Mục lục
Sát Thần Chí Tôn - Giang Trần (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tử Xa Mân không phụ họa mà nói tiếp:

- Muốn hắn vô điều kiện cống hiến ra quả thực có chút ép buộc. Nhưng mà Thiệu Uyên này là người trọng tình trọng nghĩa. Thuộc hạ tin rằng chỉ cần thánh địa chúng ta không phụ hắn, thời gian trôi qua lâu dài, cảm giác quy túc của hắn với thánh địa càng ngày càn mạnh. Hai loại đan dược này mặc dù không có hiến cho thánh địa. Cũng sẽ mang tới tin mừng cực lớn cho Thánh địa. Cho dù là hợp tác cũng tốt hơn là chắp tay dâng lên cho người khác a.

- Chắp tay dâng lên cho người khác?

Đại Thánh chủ biến sắc:

- Như vậy sao được? Cho dù Thiệu Uyên không hiến cho thánh địa, cũng không thể chắp tay đưa cho người khác a.

Tử Xa Mân cười khổ nói:

- Thuộc hạ không thể không nói, loại khả năng này cũng không phải là hoàn toàn không có.

- Tại sao lại nói vậy?

Đại thánh chủ có chút khẩn tưởng, đây là chuyện mà bản thân hắn hoàn toàn không muốn nhìn thấy. Thiệu Uyên có hai loại đan dược này, nếu như để cho thế lực khác nhận được, còn phải nói sao?

Chuyện này đối với Vĩnh Hằng thánh địa bọn họ mà nói tuyệt đối là đả kích nặng nề.

Tử Xa Mân cân nhắc hồi lâu, dường như đang làm ra quyết định gian nan nào đó, hồi lâu sau hắn mới than nhẹ một tiếng:

- Đại thánh chủ, Thiệu Uyên này gia nhập thánh địa, vì sao lại vội vàng muốn nhận được sự ủng hộ của thánh địa như vậy?



- Vì sao?

- Vì đối thủ tiềm ẩn của hắn là Hạ Hầu Tông.

- Cái gì? Hắn và Hạ Hầu Tông có cừu oán hay sao?

- Cũng không phải có cừu oán với Hạ Hầu Tông. Mà là Hạ Hầu Tông muốn cướp đoạt nữ nhân hắn yêu mến, tiểu thư Yến gia - Yến Thanh Hoàng.

Tử Xa Mân nói ra khiến cho Tam đại thánh chủ trợn mắt há hốc mồm. Hiển nhiên tin tức này quá mức đột nhiên, khiến cho trong lúc nhất thời bọn họ im lặng, không kịp phản ứng.

Hồi lâu sau Đại thánh chủ kia mới nở nụ cười khổ:

- Ý của ngươi, Thiệu Uyên gia nhập Thánh địa hoàn toàn là giận dữ vì hồng nhan mà xông quan sao?

- Có thể nói như vậy. Lúc đầu thuộc hạ mời hắn gia nhập Thánh địa, Thiệu Uyên không chút do dự cự tuyệt. Lần thứ hai, thuộc hạ cũng phí một phen miệng lưỡi lớn mới thuyết phục được hắn. Nhưng mà cũng là bởi vì người Yến gia kia quá mức lãnh đạm với hắn. Làm cho hắn không nhìn ra một chút hy vọng nào.

Tử Xa Mân thở dài.

- Yên Thanh Hoàng, Hạ Hầu Tông...

Đại Thánh chủ im lặng lẩm bẩm mấy câu, đột nhiên cười rộ lên:

- Chuyện này thú vị.

- Không thể tưởng tượng được ở đây lại có chuyện khúc khuỷu quanh co như vậy. Thiệu Uyên này quả thực là bại hoại a.

Nhị thánh chủ cười ha hả nói.

Sau khi hiểu rõ động cơ của Giang Trần, tâm tình mọi người bắt đầu giãn ra.

- Đại thánh chủ, theo ta thấy, Thiệu Uyên này muốn nhận được sự ủng hộ của Thánh địa, cũng là chuyện có thể hiểu được. Dùng sức một mình hắn, đối kháng với Hạ Hầu gia tộc hiển nhiên không có hy vọng.

- Đúng vậy a. Cả Vĩnh Hằng thần quốc ai dám đắc tội với Hạ Hầu gia tộc chứ? Ngoại trừ Vĩnh Hằng thánh địa chúng ta ra còn có ai?

Trong lòng mọi người có nghi hoặc với Giang Trần, thế nhưng mà sau khi Tử Xa Mân giải thích một phen, nghi hoặc này lại biến mất.

Ban đầu bọn họ còn lo lắng, thiên tài trẻ tuổi này đột nhiên gia nhập Thánh địa một cách khó hiểu, phải chăng có dã tâm, phải chăng có mưu đồ gì đó?



HIện tại xem ra, tất cả mọi lo lắng đều không có ý nghĩa. Thiên tài trẻ tuổi này gia nhập thánh địa không ngờ lại có lý do như vậy.

Nhưng mà người trẻ tuổi phong lưu phóng khoáng, vì tình mà rối loạn, chuyện này có thể lý giải được.

Ai lúc còn trẻ tuổi không có kinh nghiệm như vậy cơ chứ?

Đại thánh chủ lại nói:

- Tử Xa trưởng lão, cho dù bởi vì nguyên nhân này, cũng không có quan hệ gì tới việc chắp tay dâng hai loại đan dược này cho người khác chứ?

Tử Xa Mân gấp gáp:

- Sao lại không liên quan? Thiệu Uyên đối với Yến Thanh Hoàng nhất định phải có. Nếu như Yến Thanh Hoàng kia bị Hạ Hầu Tông cướp lấy, làm lô đỉnh luện công. Hắn tất sẽ cảm thấy ủng hộ của thánh địa chúng ta với hắn không đủ. Ước nguyện ban đầu khi gian nhập thánh địa không có đạt tới được. Như vậy hắn sao có thể quy tâm với thánh địa? Nếu như có cơ hội, hắn rời khỏi thánh địa, căm thù Vĩnh Hằng thần quốc, cũng không phải là chuyện hoàn toàn không có khả năng.

Chuyện vì yêu mà hận này trong thế giới võ đạo thường thấy.

Bởi vfi một nữ nhân, tiêu diệt một thế lực, tiêu diệt một quốc gia, tiêu diệt một mảnh đảo vực ở Vạn Uyên đảo cũng không phải chưa từng xảy ra qua.

Tam đại thánh chủ nhìn nhau, nhưng không thừa nhận cũng không được, cách nói của Tử Xa Mân này không phải hoàn toàn không có.

Người trẻ tuổi làm việc bình thường đều không thích dây dưa dài dòng, đều yêu ghét rõ ràng. Nếu như Vĩnh hằng thánh địa làm cho Thiệu Uyên thất vọng, hắn còn lý do nào ở lại thánh địa nữa chứ?

Đại thánh chủ trầm ngâm hồi lâu, bỗng nhiên gõ bàn nói:

- Nếu như Thiệu Uyên có thể hoàn thành lửa giận báo thù kia, ta làm chủ, thánh địa toàn lực ủng hộ hắn và Hạ Hầu Tông cạnh tranh công bằng. Yến gia không dám đắc tội Hạ Hầu gia, thánh địa lại không cần lo lắng như vậy. Ta tin rằng Thánh Tổ đại nhân nhất định cũng sẽ ủng hộ. Chỉ cần là thiên tài chính thức, thánh địa chúng ta không có đạo lý chắp tay hắn dâng lên cho người khác.

Đại thánh chủ rốt cuộc cũng đưa ra quyết định, khí phách của một thượng vị giả.

Nhị thánh chủ thấy Đại thánh chủ kiên định như vậy cũng gật đầu nói

- Đúng, nếu như hắn có thể hoàn thành nhiệm vụ lửa giận báo thù này, như vậy thánh địa chúng ta quả thực không có cách nào không toàn lực ủng hộ hắn.

- Ta tán thành.

Tam thánh chủ lời ít ý nhiều.



Tử Xa Mân lại nói:

- Như vậy chuyện tổ chức thịnh hội.

Đại thánh chủ nói:

- Tử Xa trưởng lão, ngươi nói cho Thiệu Uyên, nếu như hắn có thể xuất ra hai loại đan dược này, thông qua chúng ta nghiệm chứng, Tam đại thánh chủ chúng ta sẽ toàn lực tổ chức thịnh hội lần này.

Tử Xa Mân đại hỉ:

- Được, thuộc hạ đi nói cho hắn biết. Nếu như hắn không xuất ra được đan dược, vậy là hắn có vấn đề, cũng không trách được chúng ta.

Tử Xa Mân kỳ thực xác định, hắn tin chắc rằng thiên tài trẻ tuổi này tuyệt đối có thể luyện chế ra hai loại đan dược này. Bằng không cũng không có khả năng hắn ta tự tin như vậy.

Hiệu xuất làm việc của Tử Xa Mân cũng phát huy tới mức tận cùng.

Hắn lập tức đem tin tức trở lại nói cho Giang Trần, đồng thời bắt tay vào thu thập tài liệu của hai loại đan dược.

Tài liệu của Thái Nhất bổn thiên đan ở trong Vĩnh Hằng thần quốc có thể thu thập toàn bộ. Mà Đỉnh Thiên đan thì cần dùng giá cả thu mua từ khắp nơi trong Vạn Uyên đảo.

- Thiệu Uyên, tài liệu Thái Nhất bổ thiên đan ngày mai lão phu có thể chuẩn bị đầy đủ cho ngươi. Đỉnh Thiên đan thì dùng tốc độ nhanh nhất mà đoán, có lẽ cũng cần nửa tháng, ngươi cảm thấy có được hay không?

- Nửa tháng sao? Tính toán thời gian còn kịp.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK