Mục lục
[Edit] Võ Lâm Chi Vương Thoái Ẩn Sinh Hoạt
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Lão tử liều mạng với ngươi!"

Tuyết càng lúc càng lớn.

Bên ngoài Ngự Thư phòng, trong tuyết phong như chướng bích, tiếng quát thảm của Nam Tuấn Phi vô cùng thê lương. Không biết đây đã là lần thứ mấy hắn bị quyền phong chưởng kình của Hổ Phách đánh bại. Nhưng hắn vẫn cắn chặt hàm răng, vận « Thông Nguyên Thổ Khí Thiên », tích lũy khí lực đứng lên lần nữa.

« Thông Nguyên Thổ Khí Thiên » trị liệu nội thương rất thần hiệu. Nam Tuấn Phi tập luyện nhiều năm, tu vi tinh thục, nếu muốn so trường lực với hắn, có lẽ Phục Tượng cũng không thể thắng hắn. Nhưng « Thông Nguyên Thổ Khí Thiên » cũng không phải vạn năng. Nội thương có thể chữa trị, nhưng nội lực chân khí bị tiêu hao thì không thể bù đắp.

Theo mỗi lần tiêu hao.

Hiệu quả chữa thương của Nam Tuấn Phi cũng giảm dần. Từ lúc bắt đầu có thể khôi phục tám thành rồi năm thành, rồi ba thành. Đến bây giờ hắn chỉ còn khí lực để miễn cưỡng đứng lên như người bình thường mà thôi.

Nhưng hắn vẫn đứng lên, dù biết rõ đối phương là đối thủ không thể đánh bại. Hắn vẫn một lần lại một lần phát động tiến công. Nếu không phải Nam Tuấn Phi chẳng tốt đẹp gì, một màn này đúng là có chút cảm động.

Hổ Phách cảm thấy nhàm chán sâu sắc, nhìn Nam Tuấn Phi nằm dưới đất, trong lòng lại suy nghĩ những chuyện khác.

Nam Tuấn Phi sớm đáng chết.

Hoàng thượng hạ lệnh có thể giết hắn, mà bây giờ hắn cũng không còn sức chống cự. Hổ Phách muốn giết hắn chỉ là tiện tay mà thôi.

Hổ Phách không giết hắn, không phải vì chơi địch, hắn giữ mạng Nam Tuấn Phi lại, là để chờ cao thủ Sát Liên xuất hiện. Hổ Phách ở Quân Vương trắc đã lâu, phụ trách nhiều công tác tình báo cơ mật. Mà hắn lại là cận vệ của hoàng thượng, vì vậy hắn rất quan tâm đến tin tức của Sát Liên, tổ chức có khả năng nguy hại trực tiếp đến sự an toàn của hoàng thượng.

Minh Đồ có thể trở thành tổ chức sát thủ thứ hai Sát Liên trong sáu năm ngắn ngủi, tuyệt không phải là may mắn.

Thủ hạ bọn hắn có không ít người, nhưng chỉ có bốn người được xưng là thủ lĩnh.

Cuồng Thiên Phục Tượng, Vũ Dạ Chung Ngưng.

Vũ Dạ Nam Tuấn Phi ở đây. Nhưng hắn nghe nói sở trường của Vũ Dạ không phải võ công, mà là khinh công ám khí. Đại khái ăn khớp với cách hắn xuất thủ. Về phần Chung Ngưng thì nổi tiếng vì hắn hung tàn háo sắc, trái lại bản sự không lớn.

Nhưng chủ yếu là hai người Cuồng Thiên cùng Phục Tượng. Nghe nói, người nào cũng là nhân vật làm cho bạch đạo võ lâm đau đầu. Thân phận của bọn hắn thần bí, bình thường ẩn hiện ở đâu cũng vô pháp biết được.

Phục Tượng là cao thủ nội gia chưởng lực, nghe nói nội lực đã mạnh ngang cao thủ đặc cấp. Nếu thế, Phục Tượng là cao thủ cùng cấp với Hổ Phách hắn, chỉ là ai mạnh ai yếu, không đánh một trận không biết được.

Cuồng Thiên thì phi thường thần bí. Người thấy qua hắn cơ hồ đều đã chết, chỉ biết là dường như võ công của hắn còn trên Phục Tượng. Nhưng không ai biết hắn dùng võ công gì, chỉ biết hắn dùng một thanh kiếm. Một thanh lợi kiếm thổi tóc cũng đứt.

Trong mắt Hổ Phách, Nam Tuấn Phi đã là một người chết. Nhưng một bộ thi thể vẫn khác một kẻ hấp hối sắp chết. Một Nam Tuấn Phi sắp chết có thể làm con tin, một bộ thi thể thì không được.

Hổ Phách không biết Phục Tượng đã bị bắt, chỉ nói một mình hắn đảm nhiệm hộ vệ ở đây, dĩ nhiên là muốn bảo vệ hoàng thượng chu toàn. Nếu hắn không địch nổi Cuồng Thiên Phục Tượng, còn có thể dựa vào con tin đánh cược một lần.

Bây giờ Nam Tuấn Phi đã gần chết, dáng vẻ thoi thóp, hẳn cũng không thể thành hoạn. Hổ Phách nhìn xung quanh, nhưng mãi không thấy viện thủ Nam Tuấn Phi đề cập tới.

"Hổ Phách, người này sao rồi?"

Thanh âm trầm ổn từ đối diện truyền đến, Hổ Phách ngẩng đầu lên, thấy hoàng thượng đã đợi đến mất kiên nhẫn, đang từ Ngự Thư phòng đi tới. Bây giờ gió tuyết đầy trời, bước chân của hoàng thượng lại hết sức vững vàng.

Hoàng thượng nhìn Nam Tuấn Phi trên mặt đất nói: "Người này gian trá giảo hoạt, lợi dụng thân phận hoạn quan ẩn nấp mười mấy năm bên cạnh trẫm, vừa nghĩ đã làm cho người không rét mà run."

Hổ Phách cung kính nói: "Hoàng thượng yên tâm, võ công người này kém xa thần. Vừa rồi đã giáo huấn một trận, nhưng hắn hắn từng triệu hoán viện quân, thần nghĩ trong Minh Đồ hắn có thân phận đặc thù, đủ để lợi dụng."

Hoàng thượng mỉm cười nói: "Bắt giữ hắn uy hiếp sát thủ Minh Đồ a? Chủ ý này không tệ, Hổ Phách, ngươi càng ngày càng tiến triển. Sau ngày hôm nay, trẫm muốn phong ngươi. . ."

Lời còn chưa nói hết, Nam Tuấn Phi đột nhiên nhảy lên, hung tợn nhào về phía hoàng thượng.

"Hôn quân xem chưởng!"

Nam Tuấn Phi nén một hơi cuối cùng, nằm trên mặt tuyết băng lãnh nhẫn nại hồi lâu, dùng toàn bộ khí lực vào một chiêu này. Một chiêu này vượt qua dự tính của Hổ Phách, quả nhiên thu được kỳ hiệu. Hai tay Nam Tuấn Phi đã bóp vào hai vai hoàng thượng, thiếu chút nữa là đến yết hầu.

"Hừ!"

Nói thì chậm mà xảy ra thì nhanh, hoàng thượng hừ lạnh một tiếng, phất tay một cái, giữ hai tay Nam Tuấn Phi, tiếp theo tay phải khẽ cong, một chưởng uy lực to lớn bay qua. Bởi vì hai tay bị giữ, Nam Tuấn Phi vốn phải bay ra lại không thể. Thân thể nhận một kích này, lập tức ngũ tạng cuồn cuộn, nội tạng như lệch vị trí, đau đến vã mồ hôi trán, không ngừng nôn ra máu.

"Ngươi, ngươi. . ."

Hoàng thượng cười lạnh một tiếng: "Không ngờ dược hiệu của thuốc tê đã hết, võ công trẫm phục hồi như cũ sao!"

Hoàng thượng nghĩ đến người này lừa trên gạt dưới, ở bên người mình nhiều năm như vậy. Trong lúc đó còn ra ngoài làm sát thủ, hôm nay càng là cực kỳ vô lễ. Nhớ tới mình từng truyền « Thông Nguyên Thổ Khí Thiên » của thái tổ cho hắn, càng tức giận trong lòng.

Càng nhìn càng thấy ghét cay ghét đắng, nặng nề hừ một tiếng, một tay thu một tay vỗ, đẩy ra một chưởng. Đẩy Nam Tuấn Phi bay mấy trượng như khối bùn nhão, lộn mấy vòng trên mặt đất. Nếu không phải nhớ hắn còn có tác dụng, một chưởng này đã lấy tính mệnh của hắn.

Nam Tuấn Phi bị thương cực nặng, nhưng vẫn bảo trì mấy phần thanh minh: Nếu thủ lĩnh nhà ta đến, nếu thủ lĩnh nhà ta đến, các ngươi một tên cũng không thoát! !

Trong lúc hoảng hốt, nhìn thấy nơi xa rốt cuộc có người đến. Lần này, người tới không ít, mơ mơ hồ hồ thấy được một đám lớn. Thật nhiều thật nhiều, nhân số gần trăm.

Nam Tuấn Phi bị máu dính vào mí mắt, trước mắt mông lung, không thấy rõ người đến, nhưng lại chạy tới theo bản năng.

Đến rồi! Đến rồi! Các huynh đệ của ta đến rồi!

"Các huynh đệ mau tới giúp ta, giết cẩu hộ vệ, bắt lấy hôn quân!"

Chỉ nghe đối phương hừ một tiếng: "Mẹ ngươi chứ, thái giám chết bầm, mắng ai là cẩu hộ vệ!"

Người tới đi lên đá một cái, đá cho Nam Tuấn Phi nằm ngửa trên mặt đất.

Trên đầu Nam Tuấn Phi kim tinh loạn chuyển, lau huyết tương trước mắt, thấy rõ người tới, nhìn kỹ lại trận thế, suýt chút nữa sợ quá khóc.

Một tên Hắc Phong Thập Tam Dực cũng không thấy đến, mà viện quân bên Phi Ngư bình, cùng cấm quân lại đến.

Một nhóm người này sợ phải cỡ một trăm sáu mươi, bảy mươi người. Đám người vừa đến đại quảng trường, chuyện khác không làm, chuyện đầu tiên chính là đồng loạt quỳ xuống trước mặt hoàng thượng nói: "Thần cứu giá chậm trễ, muôn lần chết! !"

"Bình thân."

Hoàng thượng lại không quở trách, khoát tay một cái nói: "Việc ngày hôm nay rất bất ngờ, phi chiến chi tội. Các ngươi có thể tìm tới trẫm vào lúc này, đã rất có bản sự, tất cả đều đứng lên đi."

"Tạ hoàng thượng long ân!"

Tất cả bọn hắn đều đứng dậy, Nam Tuấn Phi mới có cơ hội thấy rõ ai với ai.

Vừa nhìn, lại suýt chút nữa té xỉu.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Đỗ Tiến Hưng
02 Tháng tám, 2019 16:28
Ad cho mk hỏi Truyện này có hậu cung ko vậy ?
Hoaqin
31 Tháng bảy, 2019 11:08
Sau này hốt một mẻ 3 chị em luôn
Hoaqin
31 Tháng bảy, 2019 11:08
Xe đẹp có mà lão, nhớ đoạn main thông não Lữ Dao Cầm không =)))
Quang Anh Luong
30 Tháng bảy, 2019 20:02
Ah cảm ơn chương mới nhá :)) Vất vả rồi :)
Quang Anh Luong
30 Tháng bảy, 2019 19:56
Khoan khoan khoan lão Hoa à, “...có người thích xe đẹp mĩ nhân”? Thời đấy á? :) ?
Quang Anh Luong
30 Tháng bảy, 2019 19:53
Hoàng thượng: Ngươi suýt lấy ta nữ nhi. Lão Phi Chân: Ngài nói nữ nhi nào? =)))) Best luôn :)) giờ còn mỗi tam công chúa là còn nhỏ quá lão ấy không động nổi :))
Quang Anh Luong
28 Tháng bảy, 2019 20:54
Thank lão :)) Edit vẫn ổn định ghê =)))
minh1912
28 Tháng bảy, 2019 00:29
hẳn là gác tiền đánh bạc thua chứ ai đi bán giá thế =)))
Quang Anh Luong
27 Tháng bảy, 2019 13:06
Lão Phi Chân đúng kiểu hồi nhỏ bị lừa quen rồi, lớn lên chai lỳ luôn :)) bị hố từ nhỏ đến lớn. Mà hai lão hoà thượng với đạo sĩ kia cũng nhàn rỗi kinh, bán Dịch Cân Kinh giá 5 đồng :))
Quang Anh Luong
25 Tháng bảy, 2019 19:29
Tem :))))
Hoaqin
25 Tháng bảy, 2019 10:41
Chung thuỷ thì nhầm rồi nhé, bộ này là hậu cung Ít nhất cũng 4 vợ
minh1912
24 Tháng bảy, 2019 21:43
ta tưởng chung thủy với MTV chứ
Quang Anh Luong
24 Tháng bảy, 2019 20:16
Thank lão Hoa :))
Quang Anh Luong
24 Tháng bảy, 2019 18:41
Vợ main thì nguy hiểm cái gì? :v
minh1912
23 Tháng bảy, 2019 19:15
đã tìm đc vậy là không còn nguy hiểm r
Quang Anh Luong
23 Tháng bảy, 2019 17:41
Chương mới :)) lão Tra Bỉ chém gió cấp thần thông cmnr :))
Quang Anh Luong
22 Tháng bảy, 2019 21:18
Cực khổ cực khổ -_- Bác cháy hết mình kinh :// dịch mấy cái này xong còn edit nữa, rồi lại nghĩ thời gian ước chừng hoàn thành :// thôi thì cứ thong thả bác ạ :)) Chỗ này cũng toàn người biết suy nghĩ, chậm tí cũng chả ai dám trách bác
Hoaqin
22 Tháng bảy, 2019 20:59
Mình có dịch phần Tân Xuân, cơ mà đợi đến lúc ấy thì lâu lắm =)) Nếu ngày 2 chương như trước thì phải gần năm, ngày 1 chương thì 2 năm, nghe đã dài rồi Chỉ hi vọng con tác không drop
Quang Anh Luong
22 Tháng bảy, 2019 20:16
Thank chương mới =))))
Quang Anh Luong
22 Tháng bảy, 2019 20:15
Tình hình là lão Hoa định dịch phần Xuân Thu không hay như lão Bún? ://
Quang Anh Luong
21 Tháng bảy, 2019 23:01
Uầg, bom hai chương :)). Vất vả vất vả :))
Hoaqin
21 Tháng bảy, 2019 12:29
Lúc ấy tác giả định end sớm quyển 12, cơ mà làm thế sợ ăn chửi nên kéo thêm hơn chục chương nữa
Quang Anh Luong
21 Tháng bảy, 2019 11:43
Lão Hoa ta hỏi tí? Sao mới tới chương 134 đã hết quyển 12 rồi? :/ ta xem bên kia tới chương 151 mới hết quyển 12 mà? ._.
Quang Anh Luong
20 Tháng bảy, 2019 21:53
Thank lão thớt :)) hôm nay cả ngày không dùng máy nên cứu giá hơi muộn :)))
Quang Anh Luong
19 Tháng bảy, 2019 21:35
Yup, chỉ có bọn Lư Sơn méo biết mình vừa suýt chết xong :)) Về sau thiếu chủ Lư Sơn còn thích nam chứ :)) gia môn bất hạnh :)))
BÌNH LUẬN FACEBOOK