- Thứ nhất, cũng là vấn đề hàng đầu, là vấn đề giữ bí mật. Lịch sử của Vạn Tượng Cương Vực, chắc hẳn không cần lão phu đến phổ cập cho mọi người. Thượng Cổ Dược Viên này, đã từng mang đến huy hoàng cho Vạn Tượng Cương Vực. Vì cái gì Vạn Tượng Cương Vực đến nay không có bị người xâm chiếm, là bởi vì Thượng Cổ Dược Viên này không có tiết lộ ra ngoài. Nếu không, không biết sẽ có bao nhiêu lực lượng cường đại nhìn chằm chằm Vạn Tượng Cương Vực chúng ta. Vấn đề giữ bí mật này, không đơn thuần là một Dược Viên, đồng dạng liên quan đến vận mệnh của tất cả đại tông môn chúng ta. Ta nghĩ, chư vị cũng không hy vọng có một ngày kia, giặc ngoại xâm cường đại xâm nhập, cướp đoạt địa bàn của chúng ta, cướp đoạt tài nguyên của chúng ta, nô dịch tử tôn chúng ta a?
Giữ bí mật, đây thật là hàng đầu.
Đề nghị này, tất cả mọi người nhao nhao gật đầu.
- Đúng, nhất định phải giữ bí mật, nếu như ai tiết lộ, mọi người hợp nhau tấn công.
- Phải giữ bí mật, bằng không thì nhất định sẽ mang đến tai nạn.
Vân Niết trưởng lão cũng gật đầu nói:
- Chuyện này, ta rất đồng ý thuyết pháp của Hạng Càn trưởng lão. Khó giữ được mật, chắc chắn đưa tới tai hoạ ngập đầu.
Loại nhân vật có phân lượng như Vân Niết trưởng lão cũng lên tiếng, người tông môn khác, tự nhiên không thể không tỏ thái độ, đều nhao nhao tỏ vẻ, không thể tiết lộ bí mật.
Hạng Càn trưởng lão gật đầu:
- Miệng hứa hẹn là vô dụng, ta hi vọng mọi người dùng Thiên Địa thệ ước thề. Sự tình Thượng Cổ Dược Viên này, ngoại trừ có thể bẩm báo cự đầu tông môn nhà mình ra, thì bất luận tiết lộ dưới hình thức gì, kể cả cự đầu tông môn mình, sau khi nghe cũng không thể dùng bất luận hình thức gì tiết lộ bí mật. Nếu như bí mật từ tông nào lộ ra, tông đó phải tao ngộ Thiên Địa thệ ước phán quyết.
- Đúng, chỉ có Thiên Địa thệ ước, mới có thể ước thúc.
Ánh mắt của Hạng Càn trưởng lão ngưng trọng, đảo qua trên mặt mỗi người, hiển nhiên hắn không hy vọng có ai đó nhảy chỗ trống.
Phần lớn người, đối với đề nghị này đều là phi thường ủng hộ.
Bởi vì chuyện này, không đơn giản liên quan đến lợi ích cá nhân, còn liên quan đến an nguy tồn vong của tất cả tông phái, thậm chí quan hệ đến tiền đồ tương lai của Vạn Tượng Cương Vực.
Giang Trần đứng ở sau lưng Vân Niết trưởng lão, bất động thanh sắc.
Lực chú ý của hắn, lại không có đặt ở trên người Tiêu Dao Tông, mà âm thầm chú ý phản ứng của Tam Tinh Tông.
Hai nhóm bốn mươi người, bên Tam Tinh Tông, tổng cộng nên có sáu danh ngạch.
Nhưng mà đi vào hiện trường, chỉ có bốn người.
Giang Trần biết rõ, Đinh Đồng chiếm một danh ngạch. Đinh Đồng là không thể nào xuất hiện. Nhưng mà, Tam Tinh Tông còn có một người chưa tới.
Sau khi Hạng Càn trưởng lão đưa ra đề nghị này, tất cả mọi người đều tỏ vẻ đồng ý. Kể cả hai trưởng lão của Tam Tinh Tông, cũng nhao nhao gật đầu, cảm thấy nên giữ bí mật.
Giang Trần cảm thấy có chút kỳ quái.
Chẳng lẽ mấy Tam Tinh Tông trưởng lão này, không biết sự tình Tam Tinh Tông đầu nhập vào Cửu Dương Thiên Tông.
Bằng không thì bọn hắn tất sẽ tiết lộ bí mật, vì cái gì biểu hiện tự nhiên như vậy, biểu hiện tích cực như vậy?
Nếu như hạ Thiên Địa thệ ước, bọn hắn cũng sẽ bị ước thúc, sẽ không cách nào tiết lộ bí mật ra ngoài
Bốn người Tam Tinh Tông ở đây, ngoại trừ hai trưởng lão, còn có hai đệ tử trẻ tuổi. Hai đệ tử trẻ tuổi, một cái là Chúc Phi Dương, một nữ tử khác, tên là Mai Nhược Hi, Giang Trần cũng có ấn tượng.
Giang Trần dùng Thiên Mục Thần Đồng âm thầm quan sát Chúc Phi Dương, nhìn Chúc Phi Dương, tuy thần thái tự nhiên, vẻ mặt hưng phấn, nhưng trong ánh mắt, bao nhiêu cũng có chút mất tự nhiên.
Chỉ là, nếu không phải có tâm quan sát hắn, là tuyệt đối nhìn không ra.
Ngược lại là Mai Nhược Hi, lại không có phản ứng gì, nghe Hạng Càn trưởng lão đề nghị, chỉ nhàn nhạt gật đầu, biểu lộ trên mặt cũng không giống như giả.
- Chúc Phi Dương này đích thị là biết rõ sự tình giữa Tam Tinh Tông cùng Cửu Dương Thiên Tông, còn Mai Nhược Hi, nếu không phải hành động quá tốt, thì vẫn chưa hay biết gì. Về phần hai trưởng lão kia, đến cùng là chuyện gì xảy ra? Theo lý thuyết, bọn hắn không nên tích cực như vậy mới phải? Chẳng lẽ bọn hắn không biết sự tình của Cửu Dương Thiên Tông, cho nên nội tâm không có quỷ?
Giang Trần cảm thấy không giống, bởi vì tuy hai trưởng lão kia biểu hiện vô cùng tích cực, nhưng thành phần diễn kịch bao nhiêu vẫn phải có.
Thế nhưng mà, bọn hắn diễn kịch như vậy, lại có chỗ tốt gì?
- Một khi hạ Thiên Địa thệ ước, bọn hắn làm sao tiết lộ tin tức cho Cửu Dương Thiên Tông?
Giang Trần nhiều lần suy nghĩ chuyện này.
Nếu như có thể, hắn ngược lại muốn vạch trần sự tình của Tam Tinh Tông.
Thế nhưng mà, lý trí nói cho hắn biết, lúc này vạch trần Tam Tinh Tông, không có bằng chứng, căn bản không có sức thuyết phục gì.
Dùng tính tình của Thánh Kiếm Cung, cộng với Tiêu Dao Tông căm thù mình, thế tất sẽ liên hợp lại, cùng mình làm trái. Bởi vậy, mình ngược lại sẽ lâm vào bị động.
Giang Trần tuyệt đối không phải loại người lỗ mãng này.
Giang Trần lâm vào trầm tư, trong lúc đó, Giang Trần cảm nhận được bên Tiêu Dao Tông kia, thỉnh thoảng phóng tới một đạo ánh mắt cừu hận.
Giang Trần không cần quay đầu lại, cũng biết rõ cái kia đến từ Vệ Khánh.
Đối với loại người sắp chết như Vệ Khánh, Giang Trần tự nhiên chẳng thèm ngó tới.
Bất quá ý niệm trong đầu chuyển tới Tiêu Dao Tông, Giang Trần đột nhiên nhớ ra cái gì đó.
- Đúng rồi, hẳn là như vậy.
Giang Trần đột nhiên nhớ tới Vô Ngân trưởng lão hạ Thiên Địa thệ ước. Hắn phát Thiên Địa thệ ước một điểm vấn đề cũng không có, nhưng mà, trước khi hắn phát Thiên Địa thệ ước, đã đem tin tức truyền cho Vô Khí trưởng lão. Bởi vậy, luận nhân quả, luận trước sau, hắn đều không tính vi phạm Thiên Địa thệ ước.
- Hẳn là, Tam Tinh Tông này cũng tính toán như vậy?
Giang Trần càng nghĩ càng cảm thấy loại khả năng này rất lớn.
Khi ý niệm trong đầu hắn chuyển động tầm đó, người của Đại Thánh Đường đã thề, nội dung lời thề phi thường nghiêm cẩn, tuyệt đối không cho phép có chút chỗ trống.
Đón lấy, Bắc Minh Tông cùng Tiêu Dao Tông, cũng nhao nhao tiến lên thề.
Đến phiên Đan Càn Cung, bọn người Vân Niết trưởng lão phát thệ, Giang Trần máy móc, cũng tiến lên thề.
Tiếp theo là Thánh Kiếm Cung, cũng không có vấn đề gì.
Cuối cùng mới đến phiên Tam Tinh Tông, một gã trưởng lão Tam Tinh Tông sắc mặt ngưng trọng:
- Ta thề, sau khi ly khai nơi đây, bản thân tuyệt đối sẽ không tiết lộ sự tình Thượng Cổ Dược Viên, cũng cam đoan sau này người mình bẩm báo, cũng không dùng bất luận hình thức gì tiết lộ bí mật này. Nếu như có vi phạm, Thiên Địa thệ ước diệt Tam Tinh Tông ta.
Giang Trần nghe đến đó, trong nội tâm không ngừng cười lạnh.
Lời thề này, thoạt nhìn nghiêm cẩn như mọi người, nhưng tông môn khác thề như vậy, có lẽ không có sơ hở.
Nhưng Giang Trần biết rõ bí mật của Tam Tinh Tông, lại thoáng cái nghe được sơ hở rồi.
- Sau khi ly khai nơi đây…
Trong nội tâm Giang Trần âm thầm cười lạnh.
Giữ bí mật, đây thật là hàng đầu.
Đề nghị này, tất cả mọi người nhao nhao gật đầu.
- Đúng, nhất định phải giữ bí mật, nếu như ai tiết lộ, mọi người hợp nhau tấn công.
- Phải giữ bí mật, bằng không thì nhất định sẽ mang đến tai nạn.
Vân Niết trưởng lão cũng gật đầu nói:
- Chuyện này, ta rất đồng ý thuyết pháp của Hạng Càn trưởng lão. Khó giữ được mật, chắc chắn đưa tới tai hoạ ngập đầu.
Loại nhân vật có phân lượng như Vân Niết trưởng lão cũng lên tiếng, người tông môn khác, tự nhiên không thể không tỏ thái độ, đều nhao nhao tỏ vẻ, không thể tiết lộ bí mật.
Hạng Càn trưởng lão gật đầu:
- Miệng hứa hẹn là vô dụng, ta hi vọng mọi người dùng Thiên Địa thệ ước thề. Sự tình Thượng Cổ Dược Viên này, ngoại trừ có thể bẩm báo cự đầu tông môn nhà mình ra, thì bất luận tiết lộ dưới hình thức gì, kể cả cự đầu tông môn mình, sau khi nghe cũng không thể dùng bất luận hình thức gì tiết lộ bí mật. Nếu như bí mật từ tông nào lộ ra, tông đó phải tao ngộ Thiên Địa thệ ước phán quyết.
- Đúng, chỉ có Thiên Địa thệ ước, mới có thể ước thúc.
Ánh mắt của Hạng Càn trưởng lão ngưng trọng, đảo qua trên mặt mỗi người, hiển nhiên hắn không hy vọng có ai đó nhảy chỗ trống.
Phần lớn người, đối với đề nghị này đều là phi thường ủng hộ.
Bởi vì chuyện này, không đơn giản liên quan đến lợi ích cá nhân, còn liên quan đến an nguy tồn vong của tất cả tông phái, thậm chí quan hệ đến tiền đồ tương lai của Vạn Tượng Cương Vực.
Giang Trần đứng ở sau lưng Vân Niết trưởng lão, bất động thanh sắc.
Lực chú ý của hắn, lại không có đặt ở trên người Tiêu Dao Tông, mà âm thầm chú ý phản ứng của Tam Tinh Tông.
Hai nhóm bốn mươi người, bên Tam Tinh Tông, tổng cộng nên có sáu danh ngạch.
Nhưng mà đi vào hiện trường, chỉ có bốn người.
Giang Trần biết rõ, Đinh Đồng chiếm một danh ngạch. Đinh Đồng là không thể nào xuất hiện. Nhưng mà, Tam Tinh Tông còn có một người chưa tới.
Sau khi Hạng Càn trưởng lão đưa ra đề nghị này, tất cả mọi người đều tỏ vẻ đồng ý. Kể cả hai trưởng lão của Tam Tinh Tông, cũng nhao nhao gật đầu, cảm thấy nên giữ bí mật.
Giang Trần cảm thấy có chút kỳ quái.
Chẳng lẽ mấy Tam Tinh Tông trưởng lão này, không biết sự tình Tam Tinh Tông đầu nhập vào Cửu Dương Thiên Tông.
Bằng không thì bọn hắn tất sẽ tiết lộ bí mật, vì cái gì biểu hiện tự nhiên như vậy, biểu hiện tích cực như vậy?
Nếu như hạ Thiên Địa thệ ước, bọn hắn cũng sẽ bị ước thúc, sẽ không cách nào tiết lộ bí mật ra ngoài
Bốn người Tam Tinh Tông ở đây, ngoại trừ hai trưởng lão, còn có hai đệ tử trẻ tuổi. Hai đệ tử trẻ tuổi, một cái là Chúc Phi Dương, một nữ tử khác, tên là Mai Nhược Hi, Giang Trần cũng có ấn tượng.
Giang Trần dùng Thiên Mục Thần Đồng âm thầm quan sát Chúc Phi Dương, nhìn Chúc Phi Dương, tuy thần thái tự nhiên, vẻ mặt hưng phấn, nhưng trong ánh mắt, bao nhiêu cũng có chút mất tự nhiên.
Chỉ là, nếu không phải có tâm quan sát hắn, là tuyệt đối nhìn không ra.
Ngược lại là Mai Nhược Hi, lại không có phản ứng gì, nghe Hạng Càn trưởng lão đề nghị, chỉ nhàn nhạt gật đầu, biểu lộ trên mặt cũng không giống như giả.
- Chúc Phi Dương này đích thị là biết rõ sự tình giữa Tam Tinh Tông cùng Cửu Dương Thiên Tông, còn Mai Nhược Hi, nếu không phải hành động quá tốt, thì vẫn chưa hay biết gì. Về phần hai trưởng lão kia, đến cùng là chuyện gì xảy ra? Theo lý thuyết, bọn hắn không nên tích cực như vậy mới phải? Chẳng lẽ bọn hắn không biết sự tình của Cửu Dương Thiên Tông, cho nên nội tâm không có quỷ?
Giang Trần cảm thấy không giống, bởi vì tuy hai trưởng lão kia biểu hiện vô cùng tích cực, nhưng thành phần diễn kịch bao nhiêu vẫn phải có.
Thế nhưng mà, bọn hắn diễn kịch như vậy, lại có chỗ tốt gì?
- Một khi hạ Thiên Địa thệ ước, bọn hắn làm sao tiết lộ tin tức cho Cửu Dương Thiên Tông?
Giang Trần nhiều lần suy nghĩ chuyện này.
Nếu như có thể, hắn ngược lại muốn vạch trần sự tình của Tam Tinh Tông.
Thế nhưng mà, lý trí nói cho hắn biết, lúc này vạch trần Tam Tinh Tông, không có bằng chứng, căn bản không có sức thuyết phục gì.
Dùng tính tình của Thánh Kiếm Cung, cộng với Tiêu Dao Tông căm thù mình, thế tất sẽ liên hợp lại, cùng mình làm trái. Bởi vậy, mình ngược lại sẽ lâm vào bị động.
Giang Trần tuyệt đối không phải loại người lỗ mãng này.
Giang Trần lâm vào trầm tư, trong lúc đó, Giang Trần cảm nhận được bên Tiêu Dao Tông kia, thỉnh thoảng phóng tới một đạo ánh mắt cừu hận.
Giang Trần không cần quay đầu lại, cũng biết rõ cái kia đến từ Vệ Khánh.
Đối với loại người sắp chết như Vệ Khánh, Giang Trần tự nhiên chẳng thèm ngó tới.
Bất quá ý niệm trong đầu chuyển tới Tiêu Dao Tông, Giang Trần đột nhiên nhớ ra cái gì đó.
- Đúng rồi, hẳn là như vậy.
Giang Trần đột nhiên nhớ tới Vô Ngân trưởng lão hạ Thiên Địa thệ ước. Hắn phát Thiên Địa thệ ước một điểm vấn đề cũng không có, nhưng mà, trước khi hắn phát Thiên Địa thệ ước, đã đem tin tức truyền cho Vô Khí trưởng lão. Bởi vậy, luận nhân quả, luận trước sau, hắn đều không tính vi phạm Thiên Địa thệ ước.
- Hẳn là, Tam Tinh Tông này cũng tính toán như vậy?
Giang Trần càng nghĩ càng cảm thấy loại khả năng này rất lớn.
Khi ý niệm trong đầu hắn chuyển động tầm đó, người của Đại Thánh Đường đã thề, nội dung lời thề phi thường nghiêm cẩn, tuyệt đối không cho phép có chút chỗ trống.
Đón lấy, Bắc Minh Tông cùng Tiêu Dao Tông, cũng nhao nhao tiến lên thề.
Đến phiên Đan Càn Cung, bọn người Vân Niết trưởng lão phát thệ, Giang Trần máy móc, cũng tiến lên thề.
Tiếp theo là Thánh Kiếm Cung, cũng không có vấn đề gì.
Cuối cùng mới đến phiên Tam Tinh Tông, một gã trưởng lão Tam Tinh Tông sắc mặt ngưng trọng:
- Ta thề, sau khi ly khai nơi đây, bản thân tuyệt đối sẽ không tiết lộ sự tình Thượng Cổ Dược Viên, cũng cam đoan sau này người mình bẩm báo, cũng không dùng bất luận hình thức gì tiết lộ bí mật này. Nếu như có vi phạm, Thiên Địa thệ ước diệt Tam Tinh Tông ta.
Giang Trần nghe đến đó, trong nội tâm không ngừng cười lạnh.
Lời thề này, thoạt nhìn nghiêm cẩn như mọi người, nhưng tông môn khác thề như vậy, có lẽ không có sơ hở.
Nhưng Giang Trần biết rõ bí mật của Tam Tinh Tông, lại thoáng cái nghe được sơ hở rồi.
- Sau khi ly khai nơi đây…
Trong nội tâm Giang Trần âm thầm cười lạnh.