Trình Tiền cũng cảm thấy có chút ngượng ngùng, xấu hổ gãi gãi đầu.
Vô Song Đại Đế chứng kiến bộ dạng Trình Tiền này ngốc núc ních, đã cảm thấy thân thiết, lại cảm thấy khổ sở. Hắn ở trên người Trình Tiền, nhớ tới chính mình lúc trước.
Lúc trước thời điểm Mạch Vô Song hắn tuổi trẻ, đã từng bất lực qua như vậy. Nếu như không phải về sau cơ duyên xảo hợp, gặp được rất nhiều kỳ ngộ, hắn căn bản đi không tới một bước này.
Ở trên người Trình Tiền, Mạch Vô Song lại một lần nữa thấy được bóng dáng của mình. Giống ban đầu ở Tà Nguyệt Thượng Vực chứng kiến Cố Tâm Đường, đồng dạng thấy được bóng dáng của mình.
Mạch Vô Song nhìn như hào phóng, trên thực tế là người cảm tình cực kỳ phong phú, tinh tế tỉ mỉ, rất dễ dàng xúc cảnh sinh tình.
- Chân thiếu chủ, hoàn cảnh sinh tồn của thế giới tán tu, so với tông môn còn tàn khốc. Trình Tiền này có thể được một cây Linh Dược, coi như là người may mắn trong tán tu rồi. Hắn đã thành tâm cùng Khổng Tước Thánh Sơn giao dịch như thế, kính xin Thiếu chủ thay hắn trù tính?
Vô Song Đại Đế ngược lại cầu tình cho Trình Tiền.
Trình Tiền tuyệt đối không nghĩ tới Vô Song Đại Đế sẽ thay hắn nói chuyện, trong đầu cũng nóng hầm hập.
Giang Trần có chút gật đầu:
- Trình Tiền, dù Vô Song Đại Đế không nói, ngươi đã cầu đến trên đầu ta, Bổn thiếu chủ cũng không có đạo lý ngồi yên không lý đến. Ngươi nói xem, nhu cầu của ngươi, là thiên hướng phương diện nào?
Trình Tiền nghĩ nghĩ, vẫn là nói:
- Ta nghĩ, ta muốn đời này có thể trùng kích Hoàng cảnh thoáng một phát, cái kia liền nằm mơ cũng có thể bật cười.
Đối với rất nhiều tán tu mà nói, Hoàng cảnh là nhân vật mà cả đời cũng khó có khả năng hoàn thành.
Đừng nói Hoàng cảnh, ngay cả loại Địa Thánh cảnh như Trình Tiền, cũng là vô số người cả đời không có khả năng trùng kích đến.
Thế giới Võ đạo rất tàn khốc, một cấp so với một cấp gian nan. Hoàng cảnh đã xem như đỉnh cao trong thế giới võ đạo rồi, nhất định là đại đa số người không thể trèo tới.
Phong cảnh nơi đó, nhất định chỉ thuộc về rất ít người.
Trình Tiền, hiển nhiên còn không thuộc về rất ít người kia, mà thuộc về tồn tại đứng dưới Hoàng cảnh nhìn lên.
Đừng nhìn tu vi của Trình Tiền hắn đã là Địa Thánh cảnh, bất quá Trình Tiền tự mình biết chuyện của mình, tuổi của hắn không tính lớn, nhưng mà tiềm lực võ đạo, kỳ thật đã đào móc được không sai biệt lắm.
Nếu như không có kỳ ngộ đặc thù gì, đời này có thể đến Thiên Thánh cảnh, đã là cực hạn.
Cho nên, Trình Tiền khó được có một cơ hội như vậy, liền dứt khoát hướng Giang Trần đưa ra yêu cầu này.
Đây cũng là tâm nguyện lớn nhất đời này của Trình Tiền.
Trình Tiền thấy Chân thiếu chủ chỉ nhìn mình, không nói gì, trong nội tâm cũng bối rối:
- Chân thiếu chủ, ta biết rõ yêu cầu này có chút hà khắc. Ta... Ta chỉ muốn đạt được tư cách trùng kích Hoàng cảnh, xông không vào, vậy cũng không có việc gì.
Trình Tiền khẩn trương giải thích, sợ Giang Trần dưới sự giận dữ đuổi hắn đi.
Giang Trần không có trả lời Trình Tiền, mà ung dung cười cười, nhìn Vô Song Đại Đế, nhìn Hòe Sơn Nhị Tiêu:
- Ba vị, các ngươi cảm thấy tiềm lực của Trình Tiền như thế nào?
Mạch Vô Song là người thật sự, chi tiết nói:
- Ta xem tiềm lực của hắn, Thánh cảnh cửu trọng là cực hạn rồi. Đây là khả năng lạc quan nhất.
Tiêu Vân cũng gật đầu:
- Hoàn toàn chính xác, tiềm lực võ đạo của hắn, đã đào móc không sai biệt lắm.
Giang Trần cười nói:
- Trình Tiền, ngươi có nghe hay không?
Sắc mặt Trình Tiền ảm đạm, nghe mấy Đại Đế tán tu kết luận như vậy, cái này để cho hắn cảm thấy tiền đồ u ám.
- Chân thiếu chủ, là ta mạo muội rồi.
Trình Tiền uể oải nói.
- Ha ha, từ góc độ thông thường đến xem, tiềm lực của ngươi đích thật là đào móc được không sai biệt lắm. Bất quá, nể mặt Thiên Địa Lăng Vân Chi, nếu quả thật Bổn thiếu chủ giao dịch với ngươi, cũng nên hoàn thành tâm nguyện của ngươi, mới có thể yên tâm thoải mái nhận lấy bảo bối.
Mọi người nghe Giang Trần nói như vậy, đều khẽ giật mình. Lời này có ý tứ gì? Chẳng lẽ Chân thiếu chủ còn có biện pháp sao?
Đột nhiên Vô Song Đại Đế nghĩ tới điều gì, con mắt bừng sáng.
- Trình Tiền, còn không mau mau cám ơn Chân thiếu chủ?
Vô Song Đại Đế vỗ đùi quát.
Trình Tiền sững sờ, bất quá hắn rất cơ linh, nghe Vô Song Đại Đế nói như vậy, liền biết rõ có lẽ chuyện này còn có chuyển cơ.
Lập tức không chút do dự, quỳ một chân trên đất:
- Trình Tiền đa tạ tạo hóa chi ân của Chân thiếu chủ.
Giang Trần khoan thai cười cười:
- Mạch lão ca, ngươi không hổ là cự đầu tán tu a, đối với tán tu hoàn toàn chính xác rất để bụng. Trình Tiền, ta sẽ cho ngươi một kỳ ngộ, để ngươi đạt được cơ hội trùng kích Hoàng cảnh. Thậm chí, Bổn thiếu chủ sẽ tiễn đưa ngươi một ít đan dược trùng kích Hoàng cảnh. Coi đây là giá cả, gốc Thiên Địa Lăng Vân Chi kia, liền quy Khổng Tước Thánh Sơn ta, ngươi có ý kiến gì không?
Trình Tiền vội nói:
- Ta không có ý kiến.
Giang Trần cười nói:
- Lại nói tiếp, chuyện này vẫn là ta buôn bán lời. Như vậy đi, chờ ngày nào đó ngươi trùng kích đến Hoàng cảnh, có cơ hội lại đến Khổng Tước Thánh Sơn tìm ta, ta cho ngươi một cọc cơ duyên khác. Như thế nào?
Tuy Giang Trần không nói cơ duyên gì, nhưng là Thiếu chủ của Khổng Tước Thánh Sơn, Lưu Ly Vương Thành chi chủ hứa hẹn như vậy, Trình Tiền tự nhiên sẽ không hoài nghi.
- Trình Tiền đa tạ Chân thiếu chủ, Chân thiếu chủ đại ân đại đức, Trình Tiền suốt đời khó quên.
Lời này của Trình Tiền ngược lại là phát ra từ đáy lòng.
- Chưa nói tới đại ân đại đức, ngươi có được Thiên Địa Lăng Vân Chi, là đại phúc duyên. Ta gần đây chú ý mua bán công bình, cũng không thể chiếm tiện nghi của ngươi.
Giang Trần cười nói.
Phân phó xuống dưới:
- Trình Tiền, ngươi ở lại Thiếu chủ phủ mấy ngày, ta sẽ phân phó thủ hạ an bài. Nếu như ngươi lo lắng, ta sẽ để cho Mạch lão ca tự mình hỏi đến thoáng một phát. Ngoài ra, nơi này có một ít Thánh Anh Đan, còn có một khỏa Thánh Tiếu Đan, cùng với tài nguyên tu luyện ở Thánh cảnh, ngươi trước thu lấy. Những tài nguyên này, đối với ngươi trùng kích Hoàng cảnh cũng có tác dụng bổ sung thật lớn.
Thánh Anh Đan, Giang Trần là không thiếu nhất. Năm đó hắn ở Huyễn Ba Sơn thí luyện, đã nhận được vô số Thánh Anh Thảo. Luyện chế ra rất nhiều Thánh Anh Đan.
Thánh Anh Đan này dùng cho Thánh cảnh tu luyện, rất có ích lợi.
Tuy đến hậu kỳ, tác dụng của Thánh Anh Đan không quá rõ ràng, nhưng mà đối với tán tu như Trình Tiền mà nói, tài nguyên còn là phi thường trọng yếu.
Mà Thánh Tiếu Đan, thì dùng Thiên Oánh Thảo làm chủ tài liệu luyện chế, Giang Trần đồng dạng có một đám Thánh Tiếu Đan. Thánh Tiếu Đan này có thể làm cho Trình Tiền ở trong Thánh cảnh vô điều kiện tăng lên một tầng.
Cho nên, nghe được ba chữ Thánh Tiếu Đan kia, con mắt của Trình Tiền cũng sáng ngời.
Tiếp qua đồ vật của Giang Trần, hai tay Trình Tiền cũng khẽ run lên. Hiện tại hắn là Địa Thánh cảnh đỉnh phong, cũng chính là Thánh cảnh lục trọng.
Vô Song Đại Đế chứng kiến bộ dạng Trình Tiền này ngốc núc ních, đã cảm thấy thân thiết, lại cảm thấy khổ sở. Hắn ở trên người Trình Tiền, nhớ tới chính mình lúc trước.
Lúc trước thời điểm Mạch Vô Song hắn tuổi trẻ, đã từng bất lực qua như vậy. Nếu như không phải về sau cơ duyên xảo hợp, gặp được rất nhiều kỳ ngộ, hắn căn bản đi không tới một bước này.
Ở trên người Trình Tiền, Mạch Vô Song lại một lần nữa thấy được bóng dáng của mình. Giống ban đầu ở Tà Nguyệt Thượng Vực chứng kiến Cố Tâm Đường, đồng dạng thấy được bóng dáng của mình.
Mạch Vô Song nhìn như hào phóng, trên thực tế là người cảm tình cực kỳ phong phú, tinh tế tỉ mỉ, rất dễ dàng xúc cảnh sinh tình.
- Chân thiếu chủ, hoàn cảnh sinh tồn của thế giới tán tu, so với tông môn còn tàn khốc. Trình Tiền này có thể được một cây Linh Dược, coi như là người may mắn trong tán tu rồi. Hắn đã thành tâm cùng Khổng Tước Thánh Sơn giao dịch như thế, kính xin Thiếu chủ thay hắn trù tính?
Vô Song Đại Đế ngược lại cầu tình cho Trình Tiền.
Trình Tiền tuyệt đối không nghĩ tới Vô Song Đại Đế sẽ thay hắn nói chuyện, trong đầu cũng nóng hầm hập.
Giang Trần có chút gật đầu:
- Trình Tiền, dù Vô Song Đại Đế không nói, ngươi đã cầu đến trên đầu ta, Bổn thiếu chủ cũng không có đạo lý ngồi yên không lý đến. Ngươi nói xem, nhu cầu của ngươi, là thiên hướng phương diện nào?
Trình Tiền nghĩ nghĩ, vẫn là nói:
- Ta nghĩ, ta muốn đời này có thể trùng kích Hoàng cảnh thoáng một phát, cái kia liền nằm mơ cũng có thể bật cười.
Đối với rất nhiều tán tu mà nói, Hoàng cảnh là nhân vật mà cả đời cũng khó có khả năng hoàn thành.
Đừng nói Hoàng cảnh, ngay cả loại Địa Thánh cảnh như Trình Tiền, cũng là vô số người cả đời không có khả năng trùng kích đến.
Thế giới Võ đạo rất tàn khốc, một cấp so với một cấp gian nan. Hoàng cảnh đã xem như đỉnh cao trong thế giới võ đạo rồi, nhất định là đại đa số người không thể trèo tới.
Phong cảnh nơi đó, nhất định chỉ thuộc về rất ít người.
Trình Tiền, hiển nhiên còn không thuộc về rất ít người kia, mà thuộc về tồn tại đứng dưới Hoàng cảnh nhìn lên.
Đừng nhìn tu vi của Trình Tiền hắn đã là Địa Thánh cảnh, bất quá Trình Tiền tự mình biết chuyện của mình, tuổi của hắn không tính lớn, nhưng mà tiềm lực võ đạo, kỳ thật đã đào móc được không sai biệt lắm.
Nếu như không có kỳ ngộ đặc thù gì, đời này có thể đến Thiên Thánh cảnh, đã là cực hạn.
Cho nên, Trình Tiền khó được có một cơ hội như vậy, liền dứt khoát hướng Giang Trần đưa ra yêu cầu này.
Đây cũng là tâm nguyện lớn nhất đời này của Trình Tiền.
Trình Tiền thấy Chân thiếu chủ chỉ nhìn mình, không nói gì, trong nội tâm cũng bối rối:
- Chân thiếu chủ, ta biết rõ yêu cầu này có chút hà khắc. Ta... Ta chỉ muốn đạt được tư cách trùng kích Hoàng cảnh, xông không vào, vậy cũng không có việc gì.
Trình Tiền khẩn trương giải thích, sợ Giang Trần dưới sự giận dữ đuổi hắn đi.
Giang Trần không có trả lời Trình Tiền, mà ung dung cười cười, nhìn Vô Song Đại Đế, nhìn Hòe Sơn Nhị Tiêu:
- Ba vị, các ngươi cảm thấy tiềm lực của Trình Tiền như thế nào?
Mạch Vô Song là người thật sự, chi tiết nói:
- Ta xem tiềm lực của hắn, Thánh cảnh cửu trọng là cực hạn rồi. Đây là khả năng lạc quan nhất.
Tiêu Vân cũng gật đầu:
- Hoàn toàn chính xác, tiềm lực võ đạo của hắn, đã đào móc không sai biệt lắm.
Giang Trần cười nói:
- Trình Tiền, ngươi có nghe hay không?
Sắc mặt Trình Tiền ảm đạm, nghe mấy Đại Đế tán tu kết luận như vậy, cái này để cho hắn cảm thấy tiền đồ u ám.
- Chân thiếu chủ, là ta mạo muội rồi.
Trình Tiền uể oải nói.
- Ha ha, từ góc độ thông thường đến xem, tiềm lực của ngươi đích thật là đào móc được không sai biệt lắm. Bất quá, nể mặt Thiên Địa Lăng Vân Chi, nếu quả thật Bổn thiếu chủ giao dịch với ngươi, cũng nên hoàn thành tâm nguyện của ngươi, mới có thể yên tâm thoải mái nhận lấy bảo bối.
Mọi người nghe Giang Trần nói như vậy, đều khẽ giật mình. Lời này có ý tứ gì? Chẳng lẽ Chân thiếu chủ còn có biện pháp sao?
Đột nhiên Vô Song Đại Đế nghĩ tới điều gì, con mắt bừng sáng.
- Trình Tiền, còn không mau mau cám ơn Chân thiếu chủ?
Vô Song Đại Đế vỗ đùi quát.
Trình Tiền sững sờ, bất quá hắn rất cơ linh, nghe Vô Song Đại Đế nói như vậy, liền biết rõ có lẽ chuyện này còn có chuyển cơ.
Lập tức không chút do dự, quỳ một chân trên đất:
- Trình Tiền đa tạ tạo hóa chi ân của Chân thiếu chủ.
Giang Trần khoan thai cười cười:
- Mạch lão ca, ngươi không hổ là cự đầu tán tu a, đối với tán tu hoàn toàn chính xác rất để bụng. Trình Tiền, ta sẽ cho ngươi một kỳ ngộ, để ngươi đạt được cơ hội trùng kích Hoàng cảnh. Thậm chí, Bổn thiếu chủ sẽ tiễn đưa ngươi một ít đan dược trùng kích Hoàng cảnh. Coi đây là giá cả, gốc Thiên Địa Lăng Vân Chi kia, liền quy Khổng Tước Thánh Sơn ta, ngươi có ý kiến gì không?
Trình Tiền vội nói:
- Ta không có ý kiến.
Giang Trần cười nói:
- Lại nói tiếp, chuyện này vẫn là ta buôn bán lời. Như vậy đi, chờ ngày nào đó ngươi trùng kích đến Hoàng cảnh, có cơ hội lại đến Khổng Tước Thánh Sơn tìm ta, ta cho ngươi một cọc cơ duyên khác. Như thế nào?
Tuy Giang Trần không nói cơ duyên gì, nhưng là Thiếu chủ của Khổng Tước Thánh Sơn, Lưu Ly Vương Thành chi chủ hứa hẹn như vậy, Trình Tiền tự nhiên sẽ không hoài nghi.
- Trình Tiền đa tạ Chân thiếu chủ, Chân thiếu chủ đại ân đại đức, Trình Tiền suốt đời khó quên.
Lời này của Trình Tiền ngược lại là phát ra từ đáy lòng.
- Chưa nói tới đại ân đại đức, ngươi có được Thiên Địa Lăng Vân Chi, là đại phúc duyên. Ta gần đây chú ý mua bán công bình, cũng không thể chiếm tiện nghi của ngươi.
Giang Trần cười nói.
Phân phó xuống dưới:
- Trình Tiền, ngươi ở lại Thiếu chủ phủ mấy ngày, ta sẽ phân phó thủ hạ an bài. Nếu như ngươi lo lắng, ta sẽ để cho Mạch lão ca tự mình hỏi đến thoáng một phát. Ngoài ra, nơi này có một ít Thánh Anh Đan, còn có một khỏa Thánh Tiếu Đan, cùng với tài nguyên tu luyện ở Thánh cảnh, ngươi trước thu lấy. Những tài nguyên này, đối với ngươi trùng kích Hoàng cảnh cũng có tác dụng bổ sung thật lớn.
Thánh Anh Đan, Giang Trần là không thiếu nhất. Năm đó hắn ở Huyễn Ba Sơn thí luyện, đã nhận được vô số Thánh Anh Thảo. Luyện chế ra rất nhiều Thánh Anh Đan.
Thánh Anh Đan này dùng cho Thánh cảnh tu luyện, rất có ích lợi.
Tuy đến hậu kỳ, tác dụng của Thánh Anh Đan không quá rõ ràng, nhưng mà đối với tán tu như Trình Tiền mà nói, tài nguyên còn là phi thường trọng yếu.
Mà Thánh Tiếu Đan, thì dùng Thiên Oánh Thảo làm chủ tài liệu luyện chế, Giang Trần đồng dạng có một đám Thánh Tiếu Đan. Thánh Tiếu Đan này có thể làm cho Trình Tiền ở trong Thánh cảnh vô điều kiện tăng lên một tầng.
Cho nên, nghe được ba chữ Thánh Tiếu Đan kia, con mắt của Trình Tiền cũng sáng ngời.
Tiếp qua đồ vật của Giang Trần, hai tay Trình Tiền cũng khẽ run lên. Hiện tại hắn là Địa Thánh cảnh đỉnh phong, cũng chính là Thánh cảnh lục trọng.