Mà Đan Trì với tư cách là tông chủ vừa được kế nhiệm không bao lâu, còn đang ở trong giai đoạn ban đầu kế nhiệm, tăng thêm bản thân hắn tuổi cũng không lớn, sự từng trải còn chưa sâu. So với mấy lão quái vật trong Vạn Tượng Cương Vực mà nói, cảnh giới võ đạo còn có chênh lệch.
Nhưng mà những cự đầu của các tông môn Tứ phẩm khác cũng không dám xem nhẹ Đan Trì.
Bởi vì bất luận một người nào trong bọn họ khi bằng tuổi Đan Trì, ở trong tông môn của bản thân mình ngay cả một vị trí bình thường cũng khó có thể lăn lộn ra được.
Mà Đan Trì đã bằng thiên phú và tài năng của hắn lên làm cung chủ Đan Kiền cung.
Hiện tại Đan Trì mới trăm tuổi đã thành Thánh Cảnh lục trọng.
Hơn trăm năm a, ai có thể đảm bảo sau này Đan Trì sẽ không vọt tới Thánh Cảnh đỉnh phong? Thậm chí đạt được cơ hội trùng kích Hoàng cảnh.
Dù sao ở nơi như Vạn Tượng Cương Vực này, Đan Trì cũng quá xuất chúng.
Đan Trì không cảm thấy tức giận mà vung tay ngăn đám người đứng sau tức giận, không kiêu ngạo không siểm nịnh nói:
- Đan Kiền cung ta có thể truyền thừa mấy ngàn năm trong Vạn Tượng Cương Vực, từ trước tới nay không chỉ dựa vào một người. Đan Trì ta chỉ được mọi người đề cử, ngồi lên vị trí cung chủ. Rốt cuộc các hạ là người phương nào? Đã tới nơi này nháo sự cần gì phải né tránh, không dám nói ra thân phận thực sự của mình.
Tào Tấn nghe vậy cũng không thèm để ý mà lạnh nhạt mang theo ba phần cuồng ngạo nói:
- Phép khích tướng sao?
Hắn lạnh nhạt lắc đầu, nhìn chằm chằm vào Đan Trì cung chủ, nói:
- Tuy nhiên ngươi đã sai rồi, dường như ngươi có địa vị rất cao trong đám người này. Chọn ngươi đi, chỉ cần ngươi có thể tiếp được ta ba chiêu thì mới có tư cách hỏi ta.
Lời này vừa nói ra, toàn trường lập tức xôn xao.
Ba chiêu?
Tiểu tử này cũng quá cuồng vọng, ở trong Đan Kiền cung Đan Trì cung chủ có uy vọng cực cao, thậm chí có thể nói là thần minh chuyển thế cũng không quá phận.
Một loạt hành động sau khi Đan Trì cung chủ lên nhậm chức, chấn hưng võ đạo, khiến cho thực lực của cả Đan Kiền cung trong vài thập niên ngắn ngủi tăng trưởng cực lớn.
Tuy rằng võ đạo so với Thánh Kiếm cung còn có hơi chút chênh lệch, thế nhưng sự chênh lệch đã nhanh chóng thu nhỏ lại.
Cho nên mọi người đối với Đan Trì cung chủ cực kỳ sùng bái và bội phục.
Hôm nay tên cuồng đồ lông mày màu lam này lại muốn Đan Trì cung chủ tiếp hắn ba chiêu thì mới có tư cách hỏi hắn vấn đề, thái độ cuồng vọng bực này đã triệt để chọc giận từ trên xuống dưới trong Đan Kiền cung.
Bọn họ đã từng gặp qua người cuồng vọng thế nhưng chưa từng gặp gia hỏa nào cuồng vọng như vậy.
Trong lòng Đan Trì ngưng trọng, căn cứ vào sự phán đoán âm thầm của hắn, tiểu tử có hai hàng lông mày màu lam này tuyệt đối không phải thiện nam tín nữ. Nhìn như cực kỳ cuồng ngạo, thế nhưng bên trong lại tràn ngập sự tự tin.
Đan Trì phỏng đoán, kẻ này hẳn là thiên tài đỉnh cấp tới từ bát vực, thực lực một thân cho dù không tới Hoàng cảnh, ít nhất cũng là Thánh Cảnh cửu trọng.
Nếu như là Thánh Cảnh cửu trọng bình thường, Đan Trì cũng không phải là không nắm chắc tiếp được ba chiêu.
Nhưng mà nếu là thiên tài đỉnh cấp tới từ Bát vực, Đan Trì không thể không suy nghĩ sâu hơn.
Bởi vì loại thiên tài đỉnh cấp tới từ Bát vực này, tư chất và tài nguyên trên người đều tuyệt đối không phải là thứ mà võ giả đồng cấp trong Vạn Tượng Cương Vực có thể so sánh.
Nếu như thanh niên có hai hàng lông mày màu lam này là Thánh Cảnh cửu trọng, Đan Trì tình nguyện đối mặt với tộc trưởng Hạng Vấn Thiên có tu vi Thánh Cảnh cửu trọng của Đại Thánh đường còn hơn.
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Trường Phong Độ
2. Chú! Xin Ký Đơn!
3. Sau Khi Bị Vai Ác Nghe Được Tiếng Lòng
4. Trời Sinh Một Cặp
=====================================
- Cung chủ, để thuộc hạ tiếp hắn.
Một Thái thượng trưởng lão tu vi Thánh Cảnh ngũ trọng tiến lên phía trước rồi nói.
Lúc này những lão gia hỏa này cũng hiểu rõ, Đan Trì cung chủ đại biểu cho Đan Kiền cung, Đan Trì chịu nhục, cả Đan Kiền cung cũng chịu nhục.
Nếu như Đan Trì bị thua, cả Đan Kiền cng không có bất kỳ con át chủ bài nào, không có bất kỳ sức phản kháng nào.
Thanh niên có hai hàng lông mày màu lam này nhìn như cuồng ngạo, kỳ thực dụng tâm lại hiểm ác, am hiểu đạo bắt giặc trước tiên phải bắt vua. Một khi đả bại Đan Trì, cả Đan Kiền cung còn không phải là đồ trong túi, mặc hắn ta muốn làm gì thì làm sao?
Đan Trì cung chủ gật đầu:
- Hồ trưởng lão, cản thận một chút. Người này phi thường quỷ dị, ít nhất cũng là Thánh Cảnh cửu trọng. Một khi không thể đỡ được thì phải tự bảo vệ mình, việc đó quan trọng hơn.
Sắc mặt Hồ trưởng lão kia ngưng trọng, gật gật đầu, nhảy ra khỏi đám người, nhướng mày nói:
- Ta tới chiếu cố ngươi.
Tào Tấn lạnh nhạt liếc nhìn Hồ trưởng lão, khóe miệng nhếch lên, tay áo tùy ý hất lên, nói:
- Lăn.
Tay áo của hắn chỉ phất lên một cái, vậy mà không ngờ lại hình thành một vòng xoáy chân nguyên đáng sợ, giống như một đám tinh vân trong tinh không ầm ầm phi về phía trước.
Hồ trưởng lão nhìn thấy loại khí thế này mới nhận ra thanh niên có hai hàng lông mày màu lam này đáng sợ tới mức nào, hắn cắn răng một cái, hai nắm tay nắm lại, liên tục bóp nát hai đạo phù lật phòng ngự, hai đạo quang mang phòng ngự hình tròn nhanh chóng bao phủ quanh thân hắn.
Phanh.
Lực lượng cường đại đâm vào quang mang phòng ngự hình tròn kia, giống như là một đầu cự long xé rách hư không, không ngừng xé rách vòng tròn phòng ngự.
- Không tốt.
Trong mắt Hồ trưởng lão hiện lên vẻ sợ hãi, nhanh chóng bứt ra, muốn thối lui.
Chỉ là, chỉ bằng vào lực lượng của một cái quét tay áo mà lại giống như hình với bóng, giống như giòi trong xương, theo sát không rời, đánh vào ngực Hồ trưởng lão.
Phụt.
Hồ trưởng lão há hốc miệng phun ra một ngụm máu tươi, thân thể giống như diều đứt dây bắn ngược về phía sau.
Lại là một chiêu.
Hồ trưởng lão là trưởng lão lánh đời có thực lực không kém Liên Thành trưởng lão là bao, vậy mà vẫn bị một kích của thanh niên có hàng lông mày màu lam này đánh bay.
Lần này kể cả Đan Trì cung chủ, tất cả mọi người đều hít sâu một hơi.
Những lão gia hỏa sau lưng Đan Trì trong lòng khiếp sợ không thôi. Những lão gia hỏa này có ai mà không là lão quái vật sống ngàn năm.
Hôm nay ở trước mặt một thanh niên, không ngờ thậm chí lại có cảm giác vô lực xoay chuyển trời đất.
Lực lượng bá đạo như vậy căn bản không thuộc về Vạn Tượng Cương Vực, coi như là người trì độn cũng biết thanh niên này hẳn là người tới từ bát vực.
- Đan Trì đúng không? Tiếp theo nếu như lại phái ra một ít pháo hôi bổn công tử không ngại đại khai sát giới.
Ánh mắt Tào Tấn lạnh lùng, tập trung nhìn vào trên người Đan Trì.
Tào Tấn nhìn như kiêu ngạo, nhưng lại là người cực kỳ thông minh.
Hắn đánh Liên Thành trưởng lão, đánh bay Hồ trưởng lão cũng được, đều khiến cho đối phương trọng thương, lại không có hạ sát chiêu. Nếu như hắn toàn lực công kích mà nói, bất kể là Liên Thành trưởng lão hay là Hồ trưởng lão vừa rồi căn bản đều khó thoát khỏi cái chết.
Sở dĩ cho tới bây giờ hắn còn chưa giết người là bởi vì hắn có mưu đồ.
Nhưng mà những cự đầu của các tông môn Tứ phẩm khác cũng không dám xem nhẹ Đan Trì.
Bởi vì bất luận một người nào trong bọn họ khi bằng tuổi Đan Trì, ở trong tông môn của bản thân mình ngay cả một vị trí bình thường cũng khó có thể lăn lộn ra được.
Mà Đan Trì đã bằng thiên phú và tài năng của hắn lên làm cung chủ Đan Kiền cung.
Hiện tại Đan Trì mới trăm tuổi đã thành Thánh Cảnh lục trọng.
Hơn trăm năm a, ai có thể đảm bảo sau này Đan Trì sẽ không vọt tới Thánh Cảnh đỉnh phong? Thậm chí đạt được cơ hội trùng kích Hoàng cảnh.
Dù sao ở nơi như Vạn Tượng Cương Vực này, Đan Trì cũng quá xuất chúng.
Đan Trì không cảm thấy tức giận mà vung tay ngăn đám người đứng sau tức giận, không kiêu ngạo không siểm nịnh nói:
- Đan Kiền cung ta có thể truyền thừa mấy ngàn năm trong Vạn Tượng Cương Vực, từ trước tới nay không chỉ dựa vào một người. Đan Trì ta chỉ được mọi người đề cử, ngồi lên vị trí cung chủ. Rốt cuộc các hạ là người phương nào? Đã tới nơi này nháo sự cần gì phải né tránh, không dám nói ra thân phận thực sự của mình.
Tào Tấn nghe vậy cũng không thèm để ý mà lạnh nhạt mang theo ba phần cuồng ngạo nói:
- Phép khích tướng sao?
Hắn lạnh nhạt lắc đầu, nhìn chằm chằm vào Đan Trì cung chủ, nói:
- Tuy nhiên ngươi đã sai rồi, dường như ngươi có địa vị rất cao trong đám người này. Chọn ngươi đi, chỉ cần ngươi có thể tiếp được ta ba chiêu thì mới có tư cách hỏi ta.
Lời này vừa nói ra, toàn trường lập tức xôn xao.
Ba chiêu?
Tiểu tử này cũng quá cuồng vọng, ở trong Đan Kiền cung Đan Trì cung chủ có uy vọng cực cao, thậm chí có thể nói là thần minh chuyển thế cũng không quá phận.
Một loạt hành động sau khi Đan Trì cung chủ lên nhậm chức, chấn hưng võ đạo, khiến cho thực lực của cả Đan Kiền cung trong vài thập niên ngắn ngủi tăng trưởng cực lớn.
Tuy rằng võ đạo so với Thánh Kiếm cung còn có hơi chút chênh lệch, thế nhưng sự chênh lệch đã nhanh chóng thu nhỏ lại.
Cho nên mọi người đối với Đan Trì cung chủ cực kỳ sùng bái và bội phục.
Hôm nay tên cuồng đồ lông mày màu lam này lại muốn Đan Trì cung chủ tiếp hắn ba chiêu thì mới có tư cách hỏi hắn vấn đề, thái độ cuồng vọng bực này đã triệt để chọc giận từ trên xuống dưới trong Đan Kiền cung.
Bọn họ đã từng gặp qua người cuồng vọng thế nhưng chưa từng gặp gia hỏa nào cuồng vọng như vậy.
Trong lòng Đan Trì ngưng trọng, căn cứ vào sự phán đoán âm thầm của hắn, tiểu tử có hai hàng lông mày màu lam này tuyệt đối không phải thiện nam tín nữ. Nhìn như cực kỳ cuồng ngạo, thế nhưng bên trong lại tràn ngập sự tự tin.
Đan Trì phỏng đoán, kẻ này hẳn là thiên tài đỉnh cấp tới từ bát vực, thực lực một thân cho dù không tới Hoàng cảnh, ít nhất cũng là Thánh Cảnh cửu trọng.
Nếu như là Thánh Cảnh cửu trọng bình thường, Đan Trì cũng không phải là không nắm chắc tiếp được ba chiêu.
Nhưng mà nếu là thiên tài đỉnh cấp tới từ Bát vực, Đan Trì không thể không suy nghĩ sâu hơn.
Bởi vì loại thiên tài đỉnh cấp tới từ Bát vực này, tư chất và tài nguyên trên người đều tuyệt đối không phải là thứ mà võ giả đồng cấp trong Vạn Tượng Cương Vực có thể so sánh.
Nếu như thanh niên có hai hàng lông mày màu lam này là Thánh Cảnh cửu trọng, Đan Trì tình nguyện đối mặt với tộc trưởng Hạng Vấn Thiên có tu vi Thánh Cảnh cửu trọng của Đại Thánh đường còn hơn.
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Trường Phong Độ
2. Chú! Xin Ký Đơn!
3. Sau Khi Bị Vai Ác Nghe Được Tiếng Lòng
4. Trời Sinh Một Cặp
=====================================
- Cung chủ, để thuộc hạ tiếp hắn.
Một Thái thượng trưởng lão tu vi Thánh Cảnh ngũ trọng tiến lên phía trước rồi nói.
Lúc này những lão gia hỏa này cũng hiểu rõ, Đan Trì cung chủ đại biểu cho Đan Kiền cung, Đan Trì chịu nhục, cả Đan Kiền cung cũng chịu nhục.
Nếu như Đan Trì bị thua, cả Đan Kiền cng không có bất kỳ con át chủ bài nào, không có bất kỳ sức phản kháng nào.
Thanh niên có hai hàng lông mày màu lam này nhìn như cuồng ngạo, kỳ thực dụng tâm lại hiểm ác, am hiểu đạo bắt giặc trước tiên phải bắt vua. Một khi đả bại Đan Trì, cả Đan Kiền cung còn không phải là đồ trong túi, mặc hắn ta muốn làm gì thì làm sao?
Đan Trì cung chủ gật đầu:
- Hồ trưởng lão, cản thận một chút. Người này phi thường quỷ dị, ít nhất cũng là Thánh Cảnh cửu trọng. Một khi không thể đỡ được thì phải tự bảo vệ mình, việc đó quan trọng hơn.
Sắc mặt Hồ trưởng lão kia ngưng trọng, gật gật đầu, nhảy ra khỏi đám người, nhướng mày nói:
- Ta tới chiếu cố ngươi.
Tào Tấn lạnh nhạt liếc nhìn Hồ trưởng lão, khóe miệng nhếch lên, tay áo tùy ý hất lên, nói:
- Lăn.
Tay áo của hắn chỉ phất lên một cái, vậy mà không ngờ lại hình thành một vòng xoáy chân nguyên đáng sợ, giống như một đám tinh vân trong tinh không ầm ầm phi về phía trước.
Hồ trưởng lão nhìn thấy loại khí thế này mới nhận ra thanh niên có hai hàng lông mày màu lam này đáng sợ tới mức nào, hắn cắn răng một cái, hai nắm tay nắm lại, liên tục bóp nát hai đạo phù lật phòng ngự, hai đạo quang mang phòng ngự hình tròn nhanh chóng bao phủ quanh thân hắn.
Phanh.
Lực lượng cường đại đâm vào quang mang phòng ngự hình tròn kia, giống như là một đầu cự long xé rách hư không, không ngừng xé rách vòng tròn phòng ngự.
- Không tốt.
Trong mắt Hồ trưởng lão hiện lên vẻ sợ hãi, nhanh chóng bứt ra, muốn thối lui.
Chỉ là, chỉ bằng vào lực lượng của một cái quét tay áo mà lại giống như hình với bóng, giống như giòi trong xương, theo sát không rời, đánh vào ngực Hồ trưởng lão.
Phụt.
Hồ trưởng lão há hốc miệng phun ra một ngụm máu tươi, thân thể giống như diều đứt dây bắn ngược về phía sau.
Lại là một chiêu.
Hồ trưởng lão là trưởng lão lánh đời có thực lực không kém Liên Thành trưởng lão là bao, vậy mà vẫn bị một kích của thanh niên có hàng lông mày màu lam này đánh bay.
Lần này kể cả Đan Trì cung chủ, tất cả mọi người đều hít sâu một hơi.
Những lão gia hỏa sau lưng Đan Trì trong lòng khiếp sợ không thôi. Những lão gia hỏa này có ai mà không là lão quái vật sống ngàn năm.
Hôm nay ở trước mặt một thanh niên, không ngờ thậm chí lại có cảm giác vô lực xoay chuyển trời đất.
Lực lượng bá đạo như vậy căn bản không thuộc về Vạn Tượng Cương Vực, coi như là người trì độn cũng biết thanh niên này hẳn là người tới từ bát vực.
- Đan Trì đúng không? Tiếp theo nếu như lại phái ra một ít pháo hôi bổn công tử không ngại đại khai sát giới.
Ánh mắt Tào Tấn lạnh lùng, tập trung nhìn vào trên người Đan Trì.
Tào Tấn nhìn như kiêu ngạo, nhưng lại là người cực kỳ thông minh.
Hắn đánh Liên Thành trưởng lão, đánh bay Hồ trưởng lão cũng được, đều khiến cho đối phương trọng thương, lại không có hạ sát chiêu. Nếu như hắn toàn lực công kích mà nói, bất kể là Liên Thành trưởng lão hay là Hồ trưởng lão vừa rồi căn bản đều khó thoát khỏi cái chết.
Sở dĩ cho tới bây giờ hắn còn chưa giết người là bởi vì hắn có mưu đồ.