Tuyệt Sắc cô nương —— Minh Tố Vấn lặng lẽ đi theo Minh Phi Chân, đứng sau nóc một gian nhà lớn. Lúc thấy hai người nơi xa hôn đến tâm thần cũng say, trong lòng rất chua xót. Trong gió đêm lạnh lẽo thấu xương, thân thể mềm mại vẫn vững vàng như cũ, không nhúc nhích chút nào. Nhưng dường như cả người trống rỗng, gió thổi qua người nàng. Như thổi vào hư không.
Bàn chân mỹ lệ của nàng như tuyết như ngọc, trơn bóng duyên dáng, tinh xảo như chân mèo. Nhưng bàn chân khả ái như vậy, lại ẩn chứa lực phá hoại bên ngoài nhìn không ra, không thể đo lường. Nếu nàng muốn, có thể từ chỗ mình vận lực lóe lên, trực tiếp rơi xuống giữa hai người. Với tu vi Đại La Ngũ Thần Kinh cùng Thiên La Bảo Giám của nàng, có thể trong tình huống Minh Phi Chân ở bên, coi trời bằng vung một chiêu giết Tĩnh An tay trói gà không chặt. Ma Nữ Minh Tố Vấn, xưa nay không sợ làm ra chuyện kinh thiên động địa.
Nhưng nàng không xuất thủ.
Mỹ nhân hư ảo như tuyết lẳng lặng đứng sững nơi xa, từ xa nhìn hắn chậm rãi rời khỏi, đi xa, biến mất tại cuối tầm mắt nàng. Chỉ còn mình nàng đứng ở chỗ cũ. Ánh trăng lạnh lẽo bao phủ, giờ khắc này, dường như toàn thế giới chỉ có một mình nàng.
Gương mặt trái xoan tuyệt diễm của Tuyệt Sắc cô nương như giếng cổ không sóng, dường như hóa thành một khối băng.
Từ phẫn nộ, kích động, hồi hộp, thất vọng lúc ban đầu, dần dần thành đau thương, bất đắc dĩ, lãnh đạm, không ai biết được nội tâm nàng xoay chuyển như thế nào. Dường như trong mắt chất chứa tro tàn sau khi ngọn lửa cháy hết, tựa như chìm sâu trong tuyệt vọng.
Nàng cũng không định đi lên chất vấn Minh Phi Chân vì sao như thế, vì sao ngoảnh mặt làm ngơ với nàng, lại cấu kết làm bậy với những nữ tử khác? Nàng cũng không định vô cớ gây rối với Minh Phi Chân, giả vờ tức giận nổi cáu với hắn, lại diễn tiểu đả tiểu nháo, để hắn dỗ dành mình, rồi bỏ đi như tiểu nữ hài.
Bởi vì nàng hiểu Minh Phi Chân, nàng biết đáp án của câu hỏi là gì.
Vô luận nàng làm chuyện gì, cho dù quấy giang hồ đến long trời lở đất, Minh Phi Chân cũng không trách nàng một câu. Nhưng cho dù như thế, hắn vẫn sẽ không chọn mình.
Minh Phi Chân sẽ không phản bội sư phụ, càng sẽ không phản bội Đại La sơn, đây là tín niệm không thể xóa nhòa, khắc ở chỗ sâu nhất trong lòng nam nhân đó. Minh Tố Vấn, không muốn làm hắn rơi vào tình cảnh lưỡng nan như thế.
Tuyệt Sắc cô nương đứng trong gió đêm, chậm rãi nhớ lại từng chuyện giữa mình và Minh Phi Chân. Bất tri bất giác, bọn hắn đã quen biết hai mươi lăm năm.
Từ trong tã lót, nàng đã biết Minh Phi Chân.
Minh Tố Vấn không cha không mẹ, căn cứ nàng nghe nói từ nhỏ, nàng chỉ có một biểu ca họ xa là Thần Châu đại hiệp —— điểm ấy nàng chưa bao giờ tin. Bất kể tính thế nào, tuổi tác của nàng cũng kém Thần Châu đại hiệp quá xa. Huống chi nếu cha mẹ nàng là thân thích của Thần Châu đại hiệp, vì sao không còn người nào, tất cả chết sạch, nàng luôn luôn hoài nghi điểm này.
Cho nên, xưa nay nàng không cho rằng nàng còn thân nhân trên đời này.
Nhưng chỉ có một người ngoại lệ.
Người đó đần độn, thường thấy mình rất vô dụng, thích để tâm vào chuyện vụn vặt, thích ăn uống thả cửa, nhưng có thể liều lĩnh vì tín niệm của mình.
Những tính cách, phẩm chất, đặc điểm này đều rất dễ thương, nhưng không phải nguyên nhân Minh Tố Vấn nhớ nhung Minh Phi Chân. Tối thiểu rất lâu trước đây, Minh Tố Vấn thấy những đặc chất này ngốc đến nàng khinh thường liếc nhìn một cái.
Duyên phận giữa bọn hắn, còn lớn hơn thích và không thích. Chuyện này như mệnh trung chú định, không có lựa chọn, không theo đạo lý nào.
Minh Phi Chân lớn hơn Minh Tố Vấn ba tuổi, mà Minh Phi Chân là người duy nhất ôm Minh Tố Vấn, mà nàng không khóc. Bởi vậy hắn liền bắt đầu chiếu cố nàng, cho tới bây giờ.
Đối với Minh Tố Vấn, Minh Phi Chân chính là chuyện đương nhiên trong cuộc sống.
Vì sao phải hỏi tại sao mặt trời mọc?
Vì sao phải hỏi tại sao sau ban ngày là đêm tối?
Nào có người không hiểu phong tình đi hỏi vì sao ta lại yêu ngươi?
Nguyên nhân đơn giản biết bao, ta là ta, mà ngươi là ngươi.
Nhưng rất lâu trước đây, Minh Tố Vấn không biết đây là tình cảm gì.
Minh Tố Vấn rất đẹp, bản thân nàng biết. Nàng càng biết người ngoài nhìn nàng thế nào.
Thần Châu đại hiệp tuổi tác đã cao, chưa hề nói gì về dung mạo của Minh Tố Vấn.
Mà sư điệt của nàng Minh Hóa Ngữ lại từng nói: "Mặc dù ta thích mỹ nhân, nhưng sư thúc thật sự quá đẹp. Nữ nhân quá mức mỹ lệ, với nàng, cũng không phải chuyện gì tốt."
Như chứng thực ánh mắt Minh Hóa Ngữ chuẩn xác, từ khi xuất giang hồ, bởi vì dung mạo của mình, Minh Tố Vấn bị người thèm nhỏ dãi, ghen tị. Ngay cả ái mộ, đối với nàng, cũng chỉ là tự nhiên tăng thêm vô số phiền toái.
Hành tẩu giang hồ nhiều năm, cơ hồ không ai không say mê mỹ mạo của nàng. Từng có quân tử khiêm tốn đạo mạo trang nghiêm, nhưng đáy lòng vẫn có sí niệm như lửa với nàng.
Nàng cũng không phải chưa bao giờ gặp lang quân tốt anh tuấn tiêu sái, tài trí bất phàm trên Thần Châu đại địa, nhưng nàng lại thấy thiếu thứ gì đó. Bởi vậy ở tuổi tác nữ tử bình thường sớm đã xuất giá, nàng vẫn một thân một mình.
Cho đến một ngày, nàng hai mươi tuổi, gặp Minh Phi Chân hai mươi ba tuổi. Khi đó hắn đang trong thời kỳ toàn thịnh, hô phong hoán vũ trên giang hồ, cơ hồ không gì không làm được. Nhưng không cách nào che giấu trống rỗng cùng tịch mịch trong lòng.
Loại tịch mịch này, cũng tồn tại ở đáy lòng Minh Tố Vấn. Cho nên nàng muốn tìm hiểu nguyên nhân.
Trong một đêm, nàng dùng chút thủ đoạn, hỏi bí mật trong lòng hắn, hỏi nữ nhân hắn cất giấu trong lòng.
Khi biết bí mật đó, Minh Tố Vấn bỗng hiểu ra, hiểu ra tình cảm của mình với Minh Phi Chân. Cũng hiểu ra tình cảm của nàng với người Minh Phi Chân nhớ nhung từ đáy lòng, đó là ghen tị.
Dung mạo tuyệt diễm như nàng, lần đầu biết ghen tị là gì.
Sau đó, trên người Minh Phi Chân, nàng lại nếm trải tương tư, u sầu là gì.
Lần này quay lại kinh thành, ngoại trừ muốn giúp Hoắc Thanh Nhi, Minh Tố Vấn cũng muốn giúp mình.
Nàng biết sớm muộn cũng có một ngày, Minh Phi Chân sẽ tìm được hạnh phúc của mình. Mà hạnh phúc đó, tuyệt sẽ không là nàng. Nhưng nàng cũng biết, nếu nàng không tranh giành, nàng sẽ không có cơ hội nào.
Nàng đã hỏi Tô Hiểu, quan hệ nhân mạch của Minh Phi Chân. Nàng biết, bây giờ Minh Phi Chân cũng không tận lực né tránh quan hệ thân mật với nữ tính, điều này đại biểu hắn đã ra khỏi bóng ma của quá khứ, có thể chấp nhận một người đi vào lòng hắn lần nữa.
Nhưng giờ phút này, thấy hắn với Tĩnh An hôn nhau, nàng đột nhiên ý thức được, người này, y nguyên không phải là nàng. Cho dù đối phương là công chúa, đối phương là tổng đốc Lục Phiến môn, thậm chí là Tô Hiểu, nhưng người có thể làm Minh Phi Chân hạnh phúc, vẫn sẽ không là nàng.
Minh Tố Vấn, lãnh đạm quay người, nhanh chóng rời đi.
Nàng đi lần này, gợi ra phong ba liên tiếp.
Trong mười ngày sau đó, có hai đại sự chấn động toàn bộ kinh thành.
Chuyện thứ nhất hoàng thượng gả nữ, nhị công chúa Hồng Trang tôn quý sắp xuất giá, nhân tuyển theo thứ tự là Bạch Vương thất quan Kim Ngân tông và nhân tài kiệt xuất võ lâm truyền nhân của Đại La sơn. Hai người sẽ có một phen ác chiến vào đêm tiểu niên, dẫn tới bách tính người người ghé mắt.
Chuyện thứ hai chính là, hoa khôi mới tới của Thiên Hương uyển diễm động kinh thành, thiên hương quốc sắc. Sẽ vào cùng một ngày, cũng là đêm tiểu niên, treo biển sơ long tại Thiên Hương uyển, muốn tìm được một lang quân vừa ý. Khiến vô số vương tôn quý giới trong kinh thành hướng tới, nhất thời truyền thành giai thoại. Nàng này dung nhan tuyệt thế, khuynh quốc khuynh thành, phương danh Tuyệt Sắc.
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
05 Tháng một, 2019 19:49
vậy là cỡ gần 2 chục chương nữa cơ á? Còn xa vậy cơ ah?
05 Tháng một, 2019 16:41
Tầm hơn tuần nữa là đến
04 Tháng một, 2019 20:04
Nhanh thật, tiếp tục tiến độ dịch này thì sắp vượt bản eng r
04 Tháng một, 2019 19:32
lão Phi Chân sắp ngỏ lời chưa các bác?
03 Tháng một, 2019 16:32
@@ thì nó biết rõ mấy đứa kia là nữ cả rồi. không nói ra thôi.
03 Tháng một, 2019 16:31
đường nào nó cũng chết. số nhọ từ lúc lên tràng.
03 Tháng một, 2019 16:30
1. mpc sẽ là chưởng môn của danh môn chính phái.
2.cưới sư thúc tổ thì lão sư tổ sẽ cho đi bán muối. mà lã này võ công đệ nhất cmnr.
01 Tháng một, 2019 18:16
hợp thế không biết :))
01 Tháng một, 2019 16:59
Dượng đây =)))
31 Tháng mười hai, 2018 23:10
Công nhận cũng thấy thằng cu hơi khổ thân =_=
31 Tháng mười hai, 2018 21:36
Bỗng dưng cảm thấy thương hại cho kim vại :v
30 Tháng mười hai, 2018 21:07
Sắp có drama rồi :))
30 Tháng mười hai, 2018 20:34
Vãi cả ôm khay trước, khẳng định trong đấy là chân giò hầm tương :))
30 Tháng mười hai, 2018 03:02
Bác đọc bản eng sub hả bác
29 Tháng mười hai, 2018 15:59
nói cho em chương bao nhiêu để còn hóng thôi
28 Tháng mười hai, 2018 23:40
Edit: + Spoiler:
Vừa thắc mắc bên đây qua *** đọc đã đến đoạn Phi Chân ngỏ lời với Tố Vân rồi.;v bất cmn chấp bối cảnh luôn.
28 Tháng mười hai, 2018 20:10
Sư thúc tổ điệt đó lão
Thời xưa mấy quan hệ này đâu đơn giản, cưới một cái là lật cả núi lên đấy=))
28 Tháng mười hai, 2018 19:37
Sao đọc thấy mối quan hệ của Tố Vân và Phi Chân cứ buồn cười kiểu gì. Tố Vân thích Phi Chân, Phi Chân biết. Phi Chân có thể làm tất cả cho Tố Vân, còn khẳng định Tố Vân là của mình, chỉ của mình mình. ._. vậy sao không cưới luôn về làm lão bà đi. trẻ trung gì nữa. Chuyện của 2 người cả sư môn còn lạ gì nữa.2 người cũng chả có quan hệ thân thích gì, võ công vô địch thiên hạ thế sợ gì ai nói ra nói vào ?
27 Tháng mười hai, 2018 16:49
cho Kim vại lớn đội nón xanh còn gì hài bằng.
27 Tháng mười hai, 2018 14:16
14 tuổi main đã mất, theo ký ức của Giả Vân Phong thì lúc 15 tuổi main thất tình với Tuyết
Có lẽ nào =)))))
25 Tháng mười hai, 2018 20:09
Hình như Đường Dịch tiểu ca sắp ăn hố rồi thì phải :v
25 Tháng mười hai, 2018 08:43
Bị vợ bắt tại trận đang "không rõ ràng" với thằng đàn ông khác.... cuộc sống mà.
24 Tháng mười hai, 2018 23:04
Hic, ta thấy những bộ thú vị, edit chất lượng như thế này phải đứng top mới đúng
24 Tháng mười hai, 2018 21:53
Nam nữ ăn sạch nhé bác =))
24 Tháng mười hai, 2018 20:23
Hoài nghi ham thích giới tính của main khi đọc mấy chương gần đây.
BÌNH LUẬN FACEBOOK