- Chẳng lẽ bọn hắn không cẩn thận gặp phải hai đầu Dực Long hung hãn kia?
Có người suy đoán nói.
- Có nhiều khả năng. Nếu như không phải hai đầu Dực Long kia, cường giả khác, muốn cùng lúc đánh chết Vệ Khánh và Đỗ Lập Hoàng, cơ hồ không có khả năng.
- Ai, cũng không nên nói. Có lẽ hai người bọn họ gặp phải nguy hiểm, lại sớm bóp nát ngọc giản, dẫn đầu đi ra thì sao? Mọi người vẫn là đừng quan tâm. Hiện tại người không tới, coi như bỏ quyền.
Trần trưởng lão than nhẹ, hiện tại cũng chỉ có thể nghĩ lạc quan như vậy rồi.
Huyễn Ba Sơn cùng ngoại giới là cách ly. Nếu như hai người kia thật sự ly khai Huyễn Ba Sơn ra ngoài, thật đúng là không thể nào biết được, đây hết thảy chỉ có thể chờ đi ra ngoài mới biết được chân tướng.
Vô Ngân trưởng lão nhìn như mặt không biểu tình, nhưng trong nội tâm lại âm thầm nghiêm nghị. Vệ Khánh cộng thêm Đỗ Lập Hoàng liên thủ, vậy mà không có cạo chết Giang Trần? Ngược lại có nhiều khả năng bị Giang Trần giết chết?
Trong lúc nhất thời, Vô Ngân trưởng lão đối với Giang Trần càng thêm cảnh giác.
Thiếu niên này chỉ là Nguyên cảnh ngũ trọng, vậy mà một lần lại một lần làm ra nhiều sự tình không thể tưởng tượng nổi như vậy.
Đủ loại sự thật cho thấy, Giang Trần này, tuyệt không đơn giản.
Chỉ là, ngoại trừ Thánh Kiếm Cung cùng Tiêu Dao Tông ra, tâm tư của những người khác căn bản không có đặt ở trên người Vệ Khánh cùng Đỗ Lập Hoàng.
Bọn hắn sống hay chết, mọi người không quan tâm.
Mọi người càng quan tâm là, hòn đảo giữa hồ kia, đến cùng có bao nhiêu Linh Dược nghịch thiên, có bao nhiêu thiên tài địa bảo.
Đột nhiên, có người cao giọng hô:
- Nhìn sương mù mặt hồ, giống như dần dần tản đi.
Mọi người vội vàng nhìn sang, chỉ thấy sương mù bao phủ bốn phía mặt hồ, tựa hồ có xu thế dần dần tản ra, hòn đảo kia cũng trở nên càng ngày càng rõ ràng.
Hòn đảo kia không lớn, diện tích sẽ không vượt qua 100 mẫu.
Nhưng mà hòn đảo chỉ hơn mười mẫu đất kia, lại tản ra Linh lực kinh người. Bởi vậy có thể thấy được, ở trong đảo, giấu bao nhiêu thiên tài địa bảo kinh người.
Chỉ cần nhìn tầng tầng Linh lực đan vào, mọi người ở đây đều nhiệt huyết sôi trào, chỉ cảm thấy một cọc Tạo Hóa thiên cổ khó gặp, ngay ở trong hồ ngoắc ngoắc.
- Chư vị, từ tục tĩu nói trước, có thứ tốt, Đại Thánh Đường ta phải ưu tiên xuống tay trước.
Hạng Càn trưởng lão ngăn đón ở phía trước, bá khí mở miệng.
Thực lực của Đại Thánh Đường vượt lên đầu tất cả tông khác, Đại Thánh Đường muốn ưu tiên, tông môn khác không lời nào để nói.
Về phần ngũ đại tông môn khác, thực lực đều không sai biệt lắm, cái vấn đề ưu tiên ai này, lại không dễ sắp xếp rồi.
Dù sao, trong nội tâm mọi người đều biết, thứ tốt chính thức, ai cũng mơ tưởng, chưa hẳn có thể chia bình quân. Một khi biến thành tranh đoạt, vậy thì triệt để rối loạn.
- Ta đề nghị, theo bài danh đan đấu đến định trình tự ưu tiên.
Bên Đan Càn Cung, Âu Dương Đức này mở miệng nói.
- Không được.
Thánh Kiếm Cung Trần trưởng lão nhảy ra phản đối.
- Dựa vào cái gì trình tự theo như bài danh đan đấu.
- Nếu như Đại Thánh Đường cũng tuân thủ quy tắc, Tiêu Dao Tông ta nguyện ý theo bài danh đan đấu đến định.
Bài danh Đan đấu, Tiêu Dao Tông bài danh thứ hai, cấp bậc ưu tiên cũng không thấp.
Hạng Càn trưởng lão cười lạnh nói:
- Như thế nào, Tiêu Dao Tông ngươi bàn tính cũng đánh tới trên đầu Đại Thánh Đường ta?
Đại Thánh Đường thực lực siêu quần, muốn bọn hắn theo bài danh đan đấu đến định, bọn hắn tự nhiên không đáp ứng.
- Rút thăm đi.
Tam Tinh Tông Tham Lang trưởng lão mở miệng nói, bất quá theo bài danh đan đấu, hay theo sức chiến đấu tông môn đến sắp xếp, Tam Tinh Tông hắn đều không có ưu thế.
Cho nên, hắn tình nguyện rút thăm.
Rút thăm còn có thể đụng vận khí thoáng một phát.
- Đúng, rút thăm, Bắc Minh Tông ta cũng ủng hộ rút thăm.
Thánh Kiếm Cung Trần trưởng lão mặt lạnh nói:
- Rút thăm, ta không có ý kiến.
- Rút thăm thì rút thăm.
Vô Ngân trưởng lão tính toán một chút, cũng hiểu được rút thăm hẳn là phương thức giải quyết tốt nhất.
Hạng Càn trưởng lão cười lạnh nói:
- Năm tông các ngươi rút thăm, Đại Thánh Đường ta ưu tiên, quyết định như vậy đi.
Bá khí, bá đạo, không thể nghi ngờ.
Hạng Càn trưởng lão thực lực siêu quần, Đại Thánh Đường càng là đệ nhất tông môn của Vạn Tượng Cương Vực, hắn bá đạo như vậy, những người khác chỉ có thể bất đắc dĩ.
Cuối cùng chỉ có thể nhịn. Ngoại trừ Đại Thánh Đường, ngũ đại tông môn còn lại rút thăm. Về phần mấy Ngũ phẩm tông môn, thì ngay cả tư cách rút thăm cũng không có, trực tiếp bị biên giới hóa rồi.
Kết quả rút thăm đi ra, vận khí của Đan Càn Cung chỉ có thể coi là bình thường, xếp thứ tư.
Bởi vậy, Đại Thánh Đường thứ nhất, Tiêu Dao Tông tông thứ hai, Thánh Kiếm Cung thứ ba, Đan Càn Cung thứ tư, Bắc Minh Tông thứ năm, Tam Tinh Tông ngược lại rơi xuống thứ sáu.
Tuy Tham Lang trưởng lão không thoải mái, nhưng bị Hạng Càn trưởng lão trừng mắt, nên cuối cùng không dám phát tác, chỉ phải nén giận.
- Trình tự đã định, vậy là dễ xử lý rồi. Nếu có Thiên cấp Linh Dược, liền theo trình tự ưu tiên đến định, mỗi tông chỉ có thể ngắt một loại. Sáu đại tông môn hết một vòng, nếu có gốc Thiên cấp Linh Dược thứ bảy, Đại Thánh Đường ta thu nhận. Nếu như vừa vặn có mười hai gốc, tất cả đều vui vẻ, từng Tứ phẩm tông môn đều có hai gốc. Về phần Ngũ phẩm tông môn, Địa cấp Linh Dược có thể tham dự chia cắt. Bất quá cấp bậc ưu tiên phải sau sáu đại tông môn. Dùng cái này suy ra, Chân Thánh cấp Linh Dược cũng phân phối như vậy. Về phần Thánh cấp Linh Dược, ai cướp được quy người đó.
Hạng Càn trưởng lão định ra quy củ.
Hắn cũng không dám quá mức bá đạo, vạn nhất quy củ của hắn quá bá đạo, tất khiến cho năm tông khác liên hợp lại phản kháng.
Cho nên, trên đại thể, đãi ngộ của sáu Tứ phẩm tông môn là giống nhau.
Chỉ có điều ưu thế ưu tiên, vẫn làm cho Đại Thánh Đường hắn được lợi.
Vạn nhất chỉ có một cây Thiên cấp Linh Dược, đó chính là Đại Thánh Đường hắn độc đắc.
Bọn hắn ở đằng kia định quy tắc, Giang Trần lại như không nghe thấy, mà buông Thiên Mục Thần Đồng, quan sát mặt hồ tản ra sương mù, chân mày hơi nhíu, tựa hồ đang suy nghĩ cái gì.
Hòn đảo này, nhất định là bộ phận hạch tâm của thượng cổ Dược Viên, điểm này, Giang Trần không nghi ngờ.
Chỉ là, đảo giữa hồ gần ngay trước mắt, muốn nói dễ dàng như vậy liền có thể đến, Giang Trần lại không tin. Hắn cảm thấy, bầu không khí quanh hồ nước này, có chút quỷ dị.
Nhất là mặt hồ kia nhìn như bình tĩnh không gợn sóng, thế nhưng Giang Trần lấy ánh mắt kiếp trước đến xem, dưới mặt nước bình tĩnh không có sóng kia, sẽ ẩn chứa năng lượng đại khủng bố.
Mà sương mù mông lung trên mặt hồ, tuy chậm rãi tản ra, nhưng Giang Trần cảm giác, huyễn ba đan chéo mà thành hào quang khí lành, đẹp đến để cho Giang Trần cảm thấy có chút không chân thực.
Trong khi Giang Trần đang suy nghĩ, bỗng nhiên bên tai truyền đến một tiếng thét dài của Đại Thánh Đường Hạng Can trưởng lão:
- Chư vị, người của Đại Thánh Đường ta đi trước một bước.
Có người suy đoán nói.
- Có nhiều khả năng. Nếu như không phải hai đầu Dực Long kia, cường giả khác, muốn cùng lúc đánh chết Vệ Khánh và Đỗ Lập Hoàng, cơ hồ không có khả năng.
- Ai, cũng không nên nói. Có lẽ hai người bọn họ gặp phải nguy hiểm, lại sớm bóp nát ngọc giản, dẫn đầu đi ra thì sao? Mọi người vẫn là đừng quan tâm. Hiện tại người không tới, coi như bỏ quyền.
Trần trưởng lão than nhẹ, hiện tại cũng chỉ có thể nghĩ lạc quan như vậy rồi.
Huyễn Ba Sơn cùng ngoại giới là cách ly. Nếu như hai người kia thật sự ly khai Huyễn Ba Sơn ra ngoài, thật đúng là không thể nào biết được, đây hết thảy chỉ có thể chờ đi ra ngoài mới biết được chân tướng.
Vô Ngân trưởng lão nhìn như mặt không biểu tình, nhưng trong nội tâm lại âm thầm nghiêm nghị. Vệ Khánh cộng thêm Đỗ Lập Hoàng liên thủ, vậy mà không có cạo chết Giang Trần? Ngược lại có nhiều khả năng bị Giang Trần giết chết?
Trong lúc nhất thời, Vô Ngân trưởng lão đối với Giang Trần càng thêm cảnh giác.
Thiếu niên này chỉ là Nguyên cảnh ngũ trọng, vậy mà một lần lại một lần làm ra nhiều sự tình không thể tưởng tượng nổi như vậy.
Đủ loại sự thật cho thấy, Giang Trần này, tuyệt không đơn giản.
Chỉ là, ngoại trừ Thánh Kiếm Cung cùng Tiêu Dao Tông ra, tâm tư của những người khác căn bản không có đặt ở trên người Vệ Khánh cùng Đỗ Lập Hoàng.
Bọn hắn sống hay chết, mọi người không quan tâm.
Mọi người càng quan tâm là, hòn đảo giữa hồ kia, đến cùng có bao nhiêu Linh Dược nghịch thiên, có bao nhiêu thiên tài địa bảo.
Đột nhiên, có người cao giọng hô:
- Nhìn sương mù mặt hồ, giống như dần dần tản đi.
Mọi người vội vàng nhìn sang, chỉ thấy sương mù bao phủ bốn phía mặt hồ, tựa hồ có xu thế dần dần tản ra, hòn đảo kia cũng trở nên càng ngày càng rõ ràng.
Hòn đảo kia không lớn, diện tích sẽ không vượt qua 100 mẫu.
Nhưng mà hòn đảo chỉ hơn mười mẫu đất kia, lại tản ra Linh lực kinh người. Bởi vậy có thể thấy được, ở trong đảo, giấu bao nhiêu thiên tài địa bảo kinh người.
Chỉ cần nhìn tầng tầng Linh lực đan vào, mọi người ở đây đều nhiệt huyết sôi trào, chỉ cảm thấy một cọc Tạo Hóa thiên cổ khó gặp, ngay ở trong hồ ngoắc ngoắc.
- Chư vị, từ tục tĩu nói trước, có thứ tốt, Đại Thánh Đường ta phải ưu tiên xuống tay trước.
Hạng Càn trưởng lão ngăn đón ở phía trước, bá khí mở miệng.
Thực lực của Đại Thánh Đường vượt lên đầu tất cả tông khác, Đại Thánh Đường muốn ưu tiên, tông môn khác không lời nào để nói.
Về phần ngũ đại tông môn khác, thực lực đều không sai biệt lắm, cái vấn đề ưu tiên ai này, lại không dễ sắp xếp rồi.
Dù sao, trong nội tâm mọi người đều biết, thứ tốt chính thức, ai cũng mơ tưởng, chưa hẳn có thể chia bình quân. Một khi biến thành tranh đoạt, vậy thì triệt để rối loạn.
- Ta đề nghị, theo bài danh đan đấu đến định trình tự ưu tiên.
Bên Đan Càn Cung, Âu Dương Đức này mở miệng nói.
- Không được.
Thánh Kiếm Cung Trần trưởng lão nhảy ra phản đối.
- Dựa vào cái gì trình tự theo như bài danh đan đấu.
- Nếu như Đại Thánh Đường cũng tuân thủ quy tắc, Tiêu Dao Tông ta nguyện ý theo bài danh đan đấu đến định.
Bài danh Đan đấu, Tiêu Dao Tông bài danh thứ hai, cấp bậc ưu tiên cũng không thấp.
Hạng Càn trưởng lão cười lạnh nói:
- Như thế nào, Tiêu Dao Tông ngươi bàn tính cũng đánh tới trên đầu Đại Thánh Đường ta?
Đại Thánh Đường thực lực siêu quần, muốn bọn hắn theo bài danh đan đấu đến định, bọn hắn tự nhiên không đáp ứng.
- Rút thăm đi.
Tam Tinh Tông Tham Lang trưởng lão mở miệng nói, bất quá theo bài danh đan đấu, hay theo sức chiến đấu tông môn đến sắp xếp, Tam Tinh Tông hắn đều không có ưu thế.
Cho nên, hắn tình nguyện rút thăm.
Rút thăm còn có thể đụng vận khí thoáng một phát.
- Đúng, rút thăm, Bắc Minh Tông ta cũng ủng hộ rút thăm.
Thánh Kiếm Cung Trần trưởng lão mặt lạnh nói:
- Rút thăm, ta không có ý kiến.
- Rút thăm thì rút thăm.
Vô Ngân trưởng lão tính toán một chút, cũng hiểu được rút thăm hẳn là phương thức giải quyết tốt nhất.
Hạng Càn trưởng lão cười lạnh nói:
- Năm tông các ngươi rút thăm, Đại Thánh Đường ta ưu tiên, quyết định như vậy đi.
Bá khí, bá đạo, không thể nghi ngờ.
Hạng Càn trưởng lão thực lực siêu quần, Đại Thánh Đường càng là đệ nhất tông môn của Vạn Tượng Cương Vực, hắn bá đạo như vậy, những người khác chỉ có thể bất đắc dĩ.
Cuối cùng chỉ có thể nhịn. Ngoại trừ Đại Thánh Đường, ngũ đại tông môn còn lại rút thăm. Về phần mấy Ngũ phẩm tông môn, thì ngay cả tư cách rút thăm cũng không có, trực tiếp bị biên giới hóa rồi.
Kết quả rút thăm đi ra, vận khí của Đan Càn Cung chỉ có thể coi là bình thường, xếp thứ tư.
Bởi vậy, Đại Thánh Đường thứ nhất, Tiêu Dao Tông tông thứ hai, Thánh Kiếm Cung thứ ba, Đan Càn Cung thứ tư, Bắc Minh Tông thứ năm, Tam Tinh Tông ngược lại rơi xuống thứ sáu.
Tuy Tham Lang trưởng lão không thoải mái, nhưng bị Hạng Càn trưởng lão trừng mắt, nên cuối cùng không dám phát tác, chỉ phải nén giận.
- Trình tự đã định, vậy là dễ xử lý rồi. Nếu có Thiên cấp Linh Dược, liền theo trình tự ưu tiên đến định, mỗi tông chỉ có thể ngắt một loại. Sáu đại tông môn hết một vòng, nếu có gốc Thiên cấp Linh Dược thứ bảy, Đại Thánh Đường ta thu nhận. Nếu như vừa vặn có mười hai gốc, tất cả đều vui vẻ, từng Tứ phẩm tông môn đều có hai gốc. Về phần Ngũ phẩm tông môn, Địa cấp Linh Dược có thể tham dự chia cắt. Bất quá cấp bậc ưu tiên phải sau sáu đại tông môn. Dùng cái này suy ra, Chân Thánh cấp Linh Dược cũng phân phối như vậy. Về phần Thánh cấp Linh Dược, ai cướp được quy người đó.
Hạng Càn trưởng lão định ra quy củ.
Hắn cũng không dám quá mức bá đạo, vạn nhất quy củ của hắn quá bá đạo, tất khiến cho năm tông khác liên hợp lại phản kháng.
Cho nên, trên đại thể, đãi ngộ của sáu Tứ phẩm tông môn là giống nhau.
Chỉ có điều ưu thế ưu tiên, vẫn làm cho Đại Thánh Đường hắn được lợi.
Vạn nhất chỉ có một cây Thiên cấp Linh Dược, đó chính là Đại Thánh Đường hắn độc đắc.
Bọn hắn ở đằng kia định quy tắc, Giang Trần lại như không nghe thấy, mà buông Thiên Mục Thần Đồng, quan sát mặt hồ tản ra sương mù, chân mày hơi nhíu, tựa hồ đang suy nghĩ cái gì.
Hòn đảo này, nhất định là bộ phận hạch tâm của thượng cổ Dược Viên, điểm này, Giang Trần không nghi ngờ.
Chỉ là, đảo giữa hồ gần ngay trước mắt, muốn nói dễ dàng như vậy liền có thể đến, Giang Trần lại không tin. Hắn cảm thấy, bầu không khí quanh hồ nước này, có chút quỷ dị.
Nhất là mặt hồ kia nhìn như bình tĩnh không gợn sóng, thế nhưng Giang Trần lấy ánh mắt kiếp trước đến xem, dưới mặt nước bình tĩnh không có sóng kia, sẽ ẩn chứa năng lượng đại khủng bố.
Mà sương mù mông lung trên mặt hồ, tuy chậm rãi tản ra, nhưng Giang Trần cảm giác, huyễn ba đan chéo mà thành hào quang khí lành, đẹp đến để cho Giang Trần cảm thấy có chút không chân thực.
Trong khi Giang Trần đang suy nghĩ, bỗng nhiên bên tai truyền đến một tiếng thét dài của Đại Thánh Đường Hạng Can trưởng lão:
- Chư vị, người của Đại Thánh Đường ta đi trước một bước.