Mục lục
Sát Thần Chí Tôn - Giang Trần (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

́i Khổng Tước linh. (2)

- Tần Thập Tam này không ngờ lại tụ tập nhiều tán tu như vậy? Bảo Thụ tông bất quá chỉ là tông môn lục, thất phẩm. Có lực hấp dẫn với bọn chúng như vậy sao?

Đan Phi cũng cảm thấy kỳ quái.

Nhìn thấy trong sơn môn Bảo Thụ tông bốn phía đều là tu sĩ rậm rạp, chằng chịt, Đan Phi cũng biết, nếu như cứ tiếp tục giông dài như vậy, đối với nàng không có bất kỳ chỗ tốt nào.

Lập tức Đan Phi quyết định giải quyết dứt khoát.

Tay phải nàng tức thì vung vẩy dao găm, tay trái chộp về hư không, đột nhiên có ba cái lông chim xuất hiện. Đây là ba cái Khổng Tước linh, chính là một trong những bảo vật phòng thân mà Khổng Tước đại đế đưa cho nàng.

Đan Phi ném một cái, miệng lẩm bẩm nói.

Đột nhiên ba cái lông Khổng Tước kia hóa thành quang mang ngập trời, tràn ngập hư không. Quang mang mà những chiếc lông chim này tỏa ra khiến cho hư không rung động.

Tần Thập Tam kia căn bản không kịp phản ứng, trong mắt vừa mới hiện lên vẻ kinh ngạc, sau một khắc, quang mang năm màu kia đã kéo tới trước mặt hắn.

Sau một khắc, một chiếc lông Khổng Tước đã hóa thành một lưỡi đao sắc bén, trực tiếp bổ vào trên mặt hắn.

Sưu.

Quang mang lóe lên, xẹt qua thân thể Tần Thập Tam này.



Sau một khắc, hai tiếng rầm rầm vang lên.

Thân thể Tần Thập Tam tách ra làm đôi, đổ ập xuống hai bên trái phải.

Phanh.

Hai nửa thân thể của Tần Thập Tam cơ hồ đồng thời rơi xuống đất, mang theo một mảnh máu tươi.

Ngay cả Đan Phi nhìn thấy một màn này cũng kinh ngạc không thôi. Lúc trước Khổng Tước đại đế đưa cho nàng ba cái lông chim này, chỉ nói với nàng khi gặp được nguy hiểm có thể tế ra ba cái lông chim Khổng Tước này, vượt cấp giết địch không phải là chuyện nói chơi.

Đan Phi cũng chỉ ôm tâm lý thử xem một chút, kết quả lại khiến cho nàng trợn mắt há hốc mồm.

Tần Thập Tam kia vốn có thực lực có thể áp chế nàng, trước mặt Khổng Tước linh này không ngờ một chút sức chống cự cũng không có. Thậm chí ngay cả phản ứng cũng không kịp, trực tiếp bị chém thành hai khúc.

Ba chiếc lông Khổng Tước nhoáng một cái, trở lại bộ dáng trước kia, im lặng nằm trong tay Đan Phi, giống như gió tanh mưa máu trước đó không có một chút quan hệ nào với chúng.

Đan Phi nhìn ba chiếc lông Khổng Tước ở trong lòng bàn tay mình, trong lúc nhất thời cũng không thể nào tin được vào con mắt mình. Trong lòng trăm mối cảm xúc ngổn ngang:

- Bệ hạ, ngài đối với Đan nhi quả thực quá tốt. Đan nhi ngu dốt, Đan phi đồng ý với người, nếu như lần này không tìm thấy hắn. Đan nhi sẽ yên tâm ở lại Lưu Ly vương thành, nhìn Niệm nhi phát triển. Nhưng mà trước đó mong bệ hạ tha thứ cho Đan nhi tùy hứng. Lần này Đan nhi tới đây, cho dù không tìm được hắn, cũng phải tìm được Diệp lão gia tử. Lão nhân gia người đối với Đan nhi cũng có ân trọng như núi...

Đan Phi cầm mấy chiếc lông Khổng Tước trong tay, có chút xuất thần.

Những tán tu phía dưới lúc này lại giống như nổ tung.

- Tông chủ chết trong tay cô nương kia. Tông chủ chết rồi.

- Các huynh đệ, báo thù cho tông chủ a.

- Đúng. Báo thù cho tông chủ. Giết cô nương kia.

Khắp nơi đều là tiếng kêu gào, làm cho Đan Phi phục hồi tinh thần lại. Sau khi giết Tần Thập Tam, Đan Phi càng thêm nhận thức rõ ràng về thực lực và tiềm lực của bản thân mình.

Ánh mắt lạnh lùng nhìn xuống phía dưới, đôi mắt phượng khẽ đảo, tập trung vào mấy gia hỏa miệng kêu lớn nhất.

Ba chiếc lông Khổng Tước ném về phía xa:

- Đi.



Ba đạo quang mang giống như tia chớp bắn về trước mặt mấy gia hỏa miệng kêu hung hăng nhất.

Sưu...

Ba cái đầu trực tiếp phóng lên trời. Tốc độ kia cực nhanh, thế vô cùng mạnh mẽ, quả thực là nhìn vào rợn cả người.

Loại thủ đoạn sát nhân này những tán tu này đã có mấy ai từng nghe nói qua cơ chứ?

Đan Phi căn bản không dừng lại, liên tục thao túng ba cái lông Khổng Tước này, nhanh chóng chém giết bên trong đám người kia, giống như là cắt đậu hũ vậy. Một ít tu sĩ kêu gào hung hăng nhất đều giống như rau hẹ, từng cái đầu nhẹ nhàng bị cắt bỏ.

Trong nháy mắt này, cả sơn môn Bảo Thụ tông triệt để náo loạn thành một đoàn.

Đan Phi chém giết một phen, trong đám người kia không ai dám lên tiếng. Biện pháp giết người đáng sợ như vậy làm cho những người phía dưới kia hiện tại trong đầu chỉ có một ý niệm, đó chính là chạy trối chết.

Những tán tu này vốn là đám ô hợp, bởi vì lợi ích mà mới tụ tập lại một chỗ. Hiện tại Tần Thập Tam kia bị chém, mà những bằng hữu của Tần Thập Tam lại hoàng toàn bị chém.

Thủ đoạn chém giết đáng sợ như vậy, loại lực lượng áp đảo nhưu vậy khiến cho ý niệm phản kháng trong đầu bọn họ lập tức biến mất.

Chạy trốn.

Đây là những ý nghĩ duy nhất trong đầu những tán tu này.

Ý nghĩ này vừa mới xuất hiện trong đầu, vô số người điên cuồng dũng mãnh lao xuống núi, giống như sợ chậm một bước sẽ không có cơ hội thoát ra ngoaifa.

Sau khi Đan Phi giết một nhóm tu sĩ, lạnh lùng nói:

- Đám người các ngươi nghe đây, nơi này chính là sơn môn Bảo Thụ tông. lần này bổn cô nương không đuổi tận giết tuyệt. Sau ngày hôm nay, ai lại bước vào đây nửa bước, bổn cô nương sẽ không để cho bất luận kẻ nào còn mạng mà đi ra. Hết thảy đều khiến cho đầu các ngươi rơi xuống đất.

Lời cảnh cáo của Đan Phi khiến cho tâm tình hoảng sợ của những tán tu này tạm lắng xuống. Nghe khẩu khí này, vị tiên tử mỹ mạo này dường như không có ý định giết bọn họ.

Sau khi Đan Phi giết Tần Thập Tam và mấy bằng hữu của hắn, quả thực không có tiếp tục giết chóc mà chỉ tùy ý để cho những người này rời khỏi.

Chưa tới một phút đồng hồ, cả sơn môn Bảo Thụ tông này cơ hồ không còn một tu sĩ nào ở lại.

Đan Phi dò xét sơn môn một phen, phát hiện Bảo Thụ tông to lớn như vậy, trừ những nữ tử thế tục kia ra, không còn một ai còn sống.



Đan Phi đáp xuống đất, đi tới trước đình viện kia.

- Các ngươi là từ nơi nào bị bắt tới đây?

- Hồi bẩm tiên tử, chúng ta là người lương thiện trong Thiên Quế vương quốc a.

Đan Phi than nhẹ một tiếng, từ xưa người lương thiện là người bị ức hiếp nhiều nhất. Những nữ tử thế tục này bị những tu sĩ tà ác kia nhốt ở đây, làm thứ cho bọn chúng đùa giỡn, để cho bọn chúng phát tiết.

- Đây là sơn môn Bảo Thụ tông, rời khỏi Bảo Thụ tông các ngươi trở lại Thiên Quế vương quốc cũng không xa. Về đi, ta sẽ âm thầm nhìn qua, không để cho những tu sĩ kia thừa cơ ra tay với các ngươi.

Đan Phi an ủi chúng nữ.

Đương nhiên những tán tu kia đã chạy tứ tán, hôm nay cũng không có khả năng trở lại đây.

- Tiên tử, người... người là tu sĩ đại nhân của Bảo Thụ tông hay sao?

Đan Phi lắc đầu:

- Tốt, các ngươi ở chỗ này nghỉ ngơi và hồi phục một lát đi. Sáng sớm ngày mai ta sẽ đưa các ngươi trở về Thiên Quế vương quốc.

Đan Phi vẫn chưa từ bỏ ý định, nàng định tìm trong sơn môn Bảo Thụ tông một chút, nhìn xem có thể tìm được đầu mối gì không. Nhìn xem người Bảo Thụ tông rốt cuộc đã đi nơi nào.

Theo tin tức nói, người Bảo THụ tông trước khi Vạn Tượng Cương Vực bị xâm lấn đã mất tích. Nói như vậy, Bảo Thụ tông rất có thể đã sớm tránh được trường kiếp nạn này.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK