Cửu Dương Thần Công nàng đã luyện đến trạng thái tột cùng, có thể triệu hoán chín vầng mặt trời, bên trong ẩn chứa các loại Dị Hỏa đạt đến Hỏa Thiên Đế Lực cùng sức mạnh của Hỗn Độn Hỏa Khí, hung hăng trấn xuống đầu địch thủ.
Cảm giác được sức nóng dữ dội và lực lượng cuồng bạo ẩn chứa bên trong chín vầng thái dương, Mục Hằng thầm mắng một tiếng:
“Nữ nhân này điên rồi, chẳng lẽ nàng ta cho rằng một cái Trận Pháp phòng ngự nằm bên dưới có thể bảo vệ Việt Long Đế Quốc trước dư ba đại chiến sao?”
“Hừ, mặc kệ điên hay không điên, nàng ta chắc chắn hối hận!” Bạch Mạnh hừ lạnh.
“Chuyện đó tính sau đi, ngăn cản thế công khủng bố này trước đã!” Long Chấn bực mình quát lớn.
Theo sau đó, hắn hóa thành bản thể Chân Long khổng lồ.
Long Lực cuồn cuộn điều động vào đôi vuốt rồng và cả phần miệng rồng.
Thoáng chốc, một viên Long Pháo và Long Đạn có kích thước sánh ngang vầng mặt trời của Diễm Hồng Liên đã được tạo ra.
Long Chấn táo bạo đẩy về phía trước.
Bạch Mạnh cũng biểu lộ nghiêm nghị, Kim Thiên Đế Lực sôi trào, bản thể Bạch Hổ giương nanh múa vuốt hiện ra.
Từ trong đôi móng vuốt sắt lẹm, mười nhánh Đao Khí Hoàng Kim tụ thành, ẩn chứa trong đó là Sát Vực cuồng nộ, điên cuồng trảm ra.
XOẸT XOẸT XOẸT…
Mười nhánh Đao Khí Hoàng Kim xuyên qua hư không, cắt thẳng vào các vầng mặt trời đang trấn xuống.
Cùng lúc đó, Long Pháo và Long Đạn cũng ầm ầm va chạm cùng mặt trời.
OÀNH OÀNH…
Như tận thế phủ xuống, toàn bộ Tiên Ma Vực oanh động kinh hồn.
Các luồng công kích nổ tung giữa thiên không, hỏa diễm, sát kim, long lực điên cuồng ma sát lấy nhau, cố gắng triệt hạ thôn phệ lấy nhau, tạo thành những vụ nổ và dư ba công kích dữ dội quét ngang bốn phương tám hướng.
“Haha, để xem Việt Long Đế Quốc hủy diệt đi!”
Dư ba công kích nhanh chóng quét xuống lãnh thổ bên dưới, kèm theo đó là nụ cười đắc ý của Kiếm Trường Ca đám người.
Bất quá ngay lập tức, nụ cười trên mặt bọn hắn cứng đờ tại chỗ.
“Vũ Kỹ - Vạn Diệp Liên Băng!”
Thanh âm trong trẻo lạnh lùng của Vương Y Vận truyền ra.
Chỉ thấy nàng hai tay mãnh liệt kết ấn, Băng Thiên Đế Lực nhanh chóng bao phủ khắp toàn bộ lãnh thổ Việt Long Đế Quốc từ phía trên.
Những luồng Băng Thiên Đế Lực này cấp tốc ngưng tụ, hóa thành hàng vạn cánh hoa sen khổng lồ và diễm lệ, bảy loại màu sắc khác nhau đến từ Thất Thải Liên Băng khiến khả năng phòng ngự của mỗi một cánh hoa vô cùng mạnh mẽ.
Cảnh tượng diễn ra như thần tích, hàng vạn cánh hoa sen bảo vệ toàn diện Việt Long Đế Quốc phía dưới, dư ba công kích của các vị Thiên Đế toàn bộ bị ngăn chặn, chỉ có thể tạo ra từng vụ nổ lớn ở bên trên.
“Cái gì thế này? Ngay cả nữ nhân sở hữu Băng Liên Thần Thể kia cũng đã thành Thiên Đế?”
Sắc mặt Long Chấn đám người càng trở nên khó coi như vừa ăn phải con ruồi.
Hai vị nữ Thiên Đế sở hữu Thể Chất đã khiến bọn hắn đau đầu, càng đừng nói là ba vị.
Nhất là khi ý đồ dùng toàn bộ Việt Long Đế Quốc làm con tin thất bại đã khiến kế hoạch của bọn hắn sụp đổ.
Vạn cánh hoa sen bảo hộ một đế quốc, cảnh tượng thật sự quá mức rung động lòng người.
Nhưng dù là như vậy, những cánh hoa sen này cũng không phải tồn tại bất khả xâm phạm, chỉ cần Thiên Đế bọn hắn phát động thế công oanh tạc, tin chắc có thể tàn phá nó.
Nhưng đừng quên, đối thủ của bốn người lúc này là ba vị Nữ Thiên Đế sở hữu Thể Chất.
Muốn phá vỡ Vạn Diệp Liên Băng sẽ tiêu tốn thời gian, ba người các nàng sẽ cho bọn hắn thời gian sao?
Sợ rằng chưa kịp phá hủy đã bị giết chết rồi.
“Khốn nạn, mọi chuyện vượt qua dự kiến…” Long Chấn nghiến răng nghiến lợi, trong lòng thầm hận đám U Linh Long làm ăn vô dụng.
Ba vị Chủ Mẫu của Việt Long Đế Quốc đều là Thiên Đế, vậy mà tin tức thu được của U Linh Long chỉ là Địa Đế.
Long Chấn không tin rằng trong thời gian ngắn ngũi như vậy sẽ có chuyện trùng hợp cả ba người đều đột phá.
Khả năng duy nhất các nàng vốn là Thiên Đế, chẳng qua vẫn luôn áp chế tu vi qua mặt người đời mà thôi.
Đáng tiếc Long Chấn không hề biết rằng trước khi gặp lại Lạc Nam, ba nữ quả thật là Địa Đế.
Nhưng từ khi gặp lại hắn, quá nhiều tài nguyên trân quý được hắn đưa đến cho các nàng, nào là Nguyên Thạch, nào là Thăng Linh Đan và Bàn Đào Quả, lại thêm Gia Tốc Trận liên tục hoạt động, không đột phá mới là chuyện lạ.
Hiện tại Việt Long Đế Quốc có ba Nữ Thiên Đế thực lực hùng mạnh tọa trấn, căn cơ vững như bàn thạch, những người khác chỉ cần cố gắng tiến bộ mà thôi.
“Rút lui thôi, về xin ý kiến của Tộc Trưởng!” Long Chấn hít sâu một hơi nói.
Để đánh hạ ba vị Nữ Thiên Đế sở hữu Thể Chất, dù là hắn cũng không có chút lòng tin nào.
Hơn nữa nếu như thật sự giết được các nàng, cái giá Tru Nghịch Liên Minh phải trả cũng sẽ không nhỏ.
Chưa kể trong lúc xung đột, chẳng may Nghịch Long nhảy ra đánh lén thì sao?
Cân nhắc đủ kiểu lợi và hại, Long Chấn quyết định rút lui.
Nào ngờ Phó Điện Chủ Trận Điện – Mục Hằng bỗng nhiên đưa tay kéo lại, ánh mắt lấp lóe nói:
“Trắng tay quay về thật sự mất mặt, thôi thì liều một lần cuối cùng, làm theo kế hoạch của ta!”
“Kế hoạch gì?” Cố Trường Ca mấy người nhíu nhíu mày.
Trước đó âm mưu lợi dụng Việt Long Đế Quốc làm con tin cũng là của Mục Hằng, đáng tiếc thất bại thảm hại.
Hiện tại tên này còn kế sách gì nữa?
“Việt Long Đế Quốc này chắc chắn không có Chiến Trận Sư!” Mục Hằng nhỏ giọng giải thích:
“Vậy nên chỉ cần ba vị giúp ta cầm chân các nàng, ta sẽ nhân lúc đó phá giải Trận Pháp đang bảo vệ Việt Long Tinh, đồng thời thiết lập một tòa Sát Trận vây nhốt bọn hắn!”
Long Chấn ba người sáng mắt lên, cảm thấy kế hoạch này khả thi, bất quá vẫn ngưng trọng hỏi:
“Cần thời gian bao lâu?”
“Tối đa nửa giờ đồng hồ!” Mục Hằng ngạo nghễ nói.
Đổi lại là Thiên Trận Đế khác chắc chắn sẽ tốn thời gian dài hơn, nhưng đừng quên hắn là Phó Điện Chủ của Thế Lực Chiến Trận Sư hùng mạnh nhất vũ trụ, bản lĩnh có thừa.
“Được rồi, nếu chỉ là nửa canh giờ, chúng ta có thể giúp ngươi!” Bạch Mạnh ba người quyết đoán gật đầu.
Mặc dù không phải đối thủ của tam nữ, nhưng bọn hắn vẫn tự tin có thể ngăn cản các nàng trong thời gian không quá dài đó.
“Tốt lắm, bắt đầu kế hoạch!” Mục Hằng cười haha, vội vàng thi triển Thân Pháp lướt đi như bay.
“Muốn chết!” Nhận ra ý đồ của hắn, Băng Lam Tịch liên tục bắn ra vài đường Kiếm Khí mạnh mẽ.
“Hừ, đối thủ của ngươi là ta!” Kiếm Trường Ca nốc Đế Đan vào khôi phục vết thương, Xuất Phong Kiếm mang theo một luồng phong quyển khổng lồ cuốn về các đường Kiếm Khí.
ẦM ẦM ẦM…
Va chạm mãnh liệt, hai người liên tiếp lùi về phía sau.
Diễm Hồng Liên điều động chín vầng mặt trời đuổi theo Mục Hằng, nào ngờ Long Chấn đã xuất hiện trước mặt.
Hắn điều động 20 đường Long Văn bao phủ khắp toàn thân để cường hóa sức mạnh của vảy rồng, vừa dùng cơ thể ngạnh kháng, vừa phun ra Long Tức và đánh ra Long Đạn cản trở mặt trời đang cuồng nộ.
Bạch Mạnh cũng đã chủ động lao về phía Vương Y Vận, ỷ vào tốc độ và sát vực hóa thành tầng tầng lớp lớp ảo ảnh, chờ nàng sơ hở sẽ hung hăng vồ lấy.
Mục Hằng nhếch miệng cười, nhìn lấy Trận Pháp đang bao phủ Việt Long Tinh, hai tay của hắn điên cuồng kết ấn.
Thoáng chốc, một tay vừa ra sức hóa giải trận pháp, một tay vừa bố trí Sát Trận.
Thấy cảnh tượng này, Diễm Hồng Liên, Băng Lam Tịch cùng Vương Y Vận liếc mắt nhìn nhau.
Quyết định bạo phát toàn lực.
Băng Lam Tịch tóc dài tung bay, ánh mắt trở nên sắc bén.
Tịch Lạc Kiếm trong tay nàng ngân vang.
Theo sau đó, tám tầng Kiếm Vực sắc bén và nguy hiểm nghiền ép mà ra.
Thấy cảnh tượng này, Kiếm Trường Ca nở nụ cười tự ngạo: “Đừng tưởng chỉ ngươi sở hữu Kiếm Vực mạnh mẽ!”
Tiếng nói vừa dứt, Xuất Phong Kiếm của hắn cũng điều động bão tố đầy trời, cuồng phong bạo vũ, tám tầng Kiếm Vực không hề yếu thế ngạnh kháng với nàng.
Nhưng cảnh tượng tiếp theo liền khiến tròng mắt Kiếm Trường Ca co rút lại.
Bên trong lồng ngực trái, Kiếm Tâm của Băng Lam Tịch đột ngột chuyển động dữ dội.
VÙ VÙ VÙ VÙ VÙ…
Máu huyết cơ thể nàng sục sôi mang theo lực lượng hội tụ vào trong Kiếm Tâm.
“Dùng Tâm Ngộ Vực!”
Băng Lam Tịch thánh thót uy nghiêm nói.
Giữa vầng trán trơn bóng mê người của nàng là hư ảnh một thanh tiểu kiếm như ẩn như hiện.
Chính là Kiếm Tâm.
Ánh mắt trong suốt, tâm vô tạp niệm, Kiếm Vực như hồng.
Trong khoảnh khắc ngắn ngũi, Băng Lam Tịch đạt đến cửu tầng Kiếm Vực.
RĂNG RẮC…
Cửu Tầng Kiếm Vực vừa ra, Kiếm Vực của Kiếm Trường Ca như giấy vụn bị nghiền nát.
“Nhất Kiếm Phá Vạn Pháp!”
Băng Lam Tịch cánh tay huy vũ, Tịch Lạc Kiếm lóe lên, một kiếm nhanh xuất thần trảm diệt thương khung.
“Không thể!” Kiếm Trường Ca sợ hãi gầm thét, Xuất Phong Kiếm lần này sinh ra cảm giác sợ hãi.
Nhưng để bảo hộ chủ nhân, nó vẫn liều mạng dùng lực ngạnh kháng.
…
“Đại Nhật Bách Thần Tướng!”
Từ bờ môi đỏ thẳm căng mộng của Diễm Hồng Liên là năm chữ đầy kiêu ngạo.
Trong đan điền của nàng, Đại Nhật xoay tròn dữ dội, vô cùng vô tận Hỏa Thiên Đế Lực từ trong thân thể mê người tiến ra thiên không.
Sau đó trong ánh mắt kinh nghi bất định của Long Chấn, Hỏa Thiên Đế Lực cấp tốc ngưng tụ thành từng thân ảnh với nhiệt độ khủng bố.
GÁY!
RỐNG!
GẦM!
RỪ!
Từng tiếng thú rống kiệt ngạo bất tuần vang vọng khắp Tiên Ma Vực.
Hỏa Phượng Hoàng.
Kim Ô
Chu Tước
Hỏa Kỳ Lân
Hỏa Long
Thậm chí cả Bất Tử Điểu…
Các tôn Thần Thú được ngọn lửa của Diễm Hồng Liên ngưng tụ mà thành, đây là môn Thần Thông Đại Nhật Bách Thần Tướng, chỉ những người sở hữu Đại Nhật Thần Thể mới đủ khả năng thi triển.
Bởi đơn giản để tạo ra những pháp tướng Thần Thú này tiêu hao quá khủng bố, Thiên Đế chuyên tu Hỏa Hệ thông thường e rằng ngay lập tức kiệt quệ sau khi thi triển.
“Cái gì thế này?”
Long Chấn trong lòng run lên.
Bởi vì hắn đã nhìn thấy Diễm Hồng Liên nhìn về phía hắn phất nhẹ cánh tay.
Các tôn Hỏa Hệ Thần Thú sống động như thật kia đang bạo khởi thế công, hung hăng lao về phía hắn.
Dù hắn thân là Chân Long, nhưng đối mặt với nhiều Thần Thú Hỏa Hệ mạnh mẽ như vậy bao vây quả thật là ăn không tiêu.
Chưa kể bên trong còn có Bất Tử Điểu khủng bố.
Chưa dừng lại ở đó, chín vầng mặt trời một lần nữa đã ngưng tụ trên đỉnh đầu nàng, tùy thời sẽ hung hăng nện xuống.
…
“Nữ nhân, ngươi điên rồi phải không?”
Ở bên kia chiến tuyến, Bạch Mạnh vừa giận vừa sợ gầm thét lên.
Bởi vì hắn khó thể tin rằng, một nữ nhân yểu điệu như vậy lại đang muốn dùng mạng đổi mạng với hắn.
So với thể trạng Bạch Hổ lúc này của Bạch Mạnh, Vương Y Vận không thể nghi ngờ như chuột đứng cạnh voi.
Nhưng dù là như vậy, nàng vẫn đang điên cuồng thi triển Vũ Kỹ bất chấp tất cả, chủ động lao đến công kích Bạch Mạnh.
Tốc độ của Bạch Mạnh tuy nhanh, nhưng đứng trước thế công liên miên bất tuyệt của cường giả trong cùng cấp cũng khó lòng né hết.
Vương Y Vận như có thù oán không đội trời chung cùng hắn, nàng không ngại bị Bạch Mạnh phản công làm bị thương, vẫn cố gắng tạo ra vết thương trên thân Bạch Mạnh càng nhiều càng tốt.
Điều này khiến Bạch Mạnh như muốn điên, chẳng lẽ nữ nhân này muốn chết chung với mình?
Hắn xin thề, hắn chưa từng thấy ai có lối đánh dùng mạnh đổi mạng, địch tổn thất một ngàn, ta tổn thất tám trăm như Vương Y Vận.
Nhưng mà không lâu sau đó, Bạch Mạnh xém chút thổ huyết.
Hắn trừng lớn hai con mắt, móng hổ dụi dụi tỏ vẻ không tin.
Bởi vì hắn nhìn thấy, hàng loạt vết thương trên người Vương Y Vận đang khép lại một cách thần kỳ, làn da khôi phục vẻ nõn nà vốn có, dường như máu đọng trên y phục không phải của nàng.
“Đáng giận, thì ra đây là ý đồ của ngươi!” Bạch Mạnh thật sự phẫn nộ.
Hắn rốt cuộc hiểu vì sao nữ nhân này nguyện ý đổi mạng, lưỡng bại câu thương với mình.
Bởi vì nàng có thủ đoạn thần dị nào đó khôi phục vết thương cực kỳ nhanh chóng.
Chấp nhận đau đớn trong trận chiến khiến mình và đối thủ bị thương, sau đó mình khôi phục nguyên vẹn để cho đối thủ toàn thân thương tật trố mắt mà nhìn.
Bạch Mạnh có thể không phẫn nộ sao?
Nhưng càng phẫn nộ, hắn lại càng sợ hãi, không biết thủ đoạn của nữ nhân này có thể thi triển bao nhiêu lần.
Liệu đến khi ta bị thương đến chết, nàng vẫn lành lặn hay không?
Khốn nạn, đó rốt cuộc là thủ đoạn gì?
“Diệp Liên Phục Sinh Thuật phu quân cho ta quả nhiên lợi hại!” Vương Y Vận hai mắt đầy hưng phấn và chiến ý.
Không hổ là Tuyệt Thế Thần Thông.
Bởi vì sở hữu Băng Liên Thần Thể, trong cơ thể nàng tồn tại một đóa Băng Liên, số lượng cánh hoa của Băng Liên sẽ gia tăng liên tục theo từng ngày tu luyện của nàng.
Mà Diệp Liên Phục Sinh Thuật có khả năng giúp nàng chuyển hóa những cánh hoa thành Sinh Mệnh Lực để trị liệu cho cả cơ thể và linh hồn trong quá trình chiến đấu.
Đó cũng là lý do Vương Y Vận lựa chọn hình thức chiến đấu mạng đổi mạng.
Đừng quên khi còn là Cảnh Chủ của Thiên Sơn Tiên Cảnh, Vương Y Vận cũng là một nữ nhân cực kỳ hiếu chiến, danh tiếng không hề thua kém Diễm Nguyệt Kỳ.
Nàng nghĩ ra phương thức đối chiến thô bạo như vậy cũng là điều dễ hiểu.
Bởi vì chỉ cần số cánh của Băng Liên không tàn, nàng chính là tồn tại bất tử.
Dùng sức sống kinh hồn của mình bào đi tính mạng đối thủ.
Nhìn thấy Hổ Trảo của Bạch Mạnh vồ đến, Vương Y Vận thản nhiên để nó nện vào cơ thể mình, đồng thời nàng cũng ngưng tụ Phật Nộ Liên Băng đánh vào đối thủ.
PHỐC!
Hai người phun máu văng xa, Diệp Liên Phục Sinh Thuật hoạt động, tiêu hao một cánh Băng Liên, vết thương từ trong ra ngoài khi bị hổ vồ trên cơ thể nàng chậm rãi biến mất.
Mà ở đối diện, Bạch Mạnh toàn thân đã đầy máu, trong mắt hiện lên thoái ý.
…
“Cố gắng lên!” Mục Hằng vẫn đang tập trung lập trận, không rảnh chú ý tình hình chiến đấu kịch liệt trên bầu trời, hắn đã làm được một nửa.
Bất quá đột nhiên nghe thấy Long Chấn ba người gầm rống lên:
“Chạy!”
…
Chúc cả nhà ngủ ngon