Mục lục
Sát Thần Chí Tôn - Giang Trần (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Giang Trần lại thoải mái, nhàn nhã cười nói:

- Tông môn nhất phẩm có mấy nhà?

- Có bốn nhà, theo thứ tự là Thiên Long phái, Thiên Âm tự, Thiên Hà cung, còn có Bất Diệt Thiên Đô. Nghe nói Cửu Dương Thiên Tông bởi vì chuyện này bên trong cũng có những ý kiến khác nhau. Một ít cao tầng ủng hộ Thiếu Dương đại đế, lựa chọn đứng ở phía Đan Hỏa thành... Mà Hạo Thiên đại đế của Cửu Dương Thiên Tông lại biểu lộ thái độ rõ ràng, tuyệt đối không tham dự thảo phạt nhàm chán như vậy. Hạo Thiên đại đế càng công khai tỏ thái độ, hắn tin tưởng Giang Trần thiếu chủ không phải là người như vậy. Khu vực biên giới tuyệt đối không dễ dàng bị phá như vậy.

Cũng giống như Cửu Dương Thiên Tông, bên trong có nội chiến là Nguyệt Thần giáo.

Chỉ là Nguyệt Thần giáo chưa có kịch liệt như Cửu Dương Thiên Tông, Nguyệt Thần giáo hiện tại lại kết thành tần tấn với Lưu Ly vương thành. cho nên Nguyệt Thần giáo nhất định không có khả năng đi theo Đan Hỏa thành.

Dù là Đan Hỏa thành vừa đấm vừa xoa, không ngừng uy hiếp cũng không làm nên chuyện gì.

Giang Trần nghe tới đó cũng cười rộ lên:

- Vẫn là bốn nhà tông môn nhất phẩm kia sao? Lúc trước sau khi ta trở về từ Nguyệt Thần giáo, đám người này đánh lén ta. Hiện tại vẫn là nhóm người này, bình mới rượu cũ. Trước đó ở địa bàn bọn họ bổn thiếu chủ còn không sợ, hiện tại lại chạy tới địa bàn Lưu Ly vương thành chúng ta, chúng ta cần gì phải kiêng kỵ?

Tiết Đồng thấy Giang Trần trò chuyện vui vẻ như vậy, sự sợ hãi trong lòng cũng hạ thấp trên phạm vi lớn.

- Ta không sợ bọn họ tới, chỉ sợ bọn họ không tới mà thôi.



Giang Trần nói bọn họ, tự nhiên là chỉ đám người Vân Lan đại đế. Những người này, nhất là Vân Lan đại đế, là Giang Trần tự tay dùng thân cung tiêu diệt.

Rõ ràng chết cũng không thể chết lại nữa, tại sao lại một lần nữa xuất hiện?

Giang Trần đem địa đồ trải qua trên bàn, cẩn thận nghiên cứu địa bàn Lưu Ly vương thành.

Nhìn một chút, Giang Trần lại chỉ trỏ một chút, vẽ vòng tròn vào mấy điểm. Mấy điểm này đều là điểm mấu chốt.

- Chính là ba điểm này. Tuyệt đối không thể để cho những thế lực bên ngoài kia bước vào chủ thành Lưu Ly vương thành. Nếu không, ta biết ăn nói thế nào với lời nhắc nhở của Khổng Tước đại đế bệ hạ đối với ta năm đó?

Giang Trần tuy rằng lấy bất biến ứng vạn biến, thế nhưng mà hiện tại đối thủ đã ra chiêu, hơn nữa vừa mới xuất chiêu đã là đại chiêu.

Hắn muốn phản kích, hơn nữa một khi phản kích phải triển khai, mở rộng ở khu vực biên cảnh. Tuyệt đối không thể để cho chiến hỏa lan tới khu vực hạch tâm Lưu Ly vương thành.

- Người đâu, dẫn Thiên Lân công tử tới.

Giang Trần hạ lệnh.

Năm đó Giang Trần đã cảnh cáo Đan Cực đại đế, nếu như hắn dám can đảm hành động thiếu suy nghĩ. Hắn sẽ chém chết Thiên Lân công tử tế cờ trước.

Đan Cực đại đế này không ngừng khiêu khích hắn, từng lần lại từng lần, làm cho Giang Trần triệt để mất đi kiên nhẫn, muốn giải quyết dứt khoát chuyện này.

Cơ hồ tất cả đại đế của Lưu Ly vương thành lần nữa được triệu tập lại.

Giang Trần mở địa đồ ra, bắt đầu chỉ:

- Chư vị, Đan Hỏa thành kia đã phơi bày chân tướng, chuẩn bị cùng với Lưu Ly vương thành chúng ta cá chết lưới rách. Đã như vậy, lần này bổn thiếu chủ dứt khoát thành toàn cho bọn họ.



Từ trước tới Giang Trần Giang Trần không có triệt để vạch mặt với Đan Hỏa thành, đó là bởi vì hắn còn lấy đại cục làm trọng. Cân nhắc tới đại cục cương vực nhân loại, không muốn bởi vì hai thế lực cự đầu va chạm, làm cho cương vực nhân loại không ngừng xảy ra nội chiến. Làm cho vốn cương vực nhân loại đã không có mấy thế lực mạnh mẽ, lại lần nữa giảm bớt đi nhiều.

Thế nhưng mà Đan Hỏa thành kia, căn bản không hiểu một phen khổ tâm của Giang Trần. Lại coi Giang Trần nhường nhịn, khắc chế là một loại khiếp đảm và lùi bước của hắn.

Đây tuyệt đối là triệt để chọc giận Giang Trần.

Nếu như liên tục khắc chế, không đổi được hòa bình mà nói. Vậy thì một kích lôi đình kia dứt khoát nên dành để nhổ khối u ác tính Đan Hỏa thành kia.

Không đơn thuần là những đại đế Lưu Ly vương thành đều được gọi tới. Kể cả Thương Hải đại đế đang chỉnh hợp Xích Đỉnh trung vực và Vạn Tượng Cương Vực cũng bị triệu tập trở về.

Tỉnh Trung đại đế đột nhiên xuất hiện ở Lưu Ly vương thành. Bên người Tỉnh Trung đại đế còn mang theo mấy đại đế tán tu. Có thể nhìn ra được những đại đế tán tu này đều bị mị lực của Tỉnh Trung đại đế tác động. Làm việc nghĩa không chùn bước, đi theo Tỉnh Trung đại đế tìm tới nương tựa Giang Trần.

Chỉ là, thiếu đi Vô Song đại đế và Hòe Sơn nhị tiêu, bên người Giang Trần cảm giác như thiếu một chút gì đó.

Hiện tại cũng không phải Giang Trần quá thiếu chiến lực, mà hắn lo lắng, hoài niệm Vô Song đại đế và Hòe Sơn nhị tiêu. Dù sao ba người này luôn đi theo hắn, coi như là lập nhiều công lao hãn mã.

Bọn họ hôm nay đang ở đâu, cũng làm cho Giang Trần rất là hoài niệm.

Nhưng mà Giang Trần lại cảm thấy rất là kỳ quái:

- Thế lực điều khiển việc này sau lưng, nếu như quả thực có thể cải trang thành Vân Lan đại đế, cải trang thành đám người La Khí đại đế, bọn họ hoàn toàn có thể cải trang thành Mạch lão ca và Hòe Sơn nhị tiêu tới vu oan ta.

Đây là địa phương mà Giang Trần cảm thấy rất là khó hiểu.

Bọn họ ngụy trang Vân Lan đại đế và La Khí đại đế, tuy rằng tính kích động rất mạnh, nhưng bản thân bọn họ vốn là đối thủ của Giang Trần, đối thủ một mất một còn. Bởi vậy cho dù có phỉ báng, vu oan Giang Trần, hiệu quả cũng không được tốt nhất.



Nhưng mà nếu như bọn họ ngụy trang thành Vô Song đại đế và Hòe Sơn nhị tiêu, ba người này đều là người đi theo Giang Trần. Nếu như ba gia hỏa này giả danh đứng ra vu ona Giang Trần, hiệu quả không thể nghi ngờ là tốt nhất. Thậm chí hiệu quả oanh động mang lại, còn tạo thành hủy diệt mang tính đả kích đối với Giang Trần.

Thế nhưng mà loại chuyện làm cho Giang Trần lo lắng nhất cũng không có xảy ra.

Chuyện này khiến cho Giang Trần cảm thấy may mắn, đồng thời cũng tự hỏi mình. CÓ lẽ Mạch lão ca và Hòe Sơn nhị tiêu tuy rằng ở trong trạng thái nguy hiểm, nhưng mà những độc thủ sau lưng này cũng không có phát hiện thân phận bọn họ. Chỉ coi bọn họ là tù binh bình thường mà thôi.

Đây là phỏng đoán lạc quan của Giang Trần.

Dù sao Vô Song đại đế và Hòe Sơn nhị tiêu đều che dấu tung tích, bản thân cải trang thành tá tu. Nếu như bọn họ không có bạo lộ thực lực và thân phận, có lẽ trước mắt vẫn an toàn.

Giang Trần nghĩ như vậy, tâm tình cũng nhẹ hơn một chút.

Những đại đê ở hiện trường lúc này đều nghiên cứu phương án chiến đấu Giang Trần đưa ra. Giờ phút này máu trong cơ thể bọn họ sôi trào, biết rõ Giang Trần cũng chuẩn bị làm lớn một hồi.

Những đại đế của Lưu Ly vương thành, trừ Tịch Diệt đại đế và Bàn Long đại đế là ý chí kiên định ủng hộ Giang Trần ra, thái độ của Niêm Hoa đại đế lúc này lại có chút do dự.

Cũng không phải là Niêm Hoa đại đế không ủng hộ Giang Trần, mà giờ phút này hắn không có chút lực lượng nào.

---------

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK