Linh dược Thiên cấp là chứng cớ tốt nhất. Người tất cả các tông cười khổ lắc đầu. Hiển nhiên những linh dược Thiên cấp này đã từng là vật trong tay bọn họ, thế nhưng lại bị Giang Trần vơ vét đi.
Hiện tại nhìn thấy vật cũ, không khỏi thổn thức. Hạng Càn trưởng lão của Đại Thánh đường cũng phiền muộn không thôi. Thế nhưng hắn cũng biết, Giang Trần hiện tại đừng nói là Hạng Càn trưởng lão hắn, coi như là tộc trưởng Hạng Vấn Thiên chỉ sợ cũng phải kiêng kỵ hắn ba phần.
Trải qua mọi người lên tiếng, lại có những linh dược Thiên cấp này làm chứng cớ tốt nhất, đây là thứ mà cho dù là ai cũng không thể giả mạo được.
Nhưng mà phản ứng của Uông Kiếm Vũ vô cùng nhanh, hắn kêu lên một tiếng:
- Chư vị, các vị đừng quên, những linh dược Thiên cấp này có khả năng lúc đó hắn ta đã giao cho Vân Niết trưởng lão. Cho nên khả năng Vân Niết trưởng lão mang ra cũng không phải không có. Mọi người tuyệt đối không thể để cho bọn chúng mê hoặc.
Vốn tưởng rằng linh dược Thiên cấp có thể bỏ đi sự nghi ngờ của mọi người, thế nhưng một câu nhắc nhở của Uông Kiếm Vũ này khiến cho mọi người hoảng hốt bừng tỉnh, đúng là như vậy.
Linh dược Thiên cấp Giang Trần hoàn toàn có lý do giao cho Vân Niết trưởng lão, để cho hắn ta mang ra.
Như vậy giờ phút này hắn ta xuất ra thứ đồ chơi này cũng không có gì là kỳ lạ. Nếu như Đan Kiền Cung thực sự có vấn đề, hoàn toàn có thể dùng linh dược Thiên cấp này lừa gạt mọi người.
Nghi kị vốn đã bị bác bỏ lại một lần nữa trở lại trong đầu mọi người.
Giang Trần vốn không thèm ngó ngàng tới Uông Kiếm Vũ, thế nhưng thấy hắn ta liên tiếp lên tiếng, trong lòng không khỏi giận dữ.
Giang Trần lạnh lùng nhìn Uông Kiếm Vũ, nói:
- Uông Kiếm Vũ, ngươi cố ý bới móc sao?
Uông Kiếm Vũ cười nói:
- Ta vì đại cục của Vạn Tượng Cương Vực mà nói, không thẹn với lương tâm. Ngươi lấy cái gì chứng minh ngươi là Giang Trần?
- Lấy cái gì chứng minh?
Giang Trần cười ha hả nói:
- Có muốn ta nói với ngươi một chút ta diệt tên Trần trưởng lão ra sao hay không? Chuyện rất đặc sắc, chỉ sợ ngươi không muốn nghe a.
Lời này vừa nói ra, sắc mặt Uông Kiếm Vũ đại biến, tay không nhịn được mà nắm chuôi kiếm.
Giang Trần chậm rãi nói:
- Lúc ấy lão thất phu Trần trưởng lão kia dùng cái gọi là Kiếp điệp theo dõi ta. Chia binh làm hai đường, Để cho tên ngu ngốc gọi là Tịch trưởng lão dẫn dắt một cái ngu ngốc cùng với người Đại Thánh đường cùng với người Tam Tinh tông rời đi. Còn bản thân hắn thì đơn thương độc mã theo dõi ta, một đường đuổi tới Thần Thánh đảo.
Giang Trần miêu tả sinh động trận chiến kia, thế nhưng hiển nhiên hắn đã cải biến một ít. Tự nhiên hắn không ngốc mà bạo lộ thân phận của Long Tiểu Huyền.
Mà hắn chỉ nói Trần trưởng lão bị võ sĩ kim giáp diệt sát.
Dù sao ai cũng không biết những võ sĩ kim giáp này hắn nhận được clusc nào. Hắn muốn nói thế nào mà chẳng được.
Những lời này khiến cho mọi người nghe tới say sưa, rất là ngạc nhiên. Không thể tưởng tượng được Trần trưởng lão, cường giả Địa Thánh Cảnh lại hèn hạ như vậy. Cuối cùng lại bị vẫn lạc, thân tử đạo tiêu.
Yên tĩnh, yên tĩnh giống như chết vậy.
Bởi vì mỗi một câu nói của Giang Trần đều chi tiết, tỉ mỉ, đều ăn khớp với tình huống lúc đó. Điểm này Đại Thánh đường có thể làm chứng.
Bởi vì người Đại Thánh đường lúc ấy quả thực muốn đuổi theo Giang Trần. Muốn nhìn Giang Trần cùng với người Thánh Kiếm cung sống mái với nhau, để cho bọn họ làm ngư ông đắc lợi.
Hạng Tần kêu lên:
- Ta quản các ngươi tin hắn hay không, ta tuyệt đối tin là hắn. Hắn chính là Giang Trần, tuyệt đối không sai. Lúc ấy người Đan Kiền Cung đã rời khỏi, những chuyện này bọn họ tuyệt đối không biết được.
Bên Tiêu Dao tông bỗng nhiên truyền tới tiếng cười khổ, Vô Ngân trưởng lão lên tiếng:
- Chư vị, mọi người không cần nghi thần nghi quỷ. Lão phu cũng có thể làm chứng, tiểu tử này chính là Giang Trần.
Giang Trần sững sờ, hắn cũng không nghĩ tới Vô Ngân trưởng lão của Tiêu Dao tông này lại đứng ra làm chứng. Dù sao trước đó bọn họ vì linh dược Thiên cấp mà muốn đánh hắn chết, truy đuổi hắn không ngừng.
Hiện tại xem ra Vô Ngân trưởng lão này đã triệt để phục rồi?
- Các ngươi đừng hỏi ta tại sao. Ta chỉ muốn nói, nếu như hắn không phải là Giang Trần thì đó mới chính là gặp quỷ.
Vô Ngân trưởng lão cười khổ nói.
Trong Đại Thánh đường và Tiêu Dao tông đều có người đứng ra, lúc này Thiên Minh thượng nhân cũng đứng ra:
- Tất cả mọi người đều cảm thấy không có vấn đề vậy thì nhất định không có vấn đề. Ngụy trang một người thì dễ, thế nhưng những chuyện như thế này lại không giả vờ được.
Uông Kiếm Vũ nghiến răng nghiến lợi, nhìn thấy mọi người không ngờ lại lựa chọn tin tưởng Giang Trần, chuyện này khiến cho hắn cảm thấy bản thân thất bạn. Đồng thời cũng biết đại thế đã mất.
HIện tại cho dù hắn ta có nói gì cũng chỉ là không công mà thôi.
Ánh mắt hắn lạnh lẽo nhìn qua Giang Trần:
- Tiểu tặc, mồm miệng ngươi lợi hại lắm, khiến cho tất cả mọi người làm chứng cho ngươi. Thánh Kiếm cung ta nhất định không tin.
- Ta cần ngươi tin sao?
Giang Trần cười nhạt nói.
Thánh Kiếm cung?Theo Giang Trần thấy hiện tại cũng chỉ có thể mà thôi. Đừng nói là thế cục trong Vạn Tượng Cương Vực phức tạp, cho dù thế cục không có rung chuyển, hắn cũng sẽ không để Thánh Kiếm cung vào trong mắt.
Ngay cả Tào Tấn hắn cũng giết, cho nên hắn cũng không ngại có thêm một Thánh Kiếm cung.
Ánh mắt Uông Kiếm Vũ nhìn về phía Hạng Vấn Thiên, nói:
- Hạng lão ca, nếu như ta nói Thánh Kiếm cung ta muốn giải quyết ân oán với Đan Kiền Cung một chút. Đại Thánh đường các ngươi sẽ đồng ý chứ?
Lời này vừa mới vang lên, toàn trường tức thì xôn xao.
Thánh Kiếm cung này muốn vạch mặt sao? Trong lúc nhất thời bầu không khí chung quanh tức thì lạnh lẽo.
Đan Trì cung chủ khoát tay, cơ hồ tất cả người Đan Kiền Cung đứng sau lưng Đan Trì cung chủ, cả đám giương cung bạt kiếm, vẻ mặt tràn ngập vẻ ngưng trọng.
Hạng Vấn Thiên lạnh lùng nhìn qua Uông Kiếm Vũ:
- Uông Kiếm Vũ, ngươi muốn tạo phản sao?
Uông Kiếm Vũ khẽ giật mình, hiển nhiên hắn không ngờ tới Đại Thánh đường sẽ phản đối Thánh Kiếm cung hắn sống mái với Đan Kiền Cung.
Đánh nhau với Đan Kiền Cung sẽ tạo điều kiện cho Đại Thánh đường bọn họ hoàn thành đại cục. Uông Kiếm Vũ cho rằng Đại Thánh đường sẽ vui vẻ đồng ý. Thế nhưng thật sự không ngờ Hạng Vấn Thiên lại ngăn cản.
Giang Trần cười nhạt một tiếng nói:
- Uông Kiếm Vũ, ngươi muốn giải quyết ân oán luôn bây giờ sao?
Đột nhiên Giang Trần nhếch miệng cười, ánh mắt nhìn về phía đám người Thánh Kiếm cung, thản nhiên nói tiếp:
- Vậy thì cứ như thế đi. Một mình ta, tất cả người Thánh Kiếm cung các ngươi cùng tiến lên đi.
- Cái gì?
Lời này giống như sấm sét khiến cho tất cả mọi người ngây ngốc. Đều cho rằng mình đã nghe lầm. Giang Trần này có ý gì?
Một mình đối phó với cơ hồ tất cả tinh anh của Thánh Kiếm cung?
Tuy rằng bên Thánh Kiếm cung, người mạnh nhất là Uông Kiếm Vũ chỉ có tu vi Thánh Cảnh bát trọng, thế nhưng cũng có vài trưởng lão có thực lực không tệ.
Vũ lực của Thánh Kiếm cung gần với Đại Thánh đường, chuyện này cũng không phải chỉ là đồn thổi.
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK