Sau hai mươi năm, Giang Trần thuận lợi đột phá thần đạo cao giai, cả Thần Uyên đại lục lúc này nhận được tin tức, cả Thần uyên đại lục khiếp sợ.
Mà những người bên cạnh Giang Trần, được Giang Trần trợ giúp cũng có tốc độ đột phá cực nhanh, thực lực đột nhiên tăng mạnh. Cương vực nhân loại cũng tiến vào vòng tuần hoàn, tiến vào thời kỳ nhanh chóng phát triển.
Trong Lưu Ly cung, Giang Trần mở mắt ra, hạt phong ấn thứ bảy được phá vỡ, một quyển trục rơi xuống trước mặt Giang Trần.
Giang Trần khẽ giật mình, bảo vật trong hạt thứ bảy này lại là một bức quyển trục.
Giang Trần mở mắt ra xem xet, trí nhớ kiếp trước giống như ùa về, trong quyển trục này lại là một bức họa. Bên trến có năm chữ, tứ tượng Chân linh đồ.
Tứ tượng Chân linh đồ.
Giang Trần giật mình vạn phần, Tứ tượng chân linh không phải là tứ đại thần thú chân linh hay sao? Tứ tượng chân linh đồ này chẳng lẽ có quan hệ tới tứ đại thần thú này hay sao
Giang Trần cẩm thận cảm ngộ một phen, trên mặt đột nhiên hiện lên vẻ mừng rỡ.
Quả nhiên Tứ tượng chân linh đồ này là dựa theo Tứ đại thần thú chân linh mà chế tạo ra.
- Phụ thân... Phụ thân. Xem ra Thần uyên đại lục này, ta chuyển sinh tới đây nhất định đều là một tay người an bài. Tứ tượng chân linh đồ này nhất định là thứ phụ thân đã chuẩn bị sẵn. Huyết mạch tứ đại thần thú này chỉ sợ cũng là phụ thân người an bài ở Thần uyên đại lục a. Bằng không mà nói, Thần uyên đại lục chỉ là một vị diện thế tục bình thường, làm sao có thể có được huyết mạch tứ đại thần thú cơ chứ?
Giờ phút này Giang Trần đã hiểu ra rất nhiều.
Tứ tượng chân linh đồ này không phải là bảo vật bình thường, bên trong ẩn chứa bản linh chân linh chư thiên. Để cho tứ đại thần thú chân linh kia không ngừng lĩnh ngộ, nhất định có thể khiến cho bọn họ không ngừng lĩnh ngộ chân linh đạt tới tầng thứ cao hơn trong Chư thiên. Khiến cho huyết mạch bọn chúng không ngừng tiến hóa, cuối cùng đi về phía đỉnh phong.
Đương nhiên Tứ tượng chân linh đồ không đơn thuần chỉ có tác dụng như vậy. Càng ẩn chứa chuyện tứ đại thần thú chân linh diễn hóa chư thiên, trọng luyện ngũ hành.
- Muốn trở thành Thiên đế một phương phải nhận được tín vật tạo hóa chư thiên, phải tự mình luyện hóa Chư thiên đại thế giới, có lẽ năng lực diễn hóa chư thiên của Tứ đại thần thú chân linh chính là một cơ hội của ta a.
Hiện tại tầm mắt của Giang Trần đã không chỉ đặt ở Thần Uyên đại lục. Mà thậm chí tầm mắt của hắn còn đặt tới Chư Thiên đại thế giới.
Đương nhiên hắn cũng không có vội đi Chư Thiên đại thế giới. Thậm chí hiện tại hắn ngay cả đi tới Thái Uyên đại thế giới kiếp trước như thế nào cũng không biết.
Nhưng mà Giang Trần cũng không có nóng nảy, hắn cảm thấy tất cả chuyện này sớm muộn gì cũng được công bố đáp án.
So với việc suy nghĩ nhiều, còn không bằng ở Thần Uyên đại lục, hảo hảo ở cùng thân nhân kiếp này của hắn, hưởng thụ thế giới thái bình khó khăn lắm mới có được.
Lại qua một trăm năm, tu vi Giang Trần lần nữa đột phá, lần này hắn vọt tới thần đạo bát trọng.
Thần đạo bát trọng, làm cho chín hạt phong ấn trong dây chuyền phong ấn ở thức hải hắn chỉ còn một hạt, hạt thứ hai kia cũng bị phá vỡ.
Lần này Giang Trần nhận được một kiện vũ khí, kiện vũ khí này chính là Vương giả chi kiếm, là bội kiếm của phụ thân khi trước.
- Không thể tưởng tượng được tới phong ấn thứ tám, phụ thân mới chính thức cho ta vũ khí. Đây là bội kiếm của phụ thân, cũng là tín vật phụ thân cho ta. Kiếm này gọi là Trụ Cực, chính là một bảo vật, tín vật gần tới tạo hóa. Là bảo vật đủ đứng vào top năm Chư thiên tạo hóa bảng.
Giang Trần mừng rỡ, nhìn thấy bội kiếm của phụ thân, Giang Trần có dự cảm cách lúc hắn vạch trần đáp án kiếp trước cũng không còn xa.
Quả nhiên bội kiếm này có phong ấn một đoạn thần thức của phụ thân.
- Giang Trần con ta, thấy Trụ Cực kiếm như gặp vi phụ. Chư Thiên nghiền nát, Thái Uyên gặp nạn, trăm vạn năm suy tính, trăm vạn năm chuẩn bị, trăm vạn năm ứng kiếp. Ba trăm vạn năm trù bị, nếu như có thể vượt qua, phụ tử chúng ta còn có ngày tương kiến, lại hưởng thịnh thế Chư thiên, tam giới độc tôn. Nếu như không thể sống qua ba trăm vạn năm này, thì mọi sự đều đổ sông đổ bể, cơ nghiệp của phụ tử chúng ta tất nhiên sẽ bị người khác đoạt.
- Trong thức hải của con có chín đạo phong ấn, đạo phong ấn cuối cùng phải tới tu vi Thần Vương chi ảnh mới được phá vỡ. Một khi đột phá tới Thần Vương chi cảnh, phong ấn này phá vỡ, vật kia sẽ dung hợp vào làm một thể với con. Lực lượng tạo hóa sẽ tiến hành thẩm tra con. Nếu như con thông qua thẩm tra của tạo hóa, tín vật tạo hóa này chính là thứ để cho con trở thành Thiên đế kế tiếp. Nếu không, một khi tín vật Chư thiên tạo hóa bạo lộ, con nhất định sẽ bị cừu địch đuổi giết. Trên trời dưới đất vĩnh viễn không có ngày yên tĩnh. Nhớ lấy, nhớ lấy. Không có tu luyện tới cảnh giới thần vương, tuyệt đối không thể nào vọng động. Việc này không chỉ liên quan tới tính mạng của con mà còn liên quan tới vận mệnh Chư thiên đại thế giới. Quan hệ tới việc phụ tử chúng ta có cơ hội gặp lại hay không.
- Tín vật tạo hóa, vô cùng thần kỳ, không thể tiết lộ. Nhớ lấy, nhớ lấy. Nếu như được tín vật tạo hóa tán thành, con chính là chủ nhân của Thái Uyên đại thế giới, trở lại Thái Uyên đại thế giới cũng tốt, trọng luyện Đại thế giới một phương cũng tốt. Con đều là Chư thiên Thiên đế, được tạo hóa tán thành. Chỉ là muốn cứu vi phụ, phải chiến thắng kẻ thù bên ngoài, không những vậy mà còn phải thành công được tán đồng. Nhớ lấy, nhớ lấy.
Những thần thức này nhắn nhủ hoặc ít hoặc nhiều có chút hỗn loạn, có thể nhìn ra được, hẳn là phụ thân hắn lưu lại dưới tình huống vô cùng gian nan.
Xem ra phụ thân Thiên đế kiếp trước khi đó đã chịu khảo nghiệm rất lớn.
Chỉ sợ một kiếp kia tai họa cũng không nhỏ, nhưng mà may mắn là, nghe khẩu khí của phụ thân, dường như người cũng không có gặp chuyện không may, ít nhất cũng còn sống.
Như vậy khiến cho Giang Trần có tin tưởng rất lớn.
Thế nhưng mà trên đây cũng không có nhắc nhở Giang Trần rốt cuộc đi tới Thái Uyên đại thế giới thế nào, trong lòng Giang Trần cũng vô cùng nghi hoặc.
Nhưng mà hiện tại Giang Trần có thể biết rõ nhiều tin tức như vậy đã vô cùng hưng phấn. Hắn biết rõ, mình đã càng ngày càng tới gần phụ thân kiếp trước.
...
Một ngày nọ, trong một cương vực của Thần Uyên đại lục, trong một bí cảnh, một người trẻ tuổi vẻ mặt quật cường đang nâng tảng đá lên.
Hắn vận chuyển những tảng đá này tạo thành một lỗ hổng lớn, nhưng mà kết cấu của cả ngọn núi đá cũng không có bị thay đổi quá nhiều.
- Ha ha, tiểu tử, vài thập niên, không ngờ ta tỉnh, ngươi còn ở nơi này kiên trì chuyển đá đi mà không có thừa cơ đào tẩu, không tệ, không tệ, không tệ.
Lúc này một đạo thanh âm từ trong bí cảnh truyền ra, một văn sĩ trung niên ngáp, sửa sanmg y quan, chậm rãi bước ra.
Thoạt nhìn văn sĩ này có chút mơ mơ màng màng, nhưng mà hai mắt lập lòe bất định, bên trong ẩn chứa năng lượng đáng sợ.
Người trẻ tuổi kia đối với văn sĩ này dường như không thèm quan tâm, chỉ kiên nhẫn chọn từng khối đá, đem những khối đá lớn này chuyển đi nơi khác.
Vài thập niên trước, người trẻ tuổi này bị tu sĩ trung niên này mang đi, tu sĩ trung niên này đã từng mở miệng nói vui một câu, nếu như tiểu tử này có thể chuyển ngọn núi này đi, hắn sẽ dạy cho người trẻ tuổi này biết thần thông vô thượng.
Người trẻ tuổi kia không nói hai lời, lập tức động thủ, trải qua trăm năm, người trẻ tuổi này vẫn luôn kiên trì.
Mà văn sĩ trung niên này lại có chút ngại ngần, năm đó quả thực hắn chỉ vui miệng nói một câu, cũng có chút thưởng thức đối với người trẻ tuổi hắn mang tới, thưởng thức khí tiết của người trẻ tuổi này mà thôi.
Thế nhưng không ngờ rằng một câu nói vui đùa, người trẻ tuổi kia lại cho là đúng. Chuyện này khiến cho tu sĩ trung niên cảm thấy kinh ngạc và thú vị.&
Mà những người bên cạnh Giang Trần, được Giang Trần trợ giúp cũng có tốc độ đột phá cực nhanh, thực lực đột nhiên tăng mạnh. Cương vực nhân loại cũng tiến vào vòng tuần hoàn, tiến vào thời kỳ nhanh chóng phát triển.
Trong Lưu Ly cung, Giang Trần mở mắt ra, hạt phong ấn thứ bảy được phá vỡ, một quyển trục rơi xuống trước mặt Giang Trần.
Giang Trần khẽ giật mình, bảo vật trong hạt thứ bảy này lại là một bức quyển trục.
Giang Trần mở mắt ra xem xet, trí nhớ kiếp trước giống như ùa về, trong quyển trục này lại là một bức họa. Bên trến có năm chữ, tứ tượng Chân linh đồ.
Tứ tượng Chân linh đồ.
Giang Trần giật mình vạn phần, Tứ tượng chân linh không phải là tứ đại thần thú chân linh hay sao? Tứ tượng chân linh đồ này chẳng lẽ có quan hệ tới tứ đại thần thú này hay sao
Giang Trần cẩm thận cảm ngộ một phen, trên mặt đột nhiên hiện lên vẻ mừng rỡ.
Quả nhiên Tứ tượng chân linh đồ này là dựa theo Tứ đại thần thú chân linh mà chế tạo ra.
- Phụ thân... Phụ thân. Xem ra Thần uyên đại lục này, ta chuyển sinh tới đây nhất định đều là một tay người an bài. Tứ tượng chân linh đồ này nhất định là thứ phụ thân đã chuẩn bị sẵn. Huyết mạch tứ đại thần thú này chỉ sợ cũng là phụ thân người an bài ở Thần uyên đại lục a. Bằng không mà nói, Thần uyên đại lục chỉ là một vị diện thế tục bình thường, làm sao có thể có được huyết mạch tứ đại thần thú cơ chứ?
Giờ phút này Giang Trần đã hiểu ra rất nhiều.
Tứ tượng chân linh đồ này không phải là bảo vật bình thường, bên trong ẩn chứa bản linh chân linh chư thiên. Để cho tứ đại thần thú chân linh kia không ngừng lĩnh ngộ, nhất định có thể khiến cho bọn họ không ngừng lĩnh ngộ chân linh đạt tới tầng thứ cao hơn trong Chư thiên. Khiến cho huyết mạch bọn chúng không ngừng tiến hóa, cuối cùng đi về phía đỉnh phong.
Đương nhiên Tứ tượng chân linh đồ không đơn thuần chỉ có tác dụng như vậy. Càng ẩn chứa chuyện tứ đại thần thú chân linh diễn hóa chư thiên, trọng luyện ngũ hành.
- Muốn trở thành Thiên đế một phương phải nhận được tín vật tạo hóa chư thiên, phải tự mình luyện hóa Chư thiên đại thế giới, có lẽ năng lực diễn hóa chư thiên của Tứ đại thần thú chân linh chính là một cơ hội của ta a.
Hiện tại tầm mắt của Giang Trần đã không chỉ đặt ở Thần Uyên đại lục. Mà thậm chí tầm mắt của hắn còn đặt tới Chư Thiên đại thế giới.
Đương nhiên hắn cũng không có vội đi Chư Thiên đại thế giới. Thậm chí hiện tại hắn ngay cả đi tới Thái Uyên đại thế giới kiếp trước như thế nào cũng không biết.
Nhưng mà Giang Trần cũng không có nóng nảy, hắn cảm thấy tất cả chuyện này sớm muộn gì cũng được công bố đáp án.
So với việc suy nghĩ nhiều, còn không bằng ở Thần Uyên đại lục, hảo hảo ở cùng thân nhân kiếp này của hắn, hưởng thụ thế giới thái bình khó khăn lắm mới có được.
Lại qua một trăm năm, tu vi Giang Trần lần nữa đột phá, lần này hắn vọt tới thần đạo bát trọng.
Thần đạo bát trọng, làm cho chín hạt phong ấn trong dây chuyền phong ấn ở thức hải hắn chỉ còn một hạt, hạt thứ hai kia cũng bị phá vỡ.
Lần này Giang Trần nhận được một kiện vũ khí, kiện vũ khí này chính là Vương giả chi kiếm, là bội kiếm của phụ thân khi trước.
- Không thể tưởng tượng được tới phong ấn thứ tám, phụ thân mới chính thức cho ta vũ khí. Đây là bội kiếm của phụ thân, cũng là tín vật phụ thân cho ta. Kiếm này gọi là Trụ Cực, chính là một bảo vật, tín vật gần tới tạo hóa. Là bảo vật đủ đứng vào top năm Chư thiên tạo hóa bảng.
Giang Trần mừng rỡ, nhìn thấy bội kiếm của phụ thân, Giang Trần có dự cảm cách lúc hắn vạch trần đáp án kiếp trước cũng không còn xa.
Quả nhiên bội kiếm này có phong ấn một đoạn thần thức của phụ thân.
- Giang Trần con ta, thấy Trụ Cực kiếm như gặp vi phụ. Chư Thiên nghiền nát, Thái Uyên gặp nạn, trăm vạn năm suy tính, trăm vạn năm chuẩn bị, trăm vạn năm ứng kiếp. Ba trăm vạn năm trù bị, nếu như có thể vượt qua, phụ tử chúng ta còn có ngày tương kiến, lại hưởng thịnh thế Chư thiên, tam giới độc tôn. Nếu như không thể sống qua ba trăm vạn năm này, thì mọi sự đều đổ sông đổ bể, cơ nghiệp của phụ tử chúng ta tất nhiên sẽ bị người khác đoạt.
- Trong thức hải của con có chín đạo phong ấn, đạo phong ấn cuối cùng phải tới tu vi Thần Vương chi ảnh mới được phá vỡ. Một khi đột phá tới Thần Vương chi cảnh, phong ấn này phá vỡ, vật kia sẽ dung hợp vào làm một thể với con. Lực lượng tạo hóa sẽ tiến hành thẩm tra con. Nếu như con thông qua thẩm tra của tạo hóa, tín vật tạo hóa này chính là thứ để cho con trở thành Thiên đế kế tiếp. Nếu không, một khi tín vật Chư thiên tạo hóa bạo lộ, con nhất định sẽ bị cừu địch đuổi giết. Trên trời dưới đất vĩnh viễn không có ngày yên tĩnh. Nhớ lấy, nhớ lấy. Không có tu luyện tới cảnh giới thần vương, tuyệt đối không thể nào vọng động. Việc này không chỉ liên quan tới tính mạng của con mà còn liên quan tới vận mệnh Chư thiên đại thế giới. Quan hệ tới việc phụ tử chúng ta có cơ hội gặp lại hay không.
- Tín vật tạo hóa, vô cùng thần kỳ, không thể tiết lộ. Nhớ lấy, nhớ lấy. Nếu như được tín vật tạo hóa tán thành, con chính là chủ nhân của Thái Uyên đại thế giới, trở lại Thái Uyên đại thế giới cũng tốt, trọng luyện Đại thế giới một phương cũng tốt. Con đều là Chư thiên Thiên đế, được tạo hóa tán thành. Chỉ là muốn cứu vi phụ, phải chiến thắng kẻ thù bên ngoài, không những vậy mà còn phải thành công được tán đồng. Nhớ lấy, nhớ lấy.
Những thần thức này nhắn nhủ hoặc ít hoặc nhiều có chút hỗn loạn, có thể nhìn ra được, hẳn là phụ thân hắn lưu lại dưới tình huống vô cùng gian nan.
Xem ra phụ thân Thiên đế kiếp trước khi đó đã chịu khảo nghiệm rất lớn.
Chỉ sợ một kiếp kia tai họa cũng không nhỏ, nhưng mà may mắn là, nghe khẩu khí của phụ thân, dường như người cũng không có gặp chuyện không may, ít nhất cũng còn sống.
Như vậy khiến cho Giang Trần có tin tưởng rất lớn.
Thế nhưng mà trên đây cũng không có nhắc nhở Giang Trần rốt cuộc đi tới Thái Uyên đại thế giới thế nào, trong lòng Giang Trần cũng vô cùng nghi hoặc.
Nhưng mà hiện tại Giang Trần có thể biết rõ nhiều tin tức như vậy đã vô cùng hưng phấn. Hắn biết rõ, mình đã càng ngày càng tới gần phụ thân kiếp trước.
...
Một ngày nọ, trong một cương vực của Thần Uyên đại lục, trong một bí cảnh, một người trẻ tuổi vẻ mặt quật cường đang nâng tảng đá lên.
Hắn vận chuyển những tảng đá này tạo thành một lỗ hổng lớn, nhưng mà kết cấu của cả ngọn núi đá cũng không có bị thay đổi quá nhiều.
- Ha ha, tiểu tử, vài thập niên, không ngờ ta tỉnh, ngươi còn ở nơi này kiên trì chuyển đá đi mà không có thừa cơ đào tẩu, không tệ, không tệ, không tệ.
Lúc này một đạo thanh âm từ trong bí cảnh truyền ra, một văn sĩ trung niên ngáp, sửa sanmg y quan, chậm rãi bước ra.
Thoạt nhìn văn sĩ này có chút mơ mơ màng màng, nhưng mà hai mắt lập lòe bất định, bên trong ẩn chứa năng lượng đáng sợ.
Người trẻ tuổi kia đối với văn sĩ này dường như không thèm quan tâm, chỉ kiên nhẫn chọn từng khối đá, đem những khối đá lớn này chuyển đi nơi khác.
Vài thập niên trước, người trẻ tuổi này bị tu sĩ trung niên này mang đi, tu sĩ trung niên này đã từng mở miệng nói vui một câu, nếu như tiểu tử này có thể chuyển ngọn núi này đi, hắn sẽ dạy cho người trẻ tuổi này biết thần thông vô thượng.
Người trẻ tuổi kia không nói hai lời, lập tức động thủ, trải qua trăm năm, người trẻ tuổi này vẫn luôn kiên trì.
Mà văn sĩ trung niên này lại có chút ngại ngần, năm đó quả thực hắn chỉ vui miệng nói một câu, cũng có chút thưởng thức đối với người trẻ tuổi hắn mang tới, thưởng thức khí tiết của người trẻ tuổi này mà thôi.
Thế nhưng không ngờ rằng một câu nói vui đùa, người trẻ tuổi kia lại cho là đúng. Chuyện này khiến cho tu sĩ trung niên cảm thấy kinh ngạc và thú vị.&