̉ đuổi giết 1
Lục Á Ly lại trông mong hỏi:
- Bàn Thạch huynh, mấy ngày này, ngươi có tin tức những Tộc trưởng của Đại Thánh Đường chúng ta không?
Lưu Văn Thải lại cả giận nói:
- Còn nghe ngóng bọn hắn làm gì? Thời điểm phá vòng vây, cũng không gọi chúng ta một tiếng. Đại Thánh Đường, hừ, loại tông môn này, còn đáng giá chúng ta nhớ thương sao?
Lưu Văn Thải ở Vạn Linh Tông, thì có kinh nghiệm bị cô lập không thoải mái. Cho nên đối với loại cảm giác bị vứt bỏ này là đặc biệt căm hận.
Lục Á Ly lúng ta lúng túng im lặng, lại nói:
- Vậy Vạn Linh Tông thì sao?
Nói đến Vạn Linh Tông, Lưu Văn Thải cũng liếc nhìn Giang Trần, hiển nhiên đối với Vạn Linh Tông, Lưu Văn Thải còn càng chút cảm tình.
Dù sao, hắn là từ Vạn Linh Tông phát triển. Mặc kệ trước kia Vạn Linh Tông xa lánh hắn, không coi trọng hắn như thế nào, thế nhưng mà Vạn Linh Tông cũng có người tốt đối với hắn.
- Các ngươi đừng hỏi ta, ta cũng không hiểu ra sao. Một kiếp này, Bất Diệt Thiên Đô cùng Cửu Dương Thiên Tông đều đến có chuẩn bị. Tổ bị phá, không có trứng lành. Ta suy đoán, liên minh 16 nước cũng là sinh linh đồ thán.
Ngữ khí của Giang Trần cũng thập phần trầm trọng.
Lưu Văn Thải cùng Lục Á Ly quan tâm Vạn Linh Tông, hắn cũng quan tâm Bảo Thụ Tông, còn có những cố nhân ở Thiên Quế Vương Quốc kia, kể cả những cố nhân ở Đông Phương Vương Quốc.
Chỉ có điều loại tiểu thế lực như liên minh 16 nước Đông Phương Vương Quốc, chỉ có thể xếp nhị tam lưu, đoán chừng căn bản không vào được pháp nhãn của Nhất phẩm tông môn.
Hiện tại cục diện này, Lưu Văn Thải cùng Lục Á Ly, hiển nhiên cũng không có khả năng lại về Vạn Linh Tông.
Giang Trần hỏi:
- Các ngươi tiếp đến có tính toán gì không?
Lưu Văn Thải nhìn Giang Trần, nhưng không có lên tiếng. Đã tìm được Giang Trần, ở sâu trong nội tâm Lưu Văn Thải đã rất kiên định, nhất định phải đi theo Giang Trần.
Lục Á Ly cũng trông mong nói:
- Bàn Thạch huynh, hiện tại chúng ta đều không nhà để về. Chúng ta một mực coi ngươi là thân đại ca, hi vọng ngươi chỉ cho chúng ta một con đường sáng
Giang Trần nghĩ chốc lát, gật đầu nói:
- Lần này ta có chuyện quan trọng trong người, nhiều người không tiện. Như vậy đi, các ngươi tới Lưu Ly Vương Thành, đến Thái Uyên các, ta sẽ cho các ngươi tín vật, đến lúc đó các ngươi tới liền biết.
Giang Trần biết việc này phi thường nguy hiểm, tự nhiên không có khả năng mang Lưu Văn Thải cùng Lục Á Ly đi mạo hiểm.
Hai người cũng có tự mình hiểu lấy, biết rõ Giang Trần đã có chuyện quan trọng trên người, mình ở bên cạnh hắn, chỉ có thể là con ghẻ kí sinh, lập tức gật đầu nói:
- Tốt, chúng ta liền đi Lưu Ly Vương Thành.
- Các ngươi cũng đừng lo lắng, nơi đó là địa bàn của ta. Các ngươi đi tới, chỉ cần nói rõ quan hệ cùng ta, tự nhiên sẽ có người chiêu đãi các ngươi. Nhớ kỹ, hết thảy coi chừng. Xích Đỉnh Trung Vực đối với tất cả nô lệ đều bắt phi thường nhanh. Các ngươi còn phải cải trang một phen...
Ở dưới Giang Trần cùng Hoàng Nhi cải trang một phen, Lưu Văn Thải và Lục Á Ly xảy ra biến hóa nghiêng trời lệch đất, trừ thân hình mập mạp của Lục Á Ly không cách nào cải biến, hai người nghiễm nhiên đã thay đổi thành người khác.
Lẫn nhau chứng kiến bộ dáng của đối phương, mặt mũi đều không thể tưởng tượng nổi, cảm giác thủ đoạn của Giang Trần quá tinh diệu.
- Nơi này có hai tấm Độn Không Phù, các ngươi một người một tấm, thời điểm nguy hiểm, thúc dục một tấm, hai người có thể xài chung một tấm.
Giang Trần có không ít Độn Không Phù, nên cho bọn hắn một người một tấm.
Loại thứ tốt này, trước kia Lưu Văn Thải cùng Lục Á Ly căn bản chưa thấy qua, đều là trang bị mà đại tông môn mới có thể dùng. Nếu lúc trước có thứ tốt này, bọn hắn chưa hẳn không thể phá vòng vây.
- Đây là một bảo vật, ta đã hơi chút cải tạo, cũng tặng cho các ngươi phòng thân.
Giang Trần nói xong, lại lấy ra một lệnh kỳ.
Lệnh kỳ này, lúc trước là Bắc Minh Tông Lâm Hải sử dụng. Bất quá Lâm Hải này, lại là nằm vùng của Bất Diệt Thiên Đô, ban đầu ở trong Vạn Tượng Cực Cảnh, cùng Cửu Dương Thiên Tông nằm vùng Quân Mặc Bạch đánh sống đánh chết, cuối cùng bị Giang Trần đến cái ngư ông đắc lợi.
Mặt lệnh kỳ này, ấn tượng của Giang Trần rất sâu khắc. Thực lực của Lâm Hải, rõ ràng kém xa Quân Mặc Bạch, nhưng dựa vào mặt lệnh kỳ này, lại làm Quân Mặc Bạch vô kế khả thi.
Mặt lệnh kỳ này, có thể công có thể thủ, uy lực rất mạnh, cường giả Thánh cảnh gặp phải lệnh kỳ này, cũng sẽ không may.
Sau khi Giang Trần đạt được lệnh kỳ này, một mực không có sử dụng. Mà cải tạo nó thoáng một phát, xóa đi khí tức cấm chế của Bất Diệt Thiên Đô, lại ở vẻ ngoài cải tạo thoáng một phát.
Bởi như vậy, coi như là người của Bất Diệt Thiên Đô thấy được, cũng chưa chắc thoáng cái nghĩ đến lệnh kỳ này là của Bất Diệt Thiên Đô bọn hắn.
Dù sao bảo vật này, là bí mật ban cho Lâm Hải, lại để cho Lâm Hải dùng nằm vùng. Người bình thường còn thật không biết lai lịch của nó.
Giang Trần giao lệnh kỳ cho Lưu Văn Thải.
- Mặt lệnh kỳ này lai lịch bất phàm, nếu như gặp được đối thủ, hoặc là tất sát, hoặc là cẩn thận sử dụng.
Giang Trần dặn dò lần nữa.
Cuối cùng nghĩ nghĩ, lại lấy ra một vật, lần này lại là một lệnh bài:
- Cái này là Ngân Long Lệnh, chính là tín vật của Lưu Ly Vương Thành đệ nhất đại phiệt Bàn Long đại phiệt. Gặp được đối thủ không thể chống cự, các ngươi đưa lệnh bài này ra. Thế lực bình thường, nhìn thấy tín vật này, tuyệt đối không dám động các ngươi.
Bàn Long đại phiệt là thế lực đại biểu Lưu Ly Vương Thành, ngoại trừ bảy Đại Đế, Lưu Ly Vương Thành là nhìn Bàn Long đại phiệt rồi.
Ngân Long Lệnh này, là lúc trước Bàn Long phiệt chủ cho Giang Trần, làm như vậy là để cam đoan Giang Trần có thể đi ngang ở Lưu Ly Vương Thành.
Bất quá Giang Trần một mực không có sử dụng đồ chơi này. Tên tuổi Chân Đan Vương của hắn đã khá lớn, tại Lưu Ly Vương Thành, căn bản không khả năng có người dám can đảm mạo phạm hắn.
Về phần bên ngoài, vì giải thưởng, nếu có người phát hiện hắn là Giang Trần, dù có Khổng Tước Đại Đế Hộ Thân Phù ở bên người, chỉ sợ cũng vô dụng.
Giá giải thưởng trên trời, đủ để cho tu sĩ điên cuồng.
Cho nên, Ngân Long Lệnh này đối với Giang Trần hiện tại mà nói, ngược lại là tác dụng không lớn. Cho bọn người Lưu Văn Thải, sẽ là một Hộ Thân Phù tốt nhất.
Từng thứ tốt trước kia bọn hắn chưa bao giờ tiếp xúc qua, cũng không có tư cách tiếp xúc đến không ngừng vào tay, làm cho Lưu Văn Thải cùng Lục Á Ly cũng có chút ít hổ thẹn.
Giang Trần cũng nhìn ra, vỗ vỗ bờ vai của bọn hắn:
- Các ngươi đều là huynh đệ của Giang Trần ta, huynh đệ tầm đó, không cần khách khí như vậy?
Vừa cùng Giang Trần gặp nhau, muốn tách ra, kỳ thật trong nội tâm Lưu Văn Thải có chút không bỏ. Bất quá hắn biết Giang Trần có chuyện quan trọng trên người, lập tức gật đầu:
- Chúng ta liền xuất phát.
Giang Trần bỗng nhiên cười cười:
- Đừng vội, trước xem ta làm thịt mấy con chó theo đuôi đã.
Lục Á Ly lại trông mong hỏi:
- Bàn Thạch huynh, mấy ngày này, ngươi có tin tức những Tộc trưởng của Đại Thánh Đường chúng ta không?
Lưu Văn Thải lại cả giận nói:
- Còn nghe ngóng bọn hắn làm gì? Thời điểm phá vòng vây, cũng không gọi chúng ta một tiếng. Đại Thánh Đường, hừ, loại tông môn này, còn đáng giá chúng ta nhớ thương sao?
Lưu Văn Thải ở Vạn Linh Tông, thì có kinh nghiệm bị cô lập không thoải mái. Cho nên đối với loại cảm giác bị vứt bỏ này là đặc biệt căm hận.
Lục Á Ly lúng ta lúng túng im lặng, lại nói:
- Vậy Vạn Linh Tông thì sao?
Nói đến Vạn Linh Tông, Lưu Văn Thải cũng liếc nhìn Giang Trần, hiển nhiên đối với Vạn Linh Tông, Lưu Văn Thải còn càng chút cảm tình.
Dù sao, hắn là từ Vạn Linh Tông phát triển. Mặc kệ trước kia Vạn Linh Tông xa lánh hắn, không coi trọng hắn như thế nào, thế nhưng mà Vạn Linh Tông cũng có người tốt đối với hắn.
- Các ngươi đừng hỏi ta, ta cũng không hiểu ra sao. Một kiếp này, Bất Diệt Thiên Đô cùng Cửu Dương Thiên Tông đều đến có chuẩn bị. Tổ bị phá, không có trứng lành. Ta suy đoán, liên minh 16 nước cũng là sinh linh đồ thán.
Ngữ khí của Giang Trần cũng thập phần trầm trọng.
Lưu Văn Thải cùng Lục Á Ly quan tâm Vạn Linh Tông, hắn cũng quan tâm Bảo Thụ Tông, còn có những cố nhân ở Thiên Quế Vương Quốc kia, kể cả những cố nhân ở Đông Phương Vương Quốc.
Chỉ có điều loại tiểu thế lực như liên minh 16 nước Đông Phương Vương Quốc, chỉ có thể xếp nhị tam lưu, đoán chừng căn bản không vào được pháp nhãn của Nhất phẩm tông môn.
Hiện tại cục diện này, Lưu Văn Thải cùng Lục Á Ly, hiển nhiên cũng không có khả năng lại về Vạn Linh Tông.
Giang Trần hỏi:
- Các ngươi tiếp đến có tính toán gì không?
Lưu Văn Thải nhìn Giang Trần, nhưng không có lên tiếng. Đã tìm được Giang Trần, ở sâu trong nội tâm Lưu Văn Thải đã rất kiên định, nhất định phải đi theo Giang Trần.
Lục Á Ly cũng trông mong nói:
- Bàn Thạch huynh, hiện tại chúng ta đều không nhà để về. Chúng ta một mực coi ngươi là thân đại ca, hi vọng ngươi chỉ cho chúng ta một con đường sáng
Giang Trần nghĩ chốc lát, gật đầu nói:
- Lần này ta có chuyện quan trọng trong người, nhiều người không tiện. Như vậy đi, các ngươi tới Lưu Ly Vương Thành, đến Thái Uyên các, ta sẽ cho các ngươi tín vật, đến lúc đó các ngươi tới liền biết.
Giang Trần biết việc này phi thường nguy hiểm, tự nhiên không có khả năng mang Lưu Văn Thải cùng Lục Á Ly đi mạo hiểm.
Hai người cũng có tự mình hiểu lấy, biết rõ Giang Trần đã có chuyện quan trọng trên người, mình ở bên cạnh hắn, chỉ có thể là con ghẻ kí sinh, lập tức gật đầu nói:
- Tốt, chúng ta liền đi Lưu Ly Vương Thành.
- Các ngươi cũng đừng lo lắng, nơi đó là địa bàn của ta. Các ngươi đi tới, chỉ cần nói rõ quan hệ cùng ta, tự nhiên sẽ có người chiêu đãi các ngươi. Nhớ kỹ, hết thảy coi chừng. Xích Đỉnh Trung Vực đối với tất cả nô lệ đều bắt phi thường nhanh. Các ngươi còn phải cải trang một phen...
Ở dưới Giang Trần cùng Hoàng Nhi cải trang một phen, Lưu Văn Thải và Lục Á Ly xảy ra biến hóa nghiêng trời lệch đất, trừ thân hình mập mạp của Lục Á Ly không cách nào cải biến, hai người nghiễm nhiên đã thay đổi thành người khác.
Lẫn nhau chứng kiến bộ dáng của đối phương, mặt mũi đều không thể tưởng tượng nổi, cảm giác thủ đoạn của Giang Trần quá tinh diệu.
- Nơi này có hai tấm Độn Không Phù, các ngươi một người một tấm, thời điểm nguy hiểm, thúc dục một tấm, hai người có thể xài chung một tấm.
Giang Trần có không ít Độn Không Phù, nên cho bọn hắn một người một tấm.
Loại thứ tốt này, trước kia Lưu Văn Thải cùng Lục Á Ly căn bản chưa thấy qua, đều là trang bị mà đại tông môn mới có thể dùng. Nếu lúc trước có thứ tốt này, bọn hắn chưa hẳn không thể phá vòng vây.
- Đây là một bảo vật, ta đã hơi chút cải tạo, cũng tặng cho các ngươi phòng thân.
Giang Trần nói xong, lại lấy ra một lệnh kỳ.
Lệnh kỳ này, lúc trước là Bắc Minh Tông Lâm Hải sử dụng. Bất quá Lâm Hải này, lại là nằm vùng của Bất Diệt Thiên Đô, ban đầu ở trong Vạn Tượng Cực Cảnh, cùng Cửu Dương Thiên Tông nằm vùng Quân Mặc Bạch đánh sống đánh chết, cuối cùng bị Giang Trần đến cái ngư ông đắc lợi.
Mặt lệnh kỳ này, ấn tượng của Giang Trần rất sâu khắc. Thực lực của Lâm Hải, rõ ràng kém xa Quân Mặc Bạch, nhưng dựa vào mặt lệnh kỳ này, lại làm Quân Mặc Bạch vô kế khả thi.
Mặt lệnh kỳ này, có thể công có thể thủ, uy lực rất mạnh, cường giả Thánh cảnh gặp phải lệnh kỳ này, cũng sẽ không may.
Sau khi Giang Trần đạt được lệnh kỳ này, một mực không có sử dụng. Mà cải tạo nó thoáng một phát, xóa đi khí tức cấm chế của Bất Diệt Thiên Đô, lại ở vẻ ngoài cải tạo thoáng một phát.
Bởi như vậy, coi như là người của Bất Diệt Thiên Đô thấy được, cũng chưa chắc thoáng cái nghĩ đến lệnh kỳ này là của Bất Diệt Thiên Đô bọn hắn.
Dù sao bảo vật này, là bí mật ban cho Lâm Hải, lại để cho Lâm Hải dùng nằm vùng. Người bình thường còn thật không biết lai lịch của nó.
Giang Trần giao lệnh kỳ cho Lưu Văn Thải.
- Mặt lệnh kỳ này lai lịch bất phàm, nếu như gặp được đối thủ, hoặc là tất sát, hoặc là cẩn thận sử dụng.
Giang Trần dặn dò lần nữa.
Cuối cùng nghĩ nghĩ, lại lấy ra một vật, lần này lại là một lệnh bài:
- Cái này là Ngân Long Lệnh, chính là tín vật của Lưu Ly Vương Thành đệ nhất đại phiệt Bàn Long đại phiệt. Gặp được đối thủ không thể chống cự, các ngươi đưa lệnh bài này ra. Thế lực bình thường, nhìn thấy tín vật này, tuyệt đối không dám động các ngươi.
Bàn Long đại phiệt là thế lực đại biểu Lưu Ly Vương Thành, ngoại trừ bảy Đại Đế, Lưu Ly Vương Thành là nhìn Bàn Long đại phiệt rồi.
Ngân Long Lệnh này, là lúc trước Bàn Long phiệt chủ cho Giang Trần, làm như vậy là để cam đoan Giang Trần có thể đi ngang ở Lưu Ly Vương Thành.
Bất quá Giang Trần một mực không có sử dụng đồ chơi này. Tên tuổi Chân Đan Vương của hắn đã khá lớn, tại Lưu Ly Vương Thành, căn bản không khả năng có người dám can đảm mạo phạm hắn.
Về phần bên ngoài, vì giải thưởng, nếu có người phát hiện hắn là Giang Trần, dù có Khổng Tước Đại Đế Hộ Thân Phù ở bên người, chỉ sợ cũng vô dụng.
Giá giải thưởng trên trời, đủ để cho tu sĩ điên cuồng.
Cho nên, Ngân Long Lệnh này đối với Giang Trần hiện tại mà nói, ngược lại là tác dụng không lớn. Cho bọn người Lưu Văn Thải, sẽ là một Hộ Thân Phù tốt nhất.
Từng thứ tốt trước kia bọn hắn chưa bao giờ tiếp xúc qua, cũng không có tư cách tiếp xúc đến không ngừng vào tay, làm cho Lưu Văn Thải cùng Lục Á Ly cũng có chút ít hổ thẹn.
Giang Trần cũng nhìn ra, vỗ vỗ bờ vai của bọn hắn:
- Các ngươi đều là huynh đệ của Giang Trần ta, huynh đệ tầm đó, không cần khách khí như vậy?
Vừa cùng Giang Trần gặp nhau, muốn tách ra, kỳ thật trong nội tâm Lưu Văn Thải có chút không bỏ. Bất quá hắn biết Giang Trần có chuyện quan trọng trên người, lập tức gật đầu:
- Chúng ta liền xuất phát.
Giang Trần bỗng nhiên cười cười:
- Đừng vội, trước xem ta làm thịt mấy con chó theo đuôi đã.