Quả nhiên, xế chiều hôm đó, bên lôi đài của Giang Trần lập tức náo nhiệt. Thoáng cái có bốn năm vấn đề, hơn nữa đều là vấn đề cửu cấp.
Vấn đề cửu cấp, đó chính là cấp bậc ngàn vạn.
Ngay từ đầu Lâm Yến Vũ còn vô cùng phấn chấn, cảm thấy sinh ý lớn đã tới. Thoáng cái năm vấn đề cửu cấp, không thể nghi ngờ là sinh ý rất lớn.
Nhưng mà Giang Trần lập tức phát hiện được là không có ý đồ tốt.
- Thiệu lôi chủ, thế nào? Ta nghe nói ngươi vô cùng lợi hại, cho nên cố ý tới lôi đài của ngươi. Ngươi sẽ không để cho ta thất vọng đó chứ?
- Đúng vậy a, Thiệu lôi chủ, ngươi một mình trấn giữ hai Tổng lôi đài, nhất định sẽ lợi hại hơn người khác. Vấn đề cửu cấp của ta, ngươi có thể trả lời được chứ?
- Còn có vấn đề của ta. Thiệu lôi chủ, ngươi cũng phải cho ta một đáp án, tiền không thành vấn đề.
- Thiệu lôi chủ...
Từng người một, không ngờ thoáng cái xuất hiện năm vấn đề cửu cấp, giống như cùng hẹn mà xuất hiện trước mặt Giang Trần.
Giang Trần không có chút biểu cảm nào, quét mắt nhìn qua từng vấn đề của những người này một lần, sắc mặt lạnh lẽo:
- Chư vị, Nam Cung Bình là cha của các ngươi sao?
- Có ý gì?
- Sao ngươi lại mắng chửi người khác như vậy?
- Cái gì? Tiểu tử này, chúng ta hảo tâm tới chiếu cố sinh ý của ngươi, ngươi lại ngậm máu phun người đúng không?
- Đường đường là Tổng lôi chủ, vấn đề không giải quyết được còn mắng chửi người? Vô năng thì thừa nhận mình vô năng, giả vờ làm cái gì?
- Không được, lần này phải cho chúng ta câu trả lời thuyết phục. Bằng không mà nói, việc này chưa xong đâu.
Mấy gia hỏa này dường như đang không tìm thấy biện pháp gây rối, thấy Giang Trần nhục nhã bọn họ, thoáng cái dường nhưu đã tìm được cái cớ gây sự vậy.
Cả đám nhao nhao kêu lên, dường như không đạt được mục đích thì không buông tha vậy.
Trong lòng Giang Trần cực kỳ căm tức, hắn sao không biết đám người này tới nháo sự cơ chứ? Bởi vì những vấn đề này căn bản chỉ là những vấn đề vớ vẩn.
Cái gì mà đan phương, cái gì mà trận pháp, đều là do bọn chúng cố ý biên soạn r a.
Giang Trần là người như thế nào? Chỉ cần liếc mắt nhìn qua đã biết rõ những người này căn bản không phải tới nêu vấn đề, mà là tới bới móc hắn.
Đối với loại người này Giang Trần cũng không cần phải khách khí. Hắn cũng biết hắn không có thù với người khác ở Đan Hỏa thành này. Những người này cùng đi với nhau, cho nên không thể nghi ngờ là do Nam Cung Bình kia kích động, sai tới đây.
Giang Trần nở nụ cười khinh miệt, lạnh nhạt nói:
- Trở về nói cho Nam Cung Bình, nếu như hắn mang theo thế lực gia tộc hắn tới gây nháo sự, ta còn bội phục hắn là một trang nam tử. Bản thân làm rùa đen rút đầu, tìm mấy tên não tàn không có đầu óc tới gây chuyện thị phi. Hắn vũ nhục chỉ số thông minh của mình, cũng vũ nhục chỉ số thông minh của các ngươi.
Lời này khiến cho năm người này nổi trận lôi đình.
- Tiểu tử, ngươi dám mắng chửi người?
- Người Tịnh Phần điện đâu rồi? Đây chính là Tổng Lôi chủ mà các ngươi mời tới sao? Chỉ có tố chất như vậy thôi sao?
- Ta muốn kháng nghị, ta muốn kháng nghị.
- Lão tử còn có chút kỳ quái, Thưởng Kim lôi đài của Tịnh Phần điện gần đây vô cùng cao cấp, lần này sao lại có người thật giả lẫn lộn chen vào bên trong như vậy?
- Không có bổn sự cũng dám lên lừa gạt chúng ta, loại gia hỏa thật giả lẫn lộn này có lẽ nên đuổi ra khỏi Thưởng Kim lôi đài a.
Mấy gia hỏa này vô cùng căm phẫn, bộ dáng giống như người bị hái vậy.
Người Tịnh Phần điện bất đắc dĩ lại chạy tới.
- Cao Phó điện chủ, ngươi tới vừa vặn, chúng ta muốn kháng nghị tiểu tử này.
- Đúng vậy, tiểu tử này ngậm máu phun người, vũ nhục nhân cách của chúng ta. Còn vũ nhục chỉ số thông minh của chúng ta.
- Đúng, chúng ta yêu cầu Tịnh Phần điện đuổi gia hỏa thật giả lẫn lộn này khỏi Thưởng Kim lôi đài.
- Thưởng Kim lôi đài không cần kẻ lừa đảo.
- Đuổi hắn đi.
Mấy gia hỏa này nhìn thấy người Tịnh Phần điện, càng thêm dũng cảm nói.
Cao Phó điện chủ và người Tịnh Phần điện thấy vậy cũng nhíu mày không nói, nhịn không được nhìn về phía Giang Trần, nghĩ thầm tên tiểu tử nhà ngươi sao lại biết gây chuyện như vậy?
Trong lúc nhất thời Cao Phó điện chủ đối với Giang Trần cũng có chút thành kiến. Tuy rằng hắn cũng nhìn ra được, có lẽ mấy gia hỏa này thực sự là người bị Nam Cung Bình phái tới.
Nhưng mà lúc này không có chứng cứ gì, trong lòng không khỏi cảm thấy Giang Trần tự rước lấy thị phi, thế cho nên Thưởng Kim lôi đài không ngừng bị quấy rối.
Giang Trần nhìn thấy ánh mắt của Cao Phó điện chủ như vậy, biết rõ Tịnh Phần điện này đã có thành kiến với hắn.
- Cao Phó điện chủ, ở đây không có ai là kẻ ngu cả. Nếu như trách nhiệm của ta, ta sẽ gánh chịu. Nhưng mà năm gia hỏa này nói ta vũ nhục chỉ số thông minh của bọn họ, ta chỉ muốn hỏi một câu, bọn chúng có chỉ số thông minh sao?
Giang Trần giơ tay lên, đem vấn đề của năm người này nắm trên tay, nói:
- Thanh Phượng Đan Vương, ngươi từng gặp loại đan phương rắm chó như vậy hay sao? Trong một đan phương có ba loại tài liệu xung đột cũng dám không biết xấu hổ nói đây là đan phương thượng cổ, muốn ta hỗ trợ hoàn thiện?
- Còn nữa, đây là trận pháp gì? Ta chỉ hỏi một câu, ngươi biết cái gì gọi là trụ cột trận pháp hay không? Ngươi cho rằng trận pháp chính là chữ như gà bới sao? Vương Học Thông đại sư, mời ngươi tới xem, loại đồ chơi như vậy ngay cả trụ cột trận pháp cũng không hiểu, cũng dám tự xưng là trận pháp thất truyền sao?
Trong khi Giang Trần đang nói chuyện, một trái một phải, hai quyển trục vấn đề bắn về phia Vương Học Thông và Thanh Phượng Đan Vương. Tiện tay hắn còn cầm một phần quyển trục chứa vấn đề, cười lạnh nói:
- Còn có cái này nữa. Đúng rồi, cái này được gọi là phù lật thượng cổ gì đó, nếu như nhìn không nhầm đây chỉ là một tấm da hổ. Thoạt nhìn cũng là tài liệu luyện chế phù lật tốt. Nhưng mà ta xin ngươi, làm giả cũng nên có thành ý một chút được không? Phía trên này chu sa cũng không có, tay vừa sờ cũng không thấy màu đỏ. Thứ não tàn như vậy ngươi cũng dám lấy ra, tự xưng là phù lật thượng cổ? Muốn nhờ ta hỗ trợ chữa trị một chút? Ngươi xác định không phải ngươi mang tới đai sinh lý của lão nương ngươi đó chứ?
Trong lúc nhất thời chung quanh cười vang. Nghĩ thầm Thiệu Uyên Tổng lôi chủ này quả thực ghê gớm a. Mắng chửi người tới loại trình độ này, cũng khiến cho người ta không nói được lời nào.
Đai sinh lý... Đây là vật mà khi nữ nhân tới tháng mới dùng. Mọi người chỉ cần hơi động não nghĩ tới nó đã cảm thấy có cảm giác tà ác.
Giang Trần một tay nắm lấy thứ kia ném cho Cao Phó điện chủ:
- Cao Phó điện chủ, có lẽ ngươi cảm thấy ta nhiều chuyện, khiến cho Thưởng Kim lôi đài này không ngừng xảy ra chuyện. Ta chỉ hỏi một câu, loại người chỉ liếc mắt ra là có thể nhìn ra tới quấy rối, ngươi bảo ta nên xử lý thế nào?
Vấn đề cửu cấp, đó chính là cấp bậc ngàn vạn.
Ngay từ đầu Lâm Yến Vũ còn vô cùng phấn chấn, cảm thấy sinh ý lớn đã tới. Thoáng cái năm vấn đề cửu cấp, không thể nghi ngờ là sinh ý rất lớn.
Nhưng mà Giang Trần lập tức phát hiện được là không có ý đồ tốt.
- Thiệu lôi chủ, thế nào? Ta nghe nói ngươi vô cùng lợi hại, cho nên cố ý tới lôi đài của ngươi. Ngươi sẽ không để cho ta thất vọng đó chứ?
- Đúng vậy a, Thiệu lôi chủ, ngươi một mình trấn giữ hai Tổng lôi đài, nhất định sẽ lợi hại hơn người khác. Vấn đề cửu cấp của ta, ngươi có thể trả lời được chứ?
- Còn có vấn đề của ta. Thiệu lôi chủ, ngươi cũng phải cho ta một đáp án, tiền không thành vấn đề.
- Thiệu lôi chủ...
Từng người một, không ngờ thoáng cái xuất hiện năm vấn đề cửu cấp, giống như cùng hẹn mà xuất hiện trước mặt Giang Trần.
Giang Trần không có chút biểu cảm nào, quét mắt nhìn qua từng vấn đề của những người này một lần, sắc mặt lạnh lẽo:
- Chư vị, Nam Cung Bình là cha của các ngươi sao?
- Có ý gì?
- Sao ngươi lại mắng chửi người khác như vậy?
- Cái gì? Tiểu tử này, chúng ta hảo tâm tới chiếu cố sinh ý của ngươi, ngươi lại ngậm máu phun người đúng không?
- Đường đường là Tổng lôi chủ, vấn đề không giải quyết được còn mắng chửi người? Vô năng thì thừa nhận mình vô năng, giả vờ làm cái gì?
- Không được, lần này phải cho chúng ta câu trả lời thuyết phục. Bằng không mà nói, việc này chưa xong đâu.
Mấy gia hỏa này dường như đang không tìm thấy biện pháp gây rối, thấy Giang Trần nhục nhã bọn họ, thoáng cái dường nhưu đã tìm được cái cớ gây sự vậy.
Cả đám nhao nhao kêu lên, dường như không đạt được mục đích thì không buông tha vậy.
Trong lòng Giang Trần cực kỳ căm tức, hắn sao không biết đám người này tới nháo sự cơ chứ? Bởi vì những vấn đề này căn bản chỉ là những vấn đề vớ vẩn.
Cái gì mà đan phương, cái gì mà trận pháp, đều là do bọn chúng cố ý biên soạn r a.
Giang Trần là người như thế nào? Chỉ cần liếc mắt nhìn qua đã biết rõ những người này căn bản không phải tới nêu vấn đề, mà là tới bới móc hắn.
Đối với loại người này Giang Trần cũng không cần phải khách khí. Hắn cũng biết hắn không có thù với người khác ở Đan Hỏa thành này. Những người này cùng đi với nhau, cho nên không thể nghi ngờ là do Nam Cung Bình kia kích động, sai tới đây.
Giang Trần nở nụ cười khinh miệt, lạnh nhạt nói:
- Trở về nói cho Nam Cung Bình, nếu như hắn mang theo thế lực gia tộc hắn tới gây nháo sự, ta còn bội phục hắn là một trang nam tử. Bản thân làm rùa đen rút đầu, tìm mấy tên não tàn không có đầu óc tới gây chuyện thị phi. Hắn vũ nhục chỉ số thông minh của mình, cũng vũ nhục chỉ số thông minh của các ngươi.
Lời này khiến cho năm người này nổi trận lôi đình.
- Tiểu tử, ngươi dám mắng chửi người?
- Người Tịnh Phần điện đâu rồi? Đây chính là Tổng Lôi chủ mà các ngươi mời tới sao? Chỉ có tố chất như vậy thôi sao?
- Ta muốn kháng nghị, ta muốn kháng nghị.
- Lão tử còn có chút kỳ quái, Thưởng Kim lôi đài của Tịnh Phần điện gần đây vô cùng cao cấp, lần này sao lại có người thật giả lẫn lộn chen vào bên trong như vậy?
- Không có bổn sự cũng dám lên lừa gạt chúng ta, loại gia hỏa thật giả lẫn lộn này có lẽ nên đuổi ra khỏi Thưởng Kim lôi đài a.
Mấy gia hỏa này vô cùng căm phẫn, bộ dáng giống như người bị hái vậy.
Người Tịnh Phần điện bất đắc dĩ lại chạy tới.
- Cao Phó điện chủ, ngươi tới vừa vặn, chúng ta muốn kháng nghị tiểu tử này.
- Đúng vậy, tiểu tử này ngậm máu phun người, vũ nhục nhân cách của chúng ta. Còn vũ nhục chỉ số thông minh của chúng ta.
- Đúng, chúng ta yêu cầu Tịnh Phần điện đuổi gia hỏa thật giả lẫn lộn này khỏi Thưởng Kim lôi đài.
- Thưởng Kim lôi đài không cần kẻ lừa đảo.
- Đuổi hắn đi.
Mấy gia hỏa này nhìn thấy người Tịnh Phần điện, càng thêm dũng cảm nói.
Cao Phó điện chủ và người Tịnh Phần điện thấy vậy cũng nhíu mày không nói, nhịn không được nhìn về phía Giang Trần, nghĩ thầm tên tiểu tử nhà ngươi sao lại biết gây chuyện như vậy?
Trong lúc nhất thời Cao Phó điện chủ đối với Giang Trần cũng có chút thành kiến. Tuy rằng hắn cũng nhìn ra được, có lẽ mấy gia hỏa này thực sự là người bị Nam Cung Bình phái tới.
Nhưng mà lúc này không có chứng cứ gì, trong lòng không khỏi cảm thấy Giang Trần tự rước lấy thị phi, thế cho nên Thưởng Kim lôi đài không ngừng bị quấy rối.
Giang Trần nhìn thấy ánh mắt của Cao Phó điện chủ như vậy, biết rõ Tịnh Phần điện này đã có thành kiến với hắn.
- Cao Phó điện chủ, ở đây không có ai là kẻ ngu cả. Nếu như trách nhiệm của ta, ta sẽ gánh chịu. Nhưng mà năm gia hỏa này nói ta vũ nhục chỉ số thông minh của bọn họ, ta chỉ muốn hỏi một câu, bọn chúng có chỉ số thông minh sao?
Giang Trần giơ tay lên, đem vấn đề của năm người này nắm trên tay, nói:
- Thanh Phượng Đan Vương, ngươi từng gặp loại đan phương rắm chó như vậy hay sao? Trong một đan phương có ba loại tài liệu xung đột cũng dám không biết xấu hổ nói đây là đan phương thượng cổ, muốn ta hỗ trợ hoàn thiện?
- Còn nữa, đây là trận pháp gì? Ta chỉ hỏi một câu, ngươi biết cái gì gọi là trụ cột trận pháp hay không? Ngươi cho rằng trận pháp chính là chữ như gà bới sao? Vương Học Thông đại sư, mời ngươi tới xem, loại đồ chơi như vậy ngay cả trụ cột trận pháp cũng không hiểu, cũng dám tự xưng là trận pháp thất truyền sao?
Trong khi Giang Trần đang nói chuyện, một trái một phải, hai quyển trục vấn đề bắn về phia Vương Học Thông và Thanh Phượng Đan Vương. Tiện tay hắn còn cầm một phần quyển trục chứa vấn đề, cười lạnh nói:
- Còn có cái này nữa. Đúng rồi, cái này được gọi là phù lật thượng cổ gì đó, nếu như nhìn không nhầm đây chỉ là một tấm da hổ. Thoạt nhìn cũng là tài liệu luyện chế phù lật tốt. Nhưng mà ta xin ngươi, làm giả cũng nên có thành ý một chút được không? Phía trên này chu sa cũng không có, tay vừa sờ cũng không thấy màu đỏ. Thứ não tàn như vậy ngươi cũng dám lấy ra, tự xưng là phù lật thượng cổ? Muốn nhờ ta hỗ trợ chữa trị một chút? Ngươi xác định không phải ngươi mang tới đai sinh lý của lão nương ngươi đó chứ?
Trong lúc nhất thời chung quanh cười vang. Nghĩ thầm Thiệu Uyên Tổng lôi chủ này quả thực ghê gớm a. Mắng chửi người tới loại trình độ này, cũng khiến cho người ta không nói được lời nào.
Đai sinh lý... Đây là vật mà khi nữ nhân tới tháng mới dùng. Mọi người chỉ cần hơi động não nghĩ tới nó đã cảm thấy có cảm giác tà ác.
Giang Trần một tay nắm lấy thứ kia ném cho Cao Phó điện chủ:
- Cao Phó điện chủ, có lẽ ngươi cảm thấy ta nhiều chuyện, khiến cho Thưởng Kim lôi đài này không ngừng xảy ra chuyện. Ta chỉ hỏi một câu, loại người chỉ liếc mắt ra là có thể nhìn ra tới quấy rối, ngươi bảo ta nên xử lý thế nào?