Mục lục
Sát Thần Chí Tôn - Giang Trần (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Giang Trần cũng cảm thấy khó xử, nhìn qua Khổ Trúc rồi nói:

- Hạng huynh, trưởng lão gọi vốn khó chối từ. Nhưng mà Khổ Trúc đạo hữu tới trước, nếu như ta bỏ hắn mà đi với ngươi thì sau này khó có thể nhìn nhau được.

Hạng Tần dường như cũng hiểu chuyện này có chút ép buộc.

Hắn nhìn Khổ Trúc:

- Khổ Trúc sư đệ đúng không? KHông bằng như vậy đi, n gươi trở về nói với Thiên Minh thượng nhân, nói Hạng Tần ta mạnh mẽ mời Giang Trần huynh đệ đi. Nói sau đó ta sẽ thỉnh tội với lão nhân gia ngài, được không?

Hạng Tần làm như vậy là có ý định mạnh mẽ đoạt người.

Khổ Trúc nghe vậy trừng mắt nói:

- Không được, trừ phi ngươi giết ta, phải giẫm lên thi thể ta thì mới có thể đem Giang Trần sư huynh đi.

Sắc mặt Hạng Tần phát lạnh, hắn là thiên tài cao cấp nhất của Đại Thánh đường, ở trong những người trẻ tuổi của Vạn Tượng Cương Vực quả thực không có mấy người dám chống đối hắn.

Coi như là Lâm Hải kiệt xuất nhất của Bắc Minh tông nhìn thấy Hạng Tần hắn cũng tất cung tất kính.

Khổ Trúc này Hạng Tần quả thực còn không để vào mắt.



- Ta đã cho mặt mũi mà còn không biết xấu hổ. Coi như Lâm Hải ở trước mặt Hạng mỗ ta cũng không dám làn càn như vậy.

Hạng Tần có ý uy hiếp nói.

Nhưng mà hiển nhiên hắn đã đánh giá thấp Khổ Trúc này.

- Lâm Hải là Lâm Hải, ta là ta. Ta chỉ biết tông chủ ra lệnh cho ta tới mời Giang Trần sư huynh, không cần biết ngươi là ai. Chuyện đó có liên quan gì tới ta chứ?

Giang Trần nhìn thấy mọi chuyện sắp diễn biến xấu đi, cho nên chỉ có thể đứng ra hòa giải:

- Nhị vị, ta thấy như vậy đi. Các ngươi đều trở về, thương lượng một chút. Nếu như không phải chuyện gì đặc thù thì không bằng cùng ngồi một chỗ nói ra. Cần gì phải vì trước sau mà làm như vậy.

- Không được.

Giang Trần vừa mới dứt lời Khổ Trúc và Hạng Tần đồng thời lắc đầu cự tuyệt. Hiển nhiên đối với việc mời Giang Trần bọn họ nhất định muốn làm.

Đang lúc giằng co, bỗng nhiên có một tràng cười dài vang lên:

- Hạng Tần hiền chất, lão phu và Giang Trần hiền chất đã sớm có ước định. Cho nên mới muốn dẫn hắn tới nơi ở của Bắc Minh tông ta. Ngươi lại ngang ngược cản trở như vậy là có ý gì?

Không ngờ Thiên Minh thượng nhân lại tự thân xuất mã.

Hạng Tần nhanh nhẹn dũng mãnh ra sao, ở trước mặt Thiên Minh thượng nhân cũng không dám giương oai.

- Ha ha, Thiên Minh à. Lão phu cũng vừa vặn muốn nói chuyện với Giang Trần hiền chất. Ngươi không thể đoạt với lão phu a.

Trong khi nói chuyện, tộc trưởng Thánh Tượng nhất tộc cũng không biết từ nơi nào mà xuất hiện.

Nếu như nói lúc trước Hạng Tần chống lại Khổ Trúc là binh đấu với binh, như vậy giờ phút này Thiên Minh thượng nhân và tộc trưởng Thánh Tượng nhất tộc tự thân xuất mã lại giống như tướng đấu với tướng.

Trong lúc nhất thời Giang Trần trở thành miếng bánh thơm ngon cho hai người đoạt.

Vốn trong chủ sảnh vô cùng ồn ào thoáng cả trở nên yên tĩnh. Tất cả đều dùng ánh mắt kinh dị nhìn về mọi chuyện đang xảy ra bên này.



Hai đại tông môn muốn đoạt Giang Trần, rốt cuộc là có chuyện gì.

Thân là người trong cuộc, Giang Trần lại dở khóc dở cười. Loại cục diện này tuyệt đối là thứ mà hắn không nguyện ý nhìn thấy.

Mặc kệ hắn đi tới nơi nào đều đắc tội với bên còn lại.

Mặc dù việc này vốn không có quan hệ gì tới hắn, thế nhưng vẫn trở thành nan đề đối với hắn.

Đám người trong chủ sảnh tụ lại ngày càng nhiều, mấy cự đầu của tông mon còn lại cũng nghe náo động mà chạy tới.

- Ha ha, cực kỳ náo nhiệt a. Chư vị, các ngươi làm gì vậy? Giang Trần là người trẻ tuổi vừa mới xuất đạo không llaua, các ngươi làm như vậy là đang hù dọa người trẻ tuổi a.

Đan Trì cung chủ hiển nhiên cũng nghe tiếng mà chạy tới, đứng ra bảo hộ Giang Trần.

Tại sao hắn lại không biết tâm tư của những lão gia hỏa này cơ chứ? Chỉ đơn giản là muốn lừa gạt Vạn Thọ đan của Giang Trần mà thôi.

Thiên Minh thượng nhân nhìn thấy Đan Trì cung chủ, cười hắc hắc nói:

- Đan Trì lão đệ, may mà lão đệ tới chủ trì công đạo a. Rõ ràng là lão phu mời Giang Trần hiền chất trước. Hạng đại tộc trưởng lại muốn vung đao đoạt đi Giang Trần hiền chất. Lão phu có lý mà không nói rõ được a. Hạng lão ca, ngươi là lão đại, lại làm khó dễ tiểu đệ là có ý gì?

Thiên Minh thượng nhân là người nổi danh biết nói chuyện, những lời này không thể nghi ngờ là năn nỉ tộc trưởng Thánh TƯợng nhất tộc dường hắn một bước.

Cùng là tông chủ tông môn Tứ phẩm, tư thế của Thiên Minh thượng nhân bày ra vô cùng thấp. Dù sao hắn là người mời Giang Trần trước, nếu muốn tranh giành quả thực hắn chiếm được lý.

Tộc trưởng Thánh Tượng nhất tộc gọi là Hạng Vấn Thiên, xưa nay cũng không phải là người hung hăng đoạt lý.

Bất quá lần này dường như hắn ta quyết tâm không nói đạo lý. Hắn khoát tay cười nhạt nói:

- Thiên Minh, nếu như là việc khác ta sẽ nhường cho ngươi. Hạng mỗ cũng không đánh với ngươi. Ha ha. Hôm nay ta suy tính dương thọ của ta còn chưa đủ sáu mươi năm. Ngươi lại đánh chủ ý tới Vạn Thọ đan, lão phu cũng có chủ ý với Vạn Thọ đan. Ngươi nói xem, việc khác còn có thể, thế nhưng việc liên quan tới thọ nguyên, làm sao có thể nhường ngươi được.

Cường giả Thánh Cảnh ít nhất thọ nguyên cũng được một ngàn năm, cao nhất cũng có thể đạt tới hai ba ngàn tuổi.

Mà tộc trưởng Thánh Tượng nhất tộc này vậy mà nói mình còn chưa đủ sáu mươi năm thọ nguyên. Không khỏi khiến cho người ta hiếu kỳ, rốt cuộc hắn ta đã sống được bao nhiêu năm rồi.



Thiên Minh thượng nhân nghe tộc trưởng Thánh Tượng nhất tộc nói vậy cũng cười khổ nói:

- Hạng lão ca, vài năm trước ta luyện công bị thương, làm tổn thương tới dương thọ. Số thọ nguyên còn lại cũng không được nhiều lắm.

Hai đại cự đầu này không ngờ hiện tại lại tố khổ ở nơi này, khiến cho tất cả mọi người vô cùng kinh ngạc.

Nói tới Vạn Thọ đan, trừ hai đại cự đầu này ra, những cự đầu của các tông môn khác đều cảm thấy tim đập thình thịch.

Quả thực dương thọ của bọn họ hiện tại cũng còn xa mới tới trình trạng nguy cấp. Thế nhưng mà loại đan dược này có thể nói là lo trước mối họa, có thể nhận được một khỏa thì vẫn tốt hơn.

Lập tức bầu không khí ở chủ sảnh càng thêm nóng bỏng. Khiến cho trong lòng Uông Kiếm Vũ của Thánh Kiếm cung cảm thấy vô cùng khó chịu.

Dựa vào cái gì mà Đan Kiền Cung các ngươi có thể hấp dẫn ánh mắt của mọi người như vậy? Có thể khiến cho mọi người theo đuôpi?

Đan Kiền Cung các ngươi muốn cầm Vạn Thọ đan đầu cơ trục lợi sao? Uông Kiếm Vũ không phục một chút nào.

Hắn suy nghĩ một lát rồi cười nói:

- Hạng lão ca, Thiên Minh, nhị vị an tâm một chút, chớ vội a. Kỳ thực Vạn Thọ đan này là thứ mà một đệ tử trẻ tuổi có thể luyện chế. Chắc hẳn cũng có thể sản xuất ra số lượng lớn. Đến lúc đó đợi sau khi số lượng Vạn Thọ đan nhiều lên, nhị vị muốn mua bao nhiêu thì có bấy nhiêu a. Trừ phi Đan Kiền Cung bọn họ muốn trữ hàng, không mang ra bán.

Những lời này rõ ràng là có ý châm ngòi ly gián.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK