Bởi vậy thần binh luyện chế từ Thiên Huyễn Ẩn Vân tùng ở trong vị diện Chư Thiên cũng có sức tiêu thụ rất tốt.
Có thần binh này nơi tay, tà ma ngoại đạo căn bản không có cách nào tới gần. Trong lúc vô hình cũng là một loại bảo đảm.
Cũng coi như là vật khắc chế vật.
Ngũ hành tương sinh, Thiên Huyễn Ẩn Vân Tùng này nếu như có linh lực dày đặc như thủy vực, nó sẽ phát triển càng nhanh.
KHó trách Thiên Huyễn Ẩn Vân tùng này lại ở bên cạnh hồ nước này.
Cấy ghép Thiên Huyễn Ẩn Vân tùng này cũng không phải là việc nhẹ nhõm. Giang Trần hao phí trọn vẹn mấy thời thần mới đưa Thiên Huyễn Ẩn Vân tùng này cấy ghép vào trong nhẫn trữ vật của mình.
Vì bảo đảm Thiên Huyễn Ẩn Vân tùng này không tới mức suy bại, Giang Trần cố ý để cho một ít Mộc Linh chi tuyền tưới nó.
Cũng may gốc Thiên Huyễn Ẩn Vân tùng này mới trong thời kỳ cây non, cũng không tính là lớn, chỉ có hơn một trượng. Mà Mộc Linh chi tuyenf, Giang Trần tự nhiên mang theo bên người cũng không ít.
Một khi Thiên Huyễn Ẩn Vân tùng được cấy ghép, những linh lực vốn tích lũy ở nơi này cũng nhanh chóng khuếch tán ra.
Giang Trần nhìn thấy linh lực khuếch tán, biết chuyện không ổn.
Hắn tính đi tính lại, vẫn quên một điểm. Linh lực do Thiên Huyễn Ẩn Vân tùng sinh ra đều bị Thiên Huyễn Ẩn Vân tùng hấp thu xuống dưới đất.
Mà giờ khắc này Thiên Huyễn Ẩn Vân tùng bị hắn lấy đi, linh lực tích lũy thoáng cái không có bị Thiên Huyễn Ẩn Vân tùng tiêu hóa, thoáng cái lại tràn lên, hóa thành một đạo linh quang bắn lên trời.
- Không tốt.
Giang Trần nhìn thấy linh khí bắn lên trời, biết rõ nếu như hắn không đi sẽ bạo lộ thân phận.
Thứ tốt như vậy nếu như gặp kẻ có tâm tư không tốt khác chạy tới, lại vô cùng phiền phức.
Tuy rằng Giang Trần không sợ phiền toái, thế nhưng vạn nhất đám người chạy đến lại là đám lão gia hỏa trưởng lão kia, sẽ phải dây dưa một phem.
Người một nhà thì tốt, nếu như đụng phải người Thánh Kiếm cung và Tiêu Dao tông, trong lòng đám người này nhất định sẽ sinh ra ý đồ xấu.
Giang Trần mặc dù có Long Tiểu Huyền, cũng không e ngại đám người này.
Thế nhưng mà bốn phía hồ nước này thông suốt, hiển nhiên không phải là địa phương hẻo lánh gì, một khi ở chỗ này triệu hoán Long Tiểu Huyền giết người, một khi kinh động những người khác, phiền toái sẽ càng lớn thêm.
Cho nên ba mươi sáu kế chạy là thượng sách, Giang Trần quyết định vẫn nên chạy là hơn.
Chân trước Giang Trần vừa rời khỏi chừng một phút, đằng sau có hai đạo thân ảnh nhanh chóng phóng tới, hiển nhiên nhìn thấy đạo linh khí bắn lên trời kia cho nên nhanh chóng chạy tới nơi này.
Hai người này chính là người của Tiêu Dao tông, một già một trẻ, người già nọ chính là quán quân tổ trưởng lão trong đan đấu Huyễn Ba sơn - Vô Ngân trưởng lão, người trẻ tuổi nọ lại là Vệ Khánh.
Một già một trẻ này đuổi tới bên cạnh hồ nước.
Nhìn qua khu vực linh lực vẫn còn dâng lên không ngừng, hiển nhiên linh lực mà Thiên Huyễn Ẩn Vân tùng tích lũy cũng không phải trong thời gian ngắn có thể tràn ra hết.
Vô Ngân trưởng lão có thể vượt qua Vân Niết trưởng lão đạt được quán quân tổ trưởng lão đan đấu Huyễn Ba sơn, thiên phú đan dược của hắn ra sao không cần phải nói. Mặc dù có nguyên nhân là mượn nhờ Thiên hỏa, thế nhưng thiên phú đan dược của hắn không cần phải nghi ngờ.
Hắn chạy quanh hồ nước một vòng, Vô Ngân trưởng lão nhíu mày nói:
- Nơi này nhất định xuất hiện linh dược vô cùng cao cấp. Hơn nữa vừa vặn bị người ta vừa mới cướp đi.
Vệ Khánh nhìn thấy Vô Ngân trưởng lão thận trọng như vậy nên hiếu kỳ hỏi:
- Cao tới bao nhiêu?
- Nếu như đoán không sai có lẽ là Thiên cấp.
Ngữ khí của Vô Ngân trưởng lão trở nên lành lạnh.
- Cái gì? Thiên cấp?
Vệ Khánh chấn động, cả Tiêu Dao tông từ trước tới nay cũng chưa từng đào tạo ra được linh dược Thiên cấp a.
Phải biết rằng cường giả Hoàng cảnh bình thường cũng chỉ dùng linh dược Địa cấp. Cường giả Hoàng cảnh dùng linh dược Thiên cấp quả thực có thể nói đã ít càng thêm ít.
Chỉ có phong hào Đại Đế mới có tư cách thi thoảng dùng linh dược Thiên cấp, thực sự rất khó dùng thường xuyên.
Cũng có thể nói là linh dược Thiên cấp cho dù phong hào Đại đế cũng phải cướp đoạt một phen.
Trên mặt Vệ Khánh hiện lên sát ý, nhìn về phía xa xa.
- Vô Ngân trưởng lão, người đạt được linh dược Thiên cấp này hẳn chạy theo phương hướng này. Chúng ta sao không mau đuổi theo...
Đoạn lời nói phía sau Vệ Khánh cũng không có nói ra. Nhưng cho dù là ai cũng có thể biết rõ, hắn ta muốn nói cái gì.
Vô Ngân trưởng lão vốn là người trầm ổn, biết rõ chém giết trong Huyễn Ba sơn này là chuyện tình cực kỳ kiêng kỵ, một khi bị lộ, đi ra ngoài sẽ khiến cho các đại tông môn bất hòa với nhau, thậm chí còn tạo thành cảnh sống mái giữa các đại tông môn với nhau.
Nhưng mà sự hấp dẫn của linh dược Thiên cấp lại khiến cho hắn không thể không động tâm.
- Trưởng lão, bỏ qua thời điểm này sẽ không còn cơ hội nữa. Chờ hắn đi xa, cho dù chúng ta có tìm được hắn, chỉ sợ người ta cũng không có thừa nhận.
Vệ Khánh cổ động tiếp:
- Một gốc linh dược Thiên cấp như vậy, Tiêu Dao tông chúng ta không chừng có thể nuôi dưỡng được cường giả Hoàng cảnh, đến lúc đó cả Vạn Tượng Cương Vực sẽ là thiên hạ của Tiêu Dao tông chúng ta, chúng ta có thể tùy ý hô phong hoán vũ, duy ngã độc tôn a.
Từ khi Vạn Tượng đế quốc trong Vạn Tượng Cương Vực bị diệt vòng, tất cả các đại tông môn phân cao thấp, có thể nói không có tông môn nào mà khong muốn xưng bá Vạn Tượng Cương Vực. Muốn vượt lên trên tất cả các tông môn, trở thành chúa tể của Vạn Tượng Cương Vực.
Tiêu Dao tong cũng có loại khát vọng này.
Vô Ngân trưởng lão kia suy nghĩ một lát rồi nói:
- Muốn động thủ thì phải không được có chút sơ hở nào. Theo ta thấy, người đạt được linh dược Thiên cấp này hẳn không phải là người của tổ trưởng lão. Đám lão gia hỏa của tổ trưởng lão kia đều là kẻ thành tinh, sẽ không tùy ý để cho linh lực phóng lên trời như vậy. Theo ta thấy đích thị là một thiên tài trẻ tuổi.
Vệ Khánh cười rộ lên, vô cùng dữ tợn nói:
- Thiên tài trẻ tuổi là tốt nhất. Đối phó cũng dễ dàng hơn.
Vô Ngân trưởng lão gật gật đầu nói:
- Mặc kệ thế nào, phải làm sạch sẽ. Nếu như là thiên tài trẻ tuổi ngươi đi trước chặn đường hắn, lão phu lại bố trí một ít thủ đoạn, làm cho hắn không có cách nào đào thoát. Nếu không một khi hắn ta một lòng chạy trốn, chỉ cần chạy tới khu vực mà truyền tống trận bao phủ, là hắn có thể rời khỏi bất kỳ lúc nào.
Trong Huyễn Ba sơn này khu vực truyền tống trận bao trùm rất rộng, nếu như toàn lực chạy đi, trong hai ba thời thần nhất định có thể chạy tới khu vực truyền tống trận bao phủ. Nếu như vận khí tốt thậm chí chỉ cần một phút đồng hồ là có thể gặp được. Chỉ cần vừa tới khu vực truyền tống trận, bóp nát ngọc giản là có thể đi ra ngoài.
Chỉ cần đi vào khu vực truyền tống trận, đừng nói là bọn họ, cho dù là cường giả Hoàng cảnh cũng không có cách nào ngăn cản xu thế truyền tống.
Có thần binh này nơi tay, tà ma ngoại đạo căn bản không có cách nào tới gần. Trong lúc vô hình cũng là một loại bảo đảm.
Cũng coi như là vật khắc chế vật.
Ngũ hành tương sinh, Thiên Huyễn Ẩn Vân Tùng này nếu như có linh lực dày đặc như thủy vực, nó sẽ phát triển càng nhanh.
KHó trách Thiên Huyễn Ẩn Vân tùng này lại ở bên cạnh hồ nước này.
Cấy ghép Thiên Huyễn Ẩn Vân tùng này cũng không phải là việc nhẹ nhõm. Giang Trần hao phí trọn vẹn mấy thời thần mới đưa Thiên Huyễn Ẩn Vân tùng này cấy ghép vào trong nhẫn trữ vật của mình.
Vì bảo đảm Thiên Huyễn Ẩn Vân tùng này không tới mức suy bại, Giang Trần cố ý để cho một ít Mộc Linh chi tuyền tưới nó.
Cũng may gốc Thiên Huyễn Ẩn Vân tùng này mới trong thời kỳ cây non, cũng không tính là lớn, chỉ có hơn một trượng. Mà Mộc Linh chi tuyenf, Giang Trần tự nhiên mang theo bên người cũng không ít.
Một khi Thiên Huyễn Ẩn Vân tùng được cấy ghép, những linh lực vốn tích lũy ở nơi này cũng nhanh chóng khuếch tán ra.
Giang Trần nhìn thấy linh lực khuếch tán, biết chuyện không ổn.
Hắn tính đi tính lại, vẫn quên một điểm. Linh lực do Thiên Huyễn Ẩn Vân tùng sinh ra đều bị Thiên Huyễn Ẩn Vân tùng hấp thu xuống dưới đất.
Mà giờ khắc này Thiên Huyễn Ẩn Vân tùng bị hắn lấy đi, linh lực tích lũy thoáng cái không có bị Thiên Huyễn Ẩn Vân tùng tiêu hóa, thoáng cái lại tràn lên, hóa thành một đạo linh quang bắn lên trời.
- Không tốt.
Giang Trần nhìn thấy linh khí bắn lên trời, biết rõ nếu như hắn không đi sẽ bạo lộ thân phận.
Thứ tốt như vậy nếu như gặp kẻ có tâm tư không tốt khác chạy tới, lại vô cùng phiền phức.
Tuy rằng Giang Trần không sợ phiền toái, thế nhưng vạn nhất đám người chạy đến lại là đám lão gia hỏa trưởng lão kia, sẽ phải dây dưa một phem.
Người một nhà thì tốt, nếu như đụng phải người Thánh Kiếm cung và Tiêu Dao tông, trong lòng đám người này nhất định sẽ sinh ra ý đồ xấu.
Giang Trần mặc dù có Long Tiểu Huyền, cũng không e ngại đám người này.
Thế nhưng mà bốn phía hồ nước này thông suốt, hiển nhiên không phải là địa phương hẻo lánh gì, một khi ở chỗ này triệu hoán Long Tiểu Huyền giết người, một khi kinh động những người khác, phiền toái sẽ càng lớn thêm.
Cho nên ba mươi sáu kế chạy là thượng sách, Giang Trần quyết định vẫn nên chạy là hơn.
Chân trước Giang Trần vừa rời khỏi chừng một phút, đằng sau có hai đạo thân ảnh nhanh chóng phóng tới, hiển nhiên nhìn thấy đạo linh khí bắn lên trời kia cho nên nhanh chóng chạy tới nơi này.
Hai người này chính là người của Tiêu Dao tông, một già một trẻ, người già nọ chính là quán quân tổ trưởng lão trong đan đấu Huyễn Ba sơn - Vô Ngân trưởng lão, người trẻ tuổi nọ lại là Vệ Khánh.
Một già một trẻ này đuổi tới bên cạnh hồ nước.
Nhìn qua khu vực linh lực vẫn còn dâng lên không ngừng, hiển nhiên linh lực mà Thiên Huyễn Ẩn Vân tùng tích lũy cũng không phải trong thời gian ngắn có thể tràn ra hết.
Vô Ngân trưởng lão có thể vượt qua Vân Niết trưởng lão đạt được quán quân tổ trưởng lão đan đấu Huyễn Ba sơn, thiên phú đan dược của hắn ra sao không cần phải nói. Mặc dù có nguyên nhân là mượn nhờ Thiên hỏa, thế nhưng thiên phú đan dược của hắn không cần phải nghi ngờ.
Hắn chạy quanh hồ nước một vòng, Vô Ngân trưởng lão nhíu mày nói:
- Nơi này nhất định xuất hiện linh dược vô cùng cao cấp. Hơn nữa vừa vặn bị người ta vừa mới cướp đi.
Vệ Khánh nhìn thấy Vô Ngân trưởng lão thận trọng như vậy nên hiếu kỳ hỏi:
- Cao tới bao nhiêu?
- Nếu như đoán không sai có lẽ là Thiên cấp.
Ngữ khí của Vô Ngân trưởng lão trở nên lành lạnh.
- Cái gì? Thiên cấp?
Vệ Khánh chấn động, cả Tiêu Dao tông từ trước tới nay cũng chưa từng đào tạo ra được linh dược Thiên cấp a.
Phải biết rằng cường giả Hoàng cảnh bình thường cũng chỉ dùng linh dược Địa cấp. Cường giả Hoàng cảnh dùng linh dược Thiên cấp quả thực có thể nói đã ít càng thêm ít.
Chỉ có phong hào Đại Đế mới có tư cách thi thoảng dùng linh dược Thiên cấp, thực sự rất khó dùng thường xuyên.
Cũng có thể nói là linh dược Thiên cấp cho dù phong hào Đại đế cũng phải cướp đoạt một phen.
Trên mặt Vệ Khánh hiện lên sát ý, nhìn về phía xa xa.
- Vô Ngân trưởng lão, người đạt được linh dược Thiên cấp này hẳn chạy theo phương hướng này. Chúng ta sao không mau đuổi theo...
Đoạn lời nói phía sau Vệ Khánh cũng không có nói ra. Nhưng cho dù là ai cũng có thể biết rõ, hắn ta muốn nói cái gì.
Vô Ngân trưởng lão vốn là người trầm ổn, biết rõ chém giết trong Huyễn Ba sơn này là chuyện tình cực kỳ kiêng kỵ, một khi bị lộ, đi ra ngoài sẽ khiến cho các đại tông môn bất hòa với nhau, thậm chí còn tạo thành cảnh sống mái giữa các đại tông môn với nhau.
Nhưng mà sự hấp dẫn của linh dược Thiên cấp lại khiến cho hắn không thể không động tâm.
- Trưởng lão, bỏ qua thời điểm này sẽ không còn cơ hội nữa. Chờ hắn đi xa, cho dù chúng ta có tìm được hắn, chỉ sợ người ta cũng không có thừa nhận.
Vệ Khánh cổ động tiếp:
- Một gốc linh dược Thiên cấp như vậy, Tiêu Dao tông chúng ta không chừng có thể nuôi dưỡng được cường giả Hoàng cảnh, đến lúc đó cả Vạn Tượng Cương Vực sẽ là thiên hạ của Tiêu Dao tông chúng ta, chúng ta có thể tùy ý hô phong hoán vũ, duy ngã độc tôn a.
Từ khi Vạn Tượng đế quốc trong Vạn Tượng Cương Vực bị diệt vòng, tất cả các đại tông môn phân cao thấp, có thể nói không có tông môn nào mà khong muốn xưng bá Vạn Tượng Cương Vực. Muốn vượt lên trên tất cả các tông môn, trở thành chúa tể của Vạn Tượng Cương Vực.
Tiêu Dao tong cũng có loại khát vọng này.
Vô Ngân trưởng lão kia suy nghĩ một lát rồi nói:
- Muốn động thủ thì phải không được có chút sơ hở nào. Theo ta thấy, người đạt được linh dược Thiên cấp này hẳn không phải là người của tổ trưởng lão. Đám lão gia hỏa của tổ trưởng lão kia đều là kẻ thành tinh, sẽ không tùy ý để cho linh lực phóng lên trời như vậy. Theo ta thấy đích thị là một thiên tài trẻ tuổi.
Vệ Khánh cười rộ lên, vô cùng dữ tợn nói:
- Thiên tài trẻ tuổi là tốt nhất. Đối phó cũng dễ dàng hơn.
Vô Ngân trưởng lão gật gật đầu nói:
- Mặc kệ thế nào, phải làm sạch sẽ. Nếu như là thiên tài trẻ tuổi ngươi đi trước chặn đường hắn, lão phu lại bố trí một ít thủ đoạn, làm cho hắn không có cách nào đào thoát. Nếu không một khi hắn ta một lòng chạy trốn, chỉ cần chạy tới khu vực mà truyền tống trận bao phủ, là hắn có thể rời khỏi bất kỳ lúc nào.
Trong Huyễn Ba sơn này khu vực truyền tống trận bao trùm rất rộng, nếu như toàn lực chạy đi, trong hai ba thời thần nhất định có thể chạy tới khu vực truyền tống trận bao phủ. Nếu như vận khí tốt thậm chí chỉ cần một phút đồng hồ là có thể gặp được. Chỉ cần vừa tới khu vực truyền tống trận, bóp nát ngọc giản là có thể đi ra ngoài.
Chỉ cần đi vào khu vực truyền tống trận, đừng nói là bọn họ, cho dù là cường giả Hoàng cảnh cũng không có cách nào ngăn cản xu thế truyền tống.