Lần trước trận chiến ở Chí Cao Phong Hội, Lôi Cương Dương có chút phiền muộn. Bởi vì Giang Trần thân ở trên tường, hắn từ dưới công kích lên, liền chiếm cứ hạ phong.
Mà bây giờ, ở trên lôi đài công bình đối chiến, Lôi Cương Dương không tin, Giang Trần còn có thể đầu cơ trục lợi?
Một quyền này, ẩn chứa tiếng sấm nổ mạnh, giống như một đoàn Liệt Nhật nhô lên, thời điểm đánh úp lại, lôi cuốn lấy nhiệt độ cao, như một ngọn núi lửa phun trào, làm cho hư không chung quanh muốn bốc cháy lên.
Người đang xem cuộc chiến dưới đài, đều một mảnh kinh hô.
- Là Đại Nhật Bôn Lôi thủ.
- Phong Lôi chi âm, Liệt Nhật xu thế. Đại Nhật Bôn Lôi thủ này, chính là vũ kỹ cường đại Top 5 của Tử Dương Tông. Cùng Viêm Lôi thể của Lôi Cương Dương rất phù hợp, quả thực là lượng thân định chế.
- Vừa ra tay, liền vận dụng tuyệt chiêu. Xem ra Lôi Cương Dương truy cầu tốc chiến tốc thắng.
- Khẳng định, Lôi Cương Dương chí ở quán quân, đối thủ trận tiếp theo là Long Cư Tuyết, đương nhiên phải tốc chiến tốc thắng mới tốt nhất. Dây dưa quá nhiều, lãng phí Linh lực, đối với cuộc chiến tranh quan có hại vô ích.
- Ân, đáng tiếc yêu nghiệt thế tục Giang Trần kia. Nếu như đối thủ vòng bán kết của hắn là Sư Vân Vân, có lẽ còn có hi vọng tiến vào trận chung kết a.
- Hừ, yêu nghiệt thế tục, đi đến một bước này đã rất khoa trương. Nếu như giết đến trận chung kết, vậy mặt mũi của thiên tài tông môn còn đặt ở đâu?
- Nói cũng đúng, nếu như Long Cư Tuyết cùng Lôi Cương Dương hội sư ở trận chung kết, vậy coi như là hai người mạnh nhất giác trục. Tử Dương Tông, cuối cùng là người thắng lớn nhất.
Người đang xem cuộc chiến dưới đài, tám chín phần mười, đều coi được Lôi Cương Dương.
Dù sao, Lôi Cương Dương là Thiên Linh cảnh, ở trước khi Long Cư Tuyết quật khởi, vẫn là thiên tài số một của Thiên Linh khu, không người nào có thể rung chuyển.
Lôi Cương Dương này, cũng từng là người tập hợp tất cả số mệnh của Tử Dương Tông.
Mặc dù là Thang Hồng cùng Lưu Văn Thải, chứng kiến loại khí thế kia của Lôi Cương Dương, cũng âm thầm kinh tâm. Bọn hắn đều tin tưởng Giang Trần lão Đại, nhưng mà, mắt thấy loại khí thế này, cũng không khỏi đổ mồ hôi thay Giang Trần.
Ánh mắt của Thiên Diệp lão tổ sáng ngời, nhìn chằm chằm vào lôi đài, trong lúc nhất thời, vậy mà sinh ra ý khẩn trương.
Đúng vậy, thiên tài đột nhiên bốc lên kia, tuyên bố đầu nhập vào Bảo Thụ Tông, làm cho Thiên Diệp lão tổ thoáng cái có một loại cảm giác bánh từ trên trời rớt xuống, như nhặt được chí bảo.
Giang Trần này, hiện tại là thể diện của Bảo Thụ Tông, là bảo bối của Bảo Thụ Tông.
Nhìn khí thế kia của Lôi Cương Dương, rõ ràng cho thấy muốn tốc chiến tốc thắng, Giang Trần có thể gánh vác được sao?
Phàm là người trong nội tâm thiên hướng Giang Trần, giờ phút này cũng không khỏi vì Giang Trần đổ mồ hôi.
Duy chỉ có Giang Trần, bất động như núi, đứng trên lôi đài, thân hình tiêu sái tự nhiên như cũ, phảng phất công kích cường thế kia, trong mắt hắn chỉ là phù vân.
- So quyền pháp sao?
Đột nhiên hai mắt của Giang Trần mở lớn, Thiên Mục Thần Đồng bắn ra đạo đạo tinh mang.
Hai tay vẽ một cái, vô số Quyền Ý xông lên đầu.
Khẽ quát, bước lên trước một bước, trước mặt là một quyền.
Một quyền này, như trăm hoa đua nở, xuân ý dạt dào.
Một quyền này, lại bỗng nhiên như thu sương chợt đến, vạn vật tàn lụi.
Loại Quyền Ý biến hóa kỳ diệu kia, làm cho người đang xem cuộc chiến đều trợn mắt há hốc mồm. Trên thế giới, thậm chí có quyền kỹ kỳ diệu như thế?
Trong một quyền, vậy mà có thể biến ra hai loại Quyền Ý hoàn toàn bất đồng?
Trên thực tế, nhìn như Giang Trần đánh một quyền, nhưng lại là hai quyền một sáng một tối. Bởi vì tốc độ ra quyền quá nhanh, làm cho hai quyền như là một quyền, mà hai quyền một sáng một tối kia, đúng là Khô Vinh Thần Quyền, ẩn chứa Âm Dương Thủy Hỏa chi lý.
Rầm rầm rầm phanh…
Tiếng va chạm liên tục không ngừng, vang vọng toàn bộ lôi đài.
Khí thế như cầu vồng, Linh lực đụng nhau, nhấc lên từng đạo gợn sóng cuồng dã, phảng phất muốn lật tung trọn cái lôi đài.
Mà toàn bộ lôi đài, vốn bị không khí của Đại Nhật Bôn Lôi thủ khống chế, thoáng cái bị phá vỡ.
Toàn bộ lôi đài, lại khôi phục mây trôi nước chảy.
Một quyền này, Giang Trần phát sau mà đến trước, vậy mà ngạnh sanh phá vỡ quyền cương bá đạo của Lôi Cương Dương.
Một màn này, làm cho người đang xem cuộc chiến dưới đài, mỗi một cái đều hít vào một ngụm khí lạnh.
Ngay cả Truy Dương lão quái một mực bình tĩnh tự nhiên, đột nhiên hai mắt cũng rùng mình, bắn ra vẻ kinh ngạc. Hắn chứng kiến Lôi Cương Dương sử dụng quyền kỹ Đại Nhật Bôn Lôi thủ, liền biết rõ ý đồ chiến đấu của Lôi Cương Dương.
Thế nhưng mà, Giang Trần biểu hiện, lại triệt để khiến hắn chấn kinh.
Giang Trần này, vậy mà dùng quyền đối quyền, dùng Quyền Ý khó lường kia, ầm ầm phá vỡ Đại Nhật Bôn Lôi thủ.
Cái này... Làm sao có thể?
Người nào không biết, Đại Nhật Bôn Lôi thủ này quyền như Liệt Nhật, có chứa Phong Lôi. Nếu ai không có mắt, dùng thân thể đi đón một quyền này, trên cơ bản tay nào đi đón, tay đó tất phế.
Xu thế Phong Lôi kia, đủ nướng cháy cánh tay đối thủ, thậm chí toàn bộ thân thể.
Cho nên, trong nháy mắt Giang Trần ra quyền đó, người đang xem cuộc chiến dưới đài, đều thay Giang Trần chảy mồ hôi, nhao nhao cảm thấy Giang Trần này muốn xong đời.
Ngay cả Thiên Diệp lão tổ, cũng khẩn trương đứng lên.
Thế nhưng mà, sau một khắc, từng quyền đối bính, khí thế ngập trời của Lôi Cương Dương, vậy mà phá vỡ hoàn toàn.
- Hô.
Thiên Diệp lão tổ đặt mông ngồi xuống, ánh mắt lộ ra vẻ mừng như điên, hắn biết rõ, Bảo Thụ Tông là nhặt được bảo rồi.
Ngay cả quyền kỹ kia của Lôi Cương Dương, cũng không làm gì được Giang Trần. Hơn nữa nhìn tư thế của Giang Trần, hiển nhiên ngay cả trên khí thế cũng không muốn thua. Không dùng bất luận phòng ngự gì, mà là ăn miếng trả miếng, dùng nắm đấm đánh nắm đấm, quang minh chính đại đối kháng với Lôi Cương Dương.
Phải biết rằng, trong một đời trẻ tuổi của bốn đại tông môn, luận sức chiến đấu thân thể, coi như là Long Cư Tuyết, chỉ sợ cũng không muốn cùng Lôi Cương Dương cứng đối cứng, từng quyền đến thịt.
Thế nhưng mà, Giang Trần làm được.
Vạn Linh Tông Cửu Sư lão quái chán nản thở dài, ngữ khí có chút ai oán:
- Thiên Diệp lão nhi, lúc này ngươi thật là nhặt được bảo rồi. Đáng thương lão phu ta có thành ý như vậy, cũng không mời chào được tên thiên tài kia. Thiên Diệp lão nhi ngươi lại ngồi mát ăn bát vàng.
Băng Lam Tôn Giả cũng cười khổ thở dài:
- Hiện tại, ta không thể không cải biến cách nhìn trước kia. Giang Trần này, cùng Lôi Cương Dương, tuyệt đối có lực đánh một trận, thắng bại là 5-5.
Hai Đại tôn giả đồng thời lên tiếng, đánh giá đối với Giang Trần, đều là từng bước tăng lên.
Cái này làm cho Truy Dương lão quái khó chịu, hừ lạnh một tiếng:
- Chỉ là một quyền, muốn thổi tới trời sao? Lôi Cương Dương cường đại, lúc này mới triển lộ một góc của băng sơn mà thôi.
Tính cách của Thiên Diệp lão tổ không màng danh lợi, không thích đấu mồm mép.
Nhưng Cửu Sư lão tổ lại cười lạnh:
- Giống như Giang Trần đã triển lộ cả tòa băng sơn vậy.
Mà bây giờ, ở trên lôi đài công bình đối chiến, Lôi Cương Dương không tin, Giang Trần còn có thể đầu cơ trục lợi?
Một quyền này, ẩn chứa tiếng sấm nổ mạnh, giống như một đoàn Liệt Nhật nhô lên, thời điểm đánh úp lại, lôi cuốn lấy nhiệt độ cao, như một ngọn núi lửa phun trào, làm cho hư không chung quanh muốn bốc cháy lên.
Người đang xem cuộc chiến dưới đài, đều một mảnh kinh hô.
- Là Đại Nhật Bôn Lôi thủ.
- Phong Lôi chi âm, Liệt Nhật xu thế. Đại Nhật Bôn Lôi thủ này, chính là vũ kỹ cường đại Top 5 của Tử Dương Tông. Cùng Viêm Lôi thể của Lôi Cương Dương rất phù hợp, quả thực là lượng thân định chế.
- Vừa ra tay, liền vận dụng tuyệt chiêu. Xem ra Lôi Cương Dương truy cầu tốc chiến tốc thắng.
- Khẳng định, Lôi Cương Dương chí ở quán quân, đối thủ trận tiếp theo là Long Cư Tuyết, đương nhiên phải tốc chiến tốc thắng mới tốt nhất. Dây dưa quá nhiều, lãng phí Linh lực, đối với cuộc chiến tranh quan có hại vô ích.
- Ân, đáng tiếc yêu nghiệt thế tục Giang Trần kia. Nếu như đối thủ vòng bán kết của hắn là Sư Vân Vân, có lẽ còn có hi vọng tiến vào trận chung kết a.
- Hừ, yêu nghiệt thế tục, đi đến một bước này đã rất khoa trương. Nếu như giết đến trận chung kết, vậy mặt mũi của thiên tài tông môn còn đặt ở đâu?
- Nói cũng đúng, nếu như Long Cư Tuyết cùng Lôi Cương Dương hội sư ở trận chung kết, vậy coi như là hai người mạnh nhất giác trục. Tử Dương Tông, cuối cùng là người thắng lớn nhất.
Người đang xem cuộc chiến dưới đài, tám chín phần mười, đều coi được Lôi Cương Dương.
Dù sao, Lôi Cương Dương là Thiên Linh cảnh, ở trước khi Long Cư Tuyết quật khởi, vẫn là thiên tài số một của Thiên Linh khu, không người nào có thể rung chuyển.
Lôi Cương Dương này, cũng từng là người tập hợp tất cả số mệnh của Tử Dương Tông.
Mặc dù là Thang Hồng cùng Lưu Văn Thải, chứng kiến loại khí thế kia của Lôi Cương Dương, cũng âm thầm kinh tâm. Bọn hắn đều tin tưởng Giang Trần lão Đại, nhưng mà, mắt thấy loại khí thế này, cũng không khỏi đổ mồ hôi thay Giang Trần.
Ánh mắt của Thiên Diệp lão tổ sáng ngời, nhìn chằm chằm vào lôi đài, trong lúc nhất thời, vậy mà sinh ra ý khẩn trương.
Đúng vậy, thiên tài đột nhiên bốc lên kia, tuyên bố đầu nhập vào Bảo Thụ Tông, làm cho Thiên Diệp lão tổ thoáng cái có một loại cảm giác bánh từ trên trời rớt xuống, như nhặt được chí bảo.
Giang Trần này, hiện tại là thể diện của Bảo Thụ Tông, là bảo bối của Bảo Thụ Tông.
Nhìn khí thế kia của Lôi Cương Dương, rõ ràng cho thấy muốn tốc chiến tốc thắng, Giang Trần có thể gánh vác được sao?
Phàm là người trong nội tâm thiên hướng Giang Trần, giờ phút này cũng không khỏi vì Giang Trần đổ mồ hôi.
Duy chỉ có Giang Trần, bất động như núi, đứng trên lôi đài, thân hình tiêu sái tự nhiên như cũ, phảng phất công kích cường thế kia, trong mắt hắn chỉ là phù vân.
- So quyền pháp sao?
Đột nhiên hai mắt của Giang Trần mở lớn, Thiên Mục Thần Đồng bắn ra đạo đạo tinh mang.
Hai tay vẽ một cái, vô số Quyền Ý xông lên đầu.
Khẽ quát, bước lên trước một bước, trước mặt là một quyền.
Một quyền này, như trăm hoa đua nở, xuân ý dạt dào.
Một quyền này, lại bỗng nhiên như thu sương chợt đến, vạn vật tàn lụi.
Loại Quyền Ý biến hóa kỳ diệu kia, làm cho người đang xem cuộc chiến đều trợn mắt há hốc mồm. Trên thế giới, thậm chí có quyền kỹ kỳ diệu như thế?
Trong một quyền, vậy mà có thể biến ra hai loại Quyền Ý hoàn toàn bất đồng?
Trên thực tế, nhìn như Giang Trần đánh một quyền, nhưng lại là hai quyền một sáng một tối. Bởi vì tốc độ ra quyền quá nhanh, làm cho hai quyền như là một quyền, mà hai quyền một sáng một tối kia, đúng là Khô Vinh Thần Quyền, ẩn chứa Âm Dương Thủy Hỏa chi lý.
Rầm rầm rầm phanh…
Tiếng va chạm liên tục không ngừng, vang vọng toàn bộ lôi đài.
Khí thế như cầu vồng, Linh lực đụng nhau, nhấc lên từng đạo gợn sóng cuồng dã, phảng phất muốn lật tung trọn cái lôi đài.
Mà toàn bộ lôi đài, vốn bị không khí của Đại Nhật Bôn Lôi thủ khống chế, thoáng cái bị phá vỡ.
Toàn bộ lôi đài, lại khôi phục mây trôi nước chảy.
Một quyền này, Giang Trần phát sau mà đến trước, vậy mà ngạnh sanh phá vỡ quyền cương bá đạo của Lôi Cương Dương.
Một màn này, làm cho người đang xem cuộc chiến dưới đài, mỗi một cái đều hít vào một ngụm khí lạnh.
Ngay cả Truy Dương lão quái một mực bình tĩnh tự nhiên, đột nhiên hai mắt cũng rùng mình, bắn ra vẻ kinh ngạc. Hắn chứng kiến Lôi Cương Dương sử dụng quyền kỹ Đại Nhật Bôn Lôi thủ, liền biết rõ ý đồ chiến đấu của Lôi Cương Dương.
Thế nhưng mà, Giang Trần biểu hiện, lại triệt để khiến hắn chấn kinh.
Giang Trần này, vậy mà dùng quyền đối quyền, dùng Quyền Ý khó lường kia, ầm ầm phá vỡ Đại Nhật Bôn Lôi thủ.
Cái này... Làm sao có thể?
Người nào không biết, Đại Nhật Bôn Lôi thủ này quyền như Liệt Nhật, có chứa Phong Lôi. Nếu ai không có mắt, dùng thân thể đi đón một quyền này, trên cơ bản tay nào đi đón, tay đó tất phế.
Xu thế Phong Lôi kia, đủ nướng cháy cánh tay đối thủ, thậm chí toàn bộ thân thể.
Cho nên, trong nháy mắt Giang Trần ra quyền đó, người đang xem cuộc chiến dưới đài, đều thay Giang Trần chảy mồ hôi, nhao nhao cảm thấy Giang Trần này muốn xong đời.
Ngay cả Thiên Diệp lão tổ, cũng khẩn trương đứng lên.
Thế nhưng mà, sau một khắc, từng quyền đối bính, khí thế ngập trời của Lôi Cương Dương, vậy mà phá vỡ hoàn toàn.
- Hô.
Thiên Diệp lão tổ đặt mông ngồi xuống, ánh mắt lộ ra vẻ mừng như điên, hắn biết rõ, Bảo Thụ Tông là nhặt được bảo rồi.
Ngay cả quyền kỹ kia của Lôi Cương Dương, cũng không làm gì được Giang Trần. Hơn nữa nhìn tư thế của Giang Trần, hiển nhiên ngay cả trên khí thế cũng không muốn thua. Không dùng bất luận phòng ngự gì, mà là ăn miếng trả miếng, dùng nắm đấm đánh nắm đấm, quang minh chính đại đối kháng với Lôi Cương Dương.
Phải biết rằng, trong một đời trẻ tuổi của bốn đại tông môn, luận sức chiến đấu thân thể, coi như là Long Cư Tuyết, chỉ sợ cũng không muốn cùng Lôi Cương Dương cứng đối cứng, từng quyền đến thịt.
Thế nhưng mà, Giang Trần làm được.
Vạn Linh Tông Cửu Sư lão quái chán nản thở dài, ngữ khí có chút ai oán:
- Thiên Diệp lão nhi, lúc này ngươi thật là nhặt được bảo rồi. Đáng thương lão phu ta có thành ý như vậy, cũng không mời chào được tên thiên tài kia. Thiên Diệp lão nhi ngươi lại ngồi mát ăn bát vàng.
Băng Lam Tôn Giả cũng cười khổ thở dài:
- Hiện tại, ta không thể không cải biến cách nhìn trước kia. Giang Trần này, cùng Lôi Cương Dương, tuyệt đối có lực đánh một trận, thắng bại là 5-5.
Hai Đại tôn giả đồng thời lên tiếng, đánh giá đối với Giang Trần, đều là từng bước tăng lên.
Cái này làm cho Truy Dương lão quái khó chịu, hừ lạnh một tiếng:
- Chỉ là một quyền, muốn thổi tới trời sao? Lôi Cương Dương cường đại, lúc này mới triển lộ một góc của băng sơn mà thôi.
Tính cách của Thiên Diệp lão tổ không màng danh lợi, không thích đấu mồm mép.
Nhưng Cửu Sư lão tổ lại cười lạnh:
- Giống như Giang Trần đã triển lộ cả tòa băng sơn vậy.