xem được mà bác
26 Tháng một, 2019 20:10
Ta muốn xem tô hiểu
26 Tháng một, 2019 20:10
Buồn thật chứ, mình cứ vô là nó hiện you do not have permission nên kh xem dc :((
26 Tháng một, 2019 18:11
Đã up thêm bộ ảnh giáng sinh, anh em vô link ảnh xem =))
25 Tháng một, 2019 20:04
bác dịch chầm chậm thôi :v truyện còn dài
25 Tháng một, 2019 19:56
Về nhà vật ra là xong =))
Vấn đề main nó không thích, chưa kể Tĩnh An bị đơ
23 Tháng một, 2019 20:32
Tĩnh An nghĩ sâu *** :v Không biết Phi Chân cưa nổi không đây
23 Tháng một, 2019 01:43
cho mình hỏi là tố vân bao nhiêu tuổi rồi ạ? mình đọc truyện tranh nên ko rõ lắm. Tố Vân lớn tuổi hơn hay do vai vế mà lớn hơn vậy ạ? trong đây có đề cập tuổi của Phi Chân với Tố Vân ko ạ?
21 Tháng một, 2019 22:59
ủa mình nhớ là Phi Chân mạnh hơn Tố Vân mà bạn nhỉ? Mình mới đọc truyện tranh thôi nên bạn có thể spoi mình một tí vì sao bạn lại nói là Phi Chân bị ăn hành ko ạ :3 cảm ơn bạn nhiều
20 Tháng một, 2019 20:33
Xuống kiếm tự cung, vô địch thiên hạ =))
20 Tháng một, 2019 19:36
Em thích cách suy nghĩ của bác :))
20 Tháng một, 2019 19:03
thì ra lão minh là lão tổ của quỳnh hoa bảo điểm, đứng giữa bầy mỹ nhân vẫn chịu đc, phải chăng đã...
20 Tháng một, 2019 13:23
Ta tổng hợp ảnh minh họa vào một topic
Mời anh em vào xem =))
http://www.tangthuvien.vn/forum/showthread.php?t=154832
19 Tháng một, 2019 22:33
Dùng Thiên Chu Ti chùi đ*t =))) lão Phi Chân chơi sang vỡi
19 Tháng một, 2019 20:58
thế thì ngày dịch 2 chương đến trc khi end đừng thổ huyết nhé, giữ gìn sức khỏe đừng ra đi sớm ông tác giả viết dài lắm
19 Tháng một, 2019 20:22
Nhanh thì một tiếng một chương hơn 2k chữ, chưa beta.
Lâu thì 2 tiếng một chương.
Tùy vào độ khó và dài nữa =))
19 Tháng một, 2019 20:02
một chương bình thường bác edit bao lâu thế?
19 Tháng một, 2019 02:36
Truyện càng ngày càng hấp dẫn, cứ tưởng cái arc này chỉ có xoay quanh vụ tuyển phò mã
18 Tháng một, 2019 20:29
2 chương gần 10k chữ, mệt kinh
17 Tháng một, 2019 22:53
cuộc chiến vô vọng giữa thằng ngu tỏ ra nguy hiểm gặp thằng nguy hiểm tỏ ra ngu
17 Tháng một, 2019 20:00
Trẻ trẫu là có thật :v
16 Tháng một, 2019 19:29
tsundere yandare các kiểu con đà điểu đủ hết
15 Tháng một, 2019 19:34
bó tay... giờ có khi hiến cái hộp cũng thắng..
14 Tháng một, 2019 20:43
khả năng cao ván này Phi Chân thua do hai thằng đệ tiếc tiền =)))
14 Tháng một, 2019 19:45
nghe giống trong phim của châu tinh trì thế nhỉ
BÌNH LUẬN FACEBOOK