Mục lục
Sát Thần Chí Tôn - Giang Trần (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Là phụ thân Thiên Đế cố ý làm vậy, hay là hắn may mắn tiến vào luân hồi?

Trong lúc nhất thời Giang Trần lâm vào trong trầm tư.

- Tiền bối, nói như vậy, hiện tại ta có thể rời khỏi Lưu Ly vương tháp sao?

Bỗng nhiên Giang Trần hỏi.

- Nói nhảm, tiến vào Lục cung truyền thừa, mỗi một cung ngươi sẽ có một lần cơ hội rời khỏi. Cũng có một lần cơ hội tiến vào. Nhưng mà trước khi rời đi ngươi phải dùng tâm ma thề, tuyệt đối không thể tiết lộ bí mật Lục cung truyền thừa. Nếu không lập tức sẽ bị tâm ma cắn trả mà chết.

Thiên Côn thượng nhân thở dài:

- Đây là quy củ, là quy củ mà người kiến tạo Lưu Ly vương tháp định ra, ai cũng không thể phá hư.

Giang Trần có thể hiểu được.

Người không có tiến vào lục cung truyền thừa, ngay cả cơ hội phát ra lời thề tâm ma cũng không có. Sau khi rời khỏi, trận pháp ra ngoài sẽ xóa sạch ký ức có liên quan tới Lục cung truyền thừa trong đầu bọn họ.

Chỉ có người tiến vào Lục cung truyền thừa mới có tư cách không bị xóa đi trí nhớ.



Đương nhiên điều kiện tiên quyết là hắn còn tư cách đi vào lần nữa. Nếu như đã dùng qua cơ hội một lần thất bại kia, lần thứ hai khiêu chiến còn thất bại, vậy thì một khi đi ra, trí nhớ cũng sẽ bị xóa đi.

Trên phương diện giữ bí mật, Lưu Ly vương tháp làm vô cùng hoàn mỹ. Đây cũng là lý do tại sao Lưu Ly vương tháp truyền thừa mười mấy vạn năm, thủy chung không bị người bên ngoài nắm bắt.

Về bí mật Lưu Ly vương tháp, bên ngoài thủy chung không được biết gì cả.

Nhìn thấy Giang Trần trầm ngâm không nói, Thiên Côn thượng nhân nhịn không được mà hỏi:

- Không phải ngươi thực sự muốn đi ra ngoài đó chứ? Nếu như ta là ngươi, ta nhất định sẽ lựa chọn ở lại Thiên Côn cung. Sau đó đợi thời cơ chín muồi đi khiêu chiến cung thứ hai.

Giang Trần cười khổ một tiếng:

- Tiền bối, ta phải đi ra ngoài một chuyến.

Nhìn thấy Giang Trần kiên trì như vậy, Thiên Côn thượng nhân cũng thở dài nói:

- Ngươi muốn đi ra ngoài, bất luận cung nào đều có truyền tống trận đưa ngươi ra ngoài. Ngươi xác định muốn đi ra ngoài sao?

- Đúng vậy.

Giang Trần gật đầu, tiến vào nhiều năm như vậy, bên ngoài thế nào, trong lòng Giang Trần cũng có chút lo lắng. Thứ hắn lo lắng là Ma kiếp bộc phát sớm.

Đương nhiên, ước định với phiệt chủ Bàn Long đại phiệt cũng là nguyên nhân mà hắn nhất định phải ra ngoài. Nếu như hắn không đi ra sẽ là bội ước, chỉ sợ sẽ lưu lại tâm ma trong lòng.

Thấy thái độ Giang Trần kiên quyết như vậy, Thiên Côn thượng nhân biết rõ có lưu lại hắn cũng không được. Cũng có chút buồn bực nói:

- Khó có được một tiểu gia hỏa như ngươi. Có thể giúp ta tâm sự giải buồn. Tiểu tử ngươi hết lần này tới lần khác lại kiên định đi ra ngoài như vậy. Chỉ là lão phu biết, ngươi nhất định có lý do để d id ra ngoài. Tốt, ngươi dùng tâm ma thề đi.

Giang Trần lập tức phát ra lời thề tâm ma. Lời thề tâm ma giống như thệ ước thiên địa vậy, vô cùng đáng sợ, cũng vô cùng linh nghiệm.

- Giang Trần, lời thề tâm ma này ngươi đã lập, ngàn vạn lần không nên đổi ý. Bằng không mà nói ngươi sẽ vạn kiếp bất phục. Đừng tưởng rằng ta nói chuyện giật gân. Bởi vì bí mật Lưu Ly vương tháp này liên quan tới số mệnh nhân tộc. Liên quan tới tương lai nhân tộc. Tuyệt đối không thể có bất kỳ sơ xuất nào, ngươi hiểu chứ?



Thiên Côn thượng nhân ân cần khuyên nhủ.

Giang Trần thấy Thiên Côn thượng nhân nghiêm túc như vậy, nhịn không được hỏi:

- Liên quan tới số mệnh nhân tộc? Người kiến tạo Lưu Ly vương tháp này rốt cuộc là nhân vật bực nào? Ta nghe nói chủ tháp Lưu Ly vương tháp thờ phụ thiên vị phù chiếu của lão nhân gia, còn có Thiên Vị xá lợi a. Lão nhân gia là cường giả Đại Thiên Vị sao?

Thiên Côn thượng nhân ung dung cười nói:

- Thiên Vị? Ha ha, ngươi nghĩ quá đơn giản. Cái gọi là cung phụng Thiên Vị phù chiếu và Thiên Vị xá lợi của Lưu Ly vương tháp chẳng qua chỉ là để mê hoặc tai mắt người ngoài mà thôi. Hạch tâm Lưu Ly vương tháp căn bản không có Thiên Vị phù chiếu và Thiên Vị xá lợi. Đây chẳng qua là do lão hỗn đản kia cố ý mê hoặc người ta.

- Cái gì?

Giang Trần nghe vậy trong lòng rối loạn.

Ngày đầu tiên hắn tiến vào Lưu Ly vương tháp, Vi Kiệt đã vô cùng kiêu ngạo nói cho hắn biết, Lưu Ly vương tháp thờ phụng chủ nhân Lưu Ly vương tháp đời thứ nhất. Thờ phụng Thiên Vị phù chiếu và Thiên Vị xá lợi của người này.

Từ trước cho tới nay, Giang Trần đều cho rằng đó là thứ quan trọng nhất của Lưu Ly vương tháp.

Thế nhưng nghe Thiên Côn thượng nhân nói như vậy, dường như hoàn toàn không có chuyện đó. Đây chẳng qua chỉ để mê hoặc tai mắt người ngoài thôi sao?

Thiên Vị phù chiếu và Thiên Vị xá lợi đều là có thật. Nhưng mà hai kiện đồ vật này căn bản chỉ là ngụy trang, làm cho bên ngoài cho rằng hai kiện bảo vật này là hạch tâm của Lưu Ly vương tháp.

Trên thực tế, hạch tâm chính thức của Lưu Ly vương tháp, so với hai kiện đồ vật này hiển nhiên còn quý giá hơn gấp trăm lần.

Tuy rằng Thiên Côn thượng nhân không có nói rõ, nhưng nghe khẩu khí của người này đã rất rõ ràng. Người kiến tạo Lưu Ly vương tháp, kỳ thực thực lực tuyệt đối đã siêu việt Thiên Vị.

Như vậy bí mật hạch tâm của Lưu Ly vương tháp này, nhất định không đơn giản như mặt ngoài như vậy.

- Không thể tưởng tượng được, bí mật của Lưu Ly vương tháp này, mười mấy vạn năm qua tất cả thứ mà mọi người chứng kiến cuối cùng chỉ là biểu hiện bề ngoài. Bí mật chính thức, căn bản không có trồi lên mặt nước.



Trong lòng Giang Trần thầm than, nhưng mà hắn cũng biết như vậy mới là hợp lý.

Nếu như bí mật Lưu Ly vương tháp sớm bạo lộ, chỉ sợ Lưu Ly vương tháp cũng không có cách nào đứng sừng sững mười mấy vạn năm không ngã được.

Không nói tới bên ngoài, cho dù là những cường giả siêu việt cảnh giới đại đế kia nếu như biết được bí mật trong Lưu Ly vương tháp siêu việt Thiên Vị, tuyệt đối sẽ không từ bất kỳ giá nào đánh tới.

Nhưng mà chỉ có Thiên Vị phù chiếu và Thiên Vị xá lợi, đối với cường giả lánh đời của Vạn Uyên đảo mà nói, lực hấp dẫn không đủ lớn.

Bởi vì Vạn Uyên đảo là hậu duệ thượng cổ, truyền thừa tới nay, cường giả Thiên Vị trong Vạn Uyên đảo cũng không hiếm thấy. Một khỏa Thiên Vị phù chiếu đối với cường giả lánh đời của Vạn Uyên đảo mà nói, không có bao nhiêu lực hấp dẫn.

Cường giả Thiên Vị là dựa vào tự mình tu luyện võ đạo, cảm ngộ thiên đạo, luyện ra Thiên Vị phù chiếu.

Một cách khác chính là luyện hóa Thiên vị phù chiếu của người khác. Nhưng mà luyện hóa Thiên Vị phù chiếu của người khác, nghĩa rằng chung thân không có khả năng tiến bộ thêm nữa.

Cho nên cường giả có chí khí bình thường tuyệt đối sẽ không luyện hóa Thiên Vị phù chiếu của người khác.

Chỉ có những cường giả biết rõ vô vọng tấn chức, là những cường giả đại đế thọ nguyên sắp hết, mới có thể coi Thiên Vị phù chiếu là bảo vật chí cao.

Cho nên khỏa Thiên Vị phù chiếu và Thiên Vị xá lợi trong Lưu Ly vương tháp không bị tổn hao gì cả.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK