Mục lục
[Edit] Võ Lâm Chi Vương Thoái Ẩn Sinh Hoạt
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trong phòng, Tô Hiểu trùm chăn như hài tử ốm yếu, chỉ lộ ra đầu nhỏ nói: "Minh đại ca a, hắn rất thích ăn, chỉ là không thu dọn, ta còn thường xuyên dọn phòng cho hắn. Bởi vì bây giờ ta ở với hắn mà."

Tuyệt Sắc cô nương —— Minh Tố Vấn đeo khăn che mặt, nhẹ nhàng cười nói: "Thì ra các ngươi ở chung sao?"

Một đôi mắt đẹp vô tình hay cố ý nhìn thoáng qua nóc nhà, Hồng Trang công chúa vừa trốn trên nóc nhà lập tức rời đi như mèo con, không dám quan sát, tim cũng đập ầm ầm: Nữ tử này thật lợi hại, hình như nàng biết ta ở đây.

Minh Tố Vấn nhìn qua nóc nhà trong giây lát, lúc này mới mỉm cười quay lại, nói với Tô Hiểu: "Không có chuyện gì, ngươi từ từ nói chuyện của Minh đại ca. Ta đều nghe, nhất là chuyện liên quan tới nữ nhân. . . Ngươi, từ, từ nói."

************

Cửa Lục Phiến môn đại viện.

Đường Dịch úp úp mở mở nói vài câu, lại muốn đi ra ngoài.

"Ngươi còn muốn ra ngoài?" Minh Phi Chân nháy mắt mấy cái: "Ngươi đừng nói với ta là hẹn Hoắc cô nương? Van ngươi nói ta không đúng."

"Đại ca, Thanh Nhi nàng. . . Ta nói là Hoắc cô nương, thật ra nàng là cô nương tốt. Ngươi đừng có thành kiến với nàng được không."

Minh Phi Chân giận đến suýt nhảy dựng lên: Câu đổi giọng vừa nãy là ý gì a! Ngươi muốn gọi nàng là Thanh Nhi đúng không! Căn bản là lược bớt cô nương, trực tiếp gọi người ta là Thanh Nhi đúng không! Ta thấy không bao lâu sau nàng sẽ gọi ngươi là Dịch ca ca a! Vương bát đản a! Ta bảo ngươi đi xử lý công vụ, ai bảo ngươi dụ dỗ vị hôn thê của người ta! Huống chi ta không có thành kiến với nàng, ta có thành kiến với ngươi a! Vì sao đang yên đang lành lại trải qua lễ trưởng thành ở Thiên Hương uyển a ngớ ngẩn! Phải biết tập tục bản triều, cho dù là vị hôn phu thê cũng có tam thư lục lễ, cũng được pháp luật bảo vệ.

Cho dù Kim Vương Tôn phải làm phò mã, nhưng phò mã nạp thiếp vốn không hiếm thấy, chỉ cần công chúa cho phép, Hoắc Thanh Nhi chính là thị thiếp của Kim Vương Tôn.

Mặc dù hiện nay, các ngành các nghề trong thiên hạ đều có nữ tử tham dự, nhưng nói tới hôn sự, lúc nào cũng rất xem trọng trong sạch của nữ tử. Người bình thường còn như vậy, huống chi là Kim Ngân tông hùng bá một phương. Không truy cứu thì thôi, nếu Kim Ngân tông thật muốn truy cứu, ngoại trừ gian phu dâm phụ, Đường Dịch cùng Hoắc Thanh Nhi căn bản chẳng là cái gì. Ngay cả hoàng thượng cũng không thể không làm chủ cho Kim Vương Tôn, nghiêm trị bọn hắn theo luật pháp.

Đường Dịch nói: "Từ đây đi Thiên Hương uyển cũng không gần, ta hẹn Hoắc cô nương lát nữa gặp nhau, không thể muộn."

Dứt lời ôm quyền, xiêu xiêu vẹo vẹo rời đi.

Minh Phi Chân thấy sắc trời không còn sớm, hắn còn có việc phải làm, chỉ đành lực bất tòng tâm, đứng cửa thở dài.

“Mới có một đêm mà đã dính lấy nhau. Ai, quả nhiên là nhất nhật phu thê bách dạ ân a. Nhìn người ta sầu triền miên, sao ta không có vận khí tốt như vậy. Muốn cưới nàng dâu cũng khó như thế. Thật là đồng nhân không đồng mệnh. . . Thái sư phụ nói ta phải cẩn thận nữ nhân cùng nam nhân, rốt cuộc có ý gì a?"

Đang nói dông dài, chợt nghe sau lưng có âm thanh mềm mại nói: "Cái gì nhất nhật phu thê bách dạ ân a?"

Minh Phi Chân không quá chú ý, thuận miệng nói: "Không phải là hai vợ chồng lên giường một ngày. . ."

Tai bỗng khẽ động, nghe được nội công người đến không yếu, còn đi con đường của Kỳ Lân vệ, cảnh giác quay đầu lại. Nhìn thấy Kỳ Lân vệ Tư Phủ cô nương, như một cọng cỏ non chập chờn trong gió, thân thể mềm mại trơn bóng không gió mà bay, sắc mặt khó coi đứng trong viện.

Hôm nay nàng mặc một bộ xiêm y xanh thẳm, nhìn qua trẻ hơn mấy tuổi. Khuôn mặt nàng vốn kiều mị động lòng người, thêm trang phục hôm nay, càng non như bóp một cái cũng có thể ra nước. Mặt nàng đỏ rực, như thiếu nữ thổ lộ tình ý nhưng bị cự tuyệt.

Trong đại viện, một đám người lập tức thò đầu ra nhìn, rối rít nói: "Ôi ôi, Minh Phi Chân lại gây chuyện, lúc này chọc cả Kỳ Lân vệ Tư cô nương."

"Ngươi nhìn cẩn thận chút, là chọc khóc, thằng này quả thật phong lưu."

Minh Phi Chân vội vàng quay lại quát: "Nhìn cái gì, có gì đáng xem! Mau cút mau cút!"

Sau đó liếc Tư Phủ: Sao lại tới! Coi đây là nhà mình sao? !

Nhưng Tư Phủ cô nương không nhìn Minh Phi Chân, kinh ngạc nhìn cánh cửa Đường Dịch vừa rời đi, dường như không biết vừa nãy buột miệng tra hỏi, cũng không biết mình đang nói với Minh Phi Chân.

"Hắn. . . Hắn đi chỗ nào?"

"Đi tìm nhân tình thôi."

Tư Phủ nghe xong lời của Minh Phi Chân, sắc mặt bỗng tái xanh.

Minh Phi Chân nhìn sắc mặt của nàng, lập tức hiểu rõ trong lòng: Đường Dịch đáng chết, ngươi gây phiền toái lớn như vậy cho ta, nhìn ta. . .

"Tư cô nương, ngươi không biết, tối hôm qua tiểu Đường của chúng ta đi Thiên Hương uyển. . ."

"Thiên Hương uyển?" Lúc này Tư Phủ mới quay đầu nhìn Minh Phi Chân, có thể thấy rõ sát khí giữa lông mày, "Ngươi kéo đi?"

Minh Phi Chân không nghĩ tới bị truy cứu trách nhiệm, nói quanh co: "A? Ách, ài, cái này. . . Không a."

Tư Phủ khinh bỉ nói: "Còn nói không phải! Người Kỳ Lân vệ chúng ta sớm biết thói quen của đám người các ngươi, ngươi là loạn nhất. Mỗi tháng đi Thiên Hương uyển nhiều lần, không phải ngươi còn có thể là ai?"

Minh Phi Chân sờ mũi, chột dạ nói: "Ta chỉ dạo chơi nếm lại một chút, mấu chốt là Đường Dịch không nghe lời, đá hắn đạp hắn cũng không chịu biến a, thế nào cũng phải theo. Tối hôm qua gặp được một cô nương xinh đẹp, một lần thành khách hàng, bây giờ còn muốn đi lần thứ hai a."

Nhưng Tư Phủ chỉ nghe được chữ mấu chốt, toàn thân run lên, chậm rãi nói.

Nhân tình xinh đẹp. . . Tên gì? Làm gì?"

Minh Phi Chân như tiên sinh kể chuyện ở quán trà, vỗ tay nói: "Phương danh của người ta là Thanh Nhi, chính là tú bà của Thiên Hương uyển!"

"Tú bà! ?"

Tư Phủ không thể tin vào tai mình.

Nữ tử gì sẽ làm tú bà trong kỹ viện?

Tại Kỳ Lân vệ, Tư Phủ quản vụ án phong hoá, hái hoa đạo tặc trên giang hồ rơi vào tay nàng đếm không hết. Nàng biết rất nhiều bí văn thanh lâu, nữ tử bình thường không thể sánh bằng. Nghe được Đường Dịch bụng đói ăn bừa, ngay cả tú bà cũng không buông tha. Tức giận đến thân thể mềm mại run rẩy.

"Ta. . . đi tìm hắn!"

Tư Phủ vừa muốn đi, Minh Phi Chân lập tức quát: "Chờ đã!"

Tư Phủ quay người lại, giơ bàn tay tú mỹ, khí thế hung hăng nói: "Ngươi định làm gì?"

Minh Phi Chân ngưng trọng tháo bội kiếm bên hông xuống, trân trọng đưa vào tay Tư Phủ, đặt vô cùng cẩn thận, giơ ngón cái lên, giao hội một ánh mắt hiểu ý với Tư Phủ.

"Vũ khí, tiện lợi."

Tư Phủ khẽ giật mình, mới gật đầu nói: "Có lòng, ngươi là người tốt!"

Nắm chặt vỏ kiếm, hình như vận năm thành công lực, suýt nữa bóp nát vỏ kiếm. Cũng do Thẩm Y Nhân Thẩm phó tổng đốc có cách quản lý Lục Phiến môn, phẩm chất vũ khí này tốt khỏi cần nói. Dùng vật liệu thép thượng hạng, ngay cả vỏ kiếm cũng không giống thói tục. Nếu không phải như thế, sợ rằng vỏ kiếm này còn đi lên con đường hôi phi yên diệt trước Đường Dịch.

Minh Phi Chân tấm tắc nhìn Tư Phủ lao ra ngoài như một cơn gió, trong miệng nói: "Đường Dịch a Đường Dịch, không phải ta có lỗi với ngươi. . . Tốt a, ta đúng là có lỗi với ngươi, hừ, ngươi làm gì được ta, nha hừ hừ, ai bảo ngươi câu dẫn nàng dâu của người khác. Ai, chẳng qua ta còn phải đi lão Hoàng để cải trang, chỉ hắn làm được tóc ta. Bạc của ta a. . ."

Minh Phi Chân nhớ tới chuyện lát nữa mình phải đối mặt liền thấy đau đầu, gãi đầu đi trên đường cái.

Tư Phủ cô nương cầm kiếm hùng hùng hổ hổ thẳng hướng Thiên Hương uyển, Minh Phi Chân cũng chậm rì rì đi giải quyết vấn đề tóc tai.

Nhưng Minh Phi Chân không biết, tiểu sư di hắn quan tâm nhất, vừa nói dứt lời với Tô Hiểu, hiện đang âm thầm đi theo hắn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Hoaqin
12 Tháng năm, 2019 18:41
Tác giả hiện thế, thứ 3 sẽ có chương mới nhé các bác
Quang Anh Luong
08 Tháng năm, 2019 21:49
Chả đến nỗi đấy đâu :)) chắc bí ý tưởng hoặc chán đời thôi
Hoaqin
08 Tháng năm, 2019 11:28
Tác lặn nửa tháng không sủi tăm luôn, vào group QQ cũng không thấy thông tin Chỉ mong nó không drop giữa chừng
Quang Anh Luong
08 Tháng năm, 2019 01:33
Ừ, chắc con tác cũng giở chứng nghỉ dài kỳ rồi =)))
Hoaqin
07 Tháng năm, 2019 21:23
Vẫn sốt bác ơi, mà làm xong rồi nên đăng luôn Đợt này nghỉ dài hạn thôi, sốt virus thốn vồn. Sắp tới còn thi cuối kỳ nữa Đợi tác giả trở lại mình cũng làm lại luôn là vừa
Quang Anh Luong
07 Tháng năm, 2019 20:39
Đỡ đỡ chưa mà đăng sớm thế bác? :-/
Quang Anh Luong
06 Tháng năm, 2019 18:19
Ốm ah bác? -_- chả thông báo làm se lo sốt vó. Cứ nằm nghỉ ngơi thoải mái đi =))) Đừng nói khỏe hẳn, có hứng thì hẵng làm, không cứ gắng gượng ra định kỳ quá xong ốm se lại lo :))
_someone
06 Tháng năm, 2019 17:14
Oạch. Bác ốm á. Thôi thì chúc bác tĩnh dưỡng sớm khôi phục 10 thành công lực.
Hoaqin
06 Tháng năm, 2019 08:53
Sốt nằm sml rồi bác ơi, chương mới làm được một nửa thì ngửa
Quang Anh Luong
05 Tháng năm, 2019 23:59
Thớt bận hay chương mới dài mà up lâu thế? :v
Quang Anh Luong
05 Tháng năm, 2019 23:58
Cả hai :v Với cả bác sẽ thấy vũ khí chính của lão Phi Chân =)))
_someone
05 Tháng năm, 2019 15:09
Ơ, có tới 18 chương chỉ nói về mấy trò bựa của mấy bố bạch vương thôi ấy hả bác. hay là sẽ nói về sự tích của cái tên Giang Nam đánh mặt vương của lão Phi Chân.
Quang Anh Luong
04 Tháng năm, 2019 23:03
18 chương :)))
_someone
04 Tháng năm, 2019 20:17
Thớt ới, kiểu này còn kéo dài nhiêu chap thế.
_someone
04 Tháng năm, 2019 20:16
tự dưng đang tươi sáng lại qua kiểu thế này đúng là ...
minh1912
03 Tháng năm, 2019 21:41
chương mới khó nuốt quá
Decepticon
02 Tháng năm, 2019 13:43
lâu rồi mới đọc một bộ hay thế này cám ơn cvter nhiều nhé ^^
Quang Anh Luong
30 Tháng tư, 2019 08:31
Hiểu rồi, thank thớt :)))
Hoaqin
30 Tháng tư, 2019 08:22
Ít nhất 2 ngày nữa mới có chương mới nhé các bác, chương này hơn 7k chữ với nội dung khá là đau não
Hoaqin
30 Tháng tư, 2019 08:19
Mình làm mỗi bộ này chứ không phải làm cả chục bộ cùng lúc như lão Bún Mà cv thì bạo chương nhanh lắm, có text thì laoox ấy làm một tuần bằng cả tháng của t
Quang Anh Luong
29 Tháng tư, 2019 23:14
Thớt cố làm bộ này đến khi end nha -_- lão Bún nói làm tôi sợ vãi chưởng :((
Quang Anh Luong
28 Tháng tư, 2019 22:30
Đùa mà thật, thật mà đùa =))
_someone
26 Tháng tư, 2019 23:49
"Nếu Minh Phi Chân là Dạ La bảo chủ, vậy chẳng phải Tĩnh An phò mã cũng có thể là Tán thần tôn? Hoàng thượng càng nghĩ càng thấy rất sai, cơ hồ cười ra tiếng" ôi cười bò.
Quang Anh Luong
24 Tháng tư, 2019 22:15
lão Bún hết tháng này có rảnh thật không đấy -_- đợi bom lâu kinh khủng :))
Hoaqin
24 Tháng tư, 2019 11:01
Học về muộn cộng chương dài bác ạ
BÌNH LUẬN FACEBOOK