Cái gọi là tuần sát sứ, địa vị tuy rằng rất cao, thế nhưng cũng chỉ đại biểu tông môn đi giám sát phân đà phía dưới, quyền lực so với phủ chủ nắm quyền một phủ vẫn chênh lệch xa.
Tào Tấn này tuy rằng còn chưa có tấn chức Hoàng cảnh, thế nhưng tuổi còn trẻ đã là Thánh Cảnh đỉnh phong.
Tu vi như vậy phóng mắt toàn bộ Vạn Tượng cương vực mà nói, đủ để nghiến nát tất cả.
Bởi vậy Tào Tấn này có ngạo khí kinh người như vậy cũng là chuyện đương nhiên.
Tào Tấn lạnh nhạt cười, khoát khoát tay nói:
- Chúc Trường Sinh, lời Ngụy sứ giả nói ngươi cũng đã nghe qua, đà chủ lệnh ngươi cũng đã nhận lấy. Kế tiếp có phải ngươi nên xuất ra một chút lực hay không?
Ngữ khí của Tào Tấn này không mặn không nhạt, thế nhưng lại có một cỗ khí thế uy áp kinh người.
Chúc Trường sinh liền vội vàng gật đầu, nháy mắt với Tham Lang trưởng lão, nói:
- Tham Lang, ngươi là người trong cuộc, ngươi tới nói cho kỹ đi.
Tham Lang trưởng lão kia gật gật đầu, lập tức suy nghĩ, đem chuyện phát hiện dược viên thượng cổ bên cạnh Huyễn Ba sơn cùng với những chuyện khác nói rõ ra một lần.
Nhất là chuyện các tông lục đục với nhau, cuối cùng Giang Trần bằng vào giải dược Mê Thần chướng, chuyện xảo trá lừa lọc các tông thu rất nhiều linh dược cũng được hắn nói rõ ra.
Đợi Tham Lang trưởng lão nói xong, Chúc Trường Sinh kia lại bổ sung:
- Mấy vị có lẽ đối với danh tự của Giang Trần cảm thấy lạ lẫm. Lúc trước Tử Dương tông trong liên minh thập lục quốc cơ hồ có thể nói đã bị diệt trong tay của một mình tiểu tử này.
Nói tới chuyện này, Ngụy Tử Khoa kia dường như cũng nhớ tới cái gì đó.
- Giang Trần, chính là người dùng sức một mình chém giết vô số người trong Tử Quang phân đà? Nghe nói có người làm loạn với thân thể thiếu nữ cũng là do kẻ này chém giết.
Ngụy Tử Khoa kinh ngạc nói.
- Đúng, lúc trước tuần sát sứ Phong Bắc Đẩu cùng với Đan Kiền Cung đánh bác một lần, chính là kẻ này xuất hiện phá hỏng bố cục lần đầu của Thiên tông.
Chúc Trường Sinh nói gần nói xa, tràn ngập khí tức châm ngòi thổi gió.
Tào Tấn bỗng nhiên cười lạnh nói:
- Tiểu tử này ngược lại cũng có chút ý tứ, nghe nói trước kia thân thể tiên thiên Thanh Loang kia chính là lô đỉnh luyện công mà Ung Hành Vân sư huynh định luyện công, không ngờ lại bị kẻ khác chém giết. Khiến cho Long Phượng lưỡng nghi kiếm của Ung Hành Vân sư huynh đến nay không thể đại thành. Tiểu tử này quả thực lợi hại a, còn chưa đi ra khỏi Vạn Tượng cương vực đã đắc tội Ung Hành Vân sư huynh. Nghe nói Ung Hành Vân sư huynh đã phái Đinh Đồng tới đây bắt tiểu tử này về cho huynh ấy. Xem ra, Đinh Đồng vô duyên vô cớ mất tích không hẳn là không có liên quan tới tiểu tử này a.
Đừng thấy Tào Tấn này mắt cao hơn đầu, kiêu ngạo, năng lực suy luận lại vô cùng mạnh mẽ.
Hắn cao ngạo thế nhưng lại không não tàn, trái lại có thể trổ hết tài năng trong vô số thiên tài, trí lực tuyệt đối cao phi thường.
Ngụy Tử Khoa cùng Chúc Trường Sinh đều không nghĩ tới mọi chuyện lại bị một câu nói của người này vạch trần.
- Cái gì? Đinh Đồng mất tích có liên quan tới tiểu tử kia?
Chúc Trường Sinh sững sờ, ngay cả vẻ mặt của Tham Lang trưởng lão cũng khó có thể tin nổi.
Ngụy Tử Khoa cười khổ nói:
- Căn cứ vào sự miêu tả của các ngươi, trên Huyễn Ba sơn cũng không có sinh linh cường đại có thể so sánh với Thiên Thánh Cảnh, mà những người tiến vào bên trong của các ngươi căn bản không có ai có thể giết chết được Đinh Đồng. Đinh Đồng kia tại sao lại vô duyên vô cớ mất tích cơ chứ? Dùng tính tình của Đinh Đồng, nhất định là đang đuổi giết Giang Trần này. Sau khi hai người gặp nhau, tiểu tử Giang Trần này không biết dùng biện pháp gì mà hại chết Đinh Đồng. Tào công tử, ngươi thấy có đúng không?
Ngụy Tử Khoa hỏi, Tào Tấn cũng không có ý kiến gì mà lạnh nhạt gật đầu nói:
- Ta cũng nghĩ như thế.
- Thế nhưng mà... Thế nhưng mà Giang Trần kia chỉ là võ giả Địa Nguyên Cảnh. Mà Đinh Đồng là cường giả Thánh Cảnh a.
Chúc Trường Sinh vẫn cảm thấy không thể tưởng tượng nổi.
- Hừ, đây là do tầm mắt của ngươi có vấn đề. Giang Trần kia nếu như không có co át chủ bài thì há có thể đem các ngươi đùa bỡn trong lòng bàn tay? Các ngươi đã thấy qua vũ lực của hắn, thế nhưng ngay cả Mê Thần chướng hắn ta còn không sợ, việc này chẳng lẽ không quỷ dị sao?
- Đúng vậy, tiểu tử này là quán quân của đan đấu Huyễn Ba sơn, hơn nữa cơ hồ chiến thắng với số điểm lớn nhất, chẳng lẽ hắn ta là một thiên tài dụng độc?
Tào Tấn thản nhiên nói:
- Thiên tài dụng độc đối mặt với Đinh Đồng chưa chắc đã nhất định có thể thắng. Nhưng mà Đinh Đồng không biết điểm này, dưới tình huống khinh địch, lọt vào ám toán cũng là chuyện có khả năng.
- Được rồi, việc này trước tiên không nên nói tới. Chỉ là một tiểu nhân vật mà thôi, đừng nói là bị vây trong Huyễn Ba sơn, cho dù không bị vây khốn, một khi bị Ung Hành Vân sư huynh thương nhớ, tiểu tử này nhất định chỉ có đường chết. Đan Kiền cung kia được nhiều linh dược Thiên cấp như vậy, linh dược Địa cấp...
Khóe miệng Tào Tấn nở nụ cười lạnh.
- Không chỉ như vậy, bọn họ còn có Vạn Thọ đan.
Tham Lang trưởng lão bỗng nhiên mở miệng nói:
- Vạn thọ đan kia có thể khiến cho thọ nguyên của cường giả Thánh Cảnh kéo dài thêm năm trăm năm.
- Cái gì?
Nghe lời này, Ngụy Tử Khoa bỗng nhiên đứng lên:
- Khiến cho thọ nguyên của cường giả Thánh Cảnh kéo dài thêm năm trăm năm, ngươi nói thật chứ?
Tham Lang trưởng lão dưới uy áp của Ngụy Tử Khoa trong lòng có chút run sợ, nhưng vẫn gật đầu, nói:
- Việc này... Chúc tông chủ... Không... Chúc đà chủ cũng đã tận mắt nhìn thấy.
Chúc Trương Sinh gật gật đầu, ngữ khí ngưng trọng:
Việc này chắc chắn mười phần, Hạng Vấn Thiên của Đại Thánh đường kia vốn thọ dương gần hết, không thể không xuất ra năm mươi năm tán công, thế nhưng mà sau khi nuốt vạn thọ đan, không ngờ lại lột xác tại trận, sinh cơ tái xuất hiện, diện mạo khôi phục lại bộ dáng năm trăm năm trước.
Ngụy Tử KHoa cùng Tào Tấn liếc nhìn nhau, vẻ mặt kinh ngạc. Bọn họ ở trong Bát vực coi như có tầm mắt cực cao.
Đan dược kéo dài tuổi thọ bọn họ đã từng được chứng kiến rất nhiều.
Nhưng mà năm trăm năm cũng quá khoa trương một ít. Hơn nữa theo miêu tả của Chúc Trường sinh, càng thêm khoa trương, quả thực là hiệu quả ngay tức thì a.
Chúc Trường Sinh dường như còn sợ bọn họ không tin được mà vội vàng bổ sung:
- Thuộc hạ cũng biết việc này không thể tưởng tượng được. Nếu như không phải chúng ta tận mắt nhìn thấy thì cũng không dám nói tới việc này. Vạn Thọ đan kia quả thực có thật, hiệu quả ngay lập tức. Không tin nhị vị cứ tự nhiên tìm những người có mặt hỏi một chút.
Tào Tấn vỗ ghế:
- Không cần hỏi, nếu là như vậy trực tiếp đi tới Đan Kiền cung là được.
Thập đại chân truyền của Cửu Dương Thiên Tông ở trong Vạn Tượng cương vực có thể tự do hành động. Đan Kiền cung? Ở trong mắt Tào Tấn cũng chẳng khác gì hoa viên nhà mình. Còn không phải do hắn tùy ý định đoạt sao?
- Ngụy sứ giả? Ngươi đi không?
Tào Tấn này tuy rằng còn chưa có tấn chức Hoàng cảnh, thế nhưng tuổi còn trẻ đã là Thánh Cảnh đỉnh phong.
Tu vi như vậy phóng mắt toàn bộ Vạn Tượng cương vực mà nói, đủ để nghiến nát tất cả.
Bởi vậy Tào Tấn này có ngạo khí kinh người như vậy cũng là chuyện đương nhiên.
Tào Tấn lạnh nhạt cười, khoát khoát tay nói:
- Chúc Trường Sinh, lời Ngụy sứ giả nói ngươi cũng đã nghe qua, đà chủ lệnh ngươi cũng đã nhận lấy. Kế tiếp có phải ngươi nên xuất ra một chút lực hay không?
Ngữ khí của Tào Tấn này không mặn không nhạt, thế nhưng lại có một cỗ khí thế uy áp kinh người.
Chúc Trường sinh liền vội vàng gật đầu, nháy mắt với Tham Lang trưởng lão, nói:
- Tham Lang, ngươi là người trong cuộc, ngươi tới nói cho kỹ đi.
Tham Lang trưởng lão kia gật gật đầu, lập tức suy nghĩ, đem chuyện phát hiện dược viên thượng cổ bên cạnh Huyễn Ba sơn cùng với những chuyện khác nói rõ ra một lần.
Nhất là chuyện các tông lục đục với nhau, cuối cùng Giang Trần bằng vào giải dược Mê Thần chướng, chuyện xảo trá lừa lọc các tông thu rất nhiều linh dược cũng được hắn nói rõ ra.
Đợi Tham Lang trưởng lão nói xong, Chúc Trường Sinh kia lại bổ sung:
- Mấy vị có lẽ đối với danh tự của Giang Trần cảm thấy lạ lẫm. Lúc trước Tử Dương tông trong liên minh thập lục quốc cơ hồ có thể nói đã bị diệt trong tay của một mình tiểu tử này.
Nói tới chuyện này, Ngụy Tử Khoa kia dường như cũng nhớ tới cái gì đó.
- Giang Trần, chính là người dùng sức một mình chém giết vô số người trong Tử Quang phân đà? Nghe nói có người làm loạn với thân thể thiếu nữ cũng là do kẻ này chém giết.
Ngụy Tử Khoa kinh ngạc nói.
- Đúng, lúc trước tuần sát sứ Phong Bắc Đẩu cùng với Đan Kiền Cung đánh bác một lần, chính là kẻ này xuất hiện phá hỏng bố cục lần đầu của Thiên tông.
Chúc Trường Sinh nói gần nói xa, tràn ngập khí tức châm ngòi thổi gió.
Tào Tấn bỗng nhiên cười lạnh nói:
- Tiểu tử này ngược lại cũng có chút ý tứ, nghe nói trước kia thân thể tiên thiên Thanh Loang kia chính là lô đỉnh luyện công mà Ung Hành Vân sư huynh định luyện công, không ngờ lại bị kẻ khác chém giết. Khiến cho Long Phượng lưỡng nghi kiếm của Ung Hành Vân sư huynh đến nay không thể đại thành. Tiểu tử này quả thực lợi hại a, còn chưa đi ra khỏi Vạn Tượng cương vực đã đắc tội Ung Hành Vân sư huynh. Nghe nói Ung Hành Vân sư huynh đã phái Đinh Đồng tới đây bắt tiểu tử này về cho huynh ấy. Xem ra, Đinh Đồng vô duyên vô cớ mất tích không hẳn là không có liên quan tới tiểu tử này a.
Đừng thấy Tào Tấn này mắt cao hơn đầu, kiêu ngạo, năng lực suy luận lại vô cùng mạnh mẽ.
Hắn cao ngạo thế nhưng lại không não tàn, trái lại có thể trổ hết tài năng trong vô số thiên tài, trí lực tuyệt đối cao phi thường.
Ngụy Tử Khoa cùng Chúc Trường Sinh đều không nghĩ tới mọi chuyện lại bị một câu nói của người này vạch trần.
- Cái gì? Đinh Đồng mất tích có liên quan tới tiểu tử kia?
Chúc Trường Sinh sững sờ, ngay cả vẻ mặt của Tham Lang trưởng lão cũng khó có thể tin nổi.
Ngụy Tử Khoa cười khổ nói:
- Căn cứ vào sự miêu tả của các ngươi, trên Huyễn Ba sơn cũng không có sinh linh cường đại có thể so sánh với Thiên Thánh Cảnh, mà những người tiến vào bên trong của các ngươi căn bản không có ai có thể giết chết được Đinh Đồng. Đinh Đồng kia tại sao lại vô duyên vô cớ mất tích cơ chứ? Dùng tính tình của Đinh Đồng, nhất định là đang đuổi giết Giang Trần này. Sau khi hai người gặp nhau, tiểu tử Giang Trần này không biết dùng biện pháp gì mà hại chết Đinh Đồng. Tào công tử, ngươi thấy có đúng không?
Ngụy Tử Khoa hỏi, Tào Tấn cũng không có ý kiến gì mà lạnh nhạt gật đầu nói:
- Ta cũng nghĩ như thế.
- Thế nhưng mà... Thế nhưng mà Giang Trần kia chỉ là võ giả Địa Nguyên Cảnh. Mà Đinh Đồng là cường giả Thánh Cảnh a.
Chúc Trường Sinh vẫn cảm thấy không thể tưởng tượng nổi.
- Hừ, đây là do tầm mắt của ngươi có vấn đề. Giang Trần kia nếu như không có co át chủ bài thì há có thể đem các ngươi đùa bỡn trong lòng bàn tay? Các ngươi đã thấy qua vũ lực của hắn, thế nhưng ngay cả Mê Thần chướng hắn ta còn không sợ, việc này chẳng lẽ không quỷ dị sao?
- Đúng vậy, tiểu tử này là quán quân của đan đấu Huyễn Ba sơn, hơn nữa cơ hồ chiến thắng với số điểm lớn nhất, chẳng lẽ hắn ta là một thiên tài dụng độc?
Tào Tấn thản nhiên nói:
- Thiên tài dụng độc đối mặt với Đinh Đồng chưa chắc đã nhất định có thể thắng. Nhưng mà Đinh Đồng không biết điểm này, dưới tình huống khinh địch, lọt vào ám toán cũng là chuyện có khả năng.
- Được rồi, việc này trước tiên không nên nói tới. Chỉ là một tiểu nhân vật mà thôi, đừng nói là bị vây trong Huyễn Ba sơn, cho dù không bị vây khốn, một khi bị Ung Hành Vân sư huynh thương nhớ, tiểu tử này nhất định chỉ có đường chết. Đan Kiền cung kia được nhiều linh dược Thiên cấp như vậy, linh dược Địa cấp...
Khóe miệng Tào Tấn nở nụ cười lạnh.
- Không chỉ như vậy, bọn họ còn có Vạn Thọ đan.
Tham Lang trưởng lão bỗng nhiên mở miệng nói:
- Vạn thọ đan kia có thể khiến cho thọ nguyên của cường giả Thánh Cảnh kéo dài thêm năm trăm năm.
- Cái gì?
Nghe lời này, Ngụy Tử Khoa bỗng nhiên đứng lên:
- Khiến cho thọ nguyên của cường giả Thánh Cảnh kéo dài thêm năm trăm năm, ngươi nói thật chứ?
Tham Lang trưởng lão dưới uy áp của Ngụy Tử Khoa trong lòng có chút run sợ, nhưng vẫn gật đầu, nói:
- Việc này... Chúc tông chủ... Không... Chúc đà chủ cũng đã tận mắt nhìn thấy.
Chúc Trương Sinh gật gật đầu, ngữ khí ngưng trọng:
Việc này chắc chắn mười phần, Hạng Vấn Thiên của Đại Thánh đường kia vốn thọ dương gần hết, không thể không xuất ra năm mươi năm tán công, thế nhưng mà sau khi nuốt vạn thọ đan, không ngờ lại lột xác tại trận, sinh cơ tái xuất hiện, diện mạo khôi phục lại bộ dáng năm trăm năm trước.
Ngụy Tử KHoa cùng Tào Tấn liếc nhìn nhau, vẻ mặt kinh ngạc. Bọn họ ở trong Bát vực coi như có tầm mắt cực cao.
Đan dược kéo dài tuổi thọ bọn họ đã từng được chứng kiến rất nhiều.
Nhưng mà năm trăm năm cũng quá khoa trương một ít. Hơn nữa theo miêu tả của Chúc Trường sinh, càng thêm khoa trương, quả thực là hiệu quả ngay tức thì a.
Chúc Trường Sinh dường như còn sợ bọn họ không tin được mà vội vàng bổ sung:
- Thuộc hạ cũng biết việc này không thể tưởng tượng được. Nếu như không phải chúng ta tận mắt nhìn thấy thì cũng không dám nói tới việc này. Vạn Thọ đan kia quả thực có thật, hiệu quả ngay lập tức. Không tin nhị vị cứ tự nhiên tìm những người có mặt hỏi một chút.
Tào Tấn vỗ ghế:
- Không cần hỏi, nếu là như vậy trực tiếp đi tới Đan Kiền cung là được.
Thập đại chân truyền của Cửu Dương Thiên Tông ở trong Vạn Tượng cương vực có thể tự do hành động. Đan Kiền cung? Ở trong mắt Tào Tấn cũng chẳng khác gì hoa viên nhà mình. Còn không phải do hắn tùy ý định đoạt sao?
- Ngụy sứ giả? Ngươi đi không?