̣n vong niên. (2)
Nếu như nói trước đó Vô Song đại đế đối với việc Giang Trần tới từ Vạn Uyên đảo có chút hoài ng hi, thế nhưng giờ phút này hắn đã tin chín thành chín rồi.
Cho dù không phải tới từ Vạn Uyên đảo, lai lịch người trẻ tuổi này tuyệt đối không tầm thường.
- Được, tiểu huynh đệ, ngươi cũng đừng gọi ta một tiếng tiền bối, đại đế nữa. Lão phu gọi là Mạch Vô Song. Ngươi cứ gọi ta là Mạch Lão ca là được.
- Chuyện này làm sao có thể?
- Không sao, không sao cả.
Vô Song đại đế liên tục nói:
- Nếu như ngươi có thể đem tới một đường sinh cơ, ngươi chính là ân nhân cứu mạng của ta. Trước mặt ân nhân, lão phu làm sao dám tự cho mình là tiền bối cơ chứ?
Giang Trần cười cười:
- Đó là chuyện sau này, sau này hãy nói. Đúng rồi, tiền bối, đạo lữ ngài cụ thể ở nơi nào? Nếu như để cho tiểu tử nhìn một chút, có lẽ có thể nắm giữ thêm tin tức. Tương lai khi nhìn thấy trưởng bối ta, cũng có thể nói rõ một chút, xin lão nhân gia nghĩ biện pháp.
- Vị tiền bối này hẳn là ân sư thụ nghiệp của ngươi sao?
Vô Song đại đế không nhịn được mà hỏi.
- Có thể nói là như vậy.
Giang Trần cười cười, dù sao "lão sư" này từ khi còn ở Thiên Quế vương quốc hắn đã bịa ra, đến Đan Kiền Cung, đến Lưu Ly vương thành, ai cũng biết hắn có lão sư là thế ngoại cao nhân.
Đã coi lão sư không tồn tại thành chân thật như vậy, thì vẫn nên tiếp tục thì tốt hơn.
- Vậy lão nhân gia nhất định là đan đạo đại sư siêu việt Đế cấp a.
Trong mắt của Vô Song đại đế tràn ngập vẻ chờ mong.
- Đúng vậy, tu vi đan đạo của lão nhân gia ở Vạn Uyên đảo tuyệt đối là tồn tại có thể đếm được trên đầu ngón tay.
Vẻ mặt Giang Trần nghiêm túc, khiến cho người ta căn bản không có cách nào hoài nghi hắn.
- Quá tốt.
Vô Song đại đế vỗ đùi:
- Tiền bối cao nhân như vậy nhất định có biện pháp. Không thể tưởng tượng được Mạch Vô Song ta đi khắp hang cùng ngõ hẻm, cuối cùng quý nhân lại ở nơi này. Ha ha, tiểu huynh đệ, từ nay về sau ngươi cứ gọi ta là Mạch lão ca, ngươi lại gọi tiền bối ta không trả lời đâu.
Vô Song đại đế xuất thân là tán tu, so với những đại đế khác quả thực dễ nói chuyện hơn nhiều.
Giang Trần thấy hắn cố kiên trì như vậy cũng thuận tiện bò lên, gật đầu nói:
- Vậy tiểu tử cả gan, gọi người một tiếng là Mạch lão ca.
- Ha ha, nên như thế, nên nhưu thế.
Tâm tình của Vô Song đại đế lập tức tốt hẳn lên, nói:
- Đi, Thưởng Kim lôi đài sắp bắt đầu rồi.
Đi hai bước, bỗng nhiên hắn vỗ đầu nói:
- Nhìn đầu óc của ta này, thiếu chút nữa quên nói cho ngươi biết. A Vận ta sắp xếp ở Tà Nguyệt thượng vực.
- Tà Nguyệt thượng vực?
Giang Trần nghe thấy bốn chữ này không nhịn được cả kinh.
- Ồ?
Vô Song đại đế thấy hắn cả kinh như vậy, không khỏi cảm thấy ngoài ý muốn, hỏi:
- Tiểu huynh đệ, ngươi đã từng đi qua chỗ đó sao?
- Không có đi qua, nhưng mà đã từng nghe qua nơi này. Nơi này ở khu vực tây bắc của bát vực, cũng không tính là cách quá xa Đan Hỏa thành. Nghe nói nơi đó là địa bàn của Nguyệt thần giáo.
- Đúng vậy, đó đúng là địa bàn của Nguyệt thần giáo.
Vô Song đại đế gật đầu.
Giang Trần cũng không có tiếp tục hỏi, địa phương kế tiếp hắn muốn đi là Tà Nguyệt thượng vực. Thế nhưng không ngờ rằng đạo lữ của Vô Song đại đế lại ở trên Tà Nguyệt thượng vực.
Chuyện này có chút trùng hợp.
- Tiểu huynh đệ, ngươi có cừu oán với Nguyệt thần giáo sao?
Vô Song đại đế có nhãn lực vô cùng tốt, phát hiện ra trong thanh âm của Giang Trần có chút khác thường.
- Không có, chỉ là vừa vặn muốn đi tới đó nghe một chút tin tức mà thôi.
Giang Trần tự nhiên sẽ không ngốc tới mức thừa nhận mình có cừu oán với Nguyệt thần giáo.
Vô Song đại đế cười to:
- Tốt, vậy thì tiện đường rồi. Đến lúc đó đi cùng lão phu, nếu như có chỗ nào cần dùng lão phu, cứ việc mở miệng. Lão phu sẽ nghe theo ngươi sai bảo.
Hai người cười cười nói nói, từ bên trong đi ra, đi tới Thưởng Kiml ôi đài. Cảnh này khiến cho tất cả mọi người trợn mắt há hốc mồm.
Nhất là những Tổng lôi chủ kia, càng có chút hâm mộ ghen ghét. Bọn họ cũng là Tổng lôi chủ, đã từng thử thăm dò, nịnh bợ qua Vô Song đại đế.
Mặc dù Vô Song đại đế không làm bọn họ mất mặt, thế nhưng cũng không thể nói là quá nhiệt tình.
Thế nhưng mà tiểu tử trẻ tuổi này lại có thể thân cận với Vô Song đại đế như vậy. Thậm chí có người cảm thấy nói không chừng tiểu tử này đang lừa đảo.
Đừng nói là những Tổng lôi chủ kia, ngay cả Thanh Phượng Đan Vương và Vương Học Thông đại sư, thái độ của Vô Song đại đế đối với hai người bọn họ cũng không có hữu hảo bằng đối với người trẻ tuổi kia.
Trong lúc nhất thời Thanh Phượng Đan Vương và Vương Học Thông đại sư càng thêm hứng thú đối với người trẻ tuổi này. Rốt cuộc trên người trẻ tuổi kia có bao nhiêu bí mật, có thể khiến cho Vô Song đại đế bảo vệ hắn có thừa như vậy?
Có vết xe đổ của Nam Cung gia tộc, kế tiếp Thưởng Kim lôi đài thuận lợi tới dị thường, không có ai dám ăn gan hùm mật báo tới quấy rối.
Ai cũng không muốn mình phải thừa nhận lửa giận của Vô Song đại đế.
Như thế, sinh ý ba bốn ngày kế tiếp cũng càng ngày càng tốt. Đảo mắt thời gian mười hai ngày đã qua.
Ba ngày cuối cùng đã tới. Thời khắc cao trào nhất của Thưởng Kim lôi đài cũng đã tới.
Thưởng Kim lôi đài tổng cộng chỉ có nửa tháng, mười hai ngày đầu là thời gian thông thương.
Mà ba ngày cuối cùng mới được coi là ba ngày điên cuồng nhất của Thưởng Kim lôi đài. Trong ba ngày này, các vấn đề cao cấp sẽ xuất hiện.
Cao cấp, đương nhiên là vấn đề cấp Chí tôn.
Vấn đề Chí tôn này không đơn thuần là do những người tới Thưởng Kim lôi đài lần này nêu lên, mà kể cả những vấn đề trước kia không có hoàn thành, Tịnh Phần điện tích lũy được sẽ mang ra.
Ba ngày cuối cùng này, một ít vấn đề nho nhỏ ngay cả tư cách tiến vào cũng không có.
Ba ngày cuối cùng này chỉ có vấn đề lục cấp mới có tư cách xuất hiện ở trên Thưởng Kim lôi đài.
Cũng có thể nói là, ba ngày cuối cùng này, phàm là vấn đề xuất hiện trên Thưởng Kim lôi đài, giải thưởng ít nhất cũng phải là một trăm vạn Thánh linh thạch, giải thưởng thấp hơn, căn bản không có tư cách tiến lên lôi đài.
Bởi như vậy, đại đa số vấn đề thấp đều bị ngăn ở bên ngoài.
Đương nhiên, có thời gian mươi hai ngày kia, đại đa số vấn đề thấp, nên hỏi cũng đã hỏi rồi.
Nhìn từ bên Giang Trần có thế nói, trong vòng mười hai ngày vừa qua, tổng số linh thạch những phân lôi chủ của Tổng lôi đài thu được ít nhất cũng được hai ba ngàn vạn Thánh linh thạch.
Một ít người thực lực cường hãn, hoặc là được Giang Trần coi trọng, thu hoạch còn hơn nữa.
Lấy Lâm Yến Vũ làm ví dụ, kim ngạch của một mình hắn vượt qua một ức.
Mà Lâm Chí Vinh cũng nghiêm túc, tiểu từ này thoạt nhìn điên điên khùng khùng, nội tình vẫn tương đối thâm hậu, vậy mà cũng kém Lâm Yến Vũ một ít.
Nếu như nói trước đó Vô Song đại đế đối với việc Giang Trần tới từ Vạn Uyên đảo có chút hoài ng hi, thế nhưng giờ phút này hắn đã tin chín thành chín rồi.
Cho dù không phải tới từ Vạn Uyên đảo, lai lịch người trẻ tuổi này tuyệt đối không tầm thường.
- Được, tiểu huynh đệ, ngươi cũng đừng gọi ta một tiếng tiền bối, đại đế nữa. Lão phu gọi là Mạch Vô Song. Ngươi cứ gọi ta là Mạch Lão ca là được.
- Chuyện này làm sao có thể?
- Không sao, không sao cả.
Vô Song đại đế liên tục nói:
- Nếu như ngươi có thể đem tới một đường sinh cơ, ngươi chính là ân nhân cứu mạng của ta. Trước mặt ân nhân, lão phu làm sao dám tự cho mình là tiền bối cơ chứ?
Giang Trần cười cười:
- Đó là chuyện sau này, sau này hãy nói. Đúng rồi, tiền bối, đạo lữ ngài cụ thể ở nơi nào? Nếu như để cho tiểu tử nhìn một chút, có lẽ có thể nắm giữ thêm tin tức. Tương lai khi nhìn thấy trưởng bối ta, cũng có thể nói rõ một chút, xin lão nhân gia nghĩ biện pháp.
- Vị tiền bối này hẳn là ân sư thụ nghiệp của ngươi sao?
Vô Song đại đế không nhịn được mà hỏi.
- Có thể nói là như vậy.
Giang Trần cười cười, dù sao "lão sư" này từ khi còn ở Thiên Quế vương quốc hắn đã bịa ra, đến Đan Kiền Cung, đến Lưu Ly vương thành, ai cũng biết hắn có lão sư là thế ngoại cao nhân.
Đã coi lão sư không tồn tại thành chân thật như vậy, thì vẫn nên tiếp tục thì tốt hơn.
- Vậy lão nhân gia nhất định là đan đạo đại sư siêu việt Đế cấp a.
Trong mắt của Vô Song đại đế tràn ngập vẻ chờ mong.
- Đúng vậy, tu vi đan đạo của lão nhân gia ở Vạn Uyên đảo tuyệt đối là tồn tại có thể đếm được trên đầu ngón tay.
Vẻ mặt Giang Trần nghiêm túc, khiến cho người ta căn bản không có cách nào hoài nghi hắn.
- Quá tốt.
Vô Song đại đế vỗ đùi:
- Tiền bối cao nhân như vậy nhất định có biện pháp. Không thể tưởng tượng được Mạch Vô Song ta đi khắp hang cùng ngõ hẻm, cuối cùng quý nhân lại ở nơi này. Ha ha, tiểu huynh đệ, từ nay về sau ngươi cứ gọi ta là Mạch lão ca, ngươi lại gọi tiền bối ta không trả lời đâu.
Vô Song đại đế xuất thân là tán tu, so với những đại đế khác quả thực dễ nói chuyện hơn nhiều.
Giang Trần thấy hắn cố kiên trì như vậy cũng thuận tiện bò lên, gật đầu nói:
- Vậy tiểu tử cả gan, gọi người một tiếng là Mạch lão ca.
- Ha ha, nên như thế, nên nhưu thế.
Tâm tình của Vô Song đại đế lập tức tốt hẳn lên, nói:
- Đi, Thưởng Kim lôi đài sắp bắt đầu rồi.
Đi hai bước, bỗng nhiên hắn vỗ đầu nói:
- Nhìn đầu óc của ta này, thiếu chút nữa quên nói cho ngươi biết. A Vận ta sắp xếp ở Tà Nguyệt thượng vực.
- Tà Nguyệt thượng vực?
Giang Trần nghe thấy bốn chữ này không nhịn được cả kinh.
- Ồ?
Vô Song đại đế thấy hắn cả kinh như vậy, không khỏi cảm thấy ngoài ý muốn, hỏi:
- Tiểu huynh đệ, ngươi đã từng đi qua chỗ đó sao?
- Không có đi qua, nhưng mà đã từng nghe qua nơi này. Nơi này ở khu vực tây bắc của bát vực, cũng không tính là cách quá xa Đan Hỏa thành. Nghe nói nơi đó là địa bàn của Nguyệt thần giáo.
- Đúng vậy, đó đúng là địa bàn của Nguyệt thần giáo.
Vô Song đại đế gật đầu.
Giang Trần cũng không có tiếp tục hỏi, địa phương kế tiếp hắn muốn đi là Tà Nguyệt thượng vực. Thế nhưng không ngờ rằng đạo lữ của Vô Song đại đế lại ở trên Tà Nguyệt thượng vực.
Chuyện này có chút trùng hợp.
- Tiểu huynh đệ, ngươi có cừu oán với Nguyệt thần giáo sao?
Vô Song đại đế có nhãn lực vô cùng tốt, phát hiện ra trong thanh âm của Giang Trần có chút khác thường.
- Không có, chỉ là vừa vặn muốn đi tới đó nghe một chút tin tức mà thôi.
Giang Trần tự nhiên sẽ không ngốc tới mức thừa nhận mình có cừu oán với Nguyệt thần giáo.
Vô Song đại đế cười to:
- Tốt, vậy thì tiện đường rồi. Đến lúc đó đi cùng lão phu, nếu như có chỗ nào cần dùng lão phu, cứ việc mở miệng. Lão phu sẽ nghe theo ngươi sai bảo.
Hai người cười cười nói nói, từ bên trong đi ra, đi tới Thưởng Kiml ôi đài. Cảnh này khiến cho tất cả mọi người trợn mắt há hốc mồm.
Nhất là những Tổng lôi chủ kia, càng có chút hâm mộ ghen ghét. Bọn họ cũng là Tổng lôi chủ, đã từng thử thăm dò, nịnh bợ qua Vô Song đại đế.
Mặc dù Vô Song đại đế không làm bọn họ mất mặt, thế nhưng cũng không thể nói là quá nhiệt tình.
Thế nhưng mà tiểu tử trẻ tuổi này lại có thể thân cận với Vô Song đại đế như vậy. Thậm chí có người cảm thấy nói không chừng tiểu tử này đang lừa đảo.
Đừng nói là những Tổng lôi chủ kia, ngay cả Thanh Phượng Đan Vương và Vương Học Thông đại sư, thái độ của Vô Song đại đế đối với hai người bọn họ cũng không có hữu hảo bằng đối với người trẻ tuổi kia.
Trong lúc nhất thời Thanh Phượng Đan Vương và Vương Học Thông đại sư càng thêm hứng thú đối với người trẻ tuổi này. Rốt cuộc trên người trẻ tuổi kia có bao nhiêu bí mật, có thể khiến cho Vô Song đại đế bảo vệ hắn có thừa như vậy?
Có vết xe đổ của Nam Cung gia tộc, kế tiếp Thưởng Kim lôi đài thuận lợi tới dị thường, không có ai dám ăn gan hùm mật báo tới quấy rối.
Ai cũng không muốn mình phải thừa nhận lửa giận của Vô Song đại đế.
Như thế, sinh ý ba bốn ngày kế tiếp cũng càng ngày càng tốt. Đảo mắt thời gian mười hai ngày đã qua.
Ba ngày cuối cùng đã tới. Thời khắc cao trào nhất của Thưởng Kim lôi đài cũng đã tới.
Thưởng Kim lôi đài tổng cộng chỉ có nửa tháng, mười hai ngày đầu là thời gian thông thương.
Mà ba ngày cuối cùng mới được coi là ba ngày điên cuồng nhất của Thưởng Kim lôi đài. Trong ba ngày này, các vấn đề cao cấp sẽ xuất hiện.
Cao cấp, đương nhiên là vấn đề cấp Chí tôn.
Vấn đề Chí tôn này không đơn thuần là do những người tới Thưởng Kim lôi đài lần này nêu lên, mà kể cả những vấn đề trước kia không có hoàn thành, Tịnh Phần điện tích lũy được sẽ mang ra.
Ba ngày cuối cùng này, một ít vấn đề nho nhỏ ngay cả tư cách tiến vào cũng không có.
Ba ngày cuối cùng này chỉ có vấn đề lục cấp mới có tư cách xuất hiện ở trên Thưởng Kim lôi đài.
Cũng có thể nói là, ba ngày cuối cùng này, phàm là vấn đề xuất hiện trên Thưởng Kim lôi đài, giải thưởng ít nhất cũng phải là một trăm vạn Thánh linh thạch, giải thưởng thấp hơn, căn bản không có tư cách tiến lên lôi đài.
Bởi như vậy, đại đa số vấn đề thấp đều bị ngăn ở bên ngoài.
Đương nhiên, có thời gian mươi hai ngày kia, đại đa số vấn đề thấp, nên hỏi cũng đã hỏi rồi.
Nhìn từ bên Giang Trần có thế nói, trong vòng mười hai ngày vừa qua, tổng số linh thạch những phân lôi chủ của Tổng lôi đài thu được ít nhất cũng được hai ba ngàn vạn Thánh linh thạch.
Một ít người thực lực cường hãn, hoặc là được Giang Trần coi trọng, thu hoạch còn hơn nữa.
Lấy Lâm Yến Vũ làm ví dụ, kim ngạch của một mình hắn vượt qua một ức.
Mà Lâm Chí Vinh cũng nghiêm túc, tiểu từ này thoạt nhìn điên điên khùng khùng, nội tình vẫn tương đối thâm hậu, vậy mà cũng kém Lâm Yến Vũ một ít.