“Ngươi nghe tin gì chưa? Thanh Vân Tông bị người giải tán, toàn bộ bảo vật bên trong bị cướp đi!” Một nam tử râu quai nón có tu vi Kim Đan thao thao bất tuyệt...
“Vị đại ca này ngươi nói thật? Thanh Vân Tông là Thất cấp thế lực, ai dám giải tán bọn hắn?” Một thiếu niên trẻ tuổi kinh ngạc đến sững sờ, vốn hắn còn dự định năm sau sẽ đăng ký tham gia khảo hạch gia nhập Thanh Vân Tông đây...
“Tiểu huynh đệ này, ngươi từ rừng rậm xuất hiện sao? Vậy mà không biết chuyện này? Thanh Vân Tông bị giải tán cả đại lục đều biết!” Một phụ nhân dùng ánh mắt kỳ quái nhìn thiếu niên...
“Tại hạ bế quan tu luyện hơn nữa năm nay, đối với tình hình bên ngoài quả thật không rõ ràng!” Thiếu niên xấu hổ cười trừ...
“Haizz thật uổng phí, nữa năm nay liên tục là những tin tức kinh thiên động địa, ngươi lại không biết, thật là...” Nam tử râu quai nón ra vẻ than thở...
“Hy vọng đại ca khai sáng cho tiểu đệ thoát kiếp tối cổ! Nơi đây có chút lòng thành...” Thiếu niên gương mặt cầu khẩn, không quên đưa sang mười viên Trung Phẩm Linh Thạch...
Nam tử râu quai nón nhanh nhẹn cất vào, lúc này lên tiếng giảng giải tin tức đầu tiên:
“Cách đây vài tháng, toàn bộ Bình An thành bị Liễu gia thống nhất, hiện tại Liễu gia có thể nói là như mặt trời ban trưa!”
“Ồ, Liễu gia này tiểu đệ có nghe nói, thực lực không quá Tứ Cấp gia tộc, sao có bản lĩnh lớn như vậy?” Thiếu niên và không ít người có cùng thắc mắc...
“Haizz, đây là thông tin ta phải hỏi thăm cháu trai bà ngoại của chị nuôi con bà hàng xóm sống tại Bình An Thành mới biết được!” Nam tử râu quai nón xoa xoa tay...
“Hừ, cầm lấy!” Một tu sĩ khác trong lòng ngứa ngáy, lại ném cho hắn 5 viên Linh Thạch...
“Hề hề, theo như lời kể lại, Liễu gia chủ Liễu Thi Cầm có một nữ bằng hữu củ, chính người này và phu quân nàng đã giúp Liễu gia thống nhất Bình An Thành!”
“Lợi hại như vậy? Bọn họ có tu vi gì?” Thiếu niên trẻ tuổi tò mò mãnh liệt...
“Đương nhiên là Hóa Thần Kỳ cường giả, hơn nữa còn là Hóa Thần Viên Mãn!” Nam tử râu quai nón vuốt râu, đó chỉ là suy đoán của hắn...
“Trách không được! Xem ra sau này nên nịnh bợ Liễu gia một phen!” Không ít người âm thầm ghi nhớ...
“Vậy còn Thanh Vân Tông là sao?” Thiếu niên trong lòng càng thêm cồn cào...
“Khoan, ngươi quá hấp tấp...” Nam tử trung niên râu quai nón khoát tay nói tiếp:
“Nói đến Thanh Vân Tông không thể quên cuộc chiến trên thiên không kinh thiên động địa cách Bình An Thành hơn ngàn dặm!”
“Kinh thiên động địa? Là ai với ai chiến?” Đám người trong quán đã dần xúm lại...
Nam tử râu quai nón tiếp tục xòe tay, một tu sĩ khác lại ném vài khối Linh Thạch...
“Nói các ngươi có thể không tin! Trận chiến kia là một cuộc truy sát dữ dội, mà đối tượng bị truy sát chính là Thanh Vân Tông đại trưởng lão – Cố Độn Địa!”
Nam tử râu quai nón rung đùi đắc ý...
“Cái gì? Cố Độn Địa bị truy sát!” Đám người nuốt nước bọt...
“Hắn nói không sai, hôm đó ta cũng vô tình chứng kiến, Cố Độn Địa quả thật bị một người thần bí đeo mặt nạ truy sát!” Một người khác phụ họa...
“Rốt cuộc là ai lại có bản lĩnh lớn như vậy?” Thiếu niên trẻ tuổi nhiệt huyết dâng trào, truy sát Hóa Thần Hậu Kỳ là cảnh tượng như thế nào? Hắn không dám tưởng tượng...
“Người đó đeo mặt nạ ta làm sao biết được? Nhưng theo lời vô số tu sĩ đủ khả năng quan sát khi đó, người đeo mặt nạ kia sở hữu một loại Dị Hỏa rất cường đại, khi sử dụng lập tức hóa thành Phượng Hoàng, biển lửa che phủ cả bầu trời!” Nam tử râu quai nón một mặt sùng bái kể lại...
“Ực, người có Dị Hỏa, trách không được kinh khủng như vậy!” Đám người đồng loạt nuốt nước bọt, không ít người đôi mắt hiện lên từng tia tham lam...
“Sau đó thế nào? Cố Độn Địa bị giết sao?” Một người khác suy đoán...
“Chưa dừng lại ở đó, trong lúc Cố Độn Địa bị bức vào đường cùng, một nhân vật khác xuất hiện!” Nam tử trung niên lại xòe tay cười tủm tỉm:
“Các ngươi đoán xem ai xuất hiện?”
“Ta xxx, mau kể hết cho ta!” Một nam tử nhịn không được ném thẳng một túi Linh Thạch...
“Khà khà, đương nhiên” Nam tử râu quái nón cười hèn mọn, chợt hạ giọng nghiêm nghị nói:
“Người xuất hiện là một trong Tứ Đại Hộ Pháp của Huyết Linh Tông, Huyết Ưu!”
“Cái gì? Huyết Linh Tông xuất hiện ngư ông đắc lợi sao?” Đám người nhảy dựng lên, dù sao ba chữ Huyết Linh Tông có uy hiếp quá lớn...
“Không không, Huyết Ưu không hiểu vì sao lại đột nhiên cùng Cố Độn Địa liên thủ, đối chiến cùng người đeo mặt nạ!” Nam tử râu quai nón rung đùi đắc ý nói...
“Haizz, xem ra người đeo mặt nạ chết chắc!” Một người than thở dẫn đến không ít người đồng tình...
“Không hề! Trái lại người đeo mặt nạ đột nhiên thi triển Vũ Kỹ kinh thiên động địa, ngay cả không gian cũng bị phá vỡ, giết luôn Cố Độn Địa và Huyết Ưu!” Nam tử râu quai nón một mặt kính ngưỡng như thần minh nói ra...
Tĩnh...
Không khí trong quán đột nhiên yên tĩnh, đám người hai mặt nhìn nhau đầy vẻ khó tin...
“Ực, người đeo mặt nạ là Luỵên Hư kỳ sao?” Một người khó khăn nuốt nước bọt hỏi...
Không ít người âm thầm gật đầu, chỉ có Luyện Hư Kỳ mới kinh khủng như vậy...
“Chuyện này ta cũng không rõ ràng!” Nam tử râu quai nón lắc đầu, trận chiến kia quá mức khủng bố, đâu ai dám đến gần dò xét kỹ tình huống...
Đương nhiên ngoại trừ Băng Lam Tịch xú bà nương...
“Thế còn Thanh Vân Tông? Cố Độn Địa bị giết hẳn là bọn họ rất tức giận!” Thiếu niên trẻ tuổi vẫn không quên tông môn mình từng sùng bái...
“Cái này ta biết! Theo lời kể của những đệ tử Thanh Vân Tông còn sống sót, giải tán môn phái của họ gồm hai người!” Một ông lão khàn khàn nói...
“Chỉ hai người? Lão bá ngươi khoát lác sao? Hai người lại giải tán cả một Thất cấp thế lực?” Vài âm thanh nghi ngờ vang lên...
“Hừ, lão có một cháu trai là đệ tử Thanh Vân Tông, sau khi tông môn giải tán hắn trở về nhà, đây là đích thân hắn kể lại!” Lão già hừ lạnh một tiếng...
“Mời lão tiên sinh nói rõ!” Không ít người chuyển hẳn thái độ cười thân thiện...
Lão già xoa xoa hai đầu ngón tay...
Một người cắn răng hiểu ý, vứt cho hắn lượng nhỏ Linh Thạch...
“Hai người kia một nam một nữ, nam đeo mặt nạ, nữ đeo khăn che mặt, không ai biết diện mạo thật của bọn hắn, bất quá có thể khẳng định đều là Luyện Hư Kỳ cường giả!” Lão già nghiêm nghị nói...
Hít...
Đám người hít sâu một hơi, hai Luỵên Hư Kỳ đích thân ra tay, trách không được Thanh Vân Tông giải tán...
“Người nam đeo mặt nạ có phải kẻ truy sát Cố Độn Địa không?” Lại một người thắc mắc...
“Đương nhiên là hắn, chỉ là đến Thanh Vân Tông lại mang theo một nữ tử, hai người ngự trên Bạch Hạc, như thần tiên quyến lữ, lại chứa đựng sát khí ngập trời!” Nam tử râu quai nón thở dài...
“Các tin bọn ngươi kể đều đã cũ, hiện tại đã xuất hiện tin mới rồi!” Theo một âm thanh chế nhạo vang lên, cửa quán đi vào một người khác...
Đây là một thanh niên trẻ chừng 30 tuổi, nhưng với tu vi Kim Đan trên thân phát ra không ai dám khinh thường hắn...
“Lại có tin mới? Ta lại tối cổ? Huynh đệ mời ngồi!” Trung niên râu quai nón lật đật nhường ghế...
Bản thân hắn cũng là người nhiều chuyện, vì thế mới hóng hớt được nhiều như vậy...
“Thủ tục khà khà!” Thanh niên vừa tiến vào lại xòe tay...
Đám người khóe miệng co giậc, bất quá thời buổi này tin tức rất đáng giá, cho hắn cũng không sao...
Lần này chính trung niên râu quai nón đưa thanh niên Linh Thạch...
Thầm nghĩ sau khi nghe xong phải đến nơi khác kể chuyện, kiếm lại một mớ...
Thanh niên hài lòng gật đầu, chợt nghiêm trang nhỏ giọng nói:
“Gần đây trên đại lục vừa xuất hiện một Tổ Chức thần bí!”
“Phì!” Đám người khinh thường phỉ nhổ, một ngày trên đại lục có vô vàn tổ chức xuất hiện, lại có không ít tổ chức diệt vong, có gì mà lạ...
Thanh niên thấy biểu hiện của đám người, cười xấu xa một tiếng nói:
“Tổ chức này đã xuất hiện ba thành viên, bọn hắn cũng đều đeo mặt nạ hết sức bí ẩn, chiến tích rất kinh người!”
“Ồ, chiến tích gì?” Đám người quả nhiên bị hiếu kỳ...
“Trong Lĩnh Hoang Lâm, hạch tâm đệ tử xuất sắc nhất của Huyết Linh Tông Huyết Dịch, dẫn theo đệ tử bao vây Bách Hoa Tông, trong đó có Thánh Nữ Hoa Ngọc Phượng, muốn cướp sắc của các nàng!” Thanh niên nói đến đây dừng lại...
“Bỉ ổi vô sĩ!” Không ít nam nhân tại chổ chửi ầm lên, Hoa Ngọc Phượng là thần tượng của vô số người ở đây, nghe tin nàng bị khi dễ bọn hắn sao có thể chịu được...
“Trong lúc ngàn cân treo sợi tóc, ba người thần bí đeo mặt nạ chợt xuất hiện, một người trong đó thân pháp siêu tuyệt thiên hạ cứu lấy Hoa Ngọc Phượng trong gang tấc” Thanh niên cười nói...
“Làm tốt lắm! Cứu tốt!” Đám người một mặt vui mừng, không ít nam nhân thở phào nhẹ nhõm...
“Một người khác chưởng ra vũ kỹ, ngăn cản hai loại công kích bá đạo của Huyết Dịch cùng cương thi của hắn” Thanh niên gương mặt kinh sợ nói tiếp:
“Người cuối cùng càng kinh khủng hơn, chỉ xuất ra hai kiếm, liên tục chém lấy thủ cấp Cương Thi và Huyết Dịch, mạnh mẽ đến mức bọn hắn không kịp trở tay!”
“Lợi hại!” Không ít người gật gù khen ngợi...
“Sao ngươi biết tường tận như vậy?” Một người nghi ngờ lên tiếng...
“Khà khà, con gái của bà dì vợ thằng hàng xóm nhà ta là đệ tử Ngoại Môn Bách Hoa Tông, chính miệng nàng kể lại!” Thanh niên rung đùi đắc chí...
Không đợi đám người thắc mắc hắn nói tiếp:
“Chuyện này đã sớm lan khắp toàn bộ Bách Hoa Tông trên dưới, nghe nói ba người thần bí đeo mặt nạ kia là cố nhân của Tam Thánh Nữ - Yên Nhược Tuyết!”
“Bách Hoa Tông đã tuyên bố sẽ trở thành thế lực Thù Địch với Huyết Linh Tông, thà chiến tử chứ không đầu hàng!” Thanh niên nói làm vô số người kính phục những nữ nhân xinh đẹp kia...
“Thì ra là vậy! Nhưng sao ngươi biết ba người kia là tổ chức mới?” Nam tử râu quai nón nói ra thắc mắc...
“Chính miệng ba người thần bí kia thừa nhận!” Thanh niên giải đáp...
“Ồ, thế tổ chức kia gọi là gì? Lại thần bí và lợi hại như vậy?” Đám người đồng thanh hỏi...
Thanh niên liếc mắt nhìn từng gương mặt mang theo vẻ hiếu kỳ, nhẹ nhàng phun ra hai chữ:
“Hậu Cung”
...
Bên trong Linh Giới Châu...
Tầng cao nhất Cung Đình Thụ, Phu Thê Cung...
Lạc Nam ngồi xếp bằng, trên đùi hắn là một thân thể nữ nhân mê người trắng nõn nà, làn da như mở đông trơn tuột...
Nàng có gương mặt tuyệt mỹ, mũi quỳnh môi thắm chúm chím, má lúm đồng tiền, chỉ là giờ phút này đôi mắt kia vẫn nhắm chặt như đang ngủ say...
Bên dưới nơi tư mật, hai bộ phận sinh dục cùng nhau kết hợp chặt chẽ...
Mặc dù dương vật cứng ngắc của mình đang nằm trong khe thịt ấm nóng chật hẹp ẩm ướt kia, tuy nhiên sắc mặt Lạc Nam lại nghiêm túc như chưa từng có...
Toàn bộ tinh thần của hắn đang tập trung vùng đan điền...
Nơi đó, Diễm Tâm, Thiên Mộc, Huyền Thủy, Linh Thổ bốn tôn đại đỉnh an tọa lần lượt ở bốn góc khác nhau...
Tại trung tâm tứ đỉnh là một đóa bạch liên trong suốt có năm cánh hoa đang xoay tròn nhè nhẹ...
Tứ đỉnh đang mãnh liệt rung động, linh lực vô biên tỏa ra trấn áp đóa bạch liên năm cánh
Linh Hồn Lạc Nam đang phát sáng trong thân thể hắn, các Kinh Văn cổ lão liên tục lập lòe, ra sức Luyện Hóa đóa sen năm cánh kia...
Ôn Hồn Liên...
Qua gần một tháng thời gian luyện hóa, Lạc Nam đã có thể miễn cưỡng tiếp nhận một nữa Hồn Lực dồi giàu từ nó...
Tu vi Hồn Tu của hắn hiện nay đã là Nguyên Anh Sơ Kỳ...
Tiến bộ hết sức kinh người...
Mặc dù vậy nhưng Ôn Hồn Liên vẫn chưa hoàn toàn thuộc về hắn, nếu hiện tại dừng lại quá trình Luyện Hóa, chỉ sợ nó sẽ lập tức chạy tọt sang người Cơ Băng...
Với trạng thái hiện tại của nàng, tiếp nhận Ôn Hồn Liên không khác nào tự sát, chỉ sợ Linh Hồn sẽ bị nó một ngụm thôn phệ...
Đương nhiên nguy hiểm luôn đồng hành cùng lợi ít...
Lạc Nam không quên truyền Hồn Lực sang tẩm bổ cho nàng thông qua nơi tư mật đang kết hợp của hai người, thương thế của nàng đã khả quan hơn nhiều lắm...
Ít nhất sau này nếu hắn dừng hẳn việc song tu, nàng vẫn sẽ không mất mạng...
Đương nhiên bao nhiêu đó Lạc Nam vẫn không thỏa mãn, hắn muốn luyện hóa toàn bộ ÔnHồn Liên cũng như thành công thức tỉnh Cơ Băng mới hoàn mỹ nhất...
Đối với Hồn Tu bình thường, muốn Luyện Hóa Ôn Hồn Liên có lẽ rất khó khăn, nhưng với một kẻ sở hữu Cấm Kỵ công pháp như Lạc Nam, có các kinh văn cổ lão trợ giúp, vấn đề chỉ là thời gian mà thôi...
Thời gian chầm chậm mà qua...
Một ngày kia, quả trứng do Lôi Đình bao phủ được đặt trên đỉnh Cung Đình Thụ đột ngột rung động kịch liệt...
Răng rắc...
Từng âm thanh nứt vỡ vang lên trong không gian tĩnh lặng...
ẦM ẦM ĐÙNG ĐOÀN...
Theo sau đó là Lôi Đình màu tím tràn ngập, uy lực như có thể tạc thiên kích địa...
Từ trong đống vỏ trứng đổ vỡ, một thân ảnh đạp chân mà ra...
Vẫn là bộ dạng to hơn chó nhỏ một chút, đầu và cánh đại bàng thân sư tử, bộ lông bạch tử xen lẫn, chỉ là giữa trán lại xuất hiện một ấn ký hình tia chóp màu tím lấp lánh lôi quang...
Tử Lôi Sư Bàng Tiểu Sư...
Nó nhìn Lạc Nam và Cơ Băng cách đó không xa bằng đôi mắt thân thiết...
Sau đó ngửa mặt lên trời gào thét vang dội...
RÉO...
Tử Sắc Lôi Đình bao phủ toàn bộ thân thể Tiểu Sư, theo sau đó là khí tức trên thân đột ngột mãnh liệt chuyển biến...
Tam Giai Yêu Thú...
Tam Giai Hậu Kỳ...
Tam Giai Viên Mãn...
Tứ Giai...
Tứ Giai Trung Kỳ...
...
Liên tục nhiều lần đề thăng, mãi đến khi tu vi đạt mức Ngũ giai sơ kỳ thì dừng lại...
Tương đương Hóa Thần Sơ Kỳ tu sĩ nhân loại...
Lục Giai Viên Mãn Yêu Đan quá mức trân quý, Tiểu Sư mặc dù chưa hấp thụ hoàn toàn nhưng đã tiến bộ kinh khủng như thế...
Mà lúc này, bề ngoài của nó đã có sự khác biệt như trời và đất...
Thân hình cao lớn uy phong lẫm lẫm, tứ chi lực lưỡng như đại thụ chống trời, mỏ đại bàng sắc nhọn như kim cương, đôi cánh dài chục trượng, bộ lông tung bay trong gió, uy phong đến cực điểm...
Tử sắc Lôi Đình gia thân, hai cánh khổng lồ khẽ vỗ, tứ chi có điện quang lấp lóe...
ĐÙNG ĐOÀNG...
Âm thanh như thiên phạt hàng lâm, thân ảnh khổng lồ đã biến mất...
Ánh chớp lóe lên, cách đỉnh Cung Đình Thụ vài chục trượng, thân ảnh khổng lồ ấy xuất hiện...
Thời gian chưa đến một lần hô hấp...
Sau khi trưởng thành, tốc độ Tiểu Sư kinh khủng như chưa từng có...
Ầm Ầm Ầm...
Lôi âm liên tục vang vọng, ánh chớp sáng bừng không gian, Tiểu Sư thích thú thử nghiệm tốc độ mới mẻ của mình, hai mắt nó ngập tràn chiến ý...
Nó biết rằng, thời gian tới mình sẽ được đồng hành cùng chủ nhân...
Sau khi lượn lờ một vòng, Tiểu Sư lại xuất hiện trên đỉnh Cung Đình Thụ, ngoan ngoãn nằm xuống...
Như một thủ hộ thần trông coi tình hình Lạc Nam...
...
Bên trong Thi Cầm Cung...
Thân thể tuyệt mỹ của Liễu Thi Cầm lơ lửng trên không trung...
Linh Thạch như núi cao chất chồng xung quanh bổ sung Linh Khí...
Cường độ áp súc đến mức kinh người...
Nếu không phải mỗi tòa cung điện đều hết sức kiên cố, chỉ sợ đã sớm vỡ nát...
Từng âm thanh mê người và cổ kính từ đôi môi thơm của nàng phát ra...
Khẩu quyết Băng Nguyệt Dạ Phong Kinh..
Giữa cái trán trơn bóng, một dấu ấn nhỏ hình bán nguyệt như ẩn như hiện...
Nó không làm xấu đi gương mặt của nàng, trái lại càng khiến nàng trở nên cao quý, càng thêm xinh đẹp...
Khiến người như muốn ngạt thở...
Mà dấu ấn kia lại thay thế nàng hấp thu tất cả Linh Khí xung quanh một cách nhanh chóng...
Khí tức toànthan vẫn chầm chầm từng bước một gia tăng, không hấp tấp, không nóng vội...
Bên trong thân thể nàng, vốn là Phong Linh Lực thuần túy dần chuyển sang màu đen...
Như ngọn gió trong đêm thâu, quỷ bí và giá lạnh...
Dạ Phong...