Đan đạo của Vĩnh Hằng thần quốc ở thập đại thần quốc tuy rằng yếu thế, nhưng cũng không có nghĩa là bản thân Vĩnh Hằng thần quốc yếu thế.
Trên thực tế Vĩnh Hằng thần quốc trong thập đại thần quốc vẫn được coi là một tồn tại tương đối mạnh mẽ.
Cho nên cự đầu đan đạo của thập đại thần quốc sau khi tiến vào cảnh nội Vĩnh Hằng thần quốc, cũng không dám quá mức làm càn, đối với Vĩnh Hằng thần quốc bọn họ phải có sự tôn trọng nhất định.
Vĩnh Hằng thánh địa với tư cách là thánh địa một phương, địa vị còn ở đó, ai cũng không dám khinh thường.
Trong động phủ Giang Trần, Tử Xa Mân mấy ngày nay không có việc gì lại chạy tới động phủ của hắn. Thịnh hội càng tới gần, khách mời khắp nơi chạy tới, tâm tình của Tử Xa Mân cũng chấn động rất lớn. Khi thì lo được lo mất, khi thì kích động hưng phấn, khi thì lại có chút mơ hồ lo lắng.
Ngược lại, Giang Trần bất luận lúc nào đều có bộ dáng thong dong bình tĩnh kia. Tử Xa Mân thấy trên mặt Giang Trần hoàn toàn không nhìn ra bất luận chấn động cảm xúc nào.
- Tử Xa trưởng lão, sao ngươi so với ta còn khẩn trương hơn vậy?
Giang Trần cười ha hả, nói.
Tử Xa Mân xấu hổ cười nói:
- Thiệu Uyên à, ngươi không có trải qua chuyện Tử Mục trưởng lão lúc trước, không có khả năng biết được tâm tình của chúng ta. Lão phu dám nói, cho dù là Tam đại thánh chủ, tâm tình bọn họ cũng cực kỳ phức tạp.
- Không cần lo lắng.
Giang Trần thản nhiên nói.
Nhìn thấy Giang Trần tự tin như vậy, trong lòng Tử Xa Mân bình tĩnh lại đôi chút. Nhưng muốn hắn vô tư như Giang Trần, hiển nhiên là chuyện không thực tế.
- Thạch Huyền kia đã tới chưa?
Giang Trần bỗng nhiên hỏi.
- Có lẽ hắn sắp tới. Dù sao hắn nhất định cũng phải tới.
Tử Xa Mân vô cùng khẳng định:
- Không phải ngày mai thì ngày kia nhất định sẽ tới.
- Đúng rồi, Thiệu Uyên, ngươi đã nghĩ kỹ nên khiêu chiến hắn thế nào chưa?
- Yên tâm, chuyện này cứ tính trên người ta. Vĩnh Hằng thánh địa đã ủng hộ ta như vậy, ta nhất định sẽ khiến cho các ngươi kinh hỉ.
Giang Trần nở nụ cười như đã tính trước.
Tuổi tác như Tử Xa Mân, lẽ ra không dễ dàng sôi sục, máu nóng sôi trào như vậy, nhưng mà thấy Giang Trần nói như vậy, hắn vẫn có chút cảm giác nóng lên, nhiệt huyết sôi trào.
- Đúng rồi, Thiệu Uyên, lần thịnh hội này ta mời người Yến gia. Yến Thanh Hoàng tiểu thư cũng được mời tới.
Tử Xa Mân hiển nhiên muốn dùng chủ đề này khích lệ Giang Trần.
- Rất tốt, Hạ Hầu Tông có được mời không?
Giang Trần lại hỏi.
- Có, mời Hạ Hầu gia tộc, nhưng không chỉ mặt gọi tên mời ai. Nhưng mà dùng địa vị của Hạ Hầu Tông, hắn nhất định sẽ tham gia.
Tử Xa Mân nói.
Giang Trần lạnh nhạt gật đầu, trong mắt rốt cuộc hiện lên vẻ kỳ vọng.
Đối thủ số mệnh này rốt cuộc cũng sắp được gặp mặt hay sao?
Cả Vĩnh Hằng thần quốc, mỗi người đều tán thưởng và nói tới thiên tài này, rốt cuộc tên thiên tài này ưu tú ở chỗ nào? Giang Trần có vài phần hiếu kỳ.
- Được rồi, Thiệu Uyên, ba ngày cuối cùng này ngươi cũng chuẩn bị một chút, lão phu không quấy rầy ngươi nữa.
Tử Xa Mân cáo từ. T𝙧ờ um t𝙧um huyề𝗻 t𝙧ùm ( T RuMTRUY𝖤𝑁.v𝗻 )
Giang Trần cười nói:
- Nếu như trong lòng Tử Xa trưởng lão cảm thấy không nỡ, vậy thì tùy thời có thể tới tìm ta tâm sự.
Kỳ thực Giang Trần biết rõ, Tử Xa Mân tìm hắn kỳ thực cũng không có việc gì. Chỉ là trong lòng có chút không rõ, cho nên mới không có việc gì chạy tới chỗ mình một lát.
Đối với Tử Xa Mân Giang Trần rất là cảm kích. Hắn tiến vào Vĩnh Hằng thánh địa, được Vĩnh Hằng thánh địa ủng hộ, từ đầu tới đuôi Tử Xa Mân cố gắng rất nhiều.
Tử Xa Mân không đi được bao lâu, Yến Thanh Tang lại chạy tới.
Yến Thanh Tang trong khoảng thời gian này luôn bế quan khổ tu, nhìn thấy Giang Trần mặt mũi hớn hở, biểu lộ vô cùng sinh động. Cũng không có khách khí với Giang Trần, ngồi phịch xuống trước mặt Giang Trần.
- Huynh đệ, những ngày qua ta bế quan, ngươi cũng làm ra không ít náo động a. Ta vừa mới xuất quan, cả thánh địa khắp nơi đều đang nói tới ngươi. Ngay cả người Yến gia cũng không ngừng đưa tin tới hỏi thăm ngươi.
Ngữ khí của Yến Thanh Tang cực kỳ kích động.
Giang Trần nhìn qua bộ dáng nước bọt bay tứ tung của Yến Thanh Tang, hắn nhìn chằm chằm vào Yến Thanh Tang một lát, bỗng nhiên hỏi:
- Ngươi có nghĩ tới đột phá Thiên Vị hay không?
Hai mắt Yến Thanh Tang sáng ngời:
- Có ý gì?
- Thái Nhất bổ thiên đan, đối với tu sĩ Đế cảnh bình thường có lẽ không có. Ngươi đột phá Thiên Vị chỉ kém một chút. Thái Nhất bổ thiên đan này để cho ngươi phục dụng, xác suất đột phá Thiên Vị sẽ tăng lên trên phạm vi lớn. Nó có thể trợ giúp ngươi vượt qua tầng giấy mỏng kia. Cho ngươi tiến vào một cảnh giới mới.
Sau khi Yến Thanh Tang xuất quan, chợt nghe nói tới tin tức của Thái Nhất bổ thiên đan này. Đây cũng là nguyên nhân mà hắn cao hứng bừng bừng tới tìm Giang Trần.
Hắn biết rõ gần đây Giang Trần luyện chế một đám Thái Nhất bổ thiên đan, nhưng mà cũng nộp cho thánh địa rồi. Dùng thân phận đệ tử mới tiến vào của Yến Thanh Tang, trước mắt tự nhiên không được phân phối một khỏa Thái Nhất bổ thiên đan. Cho nên hắn mới có thể gấp gáp khó dằn nổi tìm tới Giang Trần.
Có lẽ muội phu tương lai này có thể đưa tới kinh hỉ gì đó hay sao?
Không nghĩ tới Giang Trần không chút vòng vo nào với hắn, trực tiếp lấy ra Thái Nhất bổ thiên đan.
Chuyện này khiến cho Yến Thanh Tang quả thực có chút mừng rỡ.
- Chuyện này... Hắc hắc...
Hai tay Yến Thanh Tang chà xát y phục mình, dù da mặt hắn dày tới mức như vậy, trong lúc nhất thời cũng không biết nên nói gì cho phải.
- Cầm đi. Khỏa Thái Nhất bổ thiên đan này ta cố ý lưu lại cho ngươi. Là cực phẩm trong đám Thái Nhất bổ thiên đan.
- Vậy ta cung kính không bằng tuân mệnh.
Yến Thanh Tang cười hắc hắc, tiếp nhận, như nhặt được chí bảo. Tựa như tiểu hài tử thu được món đồ chơi mình yêu thích nhất.
- Chỉ có một khỏa này thôi. Nếu như những người khác trong Yến gia, cho dù có quan hệ với ngươi, vậy ngươi cũng không nên tự mình chủ trương.
Giang Trần nhắc nhở.
- Chuyện này là tự nhiên, tự nhiên.
Yến Thanh Tang cười hắc hắc:
- Tuổi trẻ trong gia tộc ta cũng thưởng thức Chân Hòe ca, nhưng mà Chân Hòe ca đã sớm không dùng được đan dược này. Đúng rồi, còn có Hoàng Nhi...
- Nàng không cần ngươi quan tâm.
Giang Trần nhíu mày.
- Tốt, tốt, tốt. Tuy rằng nàng là muội muội ta, nhưng mà ngươi là muội phu của nó tự nhiên phải để ngươi tới quan tâm. Ha ha.
Yến Thanh Tang hiện tại tỏ rõ lập trường ủng hộ Giang Trần lấy Yến Thanh Hoàng.
Nhưng mà Yến Thanh Tang cũng biết, Thái Nhất bổ thiên đan này cũng không có khả năng có nhiều. Dù sao hắn ta chỉ là người luyện chế, luyện chế ra đan dược, đại đa số đều phải nộp lên trên.
Đương nhiên Yến Thanh Tang cũng không có ý định để cho những người khác trong gia tộc Thái Nhất bổ thiên đan này.
Những người trẻ tuổi trong gia tộc, quan hệ với hắn không tới một bước kia. Thứ hai, hắn cũng không hy vọng làm khó Giang Trần, dù sao thứ này cũng không phải là vô hạn.
Có một thì có lần thứ hai.
Trên thực tế Vĩnh Hằng thần quốc trong thập đại thần quốc vẫn được coi là một tồn tại tương đối mạnh mẽ.
Cho nên cự đầu đan đạo của thập đại thần quốc sau khi tiến vào cảnh nội Vĩnh Hằng thần quốc, cũng không dám quá mức làm càn, đối với Vĩnh Hằng thần quốc bọn họ phải có sự tôn trọng nhất định.
Vĩnh Hằng thánh địa với tư cách là thánh địa một phương, địa vị còn ở đó, ai cũng không dám khinh thường.
Trong động phủ Giang Trần, Tử Xa Mân mấy ngày nay không có việc gì lại chạy tới động phủ của hắn. Thịnh hội càng tới gần, khách mời khắp nơi chạy tới, tâm tình của Tử Xa Mân cũng chấn động rất lớn. Khi thì lo được lo mất, khi thì kích động hưng phấn, khi thì lại có chút mơ hồ lo lắng.
Ngược lại, Giang Trần bất luận lúc nào đều có bộ dáng thong dong bình tĩnh kia. Tử Xa Mân thấy trên mặt Giang Trần hoàn toàn không nhìn ra bất luận chấn động cảm xúc nào.
- Tử Xa trưởng lão, sao ngươi so với ta còn khẩn trương hơn vậy?
Giang Trần cười ha hả, nói.
Tử Xa Mân xấu hổ cười nói:
- Thiệu Uyên à, ngươi không có trải qua chuyện Tử Mục trưởng lão lúc trước, không có khả năng biết được tâm tình của chúng ta. Lão phu dám nói, cho dù là Tam đại thánh chủ, tâm tình bọn họ cũng cực kỳ phức tạp.
- Không cần lo lắng.
Giang Trần thản nhiên nói.
Nhìn thấy Giang Trần tự tin như vậy, trong lòng Tử Xa Mân bình tĩnh lại đôi chút. Nhưng muốn hắn vô tư như Giang Trần, hiển nhiên là chuyện không thực tế.
- Thạch Huyền kia đã tới chưa?
Giang Trần bỗng nhiên hỏi.
- Có lẽ hắn sắp tới. Dù sao hắn nhất định cũng phải tới.
Tử Xa Mân vô cùng khẳng định:
- Không phải ngày mai thì ngày kia nhất định sẽ tới.
- Đúng rồi, Thiệu Uyên, ngươi đã nghĩ kỹ nên khiêu chiến hắn thế nào chưa?
- Yên tâm, chuyện này cứ tính trên người ta. Vĩnh Hằng thánh địa đã ủng hộ ta như vậy, ta nhất định sẽ khiến cho các ngươi kinh hỉ.
Giang Trần nở nụ cười như đã tính trước.
Tuổi tác như Tử Xa Mân, lẽ ra không dễ dàng sôi sục, máu nóng sôi trào như vậy, nhưng mà thấy Giang Trần nói như vậy, hắn vẫn có chút cảm giác nóng lên, nhiệt huyết sôi trào.
- Đúng rồi, Thiệu Uyên, lần thịnh hội này ta mời người Yến gia. Yến Thanh Hoàng tiểu thư cũng được mời tới.
Tử Xa Mân hiển nhiên muốn dùng chủ đề này khích lệ Giang Trần.
- Rất tốt, Hạ Hầu Tông có được mời không?
Giang Trần lại hỏi.
- Có, mời Hạ Hầu gia tộc, nhưng không chỉ mặt gọi tên mời ai. Nhưng mà dùng địa vị của Hạ Hầu Tông, hắn nhất định sẽ tham gia.
Tử Xa Mân nói.
Giang Trần lạnh nhạt gật đầu, trong mắt rốt cuộc hiện lên vẻ kỳ vọng.
Đối thủ số mệnh này rốt cuộc cũng sắp được gặp mặt hay sao?
Cả Vĩnh Hằng thần quốc, mỗi người đều tán thưởng và nói tới thiên tài này, rốt cuộc tên thiên tài này ưu tú ở chỗ nào? Giang Trần có vài phần hiếu kỳ.
- Được rồi, Thiệu Uyên, ba ngày cuối cùng này ngươi cũng chuẩn bị một chút, lão phu không quấy rầy ngươi nữa.
Tử Xa Mân cáo từ. T𝙧ờ um t𝙧um huyề𝗻 t𝙧ùm ( T RuMTRUY𝖤𝑁.v𝗻 )
Giang Trần cười nói:
- Nếu như trong lòng Tử Xa trưởng lão cảm thấy không nỡ, vậy thì tùy thời có thể tới tìm ta tâm sự.
Kỳ thực Giang Trần biết rõ, Tử Xa Mân tìm hắn kỳ thực cũng không có việc gì. Chỉ là trong lòng có chút không rõ, cho nên mới không có việc gì chạy tới chỗ mình một lát.
Đối với Tử Xa Mân Giang Trần rất là cảm kích. Hắn tiến vào Vĩnh Hằng thánh địa, được Vĩnh Hằng thánh địa ủng hộ, từ đầu tới đuôi Tử Xa Mân cố gắng rất nhiều.
Tử Xa Mân không đi được bao lâu, Yến Thanh Tang lại chạy tới.
Yến Thanh Tang trong khoảng thời gian này luôn bế quan khổ tu, nhìn thấy Giang Trần mặt mũi hớn hở, biểu lộ vô cùng sinh động. Cũng không có khách khí với Giang Trần, ngồi phịch xuống trước mặt Giang Trần.
- Huynh đệ, những ngày qua ta bế quan, ngươi cũng làm ra không ít náo động a. Ta vừa mới xuất quan, cả thánh địa khắp nơi đều đang nói tới ngươi. Ngay cả người Yến gia cũng không ngừng đưa tin tới hỏi thăm ngươi.
Ngữ khí của Yến Thanh Tang cực kỳ kích động.
Giang Trần nhìn qua bộ dáng nước bọt bay tứ tung của Yến Thanh Tang, hắn nhìn chằm chằm vào Yến Thanh Tang một lát, bỗng nhiên hỏi:
- Ngươi có nghĩ tới đột phá Thiên Vị hay không?
Hai mắt Yến Thanh Tang sáng ngời:
- Có ý gì?
- Thái Nhất bổ thiên đan, đối với tu sĩ Đế cảnh bình thường có lẽ không có. Ngươi đột phá Thiên Vị chỉ kém một chút. Thái Nhất bổ thiên đan này để cho ngươi phục dụng, xác suất đột phá Thiên Vị sẽ tăng lên trên phạm vi lớn. Nó có thể trợ giúp ngươi vượt qua tầng giấy mỏng kia. Cho ngươi tiến vào một cảnh giới mới.
Sau khi Yến Thanh Tang xuất quan, chợt nghe nói tới tin tức của Thái Nhất bổ thiên đan này. Đây cũng là nguyên nhân mà hắn cao hứng bừng bừng tới tìm Giang Trần.
Hắn biết rõ gần đây Giang Trần luyện chế một đám Thái Nhất bổ thiên đan, nhưng mà cũng nộp cho thánh địa rồi. Dùng thân phận đệ tử mới tiến vào của Yến Thanh Tang, trước mắt tự nhiên không được phân phối một khỏa Thái Nhất bổ thiên đan. Cho nên hắn mới có thể gấp gáp khó dằn nổi tìm tới Giang Trần.
Có lẽ muội phu tương lai này có thể đưa tới kinh hỉ gì đó hay sao?
Không nghĩ tới Giang Trần không chút vòng vo nào với hắn, trực tiếp lấy ra Thái Nhất bổ thiên đan.
Chuyện này khiến cho Yến Thanh Tang quả thực có chút mừng rỡ.
- Chuyện này... Hắc hắc...
Hai tay Yến Thanh Tang chà xát y phục mình, dù da mặt hắn dày tới mức như vậy, trong lúc nhất thời cũng không biết nên nói gì cho phải.
- Cầm đi. Khỏa Thái Nhất bổ thiên đan này ta cố ý lưu lại cho ngươi. Là cực phẩm trong đám Thái Nhất bổ thiên đan.
- Vậy ta cung kính không bằng tuân mệnh.
Yến Thanh Tang cười hắc hắc, tiếp nhận, như nhặt được chí bảo. Tựa như tiểu hài tử thu được món đồ chơi mình yêu thích nhất.
- Chỉ có một khỏa này thôi. Nếu như những người khác trong Yến gia, cho dù có quan hệ với ngươi, vậy ngươi cũng không nên tự mình chủ trương.
Giang Trần nhắc nhở.
- Chuyện này là tự nhiên, tự nhiên.
Yến Thanh Tang cười hắc hắc:
- Tuổi trẻ trong gia tộc ta cũng thưởng thức Chân Hòe ca, nhưng mà Chân Hòe ca đã sớm không dùng được đan dược này. Đúng rồi, còn có Hoàng Nhi...
- Nàng không cần ngươi quan tâm.
Giang Trần nhíu mày.
- Tốt, tốt, tốt. Tuy rằng nàng là muội muội ta, nhưng mà ngươi là muội phu của nó tự nhiên phải để ngươi tới quan tâm. Ha ha.
Yến Thanh Tang hiện tại tỏ rõ lập trường ủng hộ Giang Trần lấy Yến Thanh Hoàng.
Nhưng mà Yến Thanh Tang cũng biết, Thái Nhất bổ thiên đan này cũng không có khả năng có nhiều. Dù sao hắn ta chỉ là người luyện chế, luyện chế ra đan dược, đại đa số đều phải nộp lên trên.
Đương nhiên Yến Thanh Tang cũng không có ý định để cho những người khác trong gia tộc Thái Nhất bổ thiên đan này.
Những người trẻ tuổi trong gia tộc, quan hệ với hắn không tới một bước kia. Thứ hai, hắn cũng không hy vọng làm khó Giang Trần, dù sao thứ này cũng không phải là vô hạn.
Có một thì có lần thứ hai.