- Mộc Cao Kỳ, lần này biểu hiện của ngươi làm vẻ vang Đan Kiền Cung ta. Vân Niết trưởng lão thu ngươi làm đồ đệ có thể nói là niềm vui ngoài dự kiến.
Mộc Cao Kỳ nở nụ cười chất phác:
- Linh dược là cửa thứ ba, đây là điểm mạnh của ta, ta nhất định phải nắm lấy cơ hội, giữ chắc vị trí. Thanh thủ nâng cao thành tích.
Ở trong cửa thứ hai hắn có thể lấy được thành tích yêu nghiệt như vậy hoàn toàn là do Giang Trần ban tặng. Giang Trần truyền cho hắn Cửu Cửu Quy Chân Hỏa, tuy rằng hắn chỉ nắm được một phần ba.
Thế nhưng lại khiến cho hắn đạt phát thần uy ở cửa thứ hai, đạt được vị trí thứ hai trong vòng vừa rồi.
Cũng khiến cho bài danh tổng của hắn từ vị trí thứ mười trực tiếp nhảy lên vị trí thứ tư.
Mà cửa thứ ba chính là cửa đào tạo linh dược, là thứ mà hiện tại Mộc Cao Kỳ am hiểm nhất. Hắn là Tiên Thiên Mộc Linh thần thể, có ưu thế vô cùng lớn.
Thiên phú bực này dùng cho đào tạo linh dược quả thực là lão thiên tác hợp.
Ưu thế như vậy khiến cho Mộc Cao Kỳ cực kỳ có lòng tin làm cho bài danh của mình tăng lên một chút. Thậm chí hắn còn hy vọng lần này có thể nhất cử tiến vào top ba.
Hắn cũng biết so với Giang Trần ca, hắn không có một chút hy vọng nào.
Nhưng mà Đinh Đồng bài danh thứ hai và Vệ Hạnh Nhi bài danh thứ ba, Mộc Cao Kỳ lại có chút không phục.
- Thẩm Thanh Hồng, thiên phú võ đạo của ngươi xuất chúng, thiên phú đan đạo cũng siêu nhất lưu. Cũng cần phải lợi dụng ưu thế này. Thông qua đan đấu Huyễn Ba sơn này đề cao tu vi, tâm tính. Chuyện này đối với ngươi có lợi mà không có hại. Đan đấu HUyễn Ba sơn nếu như ngươi có thể hiểu ra, tâm tình đạt được sự thăng hoa, thành tựu tương lai của ngươi tất sẽ vượt qua Liên Thành trưởng lão. Trái lại, nếu như tâm tình không có cách nào đột phá chướng ngại của bản thân ngươi thì lại khác.
Đan Trì cung chủ nhìn người rất chuẩn, mỗi một câu nói đều vô cùng chuẩn xác.
Lời nói này thật ra là đề tỉnh Thẩm Thanh Hồng, về phầm Thẩm Thanh Hồng có thể nghe lọt tai hay không đó là tạo hóa của hắn ta.
Dù sao hắn là đệ tử Liên Thành trưởng lão, Đan Trì cung chủ không có khả năng chỉ dạy quá nhiều, dùng thủ đoạn lôi đình đi gõ hắn ta
- Lăng Bích Nhi, thiên phú võ đạo của ngươi xuất chúng. Thiên phú đan đạo cũng xuất chúng, so với Thẩm Thanh Hồng là một chín một mười. Chỉ là tâm kết trong lòng ngươi lại khác với Thẩm Thanh Hồng. Bổn tọa đối với ngươi rất là yên tâm. Tính cách của ngươi cũng không tay đổi thất thường.
Lăng Bích Nhi từ nhỏ đã chịu nhiều cực khổ, tạo thành tính cách trầm ổn của nàng. Đan Trì cung chủ tự nhiên cũng hiểu được.
Đan Trì cung chủ chỉ điểm một phen, mỗi người trẻ tuổi đều được chỉ điểm.
Về phần bốn trưởng lão, đều là nhân vật thành danh, ở trong Đan Kiền Cung cũng là quyền cao chứng trọng, Đan Trì cung chủ tự nhiên không đi chỉ bảo bọn họ.
Hơn nữa những trưởng lão này phát huy như vậy cũng đã ổn rồi.
Luận thành tích chỉnh thể, cho dù không cao hơn người Tiêu Dao tông thì ít nhất cũng không thua quá nhiều.
Lại thêm tổ thiên tài phát huy, chỉ cần ở hai cửa sau vẫn phát huy được như vậy, hy vọng lấy được ngôi vị quán quân là rất lớn.
Sau khi hội họp một phen, tất cả quay về chỗ ở của mình.
Giang Trần trở về nơi ở của mình rồi khoanh chân ngồi xuống, bỗng nhiên có một đạo phù truyền âm bay vào trong tay hắn.
- Giang Trần, có gan đi ra đây một chuyến hay không?
Truyền âm phù này lại tới từ Đinh Đồng.
Trong lòng Giang Trần khẽ động, Đinh Đồng này lúc trước có chút sát ý với hắn. Giang Trần đối với người này luôn đề phòng, so với Vệ Khánh của Tiêu Dao tông kia còn đề phòng nhiều hơn.
Đinh Đồng này đêm khuya gửi truyền âm phù tới đây, không biết là có chuyện gì?
Hắn vốn định cự tuyệt, thế nhưng nghĩ lại vẫn nên đi ra thì tốt hơn. Đi tới Thiên điện, lúc này Đinh Đồng kia đã ở bên một cây cột của Thiên điện.
- Quả nhiên ngươi dám tới.
Ngữ khí của Đinh Đồng lạnh nhạt, toàn thân ẩn trong bóng đêm, thâm thúy như biển.
Trong đêm tối, ánh mắt của Đinh Đồng như đao, dò xét trên người Giang Trần, giống như có từng thanh đao đang di chuyển chung quanh Giang Trần, khiến cho lỗ chân lông người ta cũng không nhịn được mà bắt đầu dựng đứng.
- Ta cho ngươi một đề nghị.
Đinh Đồng thảm nhiên nói.
- Cái gì?
- Rời khỏi Đan Kiền Cung, rời khỏi đan đấu Huyễn Ba sơn.
Ngữ khí của Đinh Đồng có một loại khí phách, giống như là đang ra lệnh cho Giang Trần.
Giang Trần mỉm cười:
- Dựa vào cái gì?
Đinh Đồng lãnh đạm nói:
- Nếu như ngươi cự tuyệt ngươi sẽ hối hận.
Giang Trần cười cười:
- Ta cũng không biết hai chữ hối hận viết ra thế nào a. Đã nửa đêm rồi, còn lời nào nói một hơi ra đi.
- Rời khỏi Đan Kiền Cung, gia nhập Tam Tinh tông, ta bảo đảm ngươi cả đời phú quý. Phú quý hơn xa Đan Kiền Cung gấp mười lần.
- Khẩu khí thật lớn.
Giang Trần cười nhạt một tiếng.
- Ngươi không tin?
Ánh mắt Đinh Đồng phát lạnh.
Giang Trần khoát tay nói:
- Tin hay không đều không quan trọng. Giang Trần ta muốn truy cầu phú quý, thế nhưng không cần ai tới ba nân. Các hạ có khẩu khí lớn nhưu vậy sợ rằng cũng không phải là đệ tử Tam Tinh tông a. Ta cũng có một câu khuyên ngươi. Tuy rằng nước trong Vạn Tượng Cương Vực không sâu, thế nhưng không phải ai cũng bước xuống được. Cũng đừng coi mình là nhất, để rồi có lúc lại nằm xuống ở nơi này.
Nói xong Giang Trần cũng không thèm nghe hắn ta nói nhảm nửa mà nhanh chóng rời đi.
- Giang Trần, ngươi đã chấp mê bất ngộ như vậy, Huyễn Ba sơn chính là nơi táng thân của ngươi.
Cảnh cáo, uy hiếp, cơ hồ không thèm che dấu.
- Đinh Đồng, ngươi có thời gian uy hiếp ta như vậy không bằng thành thật suy nghĩ một chút, làm sao nên dấu cái đuôi của mình đi.
Trước đan đấu, ngay khi Giang Trần cảm nhận sát ý của Đinh Đồng với mình, hắn đã biết rõ người này tuyệt đối không có khả năng thỏa hiệp với mình.
Đinh Đồng này sở dĩ tìm hắn tuyệt đối không phải là mời chào thật tâm, mà hắn ta phát hiện ra bài danh trong đan đấu không có cách nào vượt lên trên hắn, cho nên muốn dùng loại phương thức này lừa gạt hắn bỏ qua đan đấu Huyễn Ba sơn.
Giang Trần không phải là tiểu hài tử ba tuổi, há có thể để cho loại thủ đoạn lừa bịp này của Đinh Đồng lừa gạt cơ chứ.
Nhưng mà Đinh Đồng này quả thực khiến cho Giang Trần có chút kiêng kỵ. Người này lai lịch thần bí, Giang Trần phỏng đoán người này tuyệt đối không phải là người của Tam Tinh tông.
Rốt cuộc Đinh Đồng này có địa vị gì, Giang Trần cũng không biết. Thế nhưng Giang Trần suy đoán, người này tham gia đan đấu Huyễn Ba sơn tuyệt đối là có âm mưu mà không thể nói cho ai biết được.
Chỉ là Giang Trần có chút không rõ, đến cùng là Đinh Đồng này che dấu Tam Tinh tông thân phận của mình hay là Tam Tinh tông vốn đã biết rõ?
Căn cứ theo phỏng đoán của Giang Trần, phỏng đoán về Chúc tông chủ của Tam Tinh tông kia, Giang Trần hoài nghi, chuyện này chỉ sợ cả bản thân Tam Tinh tông cũng có vấn đề.
Mộc Cao Kỳ nở nụ cười chất phác:
- Linh dược là cửa thứ ba, đây là điểm mạnh của ta, ta nhất định phải nắm lấy cơ hội, giữ chắc vị trí. Thanh thủ nâng cao thành tích.
Ở trong cửa thứ hai hắn có thể lấy được thành tích yêu nghiệt như vậy hoàn toàn là do Giang Trần ban tặng. Giang Trần truyền cho hắn Cửu Cửu Quy Chân Hỏa, tuy rằng hắn chỉ nắm được một phần ba.
Thế nhưng lại khiến cho hắn đạt phát thần uy ở cửa thứ hai, đạt được vị trí thứ hai trong vòng vừa rồi.
Cũng khiến cho bài danh tổng của hắn từ vị trí thứ mười trực tiếp nhảy lên vị trí thứ tư.
Mà cửa thứ ba chính là cửa đào tạo linh dược, là thứ mà hiện tại Mộc Cao Kỳ am hiểm nhất. Hắn là Tiên Thiên Mộc Linh thần thể, có ưu thế vô cùng lớn.
Thiên phú bực này dùng cho đào tạo linh dược quả thực là lão thiên tác hợp.
Ưu thế như vậy khiến cho Mộc Cao Kỳ cực kỳ có lòng tin làm cho bài danh của mình tăng lên một chút. Thậm chí hắn còn hy vọng lần này có thể nhất cử tiến vào top ba.
Hắn cũng biết so với Giang Trần ca, hắn không có một chút hy vọng nào.
Nhưng mà Đinh Đồng bài danh thứ hai và Vệ Hạnh Nhi bài danh thứ ba, Mộc Cao Kỳ lại có chút không phục.
- Thẩm Thanh Hồng, thiên phú võ đạo của ngươi xuất chúng, thiên phú đan đạo cũng siêu nhất lưu. Cũng cần phải lợi dụng ưu thế này. Thông qua đan đấu Huyễn Ba sơn này đề cao tu vi, tâm tính. Chuyện này đối với ngươi có lợi mà không có hại. Đan đấu HUyễn Ba sơn nếu như ngươi có thể hiểu ra, tâm tình đạt được sự thăng hoa, thành tựu tương lai của ngươi tất sẽ vượt qua Liên Thành trưởng lão. Trái lại, nếu như tâm tình không có cách nào đột phá chướng ngại của bản thân ngươi thì lại khác.
Đan Trì cung chủ nhìn người rất chuẩn, mỗi một câu nói đều vô cùng chuẩn xác.
Lời nói này thật ra là đề tỉnh Thẩm Thanh Hồng, về phầm Thẩm Thanh Hồng có thể nghe lọt tai hay không đó là tạo hóa của hắn ta.
Dù sao hắn là đệ tử Liên Thành trưởng lão, Đan Trì cung chủ không có khả năng chỉ dạy quá nhiều, dùng thủ đoạn lôi đình đi gõ hắn ta
- Lăng Bích Nhi, thiên phú võ đạo của ngươi xuất chúng. Thiên phú đan đạo cũng xuất chúng, so với Thẩm Thanh Hồng là một chín một mười. Chỉ là tâm kết trong lòng ngươi lại khác với Thẩm Thanh Hồng. Bổn tọa đối với ngươi rất là yên tâm. Tính cách của ngươi cũng không tay đổi thất thường.
Lăng Bích Nhi từ nhỏ đã chịu nhiều cực khổ, tạo thành tính cách trầm ổn của nàng. Đan Trì cung chủ tự nhiên cũng hiểu được.
Đan Trì cung chủ chỉ điểm một phen, mỗi người trẻ tuổi đều được chỉ điểm.
Về phần bốn trưởng lão, đều là nhân vật thành danh, ở trong Đan Kiền Cung cũng là quyền cao chứng trọng, Đan Trì cung chủ tự nhiên không đi chỉ bảo bọn họ.
Hơn nữa những trưởng lão này phát huy như vậy cũng đã ổn rồi.
Luận thành tích chỉnh thể, cho dù không cao hơn người Tiêu Dao tông thì ít nhất cũng không thua quá nhiều.
Lại thêm tổ thiên tài phát huy, chỉ cần ở hai cửa sau vẫn phát huy được như vậy, hy vọng lấy được ngôi vị quán quân là rất lớn.
Sau khi hội họp một phen, tất cả quay về chỗ ở của mình.
Giang Trần trở về nơi ở của mình rồi khoanh chân ngồi xuống, bỗng nhiên có một đạo phù truyền âm bay vào trong tay hắn.
- Giang Trần, có gan đi ra đây một chuyến hay không?
Truyền âm phù này lại tới từ Đinh Đồng.
Trong lòng Giang Trần khẽ động, Đinh Đồng này lúc trước có chút sát ý với hắn. Giang Trần đối với người này luôn đề phòng, so với Vệ Khánh của Tiêu Dao tông kia còn đề phòng nhiều hơn.
Đinh Đồng này đêm khuya gửi truyền âm phù tới đây, không biết là có chuyện gì?
Hắn vốn định cự tuyệt, thế nhưng nghĩ lại vẫn nên đi ra thì tốt hơn. Đi tới Thiên điện, lúc này Đinh Đồng kia đã ở bên một cây cột của Thiên điện.
- Quả nhiên ngươi dám tới.
Ngữ khí của Đinh Đồng lạnh nhạt, toàn thân ẩn trong bóng đêm, thâm thúy như biển.
Trong đêm tối, ánh mắt của Đinh Đồng như đao, dò xét trên người Giang Trần, giống như có từng thanh đao đang di chuyển chung quanh Giang Trần, khiến cho lỗ chân lông người ta cũng không nhịn được mà bắt đầu dựng đứng.
- Ta cho ngươi một đề nghị.
Đinh Đồng thảm nhiên nói.
- Cái gì?
- Rời khỏi Đan Kiền Cung, rời khỏi đan đấu Huyễn Ba sơn.
Ngữ khí của Đinh Đồng có một loại khí phách, giống như là đang ra lệnh cho Giang Trần.
Giang Trần mỉm cười:
- Dựa vào cái gì?
Đinh Đồng lãnh đạm nói:
- Nếu như ngươi cự tuyệt ngươi sẽ hối hận.
Giang Trần cười cười:
- Ta cũng không biết hai chữ hối hận viết ra thế nào a. Đã nửa đêm rồi, còn lời nào nói một hơi ra đi.
- Rời khỏi Đan Kiền Cung, gia nhập Tam Tinh tông, ta bảo đảm ngươi cả đời phú quý. Phú quý hơn xa Đan Kiền Cung gấp mười lần.
- Khẩu khí thật lớn.
Giang Trần cười nhạt một tiếng.
- Ngươi không tin?
Ánh mắt Đinh Đồng phát lạnh.
Giang Trần khoát tay nói:
- Tin hay không đều không quan trọng. Giang Trần ta muốn truy cầu phú quý, thế nhưng không cần ai tới ba nân. Các hạ có khẩu khí lớn nhưu vậy sợ rằng cũng không phải là đệ tử Tam Tinh tông a. Ta cũng có một câu khuyên ngươi. Tuy rằng nước trong Vạn Tượng Cương Vực không sâu, thế nhưng không phải ai cũng bước xuống được. Cũng đừng coi mình là nhất, để rồi có lúc lại nằm xuống ở nơi này.
Nói xong Giang Trần cũng không thèm nghe hắn ta nói nhảm nửa mà nhanh chóng rời đi.
- Giang Trần, ngươi đã chấp mê bất ngộ như vậy, Huyễn Ba sơn chính là nơi táng thân của ngươi.
Cảnh cáo, uy hiếp, cơ hồ không thèm che dấu.
- Đinh Đồng, ngươi có thời gian uy hiếp ta như vậy không bằng thành thật suy nghĩ một chút, làm sao nên dấu cái đuôi của mình đi.
Trước đan đấu, ngay khi Giang Trần cảm nhận sát ý của Đinh Đồng với mình, hắn đã biết rõ người này tuyệt đối không có khả năng thỏa hiệp với mình.
Đinh Đồng này sở dĩ tìm hắn tuyệt đối không phải là mời chào thật tâm, mà hắn ta phát hiện ra bài danh trong đan đấu không có cách nào vượt lên trên hắn, cho nên muốn dùng loại phương thức này lừa gạt hắn bỏ qua đan đấu Huyễn Ba sơn.
Giang Trần không phải là tiểu hài tử ba tuổi, há có thể để cho loại thủ đoạn lừa bịp này của Đinh Đồng lừa gạt cơ chứ.
Nhưng mà Đinh Đồng này quả thực khiến cho Giang Trần có chút kiêng kỵ. Người này lai lịch thần bí, Giang Trần phỏng đoán người này tuyệt đối không phải là người của Tam Tinh tông.
Rốt cuộc Đinh Đồng này có địa vị gì, Giang Trần cũng không biết. Thế nhưng Giang Trần suy đoán, người này tham gia đan đấu Huyễn Ba sơn tuyệt đối là có âm mưu mà không thể nói cho ai biết được.
Chỉ là Giang Trần có chút không rõ, đến cùng là Đinh Đồng này che dấu Tam Tinh tông thân phận của mình hay là Tam Tinh tông vốn đã biết rõ?
Căn cứ theo phỏng đoán của Giang Trần, phỏng đoán về Chúc tông chủ của Tam Tinh tông kia, Giang Trần hoài nghi, chuyện này chỉ sợ cả bản thân Tam Tinh tông cũng có vấn đề.