Nói xong câu này, ta cảm thấy sát khí ở giường bên kia gia tăng mãnh liệt!
Nhịn xuống a điện hạ, chỉ thiếu chút nữa là có thể qua!
Nhưng ta bỗng thấy trên mặt phát lạnh, lại là Tô Hiểu phía trước, hai mắt to nhìn ta chằm chằm.
"Hạnh Hoa lâu? Hoa cô nương?" Tô Hiểu nói sáu chữ, từng chữ đều như băng châu rơi xuống đất, thanh thúy lạnh thấu xương, như sương đao bách thân. Thế mà sát khí của Tô Hiểu không thua điện hạ a!
"Minh đại ca, ta. . . Ta nghe không hiểu." Tô Hiểu sờ vành tai dễ thương trắng như tuyết, dường như đang kiểm tra có phải lỗ tai mình bị bệnh không, "Ngươi vừa mới nói, ngươi tìm Hoa cô nương, đặt trên giường ngươi?"
"Đúng a, đúng là như thế." Ta vuốt cằm: "Nhân sinh khổ đoản mà."
"Ngươi còn có mặt mũi nói ra! Xú, lưu, manh! !"
Tô Hiểu quơ lấy ấm trà trên bàn ném tới. Ta đón lấy, sau đó lại dùng thủ pháp tương tự bắt lấy sáu vật phẩm bay tới. Nhưng Tô Hiểu hoàn toàn không nguôi giận, cầm được vật nào liền dùng sức ném qua.
"Tốt a! Thời gian một tháng, ngươi học hư hỏng như vậy! Câu dẫn Hoa cô nương vào tận nha môn!" Tô Hiểu sắp tức điên, như mèo Ba Tư xù lông, hung ác nói: "Ngươi biết Lục Phiến môn chúng ta là địa phương nào không! Uổng công phó tổng đốc tốt với ngươi, cũng uổng công ta tốt với ngươi! Ngươi, ngươi biết cô nương trong kỹ viện đáng thương thế nào không! Vậy mà ngươi cũng học những tên bại hoại kia, đi khi phụ các nàng! Ta, hôm nay ta muốn đánh chết ngươi!"
Tô Hiểu thấy đồ vật không đập được ta, nhào tới vừa đánh vừa đạp. Mặc dù phấn quyền đánh vào người không đau, nhưng dáng vẻ dữ dằn của Tô Hiểu lại làm người ta sợ a! Đây chính là nguyên nhân được xưng là tàn bạo mỹ thiếu nữ a!
Ta hiếu kỳ nói: "Sao ngươi biết cô nương kỹ viện đáng thương a?"
"Mẹ ta nói!" Tô Hiểu tức giận nói: "Cô nương trong kỹ viện là nữ hài đáng thương nhất trên đời. Các cô nương vào trong đó đều sống không bằng chết, tất cả nam nhân đi kỹ viện không phải thứ tốt!"
Ta đã nói rồi, mặc dù Tô Châu nhiều danh uyển, chắc chắn Tô Hiểu chưa từng đi. Nếu không lấy tướng mạo của Tô Hiểu, còn chưa gọi cô nương đã được mời làm vai chính a.
"Chờ chút, chờ chút!"
Ta nắm tay nhỏ trắng nõn nà của Tô Hiểu. Bởi vì không tốn bao nhiêu thời gian, chúng ta đã thành hảo bằng hữu, cho nên ta chưa từng động thủ với Tô Hiểu.
Đây là lần đầu tiên. Ta đưa tay nắm chặt cánh tay Tô Hiểu, cảm giác mỏng manh, như mộng như ảo. Có xúc cảm không thể tưởng tượng nổi.
Vậy mà tay Tô Hiểu mảnh như thế. . . Mềm như thế?
"Tốt! Thật động thủ với ta!"
Tô Hiểu cực kỳ tức giận, lấy chân đạp, vứt sạch võ công chiêu số, toàn dùng mấy chiêu tiểu hài tử đánh nhau.
Lúc này từ dư quang, ta liếc thấy một khe hở xuất hiện trên màn giường, điện hạ hơi lộ mặt. Gương mặt xinh đẹp lạnh lùng lộ vẻ ranh mãnh, dường như muốn nói: Hừ, cho ngươi nói hươu nói vượn.
Trước mặt điện hạ, ta phải đóng vai võ công thấp kém không thể sử dụng truyền âm nhập mật, cho nên chỉ nháy mắt ra dấu để nàng vội vàng tìm chỗ trốn khác.
Điện hạ lại nói: "Ngươi phải bảo đảm Tô Hiểu không nhìn thấy gì, phòng quá nhỏ, bất luận động tác gì cũng có thể gây nghi ngờ."
Ta đang suy nghĩ phải làm thế nào, Tô Hiểu cả giận nói: "Ta muốn nhìn xem, là Hoa cô nương nào, mê ngươi đến thần hồn điên đảo. Ngay cả da mặt cũng không cần!"
Dứt lời thở phì phò đi vén màn giường.
Không thể được a tiểu cô nãi nãi! !
Ta chặn hông Tô Hiểu, ôm toàn bộ thân thể Tô Hiểu vào lòng, biến thành tư thế mặt đối mặt ôm ấp. Bình thường thì không sao, lần này ta mới chạm vào eo, Tô Hiểu đột nhiên nhảy dựng lên như bị bỏng. Đỏ bừng cả khuôn mặt, không dám tin nhìn ta.
Ta nhớ lúc mới vào cửa, Tô Hiểu cũng như thế, rốt cuộc xảy ra chuyện gì a.
Thừa dịp ta ôm lấy Tô Hiểu, công chúa điện hạ trên giường nắm thời cơ, lập tức phi thân ra. Nàng không lựa chọn xà nhà, đoán chừng thấy quá nhiều tro bụi. Bởi vậy tung người trốn vào một cái rương lớn đằng sau.
Bởi vì thường xuyên vơ vét đồ ăn thức uống từ phủ khố, cộng thêm đống Hắc Bạch Giám cùng y phục, ta cũng lười phân loại, dứt khoát làm cái rương cao gần một người đặt trong phòng. Điện hạ vừa ngồi sau cái rương, không ai nhìn thấy nàng.
Ta yên tâm, thong dong nói: "Vội cái gì! Ta nói trên giường có một nữ nhân, chẳng qua trên giường đã từng có một nữ nhân."
"Đã từng?"
"Đúng vậy." Ta nghĩa chính từ nghiêm nói: "Ta mời Hoa cô nương đến giúp điều tra một vụ án, hôm qua hỏi xong chuyện cần hỏi, người ta đã đi."
Tô Hiểu không dám nhìn ta, cúi đầu trong ngực ta. Ngập ngừng nói: "Hôm qua đã đi?"
"Đương nhiên."
Ta buông Tô Hiểu ra, mặc cho Tô Hiểu xem kỹ giường ta.
Chỉ thấy Tô Hiểu hơi do dự, đến một bước này lại hơi sợ, cẩn thận từng bước, đi qua xốc màn lên. Đương nhiên trên giường trống trơn.
Tô Hiểu ngẩn người nói: "Cô nương này. . . Thơm quá a."
"Không phải ngươi có bệnh thích sạch sẽ sao? Ta cho rằng chỗ nữ tử trăng hoa từng ngủ, ngươi không muốn ngủ. Nên không cho ngươi ngủ giường. Hơn nữa tận lực cách xa một chút."
"Thì ra vì vụ án a?"
Ta nghiêm túc nói: "Nếu không, ngươi cho rằng Minh đại ca mời Hoa cô nương đến làm gì?"
"Ta cho rằng ngươi. . ." Mặt Tô Hiểu lại đỏ lên.
"Còn có, sao hôm nay ngươi kỳ kỳ quái quái. Thấy ta liền đỏ mặt, làm sao vậy?"
Tô Hiểu cứng họng, lại như rất xấu hổ. Cuối cùng được ta cổ vũ, nói ra.
"Minh đại ca a, ngươi. . . Tối hôm qua, ngươi nằm mơ không?"
A? Nằm mơ?
"Không a."
Ta đã không ngủ ba ngày, vì phát tán tinh lực, tối hôm qua còn chạy vào núi đánh lão hổ a! Sao có thời gian nằm mơ.
"Sao vậy? Ngươi nằm mơ?"
Nghe được vấn đề của ta, mặt Tô Hiểu lập tức thành quả vải đỏ chót. Cho tới bây giờ, ta chưa từng thấy mặt ai có thể đỏ như vậy. Cảm giác nhiệt độ cực kỳ cao, nếu đặt trứng gà lên, nói không chừng có thể rán được.
Tô Hiểu nhăn nhăn nhó nhó, ánh mắt một mực nhìn xuống đất.
"Ta. . . Tối hôm qua, ta làm chuyện kỳ quái. . . Trong mộng ta. . ."
Tối hôm qua a. . . A? ! Tối hôm qua!
Ta đột nhiên minh bạch tất cả.
Tối hôm qua Tô Hiểu trúng xuân dược a! Cho nên chắc chắn có mộng xuân a! !
Ta nói muội tử, ngươi xem như một đêm trưởng thành a!
Chẳng qua. . .
"Mơ tới ai a?"
"Ài! Không có ai a!"
Tô Hiểu nhảy dựng lên như con thỏ trúng tên, liều mạng khua hai tay nói: "Không có không có, chỉ một mình ta!"
Vừa nhìn phản ứng hốt hoảng này là biết đang nói dối a! Căn bản không chỉ một mình ngươi đúng không! Chắc chắn ngươi mơ tới người khác đúng không!
Đột nhiên đầu óc ta hiện lên hình ảnh Tô Hiểu hải đường xuân thụy với điện hạ. Tối hôm qua, lúc mơ mơ màng màng, công chúa ngủ chung với Tô Hiểu a!
Không thể nào! Tô Hiểu, ngươi đẩy điện hạ trong mộng sao! Điện hạ chỉ dùng tay cũng có thể đẩy ngược ngươi bảy lần a! Thế mà đối tượng mộng xuân của ngươi là nàng sao!
"Khẳng định có người, chắc chắn ngươi mơ tới người nào đó phải không? Là ai? Dung mạo ra sao a!"
Nhưng Tô Hiểu không có phản ứng hoảng hốt, chỉ kinh ngạc nhìn ta. Sau đó mặt như phát sốt, quay đầu chạy tới chăn nệm dưới đất của mình.
Trước khi đi, che mặt nhỏ giọng nói một câu.
"Minh đại ca. . . Bại hoại. . ."
Ân?
Mặt ta đầy hắc tuyến.
. . . . . .
Chẳng lẽ. . . Mơ tới. . . Ta?
Đừng nói là ta à!
Đã nói huynh đệ tình thâm a! ! Thế mà trong mơ ngươi lên ta! ! Không đúng, nhìn biểu tình Tô Hiểu, chắc là trong mộng ta đẩy. . .
Hơn nữa, vì sao có chút cao hứng từ đáy lòng a, hỗn đản! !
Ta không thích nam nhân a! !
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
02 Tháng mười, 2019 17:22
Tô Lê tank 1 hit cho thanh niên Phi Hoa, giờ đang nằm nôn máu thành lít =))
02 Tháng mười, 2019 11:03
Lão Hoa :))) Lâu lắm không gặp :))
25 Tháng chín, 2019 14:47
Tem :)))
08 Tháng chín, 2019 18:22
Không sao :))) còn nhớ là tốt rồi
08 Tháng chín, 2019 12:26
Sorry anh em, đợt này thi kỳ hè cộng thêm bảo vệ báo cáo mệt thành cún nên không up chương được
08 Tháng chín, 2019 11:44
2 chữ ‘mất phí’
03 Tháng chín, 2019 11:53
Hi truyện này đc mà sao cvt ko thấy dịch nhỉ
01 Tháng chín, 2019 23:10
Sao lần này lâu thế bác? :v Bận ah? Hay ốm cmnr? -_-
28 Tháng tám, 2019 19:17
Thank :))
28 Tháng tám, 2019 19:16
Thớt ah? Up sớm vậy? :))) truyện còn dài, giữ sức giữ sức
27 Tháng tám, 2019 22:57
Thấy bảo su phụ vs lão sư phụ ba chiêu ko làm minh phi chân đứng dậy nghe hoang mang ghê
27 Tháng tám, 2019 19:09
Thank chương mới :))
27 Tháng tám, 2019 19:09
Bác up đúng lúc ta đang ăn :v
26 Tháng tám, 2019 00:58
Chương mới chương mới :)) lão Hoa vất vả ~ ^v^
26 Tháng tám, 2019 00:57
Một chín một mười đi :v Lão đấy trông bựa bựa mà trâu bò có số má đấy :// Không cần bật Chúc chiếu u huỳnh mà vẫn oánh ngang một con lục hung mới sinh
25 Tháng tám, 2019 18:45
bộ này ai cũng hài :v
25 Tháng tám, 2019 09:56
Ko thấy thằng sư phụ nó hiện hình nhỉ nghe nhiều ghê ko biết thằng nào hơn
24 Tháng tám, 2019 20:14
Thank thớit. Cứ tưởng Ngọc Phi Diên bá thế nào mới ngang cơ được với Minh Tố Vấn. Hóa ra là do não rỗng quá nên mới thế.
24 Tháng tám, 2019 16:12
Đọc đoạn oánh Bàn Cổ phê hơn, dù không nhắc nhiều lắm
24 Tháng tám, 2019 16:12
Thank :))
23 Tháng tám, 2019 19:32
lâu lâu đọc lại khúc Mpc đánh với ABLT cuốn vl
23 Tháng tám, 2019 15:56
Thank lão Hoa :))
22 Tháng tám, 2019 18:34
Chương mới :))
21 Tháng tám, 2019 13:01
Thank thớt :)) chuẩn bị nếm thử trứng xào cà chua của Hiểu :)))
20 Tháng tám, 2019 14:26
Tem nhá :3
BÌNH LUẬN FACEBOOK