Cho dù tiến bộ của Mộc Cao Kỳ rất nhanh, đạt tới Đan Vương trung giai, cũng không thể nào thu cái giá một vạn Thánh linh thạch đi chiêm ngưỡng đó chứ?
Giang Trần nghĩ lại rồi lại cảm thấy hợp lý, thầm nói:
- Xem ra Trích Tinh bang đang đầu cơ trục lợi, định bán ra Mộc Cao Kỳ. Một vạn Thánh Linh thạch làm phí tổn này không ít, xem ra bọn chúng muốn cố gắng đào móc tất cả những linh thạch có thể vơ vét từ người Mộc Cao Kỳ, ép khô giá trị của Mộc Cao Kỳ a.
Lệnh bài Đan Vương quả thực Giang Trần còn chưa đi làm lấy một khối.
Nhưng mà trên người hắn có một khối lệnh bài Đan Vương của Thì Trinh kia. Đan Vương lệnh này lúc trước đã giúp hắn thành công trà trộn vào Lưu Ly vương thành.
Thuận tay đem lệnh bài Đan Vương đưa ra trước mặt, lại để một vạn Thánh linh thạch lên, hắn nói:
- Khả Khả cô nương, xin dẫn đường.
Giang Trần cười tủm tỉm nhìn qua Khả Khả, khiến cho khuôn mặt thiếu nữ nhìn như gió xuân này đỏ ửng. Không biết vì sao, nhìn ánh mắt của người này nhìn mình lại khiến cho trong lòng nàng hoảng hốt.
Chính là vì hoảng hốt, cho nên danh tự trên Đan Vương lệnh cũng không có nhìn rõ. Nhưng mà Khả Khả bị ánh mắt của Giang Trần nhìn chằm chằm vào, cũng không thể nào lại bảo hắn đưa lệnh bài Đan Vương ra cho mình xem lại.
Nàng đành phải thu một vạn Thánh linh thạch, thấp giọng nói:
- Xin tiên sinh chờ một chút, ta đi lấy lệnh bài thông cửa cho tiên sinh.
Giang Trần thấy nàng không đòi mình đưa ra lệnh bài Đan Vương nữa, trong lòng cũng thầm thở dài.
Hắn cũng không muốn cầm Đan Vương lệnh đi rêu rao khắp nơi. Vạn nhất nơi này không có ai không biết Thì Trinh là người Cửu Dương Thiên Tông, như vậy sẽ vô cùng phức tạp.
Khả Khả cô nương làm việc vô cùng nhanh chóng, không bao lâu đã lấy ra một lệnh bài, đỏ mặt đưa cho Giang Trần:
- Tiên sinh, mời tiên sinh theo ta. Thuận tiện ta cũng nhắc tiên sinh một câu. Lầu hai là khu khách quý của Tinh Thần phường chúng ta. Mong tiên sinh tự giác tuân thủ trật tự.
Giang Trần cười cười, tiếp nhận lệnh bài, đi theo sau lưng Khả Khả cô nương, hướng về phía lầu hai mà đi tới.
Lầu hai của Tinh Thần phường diện tích không sai biệt lắm với lầu một, nhưng mà bố cục rõ ràng cao điệu hơn rất nhiều.
Lúc này lầu hai vô cùng náo nhiệt.
Khả Khả ở phía trước dẫn đường, mang theo Giang Trần đi vào khu vực náo nhiệt nhất.
- Đây là một ít đan dược mà Mộc đại sư mới luyện chế gần đây.
Khả Khả cô nương giới thiệu.
Ánh mắt Giang Trần bắn về phía này, đan dược ở khu vực này cũng không nhiều. Thế nhưng mà mỗi một khỏa đều khiến cho người ta vô cùng chú ý.
Thần thức Giang Trần quét qua, trong lòng kịch liệt chấn động. Những đan dược này quả nhiên có một loại khí tức quen thuộc, khí tức thuộc về Mộc Cao Kỳ.
Trong lúc nhất thời, tim của Giang Trần bắt đầu đập nhanh hơn.
Tuy rằng đã xa cách rất nhiều năm, thế nhưng đối với khí tức độc nhất vô nhị của Mộc Cao Kỳ, hắn vẫn nhận ra được. Mộc Cao Kỳ có một loại khí chất tự nhiên, phiêu dật giống như tiên khí vậy.
Tác phẩm đan dược của hắn cũng có loại khí chất vô cùng đặc biệt này.
Hơn nữa Mộc Cao Kỳ được Mộc Linh chi tuyền tẩy lễ, tự nhiên sẽ có một ít khí chất của Mộc Linh chi tuyền. Đối với loại khí chất này tự nhiên Giang Trần sẽ không lạ lẫm.
Đây tuyệt đối là tác phẩm của Mộc Cao Kỳ, không có bất kỳ vấn đề gì.
Đây là thứ mà bất luận kẻ nào cũng không thể bắt chước được, coi như là Giang Trần, có lẽ có thể bắt chước được phương diện khí tức Mộc Linh chi tuyền của Mộc Cao Kỳ, thế nhưng chưa hẳn đã mô phỏng ra loại khí chất độc nhất vô nhị, loại khí tức phiêu dật kia.
Đây là chiêu bài độc nhất vô nhị của Mộc Cao Kỳ.
Điều khiến cho Giang Trần khiếp sợ nhất chính là, trình độ đan đạo của Mộc Cao Kỳ quả thực đã tăng lên rất nhiều.
Những đan dược này trong mắt Giang Trần có lẽ không tính là đan dược đỉnh cấp, thế nhưng ở trong đám đan dược đồng cấp tuyệt đối được coi là trình độ đỉnh cấp.
Loại đan dược có khí chất đặc biệt như vậy, xem là có thể nhận ra nơi khác nhau so với những đan dược sư khác. Có thể tạo ra một nhãn hiệu đặc biệt rõ ràng.
Điều này cũng khiến cho Giang Trần hết sức vui mừng. Tuy rằng vận mệnh của Mộc Cao Kỳ rất là bi thảm, bị người ta bán làm nô lệ, thế nhưng có một chút an ủi, đó là trình độ đan đạo của Mộc Cao Kỳ không có trì trệ, ngược lại còn tiến triển nhanh chóng.
- Tiên Thiên mộc linh chi thể thượng thừa... Có lẽ trong lúc gặp trắc trở Cao Kỳ đã kích phát ra tiềm năng trong cơ thể. Thiên phú đan đạo bắt đầu như giếng phun trào a.
Giang Trần quan sát những đan dược này, trong lòng cũng âm thầm khiếp sợ tốc độ tăng trưởng của Mộc Cao Kỳ.
Có lẽ Mộc Cao Kỳ hiện tại còn chưa đạt tới tiêu chuẩn Đan Vương cấp cao, thế nhưng tuyệt đối đã đạt tới tiêu chuẩn Đan Vương trung giai.
Nhưng đó cũng không phỉa là Mộc Cao Kỳ không có thực lực, hoàn toàn ngược lại, điều này càng chức minh thiên phú và trình độ của Mộc Cao Kỳ.
Bởi vì tuổi thật sự của Mộc Cao Kỳ so với Giang Trần còn nhỏ hơn ba bốn tuổi. Ở loại tuổi nhưu vậy, còn có thể đạt tới trình độ Đan Vương trung giai, đây tuyệt đối là chuyện khó mà làm được.
Coi như là là thần thoại, là người mà Đan Hỏa thành kiêu ngạo như Kê Lang Đan Vương, ở tuổi này cũng chỉ có trình độ như vậy mà thôi.
Thậm chí khi Kê Lang Đan Vương hai mươi tuổi, chưa hẳn đã có thể đạt tới trình độ Đan Vương trung giai. Cho dù đạt tới, cũng chưa chắc đã có đặc điểm trên đan dược rõ ràng như Mộc Cao Kỳ.
Có thể nói Mộc Cao Kỳ quả thực là thiên tài vì đan dược mà sinh. trên người hắn dường như có một loại khí chất đặc biệt bẩm sinh, làm cho hắn trời sinh ở phương diện đan đạo có ưu thế mà người khác không có.
Ở loại địa phương nhỏ bé như Mộc Cao Kỳ, dùng tích cách cẩn thận, nhút nhát của Mộc Cao Kỳ, có thể dùng thiên phú đan đạo đặt chân, hơn nữa còn hỗn tới thân phận đệ tử hạch tâm, điều này chứng minh Mộc Cao Kỳ thiên phú dị bẩm.
Chỉ là không biết hiện tại Mộc Cao Kỳ rơi vào trong tay Trích Tinh bang, liệu có thể thoát khỏi thân phận nô lệ hay không?
Nhìn thấy phong cách quen thuộc này, sự kích động trong lòng Giang Trần chỉ lóe lên rồi biến mất, rất nhanh đã khôi phục sự tỉnh táo lại.
Hắn suy đoán Mộc Cao Kỳ hơn phân nửa còn không có thoát khỏi thân phận nô lệ. Nhìn loại tư thái này của Trích Tinh bang, bọn chúng đã định bán Mộc Cao Kỳ đi với một cái giá cao. Cho nên tuyệt đối sẽ không để cho Mộc Cao Kỳ thoát khỏi thân phận nô lệ.
- Tiên sinh, người nhìn trúng đan dược gì sao?
Khả Khả thấy Giang Trần bỗng nhiên ngây người, cho nên mở miệng hỏi.
Giang Trần mỉm cười lắc đầu:
- Đan dược này không tệ, thế nhưng dường như cũng không phải là thủ bút của Đan Vương đỉnh cấp a. Tại sao lại phải thu một vạn Thánh linh thạch?
Giang Trần biết rõ còn cố hỏi.
Giang Trần nghĩ lại rồi lại cảm thấy hợp lý, thầm nói:
- Xem ra Trích Tinh bang đang đầu cơ trục lợi, định bán ra Mộc Cao Kỳ. Một vạn Thánh Linh thạch làm phí tổn này không ít, xem ra bọn chúng muốn cố gắng đào móc tất cả những linh thạch có thể vơ vét từ người Mộc Cao Kỳ, ép khô giá trị của Mộc Cao Kỳ a.
Lệnh bài Đan Vương quả thực Giang Trần còn chưa đi làm lấy một khối.
Nhưng mà trên người hắn có một khối lệnh bài Đan Vương của Thì Trinh kia. Đan Vương lệnh này lúc trước đã giúp hắn thành công trà trộn vào Lưu Ly vương thành.
Thuận tay đem lệnh bài Đan Vương đưa ra trước mặt, lại để một vạn Thánh linh thạch lên, hắn nói:
- Khả Khả cô nương, xin dẫn đường.
Giang Trần cười tủm tỉm nhìn qua Khả Khả, khiến cho khuôn mặt thiếu nữ nhìn như gió xuân này đỏ ửng. Không biết vì sao, nhìn ánh mắt của người này nhìn mình lại khiến cho trong lòng nàng hoảng hốt.
Chính là vì hoảng hốt, cho nên danh tự trên Đan Vương lệnh cũng không có nhìn rõ. Nhưng mà Khả Khả bị ánh mắt của Giang Trần nhìn chằm chằm vào, cũng không thể nào lại bảo hắn đưa lệnh bài Đan Vương ra cho mình xem lại.
Nàng đành phải thu một vạn Thánh linh thạch, thấp giọng nói:
- Xin tiên sinh chờ một chút, ta đi lấy lệnh bài thông cửa cho tiên sinh.
Giang Trần thấy nàng không đòi mình đưa ra lệnh bài Đan Vương nữa, trong lòng cũng thầm thở dài.
Hắn cũng không muốn cầm Đan Vương lệnh đi rêu rao khắp nơi. Vạn nhất nơi này không có ai không biết Thì Trinh là người Cửu Dương Thiên Tông, như vậy sẽ vô cùng phức tạp.
Khả Khả cô nương làm việc vô cùng nhanh chóng, không bao lâu đã lấy ra một lệnh bài, đỏ mặt đưa cho Giang Trần:
- Tiên sinh, mời tiên sinh theo ta. Thuận tiện ta cũng nhắc tiên sinh một câu. Lầu hai là khu khách quý của Tinh Thần phường chúng ta. Mong tiên sinh tự giác tuân thủ trật tự.
Giang Trần cười cười, tiếp nhận lệnh bài, đi theo sau lưng Khả Khả cô nương, hướng về phía lầu hai mà đi tới.
Lầu hai của Tinh Thần phường diện tích không sai biệt lắm với lầu một, nhưng mà bố cục rõ ràng cao điệu hơn rất nhiều.
Lúc này lầu hai vô cùng náo nhiệt.
Khả Khả ở phía trước dẫn đường, mang theo Giang Trần đi vào khu vực náo nhiệt nhất.
- Đây là một ít đan dược mà Mộc đại sư mới luyện chế gần đây.
Khả Khả cô nương giới thiệu.
Ánh mắt Giang Trần bắn về phía này, đan dược ở khu vực này cũng không nhiều. Thế nhưng mà mỗi một khỏa đều khiến cho người ta vô cùng chú ý.
Thần thức Giang Trần quét qua, trong lòng kịch liệt chấn động. Những đan dược này quả nhiên có một loại khí tức quen thuộc, khí tức thuộc về Mộc Cao Kỳ.
Trong lúc nhất thời, tim của Giang Trần bắt đầu đập nhanh hơn.
Tuy rằng đã xa cách rất nhiều năm, thế nhưng đối với khí tức độc nhất vô nhị của Mộc Cao Kỳ, hắn vẫn nhận ra được. Mộc Cao Kỳ có một loại khí chất tự nhiên, phiêu dật giống như tiên khí vậy.
Tác phẩm đan dược của hắn cũng có loại khí chất vô cùng đặc biệt này.
Hơn nữa Mộc Cao Kỳ được Mộc Linh chi tuyền tẩy lễ, tự nhiên sẽ có một ít khí chất của Mộc Linh chi tuyền. Đối với loại khí chất này tự nhiên Giang Trần sẽ không lạ lẫm.
Đây tuyệt đối là tác phẩm của Mộc Cao Kỳ, không có bất kỳ vấn đề gì.
Đây là thứ mà bất luận kẻ nào cũng không thể bắt chước được, coi như là Giang Trần, có lẽ có thể bắt chước được phương diện khí tức Mộc Linh chi tuyền của Mộc Cao Kỳ, thế nhưng chưa hẳn đã mô phỏng ra loại khí chất độc nhất vô nhị, loại khí tức phiêu dật kia.
Đây là chiêu bài độc nhất vô nhị của Mộc Cao Kỳ.
Điều khiến cho Giang Trần khiếp sợ nhất chính là, trình độ đan đạo của Mộc Cao Kỳ quả thực đã tăng lên rất nhiều.
Những đan dược này trong mắt Giang Trần có lẽ không tính là đan dược đỉnh cấp, thế nhưng ở trong đám đan dược đồng cấp tuyệt đối được coi là trình độ đỉnh cấp.
Loại đan dược có khí chất đặc biệt như vậy, xem là có thể nhận ra nơi khác nhau so với những đan dược sư khác. Có thể tạo ra một nhãn hiệu đặc biệt rõ ràng.
Điều này cũng khiến cho Giang Trần hết sức vui mừng. Tuy rằng vận mệnh của Mộc Cao Kỳ rất là bi thảm, bị người ta bán làm nô lệ, thế nhưng có một chút an ủi, đó là trình độ đan đạo của Mộc Cao Kỳ không có trì trệ, ngược lại còn tiến triển nhanh chóng.
- Tiên Thiên mộc linh chi thể thượng thừa... Có lẽ trong lúc gặp trắc trở Cao Kỳ đã kích phát ra tiềm năng trong cơ thể. Thiên phú đan đạo bắt đầu như giếng phun trào a.
Giang Trần quan sát những đan dược này, trong lòng cũng âm thầm khiếp sợ tốc độ tăng trưởng của Mộc Cao Kỳ.
Có lẽ Mộc Cao Kỳ hiện tại còn chưa đạt tới tiêu chuẩn Đan Vương cấp cao, thế nhưng tuyệt đối đã đạt tới tiêu chuẩn Đan Vương trung giai.
Nhưng đó cũng không phỉa là Mộc Cao Kỳ không có thực lực, hoàn toàn ngược lại, điều này càng chức minh thiên phú và trình độ của Mộc Cao Kỳ.
Bởi vì tuổi thật sự của Mộc Cao Kỳ so với Giang Trần còn nhỏ hơn ba bốn tuổi. Ở loại tuổi nhưu vậy, còn có thể đạt tới trình độ Đan Vương trung giai, đây tuyệt đối là chuyện khó mà làm được.
Coi như là là thần thoại, là người mà Đan Hỏa thành kiêu ngạo như Kê Lang Đan Vương, ở tuổi này cũng chỉ có trình độ như vậy mà thôi.
Thậm chí khi Kê Lang Đan Vương hai mươi tuổi, chưa hẳn đã có thể đạt tới trình độ Đan Vương trung giai. Cho dù đạt tới, cũng chưa chắc đã có đặc điểm trên đan dược rõ ràng như Mộc Cao Kỳ.
Có thể nói Mộc Cao Kỳ quả thực là thiên tài vì đan dược mà sinh. trên người hắn dường như có một loại khí chất đặc biệt bẩm sinh, làm cho hắn trời sinh ở phương diện đan đạo có ưu thế mà người khác không có.
Ở loại địa phương nhỏ bé như Mộc Cao Kỳ, dùng tích cách cẩn thận, nhút nhát của Mộc Cao Kỳ, có thể dùng thiên phú đan đạo đặt chân, hơn nữa còn hỗn tới thân phận đệ tử hạch tâm, điều này chứng minh Mộc Cao Kỳ thiên phú dị bẩm.
Chỉ là không biết hiện tại Mộc Cao Kỳ rơi vào trong tay Trích Tinh bang, liệu có thể thoát khỏi thân phận nô lệ hay không?
Nhìn thấy phong cách quen thuộc này, sự kích động trong lòng Giang Trần chỉ lóe lên rồi biến mất, rất nhanh đã khôi phục sự tỉnh táo lại.
Hắn suy đoán Mộc Cao Kỳ hơn phân nửa còn không có thoát khỏi thân phận nô lệ. Nhìn loại tư thái này của Trích Tinh bang, bọn chúng đã định bán Mộc Cao Kỳ đi với một cái giá cao. Cho nên tuyệt đối sẽ không để cho Mộc Cao Kỳ thoát khỏi thân phận nô lệ.
- Tiên sinh, người nhìn trúng đan dược gì sao?
Khả Khả thấy Giang Trần bỗng nhiên ngây người, cho nên mở miệng hỏi.
Giang Trần mỉm cười lắc đầu:
- Đan dược này không tệ, thế nhưng dường như cũng không phải là thủ bút của Đan Vương đỉnh cấp a. Tại sao lại phải thu một vạn Thánh linh thạch?
Giang Trần biết rõ còn cố hỏi.