- Chân Long nhất tộc từ xưa đã là bá chủ sông nước, sinh linh hải vực này bản năng đã sợ hãi Chân long nhất tộc. Cũng không phải uy thế của chu Tước nhất tộc không đủ.
thần điểu Chu Tước thở dài một hơi, không nói gì mà nhìn qua Thi Tì địa ngục đảo phía xa, nói:
- Đi, chúng ta qua đó.
Không có đầu quái vật này quấy rối, Giang Trần đi một chuyến, không bao lâu sau đã tới ngoài Thi Tì địa ngục đảo này. Chung quanh hòn đảo kia ngay cả đá ngầm cũng đỏ rực, giống như là đang thiêu đốt, cả hòn đảo giống như biển lửa.
Kỳ diệu nhất chính là, trên hòn đảo này không ngờ lại có thực vật sinh trưởng, hơn nữa tỷ lệ bao phủ không nhỏ.
Giang Trần biết rõ, thực vật có thể sinh tồn ở Thi Tì địa ngục đảo này hơn phân nửa đều là thuộc tính hỏa, mượn nhờ địa mạch thuộc tính hỏa thuần túy này, sinh trưởng càng thêm khả quan.
- Long huynh, ngươi hoạt động ở bên ngoài hải vực. Thi Tì địa ngục đảo này giống như là một bếp lò, ngươi tuần tra tới lui bên ngoài, đề phòng đầu quái vật kia tới quấy rối, được không?
Long Tiểu Huyền ngẫm lại rồi gật đầu nói:
- Tốt, đầu quái vật kia có lẽ không dám tới nữa.
Giang Trần cũng phỏng đoán như vậy, sinh linh dưới đáy hải vực tuy rằng chỉ số thông minh không cao, nhưng mà sợ chết là một loại bản năng của mỗi một chủng tộc, mỗi một sinh linh.
- Chu Tước tiền bối, ta sẽ đi dạo ở bên ngoài, ngăn chặn tất cả quấy rầy từ bên ngoài, về phần trong đảo này có vấn đề gì, thì ngươi tự mình giải quyết vậy.
- Được rồi, Trần thiếu, lần này vất vả các ngươi. Nếu như bản linh hoàn thành niết bàn, lại thiếu nợ các ngươi một nhân tình lớn.
thần điểu Chu Tước sau khi trịnh trọng đồng ý, lập tức hóa thành một đạo lưu quang đỏ rực chui vào trong Thi Tì địa ngục đảo, có cảm giác giống như là một đám hỏa diễm ném vào trong hố lửa vậy.
Có Giang Trần và Long Tiểu Huyền hộ pháp cho thần điểu Chu Tước, bên ngoài tự nhiên không tồn tại vấn đề gì.
Về phần Thái Tuế Bạch Hổ, nó còn chưa đột phá Thiên vị, vừa rồi không có băng hỏa yêu liên của Giang Trần bảo hộ bản thể, ở Thi Tì địa ngục đảo này, nó cũng không có cách nào đi ra ngoài hoạt động.
Giang Trần cũng không có triệu hoán nó ra.
Thời gian nhanh chóng trôi qua một ngày.
Mỗi ngày Giang Trần vừa hộ pháp đồng thời cũng không quên tu luyện. Mượn nhờ địa thế vùng hải vực này, Giang Trần mỗi ngày đều đang rèn giũa bản thân mình.
Một ngày nọ, Giang Trần tu luyện trong những cơn sóng vô tận, linh cảm võ đạo lần nữa kéo tới. Lại một lần nữa nghênh đón đột phá võ đạo, thành công tiến vào Đế cảnh cao giai.
Trước đó hắn cảm thấy thiếu chút nữa là tiến vào Đế cảnh cao giai. Ở trong vùng hải vực này, cảm nhận mị lực của hải vực vô biên này, cảm nhận sức mạnh to lớn của thiên địa tự nhiên, Giang Trần ở trong tình huống không chút sợ hãi, nhẹ nhàng đột phá.
Sau khi đột phá, Giang Trần càng cảm nhận được thực lực mình rõ ràng đã tăng lên rất nhiều.
Trong phạm vi Đế cảnh, mỗi khi tăng lên một tầng, lực lượng biến hóa mang tới không thể nghi ngờ càng thêm rõ ràng, càng thêm trực tiếp.
- Đế cảnh cao giai, Đế cảnh đỉnh cấp, Đế cảnh đỉnh phong.
Giang Trần âm thầm hạ quyết tâm, bước tiếp theo nhất định phải mau chóng tấn thăng tới Đế cảnh đỉnh cấp, sau đó mượn nhờ uy lực của Đế Lăngđan, trùng kích Đế cảnh đỉnh phong.
Chỉ cần đi vào Đế cảnh Đỉnh phong, đường Thiên Vị không xa xôi nữa.
Mà Long Tiểu Huyền, ở trong hải vực cũng tìm được cảm giác về nhà khó hiểu, tựa như vương giả trở về vương tọa của mình vậy.
Vốn nó vừa mới đột phá Thiên Vị, không ngờ lại nhận được một lần cảm ngộ võ đạo, trí nhớ truyền thừa thức tỉnh, khiến cho tu vi của nó lại thăng tiến lên một giai.
- Trần thiếu, đến Vạn Uyên đảo là lựa chọn chính xác.
Những lời này của Long Tiểu Huyền là từ tận đáy lòng.
Rồng về biển cả, đối với Chân Long nhất tộc mà nói, không có thứ gì khiến cho nó có cảm giác thân thiết hơn là biển cả.
- Long huynh, nếu như vậy ngươi nên lợi dụng cho tốt, trong khoảng thời gian này củng cố tu vi, tăng trưởng tu vi. Nếu như ngươi nguyện ý, ta có thể để ngươi lại trong phiến hải vực này. chỉ là ngươi phải chú ý, cẩn thận hơn mới được.
- Ta sẽ cân nhắc một chút.
Thực sự tách khỏi Giang Trần, cho dù Long Tiểu Huyền rất là rắm thí, nhưng trong lòng vẫn không nỡ. Từ sau khi nó biết Giang Trần lần đầu tiên, từ trên người Giang Trần nó đã tìm được cảm giác quyến luyến. Ở sâu trong lòng nó, vô cùng ỷ lại Giang Trần.
Tuy rằng hiện tại trí nhớ truyền thừa không ngừng thức tỉnh, nó cũng không ngừng trở nên thành thục. Thế nhưng mà Giang Trần tựa như bằng hữu chơi từ lúc tóc còn để chỏm, từ bé tới lớn vậy, rất là thân thiết.
Nó không có kinh nghiệm một mình đảm đương một phía, cho nên nếu như thực sự rời khỏi Giang Trần, ở sâu trong lòng Long Tiểu Huyền vẫn còn có chút không chấp nhận nổi.
- Long huynh, từ xưa hải vực chính là nơi thuộc về Long tộc các ngươi. Ta và ngươi là đồng bọn, là huynh đệ, cũng là chiến hữu. Ngươi không cần bởi vì ta, mà thay đổi ý nghĩ của mình. Nếu như ngươi muốn ở lại chỗ này, ta tuyệt đối ủng hộ.
Giang Trần cũng đang nói những lời tâm huyết.
Tuy rằng hắn bồi dưỡng Long Tiểu Huyền, vẫn luôn muốn mượn lực lượng Chân long nhất tộc.
Thế nhưng mà đặt Long Tiểu Huyền ở lại trong vùng hải vực này cũng là một loại rèn luyện với Long Tiểu Huyền. Đối với tiền đồ của Long Tiểu Huyền mà nói, tuyệt đối là có lợi.
...
Thời gian ba tháng, trong nháy mắt đã trôi qua.
Một ngày nọ, Giang Trần tuần tra trong hư không, bỗng nhiên carmgiasc được núi lửa và nguyên lực thuộc tính hỏa của Thi Tì địa ngục đảo xuất hiện chấn động cực lớn.
Trong lúc đang hoài nghi, bỗng nhiên Thi Tì địa ngục đảo xuất hiện chấn động cực lớn, sau một khắc, một cái hố lửa cực lớn ầm ầm xuất hiện trên đảo.
Sau một khắc, pháp thân của thần điểu Chu Tước giống như một đám hỏa diễm nhảy lên, dùng tư thế sáng chói xuất thế, bay lên cao, tản mát ra quang đỏ rực chói mắt.
thần điểu Chu Tước dục hỏa trùng sinh.
Mang theo một đạo lưu quang giống như hỏa diễm cực dài, thần điểu Chu Tước xông qua độ cao mấy ngàn tượng, rít gào liên tục, hưng phấn không thôi.
Niết bàn, đối với thần điểu Chu Tước mà nói, chẳng khác nào là trọng sinh.
Mỗi một lần niết bàn, đều là một chu kỳ tính mạng hoàn toàn mới bắt đầu.
Nhận được chu kỳ tính mạng hoàn toàn mới, nghĩa là trong một đoạn thời gian rất dài tương lai, nó không cần lo lắng vì tuổi thọ của mình.
Hơn nữa sau khi niết bàn thành công, chỉ cần có thời gian, chỉ cần có đầy đủ hoàn cảnh, thực lực của nó sẽ từ từ khôi phục, khôi phục tới đỉnh phong, thậm chí là siêu việt đỉnh phong, leo lên đỉnh phong cao hơn.
Giang Trần thấy tình cảnh này, cũng cảm thấy hưng phấn thay cho thần điểu Chu Tước không thôi.
Thành công.
Chờ đợi lâu như vậy, thần điểu Chu Tước rốt cuộc cũng nghênh đón niết bàn trọng sinh, nhận được chu kỳ tính mạng mới.
- Chúc mừng a, Chu Tước tiền bối.
Giang Trần cũng chúc mừng thần điểu Chu Tước.
thần điểu Chu Tước thở dài một hơi, không nói gì mà nhìn qua Thi Tì địa ngục đảo phía xa, nói:
- Đi, chúng ta qua đó.
Không có đầu quái vật này quấy rối, Giang Trần đi một chuyến, không bao lâu sau đã tới ngoài Thi Tì địa ngục đảo này. Chung quanh hòn đảo kia ngay cả đá ngầm cũng đỏ rực, giống như là đang thiêu đốt, cả hòn đảo giống như biển lửa.
Kỳ diệu nhất chính là, trên hòn đảo này không ngờ lại có thực vật sinh trưởng, hơn nữa tỷ lệ bao phủ không nhỏ.
Giang Trần biết rõ, thực vật có thể sinh tồn ở Thi Tì địa ngục đảo này hơn phân nửa đều là thuộc tính hỏa, mượn nhờ địa mạch thuộc tính hỏa thuần túy này, sinh trưởng càng thêm khả quan.
- Long huynh, ngươi hoạt động ở bên ngoài hải vực. Thi Tì địa ngục đảo này giống như là một bếp lò, ngươi tuần tra tới lui bên ngoài, đề phòng đầu quái vật kia tới quấy rối, được không?
Long Tiểu Huyền ngẫm lại rồi gật đầu nói:
- Tốt, đầu quái vật kia có lẽ không dám tới nữa.
Giang Trần cũng phỏng đoán như vậy, sinh linh dưới đáy hải vực tuy rằng chỉ số thông minh không cao, nhưng mà sợ chết là một loại bản năng của mỗi một chủng tộc, mỗi một sinh linh.
- Chu Tước tiền bối, ta sẽ đi dạo ở bên ngoài, ngăn chặn tất cả quấy rầy từ bên ngoài, về phần trong đảo này có vấn đề gì, thì ngươi tự mình giải quyết vậy.
- Được rồi, Trần thiếu, lần này vất vả các ngươi. Nếu như bản linh hoàn thành niết bàn, lại thiếu nợ các ngươi một nhân tình lớn.
thần điểu Chu Tước sau khi trịnh trọng đồng ý, lập tức hóa thành một đạo lưu quang đỏ rực chui vào trong Thi Tì địa ngục đảo, có cảm giác giống như là một đám hỏa diễm ném vào trong hố lửa vậy.
Có Giang Trần và Long Tiểu Huyền hộ pháp cho thần điểu Chu Tước, bên ngoài tự nhiên không tồn tại vấn đề gì.
Về phần Thái Tuế Bạch Hổ, nó còn chưa đột phá Thiên vị, vừa rồi không có băng hỏa yêu liên của Giang Trần bảo hộ bản thể, ở Thi Tì địa ngục đảo này, nó cũng không có cách nào đi ra ngoài hoạt động.
Giang Trần cũng không có triệu hoán nó ra.
Thời gian nhanh chóng trôi qua một ngày.
Mỗi ngày Giang Trần vừa hộ pháp đồng thời cũng không quên tu luyện. Mượn nhờ địa thế vùng hải vực này, Giang Trần mỗi ngày đều đang rèn giũa bản thân mình.
Một ngày nọ, Giang Trần tu luyện trong những cơn sóng vô tận, linh cảm võ đạo lần nữa kéo tới. Lại một lần nữa nghênh đón đột phá võ đạo, thành công tiến vào Đế cảnh cao giai.
Trước đó hắn cảm thấy thiếu chút nữa là tiến vào Đế cảnh cao giai. Ở trong vùng hải vực này, cảm nhận mị lực của hải vực vô biên này, cảm nhận sức mạnh to lớn của thiên địa tự nhiên, Giang Trần ở trong tình huống không chút sợ hãi, nhẹ nhàng đột phá.
Sau khi đột phá, Giang Trần càng cảm nhận được thực lực mình rõ ràng đã tăng lên rất nhiều.
Trong phạm vi Đế cảnh, mỗi khi tăng lên một tầng, lực lượng biến hóa mang tới không thể nghi ngờ càng thêm rõ ràng, càng thêm trực tiếp.
- Đế cảnh cao giai, Đế cảnh đỉnh cấp, Đế cảnh đỉnh phong.
Giang Trần âm thầm hạ quyết tâm, bước tiếp theo nhất định phải mau chóng tấn thăng tới Đế cảnh đỉnh cấp, sau đó mượn nhờ uy lực của Đế Lăngđan, trùng kích Đế cảnh đỉnh phong.
Chỉ cần đi vào Đế cảnh Đỉnh phong, đường Thiên Vị không xa xôi nữa.
Mà Long Tiểu Huyền, ở trong hải vực cũng tìm được cảm giác về nhà khó hiểu, tựa như vương giả trở về vương tọa của mình vậy.
Vốn nó vừa mới đột phá Thiên Vị, không ngờ lại nhận được một lần cảm ngộ võ đạo, trí nhớ truyền thừa thức tỉnh, khiến cho tu vi của nó lại thăng tiến lên một giai.
- Trần thiếu, đến Vạn Uyên đảo là lựa chọn chính xác.
Những lời này của Long Tiểu Huyền là từ tận đáy lòng.
Rồng về biển cả, đối với Chân Long nhất tộc mà nói, không có thứ gì khiến cho nó có cảm giác thân thiết hơn là biển cả.
- Long huynh, nếu như vậy ngươi nên lợi dụng cho tốt, trong khoảng thời gian này củng cố tu vi, tăng trưởng tu vi. Nếu như ngươi nguyện ý, ta có thể để ngươi lại trong phiến hải vực này. chỉ là ngươi phải chú ý, cẩn thận hơn mới được.
- Ta sẽ cân nhắc một chút.
Thực sự tách khỏi Giang Trần, cho dù Long Tiểu Huyền rất là rắm thí, nhưng trong lòng vẫn không nỡ. Từ sau khi nó biết Giang Trần lần đầu tiên, từ trên người Giang Trần nó đã tìm được cảm giác quyến luyến. Ở sâu trong lòng nó, vô cùng ỷ lại Giang Trần.
Tuy rằng hiện tại trí nhớ truyền thừa không ngừng thức tỉnh, nó cũng không ngừng trở nên thành thục. Thế nhưng mà Giang Trần tựa như bằng hữu chơi từ lúc tóc còn để chỏm, từ bé tới lớn vậy, rất là thân thiết.
Nó không có kinh nghiệm một mình đảm đương một phía, cho nên nếu như thực sự rời khỏi Giang Trần, ở sâu trong lòng Long Tiểu Huyền vẫn còn có chút không chấp nhận nổi.
- Long huynh, từ xưa hải vực chính là nơi thuộc về Long tộc các ngươi. Ta và ngươi là đồng bọn, là huynh đệ, cũng là chiến hữu. Ngươi không cần bởi vì ta, mà thay đổi ý nghĩ của mình. Nếu như ngươi muốn ở lại chỗ này, ta tuyệt đối ủng hộ.
Giang Trần cũng đang nói những lời tâm huyết.
Tuy rằng hắn bồi dưỡng Long Tiểu Huyền, vẫn luôn muốn mượn lực lượng Chân long nhất tộc.
Thế nhưng mà đặt Long Tiểu Huyền ở lại trong vùng hải vực này cũng là một loại rèn luyện với Long Tiểu Huyền. Đối với tiền đồ của Long Tiểu Huyền mà nói, tuyệt đối là có lợi.
...
Thời gian ba tháng, trong nháy mắt đã trôi qua.
Một ngày nọ, Giang Trần tuần tra trong hư không, bỗng nhiên carmgiasc được núi lửa và nguyên lực thuộc tính hỏa của Thi Tì địa ngục đảo xuất hiện chấn động cực lớn.
Trong lúc đang hoài nghi, bỗng nhiên Thi Tì địa ngục đảo xuất hiện chấn động cực lớn, sau một khắc, một cái hố lửa cực lớn ầm ầm xuất hiện trên đảo.
Sau một khắc, pháp thân của thần điểu Chu Tước giống như một đám hỏa diễm nhảy lên, dùng tư thế sáng chói xuất thế, bay lên cao, tản mát ra quang đỏ rực chói mắt.
thần điểu Chu Tước dục hỏa trùng sinh.
Mang theo một đạo lưu quang giống như hỏa diễm cực dài, thần điểu Chu Tước xông qua độ cao mấy ngàn tượng, rít gào liên tục, hưng phấn không thôi.
Niết bàn, đối với thần điểu Chu Tước mà nói, chẳng khác nào là trọng sinh.
Mỗi một lần niết bàn, đều là một chu kỳ tính mạng hoàn toàn mới bắt đầu.
Nhận được chu kỳ tính mạng hoàn toàn mới, nghĩa là trong một đoạn thời gian rất dài tương lai, nó không cần lo lắng vì tuổi thọ của mình.
Hơn nữa sau khi niết bàn thành công, chỉ cần có thời gian, chỉ cần có đầy đủ hoàn cảnh, thực lực của nó sẽ từ từ khôi phục, khôi phục tới đỉnh phong, thậm chí là siêu việt đỉnh phong, leo lên đỉnh phong cao hơn.
Giang Trần thấy tình cảnh này, cũng cảm thấy hưng phấn thay cho thần điểu Chu Tước không thôi.
Thành công.
Chờ đợi lâu như vậy, thần điểu Chu Tước rốt cuộc cũng nghênh đón niết bàn trọng sinh, nhận được chu kỳ tính mạng mới.
- Chúc mừng a, Chu Tước tiền bối.
Giang Trần cũng chúc mừng thần điểu Chu Tước.