Lăng Bích Nhi thưởng thức Giang Trần, đối với Giang Trần tình hữu độc chung, qua nhiều năm như vậy một mực nhớ mãi không quên. Thế nhưng mà, cái này cũng không đại biểu nàng sẽ đối với Hoàng Nhi nhìn có chút hả hê, càng không có khả năng thừa dịp hư mà vào.
Bản tính của nàng thiện lương, đối với Hoàng Nhi, nàng chỉ có hâm mộ, lại không có ghen ghét.
Cho nên, nghe được Hoàng Nhi nói như vậy, trong lòng nàng lại không ủng hộ. Nàng hi vọng Hoàng Nhi hảo hảo, không xuất hiện bất kỳ ngoài ý muốn, không tao ngộ bất cứ thương tổn gì.
Hoàng Nhi nỗ lực cười cười:
- Bích Nhi tỷ tỷ, ta biết rõ ngươi thiện tâm. Ta nói, cũng chỉ là tình huống vạn nhất. Mặc dù ta không có chuyện, ta cũng hi vọng, Bích Nhi tỷ tỷ có thể cùng ta chung một chỗ, chiếu cố hắn, trợ giúp hắn. Trên người hắn gánh chịu trọng trách, quá nặng rồi.
Lời này vừa nói ra, Lăng Bích Nhi càng cứng lại rồi.
Cùng một chỗ chiếu cố hắn?
Lăng Bích Nhi chỉ cảm thấy trên mặt nóng rát, tâm hồn thiếu nữ thình thịch nhảy loạn. Cho tới bây giờ, Lăng Bích Nhi nàng không có suy nghĩ qua cùng nữ tử khác chia xẻ một người nam nhân.
Chỉ là, giờ khắc này, Hoàng Nhi bỗng nhiên nói ra lời này, lại làm cho nàng tim đập thình thịch.
Cái này, có thể thực hiện sao?
- Hoàng Nhi muội muội, ngươi... ngươi...
Hoàng Nhi cười hì hì:
- Bích Nhi tỷ tỷ, ngươi cũng đừng nghĩ gạt ta! Ban đầu ở Đan Càn Cung, Hoàng Nhi liền biết hai tỷ muội các ngươi, đối với Trần ca đều là tình thâm ý trọng. Chỉ là không thể tưởng được, những năm này, ngươi vẫn đối với Trần ca nhớ mãi không quên.
Hoàng Nhi nói đến đây, nụ cười trên mặt sáng lạn, dịu dàng nhìn Lăng Bích Nhi.
Lăng Bích Nhi chỉ cảm thấy tâm hoảng ý loạn, ở dưới ánh mắt của Hoàng Nhi nhìn soi mói, lại có chút ít chân tay luống cuống. Thật giống như một người chột dạ, bỗng nhiên bị người nói toạc ra nội tâm.
- Bích Nhi tỷ tỷ, ta biết rõ trong lòng ngươi thẹn thùng, chuyện này, về sau chúng ta từ từ nói. Bất quá ngươi phải đáp ứng ta, nếu như ta thật sự tránh không khỏi kiếp này, ngươi nhất định phải chiếu cố kỹ lưỡng Trần ca, nhất định không thể để cho hắn xúc động, càng không thể từ nay về sau chưa gượng dậy nổi. Hắn là nam tử hán đại trượng phu, trên vai hắn còn gánh chịu rất nhiều thứ. Ta vẫn cảm thấy, trong nội tâm Trần ca, còn có rất nhiều chuyện, một mực không có nói cho chúng ta biết. Đồ vật hắn nhận thứ, khả năng vượt qua ngươi ta tưởng tượng.
Hoàng Nhi nhìn rõ nhân tâm, tuyệt đối là phi thường cao.
Nàng cùng Giang Trần mến nhau, đối với rất nhiều chuyện của Giang Trần, coi như là rất hiểu rõ. Nhưng mà, ở sâu trong nội tâm nàng như trước cho rằng, trong nội tâm Trần ca, còn nhận rất nhiều áp lực nữa, mà những áp lực này, hắn không nói ra, cũng không phải hắn ích kỷ, mà là hắn không muốn những người khác lo lắng.
Hiện tại Hoàng Nhi lo lắng nhất chính là Giang Trần bởi vì chuyện của nàng, sẽ xúc động.
Tại Vĩnh Hằng Thần Quốc, chống lại Hạ Hầu gia tộc, một khi xúc động, hậu quả thiết tưởng không chịu nổi. Mặc dù là Trần ca thiên phú siêu quần, mặc dù Trần ca là Thần linh chuyển thế, ở trước khi thực lực không có đại thành, cũng không có khả năng đối kháng toàn bộ Hạ Hầu gia tộc.
Nơi này là Vạn Uyên đảo, không phải Nhân loại cương vực.
Nhân loại cương vực, Giang Trần dựa vào nhiều át chủ bài của mình, cùng với ưu thế đặc biệt của bản thân, có thể thành thạo.
Nhưng là ở Vạn Uyên đảo, cường giả thật sự nhiều lắm. Thực lực cùng thiên phú bây giờ của Trần ca, có lẽ ở trong trẻ tuổi có thể thành thạo, nhưng mà muốn nói đối kháng Hạ Hầu gia tộc, hiển nhiên còn là xa xa không đủ.
- Bích Nhi tỷ tỷ, ngươi có thể đáp ứng ta không?
Ánh mắt của Hoàng Nhi sáng quắc, chăm chú nhìn Lăng Bích Nhi, ánh mắt tràn đầy khẩn thiết.
Lăng Bích Nhi nhẹ nhàng thở dài, thanh âm trầm thấp nói:
- Ta hết sức thử xem. Chỉ là, chỉ sợ ta người nhỏ, lời nhẹ, khích lệ không được hắn.
- Ngươi là sư tỷ của hắn, ngươi nói, hắn vẫn sẽ nghe.
Hoàng Nhi khích lệ nói.
- Hoàng Nhi, chuyện này của ngươi, thật sự đã không thể vãn hồi sao? Nếu không, chúng ta lại trốn một lần nữa?
Lăng Bích Nhi nhịn không được hỏi.
Hoàng Nhi buồn bã cười cười, lắc đầu:
- Không trốn nữa, cũng trốn không thoát. Còn sẽ liên lụy người vô tội. Lúc trước Thuấn lão dẫn ta thoát ly Vạn Uyên đảo, công lực bị phế đi hơn phân nửa. Hơn nữa, cha mẹ của ta vẫn còn giam giữ trong lao ngục, nếu như ta chạy thoát, bọn hắn sẽ trọn đời không được siêu sinh.
Nghe Hoàng Nhi đề cập cha mẹ, Lăng Bích Nhi lại không có cách nào khuyên nữa.
Lăng Bích Nhi cũng trải qua sự tình phụ thân trúng độc, đối với loại sự tình này càng là cảm động lây. Vỗ nhè nhẹ lấy mu bàn tay của Hoàng Nhi:
- Hoàng Nhi muội muội, Giang Trần sư đệ, nhất định sẽ nghĩ biện pháp. Những năm gần đây, với hắn mà nói, sẽ không có sự tình không có khả năng.
Hoàng Nhi nhẹ nhàng gật đầu? Hai người gắn bó lấy như vậy, lại không nói gì thêm.
...
Giang Trần bị Yến Thanh Tang hưng phấn đưa đến chỗ ở của mình, chỗ ở của Yến Thanh Tang, lại phi thường đại khí, tự thành một phiến thiên địa.
Đừng nói ở hai thầy trò bọn hắn, dù thêm hai mươi người nữa, cũng không lộ vẻ chen chúc.
- Huynh đệ, nếu như ngươi ở nơi này không quen, chúng ta còn có thể đi lãnh địa của Yến gia ta, nơi đó hoang vắng, tùy ý chúng ta giương oai.
- Ha ha, vẫn là ở thần đô tốt hơn, nhiều người náo nhiệt, cũng có thể tăng trưởng kiến thức?
Giang Trần cũng không muốn đi tới lãnh địa ở lại.
Hắn muốn đúng là ở lại thần đô, có thể tiếp xúc đến tầng cao nhất của Vĩnh Hằng Thần Quốc, có thể hiểu rõ chi tiết của Vĩnh Hằng Thần Quốc.
Cái này đối với Giang Trần mà nói, rất quan trọng.
Dàn xếp xong, Yến Vạn Quân liền phái môn hạ đến thông tri Yến Thanh Tang, để hắn mang Thiệu Uyên công tử đi chỗ của mình.
Yến Thanh Tang biết rõ chỉ sợ tổ phụ là có việc khác phân phó, lập tức nói với Giang Trần việc này, Giang Trần cũng không có cự tuyệt, mà vui vẻ đồng ý.
Yến Thanh Tang là cháu ruột của Yến Vạn Quân, cũng có phần được Yến Vạn Quân coi trọng. Yến Vạn Quân tổng cộng sinh ra hai đứa con trai. Bên trong một cái, là phụ thân của Yến Thanh Tang. Cái khác, là phụ thân của Hoàng Nhi.
Phụ thân của Yến Thanh Tang là lão Đại, thiên phú bình thường, nhưng thiên phú kinh doanh tương đối cao, hiện tại chưởng quản rất nhiều phương diện sinh ý của Yến gia.
Mà phụ thân của Hoàng Nhi là lão Nhị, thiên phú siêu quần, thời đại thiếu niên, thiên phú tài tình liền viễn siêu cùng thế hệ. Cũng bởi vậy, Yến Vạn Quân mới có thể để hắn du lịch bốn phía. Kết quả hắn kết bạn ngoại tộc, định ra tư tình, cùng tiểu thư của Hạ Hầu gia trở mặt thành thù, dẫn phát một loạt bi kịch phía sau.
- Tôn nhi Thanh Tang, bái kiến tổ phụ đại nhân.
Thanh Tang ở trước mặt tổ phụ của mình, lại rất đỉnh đạc, rất tùy ý.
Yến Vạn Quân nhìn cháu ruột, cũng âm thầm thở dài. Hai đứa con trai của hắn, một cái thiên phú bình thường, một cái bị giam giữ trong lao ngục.
Bản tính của nàng thiện lương, đối với Hoàng Nhi, nàng chỉ có hâm mộ, lại không có ghen ghét.
Cho nên, nghe được Hoàng Nhi nói như vậy, trong lòng nàng lại không ủng hộ. Nàng hi vọng Hoàng Nhi hảo hảo, không xuất hiện bất kỳ ngoài ý muốn, không tao ngộ bất cứ thương tổn gì.
Hoàng Nhi nỗ lực cười cười:
- Bích Nhi tỷ tỷ, ta biết rõ ngươi thiện tâm. Ta nói, cũng chỉ là tình huống vạn nhất. Mặc dù ta không có chuyện, ta cũng hi vọng, Bích Nhi tỷ tỷ có thể cùng ta chung một chỗ, chiếu cố hắn, trợ giúp hắn. Trên người hắn gánh chịu trọng trách, quá nặng rồi.
Lời này vừa nói ra, Lăng Bích Nhi càng cứng lại rồi.
Cùng một chỗ chiếu cố hắn?
Lăng Bích Nhi chỉ cảm thấy trên mặt nóng rát, tâm hồn thiếu nữ thình thịch nhảy loạn. Cho tới bây giờ, Lăng Bích Nhi nàng không có suy nghĩ qua cùng nữ tử khác chia xẻ một người nam nhân.
Chỉ là, giờ khắc này, Hoàng Nhi bỗng nhiên nói ra lời này, lại làm cho nàng tim đập thình thịch.
Cái này, có thể thực hiện sao?
- Hoàng Nhi muội muội, ngươi... ngươi...
Hoàng Nhi cười hì hì:
- Bích Nhi tỷ tỷ, ngươi cũng đừng nghĩ gạt ta! Ban đầu ở Đan Càn Cung, Hoàng Nhi liền biết hai tỷ muội các ngươi, đối với Trần ca đều là tình thâm ý trọng. Chỉ là không thể tưởng được, những năm này, ngươi vẫn đối với Trần ca nhớ mãi không quên.
Hoàng Nhi nói đến đây, nụ cười trên mặt sáng lạn, dịu dàng nhìn Lăng Bích Nhi.
Lăng Bích Nhi chỉ cảm thấy tâm hoảng ý loạn, ở dưới ánh mắt của Hoàng Nhi nhìn soi mói, lại có chút ít chân tay luống cuống. Thật giống như một người chột dạ, bỗng nhiên bị người nói toạc ra nội tâm.
- Bích Nhi tỷ tỷ, ta biết rõ trong lòng ngươi thẹn thùng, chuyện này, về sau chúng ta từ từ nói. Bất quá ngươi phải đáp ứng ta, nếu như ta thật sự tránh không khỏi kiếp này, ngươi nhất định phải chiếu cố kỹ lưỡng Trần ca, nhất định không thể để cho hắn xúc động, càng không thể từ nay về sau chưa gượng dậy nổi. Hắn là nam tử hán đại trượng phu, trên vai hắn còn gánh chịu rất nhiều thứ. Ta vẫn cảm thấy, trong nội tâm Trần ca, còn có rất nhiều chuyện, một mực không có nói cho chúng ta biết. Đồ vật hắn nhận thứ, khả năng vượt qua ngươi ta tưởng tượng.
Hoàng Nhi nhìn rõ nhân tâm, tuyệt đối là phi thường cao.
Nàng cùng Giang Trần mến nhau, đối với rất nhiều chuyện của Giang Trần, coi như là rất hiểu rõ. Nhưng mà, ở sâu trong nội tâm nàng như trước cho rằng, trong nội tâm Trần ca, còn nhận rất nhiều áp lực nữa, mà những áp lực này, hắn không nói ra, cũng không phải hắn ích kỷ, mà là hắn không muốn những người khác lo lắng.
Hiện tại Hoàng Nhi lo lắng nhất chính là Giang Trần bởi vì chuyện của nàng, sẽ xúc động.
Tại Vĩnh Hằng Thần Quốc, chống lại Hạ Hầu gia tộc, một khi xúc động, hậu quả thiết tưởng không chịu nổi. Mặc dù là Trần ca thiên phú siêu quần, mặc dù Trần ca là Thần linh chuyển thế, ở trước khi thực lực không có đại thành, cũng không có khả năng đối kháng toàn bộ Hạ Hầu gia tộc.
Nơi này là Vạn Uyên đảo, không phải Nhân loại cương vực.
Nhân loại cương vực, Giang Trần dựa vào nhiều át chủ bài của mình, cùng với ưu thế đặc biệt của bản thân, có thể thành thạo.
Nhưng là ở Vạn Uyên đảo, cường giả thật sự nhiều lắm. Thực lực cùng thiên phú bây giờ của Trần ca, có lẽ ở trong trẻ tuổi có thể thành thạo, nhưng mà muốn nói đối kháng Hạ Hầu gia tộc, hiển nhiên còn là xa xa không đủ.
- Bích Nhi tỷ tỷ, ngươi có thể đáp ứng ta không?
Ánh mắt của Hoàng Nhi sáng quắc, chăm chú nhìn Lăng Bích Nhi, ánh mắt tràn đầy khẩn thiết.
Lăng Bích Nhi nhẹ nhàng thở dài, thanh âm trầm thấp nói:
- Ta hết sức thử xem. Chỉ là, chỉ sợ ta người nhỏ, lời nhẹ, khích lệ không được hắn.
- Ngươi là sư tỷ của hắn, ngươi nói, hắn vẫn sẽ nghe.
Hoàng Nhi khích lệ nói.
- Hoàng Nhi, chuyện này của ngươi, thật sự đã không thể vãn hồi sao? Nếu không, chúng ta lại trốn một lần nữa?
Lăng Bích Nhi nhịn không được hỏi.
Hoàng Nhi buồn bã cười cười, lắc đầu:
- Không trốn nữa, cũng trốn không thoát. Còn sẽ liên lụy người vô tội. Lúc trước Thuấn lão dẫn ta thoát ly Vạn Uyên đảo, công lực bị phế đi hơn phân nửa. Hơn nữa, cha mẹ của ta vẫn còn giam giữ trong lao ngục, nếu như ta chạy thoát, bọn hắn sẽ trọn đời không được siêu sinh.
Nghe Hoàng Nhi đề cập cha mẹ, Lăng Bích Nhi lại không có cách nào khuyên nữa.
Lăng Bích Nhi cũng trải qua sự tình phụ thân trúng độc, đối với loại sự tình này càng là cảm động lây. Vỗ nhè nhẹ lấy mu bàn tay của Hoàng Nhi:
- Hoàng Nhi muội muội, Giang Trần sư đệ, nhất định sẽ nghĩ biện pháp. Những năm gần đây, với hắn mà nói, sẽ không có sự tình không có khả năng.
Hoàng Nhi nhẹ nhàng gật đầu? Hai người gắn bó lấy như vậy, lại không nói gì thêm.
...
Giang Trần bị Yến Thanh Tang hưng phấn đưa đến chỗ ở của mình, chỗ ở của Yến Thanh Tang, lại phi thường đại khí, tự thành một phiến thiên địa.
Đừng nói ở hai thầy trò bọn hắn, dù thêm hai mươi người nữa, cũng không lộ vẻ chen chúc.
- Huynh đệ, nếu như ngươi ở nơi này không quen, chúng ta còn có thể đi lãnh địa của Yến gia ta, nơi đó hoang vắng, tùy ý chúng ta giương oai.
- Ha ha, vẫn là ở thần đô tốt hơn, nhiều người náo nhiệt, cũng có thể tăng trưởng kiến thức?
Giang Trần cũng không muốn đi tới lãnh địa ở lại.
Hắn muốn đúng là ở lại thần đô, có thể tiếp xúc đến tầng cao nhất của Vĩnh Hằng Thần Quốc, có thể hiểu rõ chi tiết của Vĩnh Hằng Thần Quốc.
Cái này đối với Giang Trần mà nói, rất quan trọng.
Dàn xếp xong, Yến Vạn Quân liền phái môn hạ đến thông tri Yến Thanh Tang, để hắn mang Thiệu Uyên công tử đi chỗ của mình.
Yến Thanh Tang biết rõ chỉ sợ tổ phụ là có việc khác phân phó, lập tức nói với Giang Trần việc này, Giang Trần cũng không có cự tuyệt, mà vui vẻ đồng ý.
Yến Thanh Tang là cháu ruột của Yến Vạn Quân, cũng có phần được Yến Vạn Quân coi trọng. Yến Vạn Quân tổng cộng sinh ra hai đứa con trai. Bên trong một cái, là phụ thân của Yến Thanh Tang. Cái khác, là phụ thân của Hoàng Nhi.
Phụ thân của Yến Thanh Tang là lão Đại, thiên phú bình thường, nhưng thiên phú kinh doanh tương đối cao, hiện tại chưởng quản rất nhiều phương diện sinh ý của Yến gia.
Mà phụ thân của Hoàng Nhi là lão Nhị, thiên phú siêu quần, thời đại thiếu niên, thiên phú tài tình liền viễn siêu cùng thế hệ. Cũng bởi vậy, Yến Vạn Quân mới có thể để hắn du lịch bốn phía. Kết quả hắn kết bạn ngoại tộc, định ra tư tình, cùng tiểu thư của Hạ Hầu gia trở mặt thành thù, dẫn phát một loạt bi kịch phía sau.
- Tôn nhi Thanh Tang, bái kiến tổ phụ đại nhân.
Thanh Tang ở trước mặt tổ phụ của mình, lại rất đỉnh đạc, rất tùy ý.
Yến Vạn Quân nhìn cháu ruột, cũng âm thầm thở dài. Hai đứa con trai của hắn, một cái thiên phú bình thường, một cái bị giam giữ trong lao ngục.