Mục lục
Con Đường Bá Chủ - Akay Hau - Truyện full dài cực hay
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Lấy ghế ra!”

Lạc Nam ngẩng mặt lên trời.

Mấy mỹ nhân hai mặt nhìn nhau, Dương Anh vội vàng kéo một kiện bảo tọa đến cho Lạc Nam ngồi xuống.

“Đắc ý.” Lạc Nam cười haha.

Đã lâu rồi còn chưa trải qua cảm giác quyền lực như thế này a.

Toàn bộ Đông Hoa Cung chỉ có hắn được ngồi, chúng mỹ ngoan ngoãn đứng xung quanh, đương nhiên không tính mấy tên thô kệch như Viên Hồng Ma làm gì.

Trong một đám mỹ nhân oanh oanh yến, đột nhiên lồi ra hai con khỉ và hai kẻ mặc áo choàng nhìn cũng thật chướng mắt, Lạc Nam liền vận dụng quyền hành nói:

“Trừ trợ lý của ta là Ngọc Phù Dung, người không phận sự ra ngoài!”

“Hừ!” Thấy hắn lên tiếng đuổi mình, hai con khỉ biểu lộ bất mãn.

Hắc Y Nhân và Bạch Y Nhân đã sớm rời đi, hai con khỉ trừng mắt nhìn Vân Duyên, ra hiệu hắn không được ức hiếp công chúa của mình, lúc này cũng tiến ra bên ngoài.

“Tốt lắm, hiện tại bắt đầu chính sự.” Lạc Nam lên tiếng.

Toàn trường nhất thời trở nên chăm chú, không hiểu vị tân cung chủ này có kế hoạch gì.

“Trước hết ta cần hiểu rõ nội tình của Đông Hoa Cung.” Lạc Nam nghiêm nghị nói:

“Toàn bộ nội tình từ trên xuống dưới, bao gồm số lượng thành viên, ưu nhược điểm của từng người, khả năng của từng người và những gì sư phụ Đông Hoa Chí Tôn còn lưu lại.”

Vân Duyên mấy nữ đồng ý, thân là Cung Chủ…hắn muốn nắm bắt những điều này là lẽ đương nhiên.

“Bắt đầu từ hai nàng đi!” Lạc Nam hướng mắt nhìn hai mỹ phụ nhân tu vi Thánh Đế tối đỉnh:

“Các nàng là trưởng lão sao?”

“Bẩm cung chủ, bọn thiếp không phải.” Hai mỹ phụ nhân bước lên một bước, chắp tay hồi đáp:

“Đông Hoa Cung trước đây cũng có hai vị Trưởng Lão, nhưng vì hoàn cảnh khó khăn, các nàng đã sớm rời khỏi Đông Vực để tìm kiếm cơ duyên với hy vọng đột phá Chí Tôn, từ đó thay đổi cục diện khốn đốn.”

“Còn có chuyện như vậy?” Lạc Nam ánh mắt lóe lên.

“Đúng thế.” Chúng nữ nhìn nhau cười khổ, tỷ muội các nàng mỗi người đều đang cố gắng để khôi phục sự huy hoàng trong quá khứ.

“Đông Hoa Cung phân chia cấp bậc như thế nào?” Lạc Nam tiếp tục hỏi.

“Đông Hoa Cung trước đây phân chia như sau.” Một vị mỹ phụ nhân cung kính trả lời:

“Địa vị tối cao là Cung Chủ, bên dưới Cung Chủ là hai vị Trưởng Lão được xưng là Thiên Trưởng Lão và Địa Trưởng Lão, kế đến là Hộ Cung Thần Thú và Chấp Sự…cuối cùng là hàng ngũ đệ tử, phân chia thứ hạng giữa các đệ tử dựa vào thời gian nhập cung, nhập cung càng sớm thì địa vị càng cao.”

Lạc Nam vuốt cằm: “Nếu nói như vậy, Thiên Trưởng Lão và Địa Trưởng Lão vẫn còn bôn ba bên ngoài?”

“Chính xác.” Một vị mỹ phụ nhân tiến ra, nhu thanh nói:

“Thiếp là Hộ Cung Thần Thú của Đông Hoa Cung, danh xưng Cốt Nữ, bản thể là Bạch Cốt Xà.”

Lạc Nam đánh giá Cốt Nữ, chỉ thấy nàng cố tình mặc đạo bào màu trắng rộng thùng thình để che đậy cơ thể, nhưng rõ ràng vải vóc cũng khó ngăn cách những đường cong lã lướt thoáng ẩn thoáng hiện của một xà cơ, dung mạo thanh lãnh không kém phần yêu mị, nhìn qua không biểu lộ quá nhiều cảm xúc.

Hắn đã sớm cảm nhận được nàng là yêu tộc, chỉ là không nghĩ đến lại là Bạch Cốt Xà, một loại xà yêu thần thú tương đối hiếm thấy hoạt động đơn lẻ không theo tộc quần nên số lượng vô cùng thưa thớt, sở trường chính là Cốt Tu.

“Trước khi trở thành Hộ Cung Thần Thú của Đông Hoa Cung, thiếp là tọa kỵ của Đông Hoa Chí Tôn.” Cốt Nữ nói thêm.

“Ừm.” Lạc Nam gật đầu ra vẻ đã hiểu, không ngờ ngay cả tọa kỵ mà bà nương sư phụ kia cũng lưu lại.

Hắn nhìn sang vị mỹ phụ Thánh Đế tối đỉnh còn lại cười nói: “Cốt Nữ là Hộ Cung Thần Thú, vậy nàng chắc là Chấp Sự?”

“Vâng.” Mỹ phụ nhân chắp tay hành lễ, tự giới thiệu nói:

“Thiếp gọi Lê Sa, từng là thiếp thân thị nữ bên cạnh Đông Hoa Chí Tôn, xuất thân Đông Di Tộc.”

“Đông Di?” Lạc Nam nhíu nhíu mày, hiển nhiên chưa từng nghe qua.

“Đông Di ám chỉ những kẻ man di, ghê rợn sống ngoài rìa Đông Vực…đã bị 19 Động Thiên Phúc Địa càn quét tiêu diệt từ rất lâu về trước.” Lê Sa cụp mắt xuống đáp.

“Man di? Ghê rợn?” Lạc Nam hoài nghi mình nghe lầm.



Hắn nhìn ngắm Lê Sa từ đầu xuống chân, chỉ thấy nàng có làn da trắng mịn như sữa dê, sở hữu đôi mắt to tròn như bảo ngọc, giữa trán tô điểm một nốt ruồi đỏ, ngũ quan như được thiên nhiên ưu ái ban tặng, đôi môi đầy đặn đỏ tươi như hoa hồng, diễm quang tứ xạ.

Lại thêm khoác trên mình bộ trang phục bằng da thú như những nữ nhân sống ở vùng thảo nguyên, khoe lấy cơ thể săn chắc và khỏe khoắn tràn ngập hấp dẫn, có chỗ nào man di và ghê rợn à?

Đừng hoài nghi tiêu chuẩn của Đông Hoa Chí Tôn, Lê Sa đã được tuyển làm thiếp thân thị nữ ở bên cạnh nàng, chắc chắn phải thuộc dạng đỉnh cấp mỹ nữ.

Như nhận ra sự nghi hoặc của hắn, Lê Sa chủ động giải thích: “Thiếp vốn là công chúa của Đông Di Tộc, từ nhỏ được ăn sung mặc sướng nên khác biệt những tộc nhân khác.”

“Khi Đông Di Tộc bị tiêu diệt, thiếp trở thành chiến lợi phẩm bị các Động Thiên Phúc Địa mang ra đấu giá, là Đông Hoa Chí Tôn trả giá cao mang thiếp về.”

“Thì ra là thế.” Lạc Nam bừng tỉnh, chẳng trách Lê Sa vẫn một lòng trung tâm tận tụy với Đông Hoa Cung, bởi vì nhớ ân tình cưu mang của Đông Hoa Chí Tôn.

“Đệ đệ có điều không biết, Đông Di rất mạnh, bọn họ vừa là những thể tu hàng đầu…vừa là những thuật sư tinh thông các loại cổ thuật như Chú Ngữ, Nguyền Rủa, nuôi dưỡng Cổ Trùng, khiến các Động Thiên Phúc Địa cảm thấy kiêng kỵ nên mới quyết định loại bỏ.” Ngọc Phù Dung nói thêm.

Lạc Nam hứng thú tràn đầy, chẳng trách sư phụ mình nhìn trúng Lê Sa, ngoài xinh đẹp thì thiên phú và tiềm lực cũng rất khá đấy.

Sau Cốt Nữ và Lê Sa, đến lượt các mỹ nhân đồ đệ cũng giới thiệu.

Không tính Tiểu Hoa và Lôi Nữ, Đông Hoa Cung khi còn Đông Hoa Chí Tôn tọa trấn thì có 92 người không thừa không thiếu.

Ngoài Đông Hoa Chí Tôn, hai vị trưởng lão, Cốt Nữ và Lê Sa thì có tất cả 87 vị nữ đệ tử.

Khiến Lạc Nam ngoài ý muốn chính là có đến 7 vị đệ tử tu vi dao động từ Thánh Đế Sơ Kỳ đến Thánh Đế Viên Mãn.

Các nàng là bảy tỷ muội đầu tiên gia nhập Đông Hoa Cung, được những đệ tử khác xưng là thất sư tỷ đến đại sư tỷ.

Dương Anh chính là thất sư tỷ, cũng là người yếu nhất trong số 7 người, nhưng tuổi tác lại phù hợp nhất để tham gia Tứ Phương Quyết Đấu nên mới được cử đi, trước Dương Anh thì vài vị sư tỷ khác cũng đều tham gia nhưng bị chèn ép dẫn đến thất bại.

Lạc Nam vuốt cằm, cảm thấy sắp xếp như vậy không quá thích hợp, liền mở miệng phân phó:

“Từ giờ những người đột phá Thánh Đế sẽ thoát ly phạm trù đệ tử, trở thành một cấp bậc mới của Đông Hoa Cung gọi chung là Bỉ Ngạn Nữ.”

“Hiện tại Đông Hoa Cung có bảy vị Bỉ Ngạn Nữ, các nàng sẽ là trợ thủ đắc lợi trợ giúp Phó Cung Chủ quản lý sự vụ từ lớn đến nhỏ của Đông Hoa Cung.”

Bảy vị nữ Thánh Đế ánh mắt lóe lên, âm thầm hưng phấn vì đã được Cung Chủ trọng dụng.

Dương Anh nở nụ cười, cảm thấy cái gọi là Bỉ Ngạn Nữ nghe cũng không tệ lắm.

Vân Duyên nghe thấy hắn sắp xếp nhân sự làm việc dưới quyền của mình, nhất thời tròn xoe mắt:

“Bỉ Ngạn Nữ giúp Phó Cung Chủ quản lý sự vụ, vậy Cung Chủ ngươi làm cái gì nha?”

“Cung Chủ đương nhiên chính là người điều hành Phó Cung Chủ, Thiên Địa Trưởng Lão, Chấp Sự, Thần Thú Hộ Tông.” Lạc Nam rung đùi đắc ý:

“Cung Chủ địa vị tối cao, Phó Cung Chủ kế cận, sau đó đến Thiên Địa Trưởng Lão, Thần Thú Hộ Tông và Chấp Sự.”

Hắn vẫn ưa thích cách quản lý bộ máy thế lực theo kiểu như vậy, mình chỉ cần nắm giữ những cao tầng thân tín, giao hết sự vụ cho các nàng, bản thân chỉ cần tin tưởng các nàng là được rồi.

Cũng không thể nói hắn tin tưởng các nàng, mà là tin tưởng vào Đông Hoa Chí Tôn, dù sao thì những mỹ nhân này đều là do Đông Hoa Chí Tôn thu nhận, có thể tin dùng được.

Có một điều mà Lạc Nam cực kỳ hài lòng, đó là Đông Hoa Chí Tôn vậy mà lưu lại tầng 1 của Thiên Văn Quy Hoa Quyết và tầng 1 của Lập Hoa Hồn Nguyên Quyết tại Đông Hoa Cung để các nữ đệ tử tu luyện.

Vậy nên căn cơ của tất cả các nàng đều cực kỳ vững chắc, mỗi người đều sở hữu số lượng Nguyên Văn nhất định và có được một đóa tiểu Bỉ Ngạn màu trắng trong đan điền để gia tăng chiến lực.

Bất quá các nàng chỉ được tu luyện tầng đầu tiên của hai môn Công Pháp mà thôi, những tầng sau đó chỉ có Phó Cung Chủ và Cung Chủ được phép tu luyện, quy định cực kỳ nghiêm ngặt.

Chúng mỹ hai mặt nhìn nhau, vô thức có cảm giác gặp phải tên Cung Chủ không đáng tin cậy rồi.

“Cung chủ, tỷ muội đều đã giới thiệu về bản thân…ngươi vì sao chưa tự mình giới thiệu?” Cốt Nữ thanh lãnh lên tiếng.

Tất cả gật mạnh đầu, Lạc Nam đã hiểu rõ về các nàng nhưng các nàng lại chưa biết gì về vị Cung Chủ yêu nghiệt đầy thần bí này.

“Được rồi.” Lạc Nam thoải mái nói:

“Ta cũng chỉ xuất thân từ một Thánh Đế Thế Lực mà thôi, đó là Lạc Gia ở Càn Quân Đế Quốc thuộc Tây Châu, phụ thân của ta là Lạc Gia Chủ đã qua đời…”

Chúng mỹ ngơ ngác, còn chưa kịp hiểu vì sao một thiếu chủ của Thánh Đế Gia Tộc nho nhỏ lại khủng bố như thế, đã nghe hắn nói thêm:

“Ngoài ra hiện tại ta còn đảm nhiệm hai vị trí, Đại Hộ Pháp của Nam Thiên Môn và Cửu Trưởng Lão của Đúc Kiếm Sơn ở Kiếm Châu.”

“HÍT!”

Toàn trường hít một ngụm khí lạnh, từng vị mỹ nhân trợn mắt há hốc mồm.



“Nam Thiên Môn? Đó chẳng phải là thế lực của Nam Thiên Chí Tôn xếp thứ 18 trên Chí Tôn Bảng hay sao?” Lê Sa kinh dị mở miệng.

“Đúc Kiếm Sơn càng là thế lực luyện khí cường đại nhất Kiếm Châu, nghe nói toàn bộ Nguyên Giới cũng chẳng có mấy thanh kiếm vượt qua được danh kiếm do Đúc Kiếm Sơn rèn đúc.” Tiểu Hoa chớp chớp đôi mắt nhỏ nhắn.

“Nam Thiên Đại Hộ Pháp là địa vị sánh ngang các trưởng lão cao cấp, Đúc Kiếm Sơn Cửu Trưởng Lão cũng có quyền uy vô hạn a.” Các nữ đệ tử xôn xao bàn tán:

“Đông Hoa Cung Chủ, Nam Thiên Đại Hộ Pháp, Cửu Trưởng Lão Đúc Kiếm Sơn…trời ạ, quyền lực của vị cung chủ này thật vô pháp tưởng tượng.”

Khiến các nàng bái phục hơn chính là xuất thân của Lạc Nam vốn không quá cao nhưng hắn lại bằng bản lĩnh của mình leo đến những chức vị như thế, tuổi tác còn quá trẻ mà.

Ngọc Phù Dung âm thầm cười trộm, nếu để các ngươi biết hắn còn sắp trở thành nhân vật cao cấp của Tu La Giáo, không biết sẽ có phản ứng như thế nào.

Lạc Nam ra hiệu chúng mỹ im lặng, hắn liếc nhìn Vân Duyên tủm tỉm cười:

“Các nàng đừng ca ngợi, so với Phó Cung Chủ của chúng ta, bổn Cung còn chưa là gì cả.”

Hàng loạt ánh mắt đồng thời nhìn sang Vân Duyên, hiển nhiên cũng chưa biết thân phận thật sự của nàng.

“Hừ.” Vân Duyên yêu kiều hừ một tiếng, biết không thể trốn tránh, chỉ có thể thẳng thắng thừa nhận:

“Ta đến từ Trụ Việt Tông tại Bắc Châu.”

“Trụ Việt Tông?” Toàn trường một lần nữa giật mình, lần này đến lượt Ngọc Phù Dung cũng thận trọng đánh giá Vân Duyên.

Trụ Việt Tông đã sớm có tên tuổi truyền khắp Nguyên Giới.

Bởi vì đây chỉ là thế lực mới nổi, xuất thân lại đến từ tiểu vũ trụ ngoại lai mà thôi.

Nhưng trong một thời gian ngắn ngũi, Trụ Việt Tông liên tục lập nên những kỳ tích khó thể tưởng tượng.

Đầu tiên, Trụ Việt Tông rõ ràng nội tình nông cạn, đến Nguyên Giới chưa được bao lâu nhưng lại có thể khiến Thiên Địa Sủng Nhi ở bản địa là Bất Tử Tộc nhiều lần công chiếm thất bại, thậm chí đến hiện tại đều phải nhượng bộ lui binh, nghe đồn đã quy hàng Cấm Kỵ vì e sợ Trụ Việt Tông tương lai sẽ trả thù.

Trụ Việt Tông thành công thuyết phục một nhóm Binh Nhân Tộc đồng ý kết minh, điều mà rất nhiều cường giả thèm khát mong muốn có được một kiện Binh Nhân Tộc cũng đã là vinh hạnh to lớn.

Trụ Việt Mẫu Tôn trở thành một trong những Chí Tôn Phù Sư hàng đầu Nguyên Giới, vô vàn cường giả vì truy cầu một tấm Phù Chú của nàng mà sẳn sàng bỏ ra cái giá trên trời.

Trụ Việt Tông Chủ - Long Chí Tôn càng là tồn tại đứng đầu Chí Tôn Bảng, danh chấn Nguyên Giới, là nhân vật được đánh giá có khả năng đột phá Cấm Kỵ nhất trong hàng tỷ năm qua.

Ngoài ra Trụ Việt Tông phi tốc phá triển, đệ tử thiên tài, hậu nhân kiệt xuất trong đa dạng lĩnh vực xuất hiện tầng tầng lớp lớp, tiêu biểu là hai vị Thiếu Chí Tôn danh xưng Quỷ Đỏ và Lâm Tích đánh đâu thắng đó, rất nhiều thiên kiêu đã bại dưới tay hai người này.

Trong từng ấy thời gian, sẽ chẳng ai nghĩ đến một thế lực đến từ tiểu vũ trụ lại có thể vững vàng đặt chân, phát triển cường thịnh như thế ở Nguyên Giới khắc nghiệt.

Nhưng Trụ Việt Tông lại làm được, còn khiến cả những thế lực bản địa với nội tình lâu đời phải kiêng kỵ, không dám đắc tội.

Qua đó có thể thấy ngoại trừ Long Chí Tôn thì Trụ Việt Tông cũng là một tổng thể đáng gờm.

Vậy nên khi nghe thấy Vân Duyên đến từ Trụ Việt Tông, chúng mỹ đều bất ngờ quá đỗi.

“Khiêm tốn quá đó, sao không giới thiệu nàng là cháu nội của Long Chí Tôn?” Lạc Nam bĩu môi.

“Cái gì?” Từng đôi mắt như nhìn thấy quỷ giữa ban ngày xem lấy Vân Duyên.

So với cháu nội của Long Chí Tôn, ngay cả Nam Thiên Đại Hộ Pháp hay Cửu Trưởng Lão Đúc Kiếm Sơn cũng có phần thua kém a.

“Ai cần ngươi lo?” Vân Duyên bực bội trừng mắt nhìn hắn:

“Ta muốn tự thân lập nghiệp, không dựa vào danh tiếng của nội.”

Lạc Nam cười khà khà, Tam Duyên Công Chúa chính là nữ nhi của Cổ Việt Tộc Trưởng – Lạc Nhất Vương, mà Lạc Nhất Vương lại là nhi tử của Long Chí Tôn, vậy Long Chí Tôn đương nhiên là ông nội của Tam Duyên rồi, ngoài Vân Duyên còn có cả Mị Duyên và Kỳ Duyên.

Có được cháu nội của cường giả trên đỉnh Chí Tôn Bảng làm sư muội, Lạc Nam vẫn có chút vênh mặt.

“Không tệ, nàng ta lựa chọn hai truyền nhân rất khá.” Lôi Nữ hưng phấn cười rộ lên.

Chúng mỹ cũng là mắt đẹp lóe sáng, cảm thấy tương lai của Đông Hoa Cung tràn đầy hy vọng.

Trong lúc các nàng cao hứng, lại nghe Lạc Nam nói rằng:

“Bổn cung vừa tiếp nhận Đông Hoa Cung, cũng nên có quà ra mắt…”

Hắn hướng trong lòng hạ lệnh:

“Hệ Thống, mở ra Gói Quà Sử Thi!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK